Bạn đang đọc Sau khi trọng sinh ta bị quăng vào phòng tối – Chương 38:
Đường Miên kinh ngạc thốt lên một tiếng, lại nhớ Trà Trà còn đang ngủ ở đằng trước chỗ của cả hai, nàng vội vã lấy tay che miệng mình lại. Bởi vì động tác này khiến nàng mất đi cơ hội phản kháng, Tả Triều Chi thuận lợi tách miệng huyệt e ấp kia ra, vuốt nhẹ một đợt trên bề mặt xong lại cho ngón tay thon dài vào trong huyệt động.
Kì thực thì vào lúc Tả Triều Chi nói nhẹ một hơi với nàng, phía bụng dưới của nàng cũng đã tê dại một đợt, từ đó cũng sản sinh ra một lượng lớn dâm thủy khiến bình an khấu vốn được nhét vào bên trong đã bị trôi xuống một chút. Ngón tay của Tả Triều Chi lại luồng qua lớp thịt nộm chằng chịt quyến rũ bên trong đụng vào bình an khấu, lại đẩy thứ đó lên thẳng hoa tâm.
Đường Miên nhẹ nhàng thở hổn hển một tiếng: “Không, không muốn làm ở đây.”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Trà Trà có đôi mắt tròn xoe hồn nhiên, lỡ như nó mở mắt ra vào lúc này, dù rằng biết là nó nhìn cũng không hiểu nhưng nàng vẫn rất sợ.
“Vậy thì vào trong chơi?” Tả Triều Chi biết nàng kiêng dè, khẽ khàng thủ thỉ.
Đường Miên chỉ sợ hắn lại phát điên ngay tại chỗ này, cho nên nhanh chóng gật đầu. Tả Triều Chi biết rõ nàng đang gấp gáp chuyện gì, nhưng lại cứ thích hiểu lầm ý của nàng: “Đường Đường gật đầu vội như vậy, là không chờ được nữa sao?”
Đường Miên tức tối liếc Tả Triều Chi một cái, người kia bị liếc một trận lại bỗng chốc thay đổi trạng thái, cự vật bên dưới bụng cũng theo đó mà ngẩng đầu lên.
Tả Triều Chi đứng lên, sau đó bế gọn người kia lên, trong khoảng thời gian đi từ phía vách phòng bên ngoài vào tới tấm rèm che bên trong phòng, bả vai đụng phải hạt châu đang rũ xuống phát ra những trận leng keng, hạt châu lạnh lẽo lướt qua cơ thể trần trụi mềm mại của Đường Miên khiến nàng lại cảm thấy nóng hơn mấy phần.
Đường Miên gần như là bị quăng lên giường sạp mỹ nhân, bên trên chiếc giường có lót một lớp da lông, có ép đầu lên chỗ này cũng sẽ không thấy đau. Ở trên lớp da lông lại là một cái hộp màu đen của Đường Miên và hắn, bên trong hộp có mấy viên miến linh đủ kích cỡ, cũng có những viên miến linh to bằng hạt bồ đề được xuyên thành một chùm nhỏ, đủ loại màu sắc và hình dáng, nếu như không nhìn kỹ thì trông rất giống đồ chơi cho mèo.
Tả Triều Chi bày từng cái một ra, đặt ở bên cạnh Đường Miên: “Đường Đường muốn chơi cái nào trước đây?” Tả Triều Chi hỏi.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cả người Đường Miên đều ngượng đến thành màu hồng phấn, phát ra những âm thanh ưm a mơ hồ không rõ nghĩa. Ngón tay của Tả Triều Chi xấu xa đảo quanh đầu nhũ của nàng, tiện thể trong tay cầm một cái chuông hình hồ lô mà niết sát vào nụ hồng khác bên cạnh.
Cả người của Đường Miên giật nảy một cái, hoàn toàn không đáp được thành lời, Tả Triều Chi lại tự mình lựa chọn tới lui. Vào thời khắc cơ thể bị dục vọng đánh thức khiến những giác quan vô cùng nhạy cảm, bên tai Đường Miên truyền tới tiếng ngón tay của hắn lướt qua từng chùm miến linh, những âm thanh kia truyền tới trong đầu nàng như vẽ ra một ám thị xinh đẹp, cả người nàng tê dại, chính là run rẩy vì sắp được sung sướng.
Tả Triều Chi trơn tru thả mấy chùm miến linh lên người Đường Miên, miến linh gặp nhiệt độ nóng lại rung lên, lăn xung quanh đường cong hoàn mỹ trên người của nàng. Có cái lăn trên đệm da lông thì không còn phát ra âm thanh, có cái lại lăn đi một mạch phát ra âm thanh leng keng, dẫn đến một cỗ cảm giác ngứa ngáy. Đường Miên sợ nhất là cảm giác ngứa, cười một trận xong lại cong người lên muốn tránh đi cảm giác ngứa ngáy đó lại bị Tả Triều Chi áp chế lại. Trên tay của hắn vẫn còn sót lại một chuỗi miến linh, khẽ đưa nó đảo qua đầu nhũ hoa của Đường Miên.
Tiếng cười hà hà ưm ưm đã chuyển thành một trận thở gấp kiều diễm, hạt châu nơi đầu nhũ chịu sự tác động của chuỗi miến linh nên cũng lập tức dựng thẳng đứng. Tả Triều Chi cầm chuỗi miến linh chậm rãi đi dọc cơ thể nhấp nhô chập chùng của nữ nhân, mỗi một nơi đi qua đều để lại cảm giác ngứa ngáy khó chịu. Đường Miên không nhịn nổi vừa thở dốc vừa xin tha: “Ngứa quá, ưm, tha cho ta đi.” Hai gò má đỏ ửng như áng mây hồng, bên khóe mắt cũng ứa nước mắt sinh lý, trong suốt long lanh, nhìn thấy mà yêu.
Đáng tiếc, dáng vẻ quyến rũ này không kéo về được sự thương xót của Tả Triều Chi, ngược lại còn kích ngọn lửa dục vọng trong lòng hắn dâng trào. Chuỗi miến linh kia dừng lại ở nơi bụng dưới của Đường Miên, lúc này Tả Triều Chi bèn giơ một chân của nàng lên làm âm hộ bên dưới bày ra một tư thế rất dâm đãng. Vào lúc chuỗi miến linh kia kích thích ở bụng dưới, thịt nộm ở hai bên mép huyệt đã ướt nhẹp đến óng ánh dâm thủy, hai bên cánh bướm kia đang khép, âm đế một màu hồng nhạt ở bên trong tự mình ló ra thật khiến người khác yêu thích. Tả Triều Chi một tay cầm chuông, tay còn lại khống chế chân của Đường Miên.
Miến linh kia lập tức được đặt đè lên âm đế, nhất thời chịu kích thích mãnh liệt khiến Đường Miên cứ như bị điện giật, theo quy luật tự nhiên mà co giật, miệng huyệt bên dưới cũng hé mở lộ ra thịt nộm quyến rũ đang co rút bên trong. Ở nơi miệng huyệt phun ra dâm thủy sền sệt, từng chút một thấm ướt lớp đệm da lông bên dưới mông của Đường Miên.
“A… Ưm ưm…” Tốc độ rung chấn của miến linh cực nhanh, nhất là khi được xâu lại thành chuỗi như này. Đừng coi thường mỗi viên đều là kích cỡ nhỏ, nhưng lúc chụm lại cùng nhau tạo nên rung chấn lại khiến cơ thể một thiếu nữ mười bảy tuổi là Đường Miên vốn dĩ không thể chịu đựng được sự kích thích đó. Cảm giác tê dại ban đầu nhanh chóng tăng vụt giống như cột nước bị tăng áp lực quá lớn, chỉ trong phút chốc đã đỉnh lên tới trời. Cảm giác thống khoái chen chúc tìm tới, ngay lập tức khiến cơ thể của Đường Miên run lên cầm cập, ngay cả cổ họng cũng đều phát run.
Giữa lúc âm đế đạt tới cao trào, huyệt động quyến rũ cũng đồng thời co rụt lại, bình an khấu bên trong cứ thế mà bị ép ra ngoài từng chút một, cuối cùng rơi xuống hai chân Đường Miên trong trạng thái ướt sũng. Đầu óc Đường Miên hoàn toàn trống rỗng, được bao bọc bởi cảm giác sung sướng xung quanh. Tả Triều Chi cầm lấy miến linh xâu thành chuỗi, chụp lên trên thân côn thịt, từng vòng rồi lại từng vòng vây quanh cho tới đỉnh đầu, kế tiếp lại ưỡn người để côn thịt đâm vào nơi sâu xa nhất.
Thời khắc cắm vào nơi sâu nhất, một vòng miến linh rung chấn liên tục bị kẹp giữa hai tầng da thịt của hai người khiến cảm giác tê dại đê mê lan dọc tận sâu trong linh hồn của cả hai. Vào ngay khoảnh khắc lúc đó, hai người đều cùng nhau tê dại thở dốc, cảm giác tê tê đó kì diệu đó được đẩy lên toàn bộ cơ thể của cả hai. Tả Triều Chi cúi người nắm lấy hai tay của Đường Miên, mười ngón tay đan chặt kéo qua đặt lên trên đỉnh đầu của nàng, gần như là kéo xa tới mức giới hạn của người kia.
Nửa người dưới dâng lên cỗ cảm xúc quá mãnh liệt, hai chân của Đường Miên chuyên chú quấn chặt lấy eo của Tả Triều Chi. Tả Triều Chi ra sức luật động, miến linh kẹp ở giữa cả hai nghiền ép từng thớ thịt bên trong huyệt động của Đường Miên, côn thịt và thậm chí là túi nang to đùng của Tả Triều Chi cũng nằm trong vùng nghiền ép của nó.
“A… Ưm… Thoải mái quá!” Đầu thịt non bên ngoài huyệt động không ngừng rung chấn, bên trong huyệt động quyến rũ đó lại đón tiếp côn thịt thô bạo, mỗi một nếp thịt nộm bên trong đều không được buông tha, thỏa thích tung hoành ra vào ở bên trong huyệt động ướt át quyến rũ đó, không một động tác thừa. Đường Miên nhanh chóng duỗi thẳng người đón nhận đợt cao trào ùa tới, nàng chuyên chú nắm chặt bàn tay to lớn của Tả Triều Chi, hoa huyệt bên dưới co rụt lại, mạnh mẽ siết chặt bộ phận nhạy cảm nhất của nam nhân, cơ thể của Đường Miên cũng không tự chủ được mà vặn vẹo phối hợp.
Cả hai cùng nhau hưởng thụ cảm giác thống khoái của trận hoan ái mang lại, một bên hì hụi cày cấy, một bên lại ra sức phối hợp. Sau mấy trăm cái chọc vào rút ra, trong đầu toàn là hình ảnh vui sướng của một buổi tiệc tưng bừng. Cảm giác sung sướng đó nhanh chóng đạt tới cực điểm, cả hai đồng loạt đạt tới cao trào, dâm thủy từ trong tử cung bắn ra, mà tinh dịch cũng trùng hợp lấp đầy bên trong tử cung rồi.
Sau một trận thở dốc, cả hai đưa mắt nhìn nhau, tình ý dạt dào. Cứ như thế mà trong một khoảnh khắc, Tả Triều Chi có cảm giác Đường Miên là thật sự yêu hắn.
Lúc đó hắn cảm thấy vừa hạnh phúc lại vừa chua xót, bởi hắn biết tất cả những thứ này chỉ là ảo giác của hắn sau cơn thỏa mãn xác thịt.
Đường Miên không biết suy nghĩ trong lòng của hắn, nàng chỉ cảm thấy cả người vô cùng thỏa mãn, có thể trùng sinh một kiếp rồi tiếp tục yêu hắn, thực sự là quá tốt rồi.