Đọc truyện Sau Khi Một Tên Ma Vương Chinh Phục Thế Giới – Chương 4
Edit: Dahlia
Beta: Dahlia
O0O
Thân là một Ma vương, ta sẽ có rất nhiều hậu cung, trong đó nhất định sẽ có rất nhiều nữ nhi của trưởng thôn / trưởng trấn / thành chủ / quốc vương.
Tuy rằng hiện tại ta một người cũng không có, nhưng sẽ có một ngày ta có thể lấp kín a, con gái trưởng thôn của dũng sĩ chính là mục tiêu đầu tiên của ta.
Thời điểm ta nói ra ta muốn cưới con gái trưởng thôn của dũng sĩ, ta quên một nhân tố rất trọng yếu.
Chỉ thấy sắc mặt dũng sĩ đen một lúc, như nghĩ tới cái gì, cười híp mắt nhìn ta rồi nói: “Ngươi có phải đã quên mất rồi không, con gái của trưởng thôn vừa mới gả đi rồi.”
Không chỉ gả đi rồi mà ta còn vừa vặn bắt gặp kiệu hoa đưa nàng xuất giá kìa.
Lại liếc mắt nhìn dũng sĩ đang cười híp mắt trước mặt, ta cảm giác được ác ý của hắn a.
Ta kiên định cự tuyệt dũng sĩ: “Vận mệnh đã đổi hướng rồi, nó vừa nói cho ta biết, Ma vương phu nhân tương lai thật ra ở sát vách con gái của trưởng thôn.”
“Sát vách con gái của trưởng thôn đã 40 tuổi, ngươi xác định chứ?” =))
40 tuổi tính là cái gì, ta cũng đã mấy vạn tuổi!
Ta vốn muốn kiên định một lần nữa từ chối dũng sĩ, nhưng khi ánh mắt của ta chạm tới mắt của hắn, đột nhiên liền mắc nghẹn.
Tuổi thọ của nhân loại không giống với ta, thời điểm khi ta 40 tuổi, ta vừa mới qua tuổi con nít không bao lâu, mà khi nhân loại 40 tuổi, trên mặt bọn họ nếp nhăn đã có thể xếp thành đống.
Ngẫm lại thật khiến người ưu thương.
Mặc kệ thế nào, ta so với nhân loại mà nói thì vẫn còn là một thiếu niên sáng sủa đẹp trai a.
Tính tính số tuổi của ta, còn thiếu một chút nữa mới có thể thành niên.
Tại sao ta nhiều năm như thế vẫn không có tìm được đối tượng, đương nhiên là bởi vì ta vẫn là vị thành niên a!
Coi như lại qua mấy vạn năm ta cũng vẫn là khuôn mặt này, cũng sẽ không già đi, nhiều lắm thì tăng thêm một điểm thành thục đẹp trai, như vậy ta làm sao có thể cùng nhân loại nói chuyện luyến ái?
Thật là một vấn đề ưu thương a.
Đến tột cùng là tên nào nói Ma vương nhất định phải cùng nhân loại yêu đương?
Người nào dám đứng ra ta đánh chết ngươi!
Thế nhưng đối mặt với dũng sĩ ta có thể nói ra không?
Không thể!
Cho nên ta kiên định bổ sung một câu: “Con gái của trưởng thôn kế bên.”
“Trưởng thôn kế bên sanh được con trai.”
“…”
Vận mệnh thực sự muốn đùa giỡn với ta mà.
Ta len lén liếc mắt xem xét dũng sĩ, hắn vẫn duy trì biểu tình cười híp mắt vạn năm không đổi, ta có chút chột dạ, thế nhưng thân là một Ma vương chinh phục thế giới, ta kiên định đứng thẳng người.
Ta quyết đoán nói: “Vận mệnh nói cho ta biết, khi nào ngươi kết hôn thì ta cũng sẽ kết hôn!”
Dũng sĩ, dũng sĩ đột nhiên nở nụ cười…
Cười có chút làm người ta sợ hãi.
Ta chà xát da gà nổi trên tay, vạn phần muốn đi về tìm bộ hạ của ta.