Bạn đang đọc Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối – Chương 60:
“Phong vũ như hối, minh minh bất dĩ. Ký kiến quân tử, Vân Hồ bất hỉ.” Đường Miên không nhìn Tư Mã Thanh Ly, mà nàng cứ nhìn chằm chằm Tả Triều Chi, nàng nắm lấy tay hắn. Trong ánh mắt Đường Miên lộ ra vẻ cầu xin, nhưng Tả Triều Chi hoàn toàn bị những lời của Tư Mã Thanh Ly chọc giận.
Đường Miên thật sự không còn sức lực đi quản chuyện khác, Tả Triều Chi chăm chú nhìn nàng, vẻ mặt càng ngày càng lạnh lùng, hiển nhiên mỗi một lời nàng nói, hắn không để một chữ trong lòng.
Hắn không tin nàng, tuyệt đối không tin nàng!
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tư Mã Thanh Ly không hề hay biết về sóng gió giữa hai người, nhưng sau khi nghe những gì Đường Miên nói, nghĩ đến chính hắn ta mới là người quân tử khiến cho nàng hạnh phúc, trong lòng Tư Mã Thanh Ly mừng thầm, nhưng khi thấy được Đường Miên nhìn chằm chằm Tả Triều Chi, lúc này hắn ta mới tỉnh ngộ, quân tử trong mắt Đường Miên là người khác.
“Trong nhà Hứa tiểu thư gặp chuyện không may, Đại tướng quân lại đi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn…”
“Đại tướng quân là quân tử, trong lòng kiên định không khuất phục, Tư Mã công tử ăn nói cho cẩn thận, đừng xen vào việc nhà của người khác, chẳng lẽ phu thê nhà nào giận dỗi, Tư Mã công tử cũng muốn quản sao?” Đường Miên nhanh chóng cắt ngang lời nói của Tư Mã Thanh Ly, nàng cũng không thèm liếc mắt nhìn người không quan trọng kia một cái, ánh mắt vẫn không hề chớp, cứ nhìn chằm chằm Tả Triều Chi, trong mắt của Tả Triều Chi tràn ngập nguy hiểm, Đường Miên biết lúc này chỉ cần khiến cho đáy lòng của hắn sinh ra hiểu lầm thì tiêu rồi.
Tư Mã Thanh Ly bị nói một câu như vậy, trong lòng vô cùng chấn động, Đường Miên muội muội trong trí nhớ của hắn ta thật sự đã thay đổi, trong mắt không có hắn ta nữa, hắn ta còn muốn nói cái gì đó lại bị Lý Thời Vũ cản lại.
“Tư Mã công tử, Hứa tiểu thư đã nói hai người họ đang giận lẫy nhau, vậy chúng ta còn tham gia vào làm gì nữa?” Trong đôi mắt của Lý Thời Vũ ẩn chứa sự ghen tuông, Tư Mã Thanh Ly nhìn dáng vẻ của nàng ta, đối với hôn ước mà phụ mẫu sắp đặt càng thêm bất mãn, nhưng hắn ta tự khoe là người trọng chữ hiếu nên mới chịu chấp nhận, nhưng Lý Thời Vũ còn chưa thành thân với hắn ta mà đã muốn quản hắn ta rồi.
Đoạn đối thoại giữa Tư Mã Thanh Ly và Lý Thời Vũ hoàn toàn không nằm trong tầm quan tâm của Đường Miên.
Tả Triều Chi và Đường Miên không coi người đối diện ra gì, hệt như nơi này chỉ có hai người họ, không có người khác. Tả Triều Chi không thể nói ra cảm giác của mình lúc này, linh hồn của hắn bị chấn động, xé rách, có một phần hắn muốn tin tưởng nàng thực sự đang bảo vệ hắn, nhưng phần lớn hắn đều nghi ngờ là do nàng sợ hắn sẽ làm khó Tư Mã Thanh Ly nên mới nói ra những lời này.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điều khiến hắn càng khó chịu hơn nữa là, hắn không thể không suy nghĩ, nếu Đường Miên không sống lại một đời, có phải sẽ còn hận hắn không? Những lời nàng nói lúc này chỉ là vì nàng muốn nhìn thấu Tư Mã Thanh Ly, chứ không phải vì nàng đang bảo vệ hắn từ tận đáy lòng.
Nếu hắn không sống lại một đời, vậy người quân tử có thể lấy lòng nàng hoàn toàn không phải là hắn!
Thật lâu trước kia, Đường Miên cũng nói sẽ che chở cho hắn, nàng để cho hắn tin tưởng vào hơi ấm của nhân gian, rồi lại lần nữa lấy đi tất cả bình yên của hắn.
Tả Triều Chi không nói lời nào nhanh chóng sải bước rời đi, lần này Đường Miên thật sự không theo kịp hắn, đành phải buông lỏng bàn tay hắn ra, kéo theo làn váy chạy chậm về phía trước.
Dần dần, hốc mắt của nàng đỏ lên.
Quả nhiên, sau khi tờ giấy cửa sổ bị chọc thủng, sự yên tĩnh cuối cùng đã không còn nữa.
Tả Triều Chi luôn mím chặt môi, điều này càng làm tăng thêm sự bất an trong lòng Đường Miên, khi nàng chuẩn bị bước lên xe ngựa, Tả Triều Chi vẫn giúp nàng lên xe, nhưng Đường Miên có thể cảm thấy động tác của hắn không còn được dịu dàng như trước kia nữa.
Giống như những gì Đường Miên mong đợi, sau khi nàng lên xe ngựa, chưa kịp ngồi xuống, người nam nhân phía sau đã đè nàng lên trên chiếc giường, hắn cứ nhìn chằm chằm nàng, không nói một lời, toàn thân tản ra cảm giác áp bách to lớn, lửa giận phát ra từ trong cơ thể cùng với các thứ dục vọng, dục vọng hủy diệt, dục vọng độc chiếm và dục vọng nguyên thủy nhất.
Tả Triều Chi đè lên người Đường Miên, trong đầu vô cùng hỗn loạn, nghe Tư Mã Thanh Ly vẫn luôn bênh vực Đường Miên, hắn ta bảo vệ Đường Miên trước mặt mọi người, thậm chí còn làm ra hành vi bày tỏ trước mặt mọi người, vì cự tuyệt lời mời của Tư Mã Thanh Du, mà nói nàng đang mang thai.
Hắn không thể hiểu nàng, rất muốn tin tưởng nàng nhưng hắn không cách nào tin tưởng nàng được, những cảm xúc mâu thuẫn đang tích tụ trong lòng khiến hắn trở nên nguy hiểm.
“A…” Tả Triều Chi bỗng chốc cúi xuống, cắn một cái thật mạnh vào giữa cổ Đường Miên: “Đã lâu không gặp, Hứa Đường Miên!” Một câu không đầu không đuôi nhưng Đường Miên lại biết, hắn đang chào hỏi Đường Miên của năm hai mươi bảy tuổi.
Tả Triều Chi nghẹn cả nửa ngày, cuối cùng cũng nói ra nghi hoặc lớn nhất trong lòng: “Vì sao không chịu nhận ta chứ?”