Đọc truyện Sau khi điềm văn kết thúc – Chương 15:
Hứa Duy gần đây trở nên rất bận rộn , cái đại dưới tay đều bắt đầu sách mới trong tạp chí muốn xếp hạng bản còn phải ra ngoài lấy cảnh .
Có lúc sẽ về muộn về nhà lại không thấy trong nhà có người hoàn cảnh an tĩnh quá đáng có chút không quen .
Trước đây Vu Thế Châu luôn về trước nên khi cô về nhà đã nhìn thấy trong phòng đèn sáng chưa từng trải qua mùi vị nhà lạnh lẽo vắng lặng như vậy.
Cô thường xuyên thích ở bên ngoài chơi , mỗi lần say khướt về nhà anh đều pha nước mật ong . Vừa mới bắt đầu cô không để ý tới anh , tự nhiên đối với chuyện anh làm coi như không thấy .
Yên tâm thoải mái hưởng thụ nhưng giờ phút này đến phiên cô chờ người ở nhà không khỏi nghĩ đến khi anh chờ cô ở nhà nghĩ những gì.
Vu Thế Châu nhẹ nhàng mở cửa ánh đèn vàng ấm áp lộ ra trong phòng yên tĩnh . Anh đem cặp vào huyền quan cởi mắt kính , xoa xoa huyệt Thái Dương
Vốn cho là không người , nghiêng đầu lại thấy bóng người nhỏ yếu dựa lưng vào ghế salon . Trong nháy mắt cảm thấy tâm cũng đầy dựa vào cô ngồi xuống, Hứa Duy ngủ gương mặt ửng đỏ ,bị anh ôm vào trong lòng .
Cảm giác quen thuộc ôm trong ngực cô cọ cọ giọng nói mềm mại , “Anh về rồi?”
“Ừm.”
Cô mở mắt xoa xoa tự nhiên nhốt chặt cổ anh, “Em đói rồi.”
Vu Thế Châu nhìn chằm chằm môi đỏ thẫm mềm mại của cô, cảm thấy khô miệng khô lưỡi , có chút loại khác đói . Con ngươi đen nhánh hơi thấp , hầu kết lăn lộn, “Anh cũng có chút đói .”
“Vậy anh đi nấu cơm đi .”
“Trước hết để cho anh ăn no .”
Cô chưa kịp phản ứng anh nhanh chóng cúi đầu bờ môi mềm mại chạm nhau hơi thở ngọt ngào của cô quấn lấy hô hấp của anh.
Một tay vịn sau ót cô đem người đẩy ngã ở trên ghế sa lon nước miếng trong miệng quấn quít hơi thở quấn quýt.
Từ khi được ăn thịt cô bị anh đòi hỏi rất lợi hại, buổi sáng thường xuyên đau hông chân run còn bên dưới sưng đau .
Cho nên để còn có thể ra ngoài đi làm bình thường, lúc cô bận rộn cũng không cho phép anh gần người . Vu Thế Châu đã bị đói mấy ngày , đợi cơ hội liền không buông tay .
Hứa Duy đỡ mặt của anh , mặc dù không muốn làm , nhưng trí nhớ thân thể đã bị anh đánh thức bên dưới mật dịch rỉ ra , quần lót ướt át một mảnh . Một đôi chân dài kẹp lại tay anh nhỏ nhẹ quấn quít nhau , đã động tình .
Đầu lưỡi ướt át dọc theo khóe miệng trượt về cổ trắng nõn , ánh mắt anh đen nhánh nhớ tới hôm nay trong lúc vô tình đi dạo một bài post trên mạng.
# Bạn gái lạnh nhạt làm sao bây giờ? #
Đề tài như vậy anh sẽ hông bao giờ nhấn vào nhưng nhớ tới mấy ngày nay cô đi sớm về trễ khiến anh đã lâu không cùng cô rồi.
Giáo sư Vu trong mắt người ở bên cạnh luôn lạnh nhạt cao lãnh mà một mình ở phòng làm việc đi diễn đàn như vậy.
Tầng 1: “Không phải là bạn gái ngươi lạnh nhạt, là ngươi không được đi ( _ ? _ )?”
Lầu chủ: “Lão Tử mười tám cm , hiểu một chút?”
“!!!”
“Lầu , lầu chủ , lưu lại phương thức liên lạc? Không là để ý ngươi dài hơn , chủ yếu là muốn kết bạn.”
“Hắc hắc hắc …”
Mười tám cm , tầm mắt của anh ở nơi nào đó ngừng mấy giây .
Bởi vì cho tới bây giờ không có đo đạc qua cho nên anh cũng không biết bản thân dài bao nhiêu .
Nhưng Hứa Duy rất dễ xấu hổ nên cho tới bây giờở trên giường sẽ không nói cái gì phóng đãng. Có lúc anh nói một câu lời tỏ tình cô đều thẹn thùng đỏ mặt.
Có lúc anh làm quá ác quy đầu tiến đến miệng tử cung cô cũng sẽ mềm nhũn cầu xin anh.
Tầng 17: “Nữ sinh có lúc cũng muốn nhưng phần lớn dè dặt chờ nam sinh chủ động .”
Tầng 19: “Chỉ ở nhà trong thời gian dài cũng không trò chuyện vợ của tôi liền thích “xe chấn”, chúng tôi còn ở trong vườn hoa làm qua , kích thích !”
Tầng 23: “Mua nhiều chút công cụ a, hắc hắc hắc , chơi cũng vui .”
Tầng 25: “Có lúc sinh hoạt tình dục không hòa hài bởi vì hai người không đồng bộ , làm nhiều điểm là tốt .”
…
Phía sau một đống lớn ,nhưng anh chọn mấy cái hữu dụng lưu ở trong di động .
Vu Thế Châu học trong bài post nắm được đầu tiểu hạch nhẹ nhàng nắn bóp .
Đồng thời móng tay khẽ cào nhẹ bên ngoài , hai má Hứa Duy đỏ ửng vịn ở trên vai anh.
Bắp thịt của anh cứng rắn dẻo dai nên một đêm chung quy cô không chịu nổi , cho nên cô không dám khiêu khích anh.
Trong phòng nhiệt độ bốc lên rất nhanh, Vu Thế Châu ôm Hứa Duy thả ở trên bàn cơm .
Theo gợi ý đổi địa điểm, Hứa Duy mơ mơ màng màng mở mắt phát hiện mình ngồi ở chỗ bình thường hai người ăn cơm .
Lúc đó không nhịn được bên trong lại co rụt lại , trong hành lanh mút chặt ngón tay của anh, Vu Thế Châu híp mắt lại .
Hứa Duy nhỏ giọng nói: “Trong phòng đi , được không? Nơi này không được.”
Trên bàn ăn , quá xấu hổ đây chính là chỗ ăn cơm đứng đắn.
Vu Thế Châu liếm ở rái tai cô khàn khàn nói: “Ở nơi này ăn em.”
Ngón tay của anh tăng nhanh tốc độ ra vào đồng thời lại tăng thêm một ngón tay, Hứa Duy rất nhanh không có thời gian để ý.
Ngón tay to dài bắt chước côn thịt nhanh chóng ra vào , mang ra khỏi một mảnh nước đọng trơn nhẵn chảy đến trên bàn .
Trong hoa huyệt nóng lên trống không hy vọng vật lớn đến lấp đầy, Hứa Duy ửng đỏ hai má ánh mắt mê ly .
Cô nhíu mày, anh ở đây bên tai cô trút giận, “Thoải mái không ?”
Hứa Duy thẹn thùng quay đầu ra không nói ra được anh dụ dỗ nói: “Thoải mái thì anh đổi vật lớn đi vào cho em càng thoải mái hơn .”
Vật càng lớn làm cô nhớ tới anh mang lại cảm giác căng tràn cùng khoái cảm mãnh liệt khi đồ của anh đi vào.
Có lúc sẽ bắt nạt cô đến sụp đổ mà anh một mực dỗ cô nói ra lời thoải mái.
Ngón tay của anh ở bên trong rất không yên phận , lúc nặng lúc nhẹ đào khoét bên trong, Hứa Duy từng co rúm.
Tức ói máu nói: “… Thoải mái , chồng , anh đi vào đi .”
Vu Thế Châu hít sâu một hơi đỡ cô ngồi vững vàng để cho hai tay cô khoát lên trên vai mình, nâng cằm cô lên.
Thanh âm gợi cảm nói: “Bảo bảo , xem anh làm thế nào đưa em vào địa ngục.”
Hứa Duy theo chỉ thị của anh nhìn xuống , chỉ thấy phần đầu vật kia của anh như nắm của trẻ sơ sinh.
Phía sau một đoạn thật dài phía trên gân xanh dử tợn loằng ngoằng, lướt qua cũng có thể cảm nhận được hơi nóng nóng bỏng .
Phía dưới của cô đã sớm lầy lội không chịu nổi, côn thịt qua loa cọ xát mấy cái dính lên chất lỏng trong suốt.
Nhắm ngay miệng huyệt từ từ chen vào, cô trừng to mắt nhìn kẽ hở bị phá ra quy đầu to lớn chậm rãi vùi vào .
Cô tận mắt nhìn thấy gậy thịt của anh chen vào thân thể của mình trong hành lang một chút khe hở cũng không có .
Không phải là tận mắt nhìn thấy thật là không thể tin được hoa huyệt lại có thể ăn được vật khổng lồ như vậy.
Anh một mực từ từ cắm vào bên trong không một chút cuống cuồng , Hứa Duy có thể rõ ràng cảm giác tất cả nếp nhăn trong hoa huyệt đều bị làm cho bằng phẳng .
Quá lớn , lâu như vậy cô vẫn chưa thích ứng được Hứa Duy khó khăn cau mày anh đã đến đáy .
Nâng hai chân cô lên taọ hình dáng chữ M lộ ra cảnh tượng dâm mỹ dưới ánh đèn.
Hoa huyệt ướt nhẹp một mảnh tạo thành bọt nhỏ nơi đó của cô mềm mại sạch sẽ, Vu Thế Châu nhịn được kích động muốn điên cuồng cắm vào rút ra , cầm tay cô đè ở trên bụng .
Bởi vì bên trong chôn côn thịt nên nơi đó nhô ra nhẹ nhàng nhấn một cái khiến cô nhíu mày .
Vu Thế Châu đỡ mặt của cô hơi thở nóng bỏng hắt lên mặt cô, “Duy Duy, nhìn anh làm em thế nào.”
Lúc Hứa Duy cúi đầu anh đã bắt đầu động .
Côn thịt chậm rãi lui ra khỏi hoa huyệt mềm mại, hoa huyệt không nỡ để nó rời đi mút chặt côn thịt, đi ra có chút khó khăn.
Anh rút côn thịt ra chỉ để lại quy đầu ở bên trong , sau đó hung hăng đâm một đến cùng côn thịt lao vào bên trong, nóng bỏng va chạm .
Của anh vẫn quá lớn khiến cho Hứa Duy bị đụng rên lên một tiếng còn nhìn phía dưới .
Bị cô nhìn , Vu Thế Châu giống như đặc biệt hưng phấn động tác lực đạo càng ngày càng lớn .
Mỗi một lần đụng cả người Hứa Duy run lên , lúc đi ra nếu không ấn vào eo cô có khi cũng không rút ra được .
Hoa huyệt đem côn thịt hút rất căng, giữa hai người một chút khe hở cũng không co , Vu Thế Châu thích nhất với Hứa Duy thân mật chặt chẽ như vật .
Không tự chủ được vùi vào cổ cô, lực đạo hôn rất lớn, Hứa Duy bị anh đụng cả người đều không ổn .
Trong hành lang một mảnh va chạm nóng như lửa, lúc anh chen vào thì anh ôm cô vùi vào trong ngực như vậy thì độ sâu càng tiến chưa từng có.
Xương cùng như có dòng điện chảy qua tê dại truyền khắp toàn thân , côn thịt lại tìm đến tiểu hạch núp ở tầng tầng mị thịt phía sau.
Vừa bị đụng đến chỗ đó cả người Hứa Duy không ngừng run rẩy , Vu Thế Châu nhận ra được biến hóa của cô khiến cho vẻ quyết tâm chạy nước rút .
Rên rỉ đứt quãng cô nhắm mắt lại cảm nhận lửa nóng anh mang tới.
“Thế Châu , nhẹ một chút , ưm … Nhẹ một chút , em không chịu nổi …”
Anh đột nhiên tăng nhanh tốc độ , côn thịt liều mạng cắm vào bên trong chen chúc , tử cung hẹp hẹp một lần một lần bị hung hăng đả kích , đã có chút há miệng nhỏ .
Anh đột nhiên đem cô ôm xuống dưới thân Hứa Duy trơn nhẵn anh lần nữa để côn thịt vọt vào miệng tử cung .
Hứa Duy liền khóc lên bên trong vừa đau vừa tê dại cô sợ anh cắm vào tử cung .
Lúc trước chỉ có lúc xuất tinh mới có thể đi vào ,cô cho là hôm nay cũng vậy nhưng không nghĩ tới ở tư thế này anh lại làm vậy.
Đưa cô lên một chút , theo trọng lực hạ xuống anh tàn nhẫn đi lên đỉnh . Gần như mỗi một cái cũng vào tử cung .
Miệng tử cung rất hẹp , so với miệng huyệt nhỏ hơn nhiều căn bản cũng không có thể chịu đựng vật lớn như thế đi vào .
Nhưng anh nhiều lần vào đi vào trong làm cho Hứa Duy cảm giác trong cơ thể đau như muốn xé đôi, Nhưng lại kèm theo khoái cảm vô cùng .
Mỗi một lần anh đi vào đối với cô mà nói đều là hành hạ nhưng thân thể lại tham lam muốn càng nhiều .
Vu Thế Châu nhìn vẻ mặt Hứa Duy có chút không tỉnh táo, biết như vậy đối với cô kích thích quá lớn .
Đây cũng là do hôm nay anh học được , vốn là cho là miệng tử cung nhỏ hẹp côn thịt không vào được , nhiều lắm là để ở bên trong xuất tinh .
Hóa ra tử cung tuy nhỏ nhưng là co dãn cũng lớn bình thường sẽ không bị thương, ngược lại sẽ chân chính cảm nhận được dục tiên dục tử .
Vẻ mặt Hứa Duy không thể nói là thống khổ hay sảng khoái , Nhưng đối với đàn ông mà nói cũng rất thoải mái .
Gậy thịt chen vào tử cung nho nhỏ, giống như có cái miệng hút lại quy đầu thật chặt bên trong tất cả đều là mị thịt , không có chút nào không bao quanh côn thịt .
Vu Thế Châu đều cảm giác được xương cùng tê dại , không chịu nổi .
Anh cắn chặt hàm răng kiềm chế cảm giác muốn bắn , côn thịt ở ở giữa hai chân ra vào thật nhanh, bên ngoài hoa huyệt bị sưng đỏ.
Trên lông mu là dâm thủy trong suốt , âm thanh bộp bộp liên tiếp không ngừng .
Hứa Duy khóc sướt mướt lắc đầu móng tay cào nát trên lưng Vu Thế Châu , cô khóc rất thảm , “Không cần , không chịu nổi … Chồng , thật không chịu nổi , thật là đau … Đi ra , đi ra a … Xin anh đó…”
~
Anh Châu ác ghê á ~~~