Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 121


Đọc truyện Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng – Chương 121


–Dịch: Autumnnolove–
Đạo diễn Mạc nghe được ngữ khí đầy tự hào trong lời nói của Lục Tuân thì nhịn không được nhìn anh nhiều thêm vài lần.

Vẫn là lần đầu ông nhìn thấy Lục Tuân thưởng thức một người trong ngành như vậy. 
Xem ra quan hệ giữa Lục Tuân và Lạc Ninh cũng không đơn giản như bề ngoài.

Hay nói chính xác hơn là vị Lục ảnh đế này có ý đồ với con gái nhà người ta, cho nên mới dùng tới quan hệ để tranh thủ cơ hội thử vai cho người ta. 
Đạo diễn Mạc cũng là một người thông minh, ông nhìn ra được tình cảm giữa Lục Tuân và Lạc Ninh còn chưa phát triển được bước nào, cho nên ông sẽ làm người nhìn thấu mọi chuyện nhưng giữ cho riêng mình. 
Đạo diễn Mạc vừa lòng gật đầu: “Cậu đã chủ động giới thiệu người thì tất nhiên là không có vấn đề gì rồi.”
“Lạc Ninh không làm cho tôi thất vọng, cô ấy quả thật là người sinh ra để làm diễn viên.”
Lại không nhịn được mà dặn dò Lạc Ninh: “Về sau bớt tham gia mấy chương trình thực tế này lại, làm ảnh hưởng tới sự nghiệp diễn xuất của cô lắm.”
Ông ta nhìn người rất chuẩn, với kỹ thuật diễn xuất của Lạc Ninh hiện tại cùng với tài nguyên của Giải trí Tinh Hoàng, tương lai cô chắc chắn có thể đánh hạ một mảnh trời trong giới điện ảnh, thậm chí vươn lên hàng ngũ diễn viên tuyến đầu cũng không phải chuyện gì xa vời. 
Lục Tuân không tán đồng quan điểm này của ông ta: “Làm việc và nghỉ ngơi phải kết hợp với nhau.

Tham gia diễn xuất cũng có thể tới các chương trình truyền hình để thả lỏng.”
Không tham gia chương trình thực tế kia nữa chẳng phải anh sẽ mất đi rất nhiều cơ hội đến gần Lạc Ninh sao, ông già Mạc này đưa ra cái chủ ý tệ hại hết sức. 
Khóe miệng đạo diễn Mạc co rút: “…”
Ông rất muốn hỏi một câu: sao trước kia tôi không thấy cậu tham gia qua mấy chương trình truyền hình vậy?
Cũng không biết trước kia là ai đã tuyên bố, tham gia truyền hình thực tế không có gì thú vị.

Bây giờ vì theo đuổi con gái nhà người ta mà còn hùa theo, thứ tiêu chuẩn kép!

Ông biết thân phận của Lục Tuân, hơn nữa hai người cũng qua lại mất năm nay, có thể gọi một tiếng bạn bè tốt, cho nên ông sẽ không vạch trần bạn tốt. 
Chỉ có thể cười trừ: “Tiểu Lạc cũng còn trẻ, ngoài đóng phim thì phát triển thêm các khía cạnh khác cũng tốt.”
Nói vậy chứ trong lòng ông nghĩ vậy…mới là lạ.

Ông vẫn cảm thấy hạt giống tốt như Lạc Ninh mà đi tham gia mấy chương trình tạp kỹ kia thì quá lãng phí.

Nhưng vị ảnh đế nào đó vẫn đang lạm dụng uy quyền ở đây, ông không thể không phụ họa. 
Có điều không nhịn được mà bổ sung một câu: “Nhưng mà tôi lại càng xem trọng tài năng diễn xuất của cháu hơn, ở mặt này thì cháu rất có thiên phú và linh tính.”
“Cho nên tôi đề nghị cháu dành nhiều thời gian và tinh lực hơn cho phim ảnh, tương lai còn có thể thu được một cái vòng nguyệt quế ảnh hậu.”
–Dịch: Autumnnolove–
Lạc Ninh làm sao không nhìn ra hai người trước mặt đang mắt đi mày lại, cô khẽ cười: “Cảm ơn sự khẳng định của đạo diễn Mạc, tôi sẽ ghi nhớ.”
Bản thân cô cũng rất thích đóng phim, cho nên sau khi trở về kiếp này cô mới có thể lưu lại giới giải trí.

Đã qua nhiều kiếp người, cũng sống dùm mấy kiếp nữ minh tinh, kỹ thuật diễn xuất của cô nhờ vậy mà tiến bộ vượt bậc, nhưng cô vẫn không ngừng nỗ lực vượt qua giới hạn của bản thân. 
Nhưng cuối cùng những kiếp sống kia cũng chỉ là nhiệm vụ, cô sống thay phần người khác mà nỗ lực hoàn thành tâm nguyện của người ta.

Lúc này cô rất hi vọng dùng chính thân phận của mình mà đứng ở đỉnh cao của giới diễn xuất, như vậy mới không uổng phí một kiếp này. 
Đạo diễn Mạc ở chung với Lạc Ninh không lâu nhưng rất thích tính cách của cô.

Lần đầu tiên ông nhìn thấy một người được khen cũng không hề tỏ ra kiêu ngạo tự mãn, không khom lưng uốn gối hay là hùa theo ý người khác.


Ngược lại rất thoải mái tự nhiên, không kiêu ngạo không hạ thấp mình, cư xử thập phần tinh tế.

Cũng là đức tính hiếm gặp ở những người trẻ tuổi trong cái vòng này. 
Lạc Ninh làm việc nghiêm túc, kỹ thuật diễn tốt, có linh tính, tính tình linh hoạt, ông cảm thấy chỉ cần không gặp chuyện gì ngoài ý muốn thì tương lai rất đáng trông chờ. 
Lục Tuân cười hỏi đạo diễn Mạc: “Vậy vai nữ chính kia thuộc về Lạc Ninh phải không?”
Đạo diễn Mạc giả vờ giận dỗi, cười nói: “Vô nghĩa, bây giờ còn hỏi nữa?”
Ông lại quay sang nói với Lạc Ninh: “Cháu báo với người đại diện liên hệ với tôi, chúng ta bàn qua về hợp đồng.”
Lạc Ninh gật đầu: “Cảm ơn đạo diễn Mạc!”
Đạo diễn Mạc suy nghĩ một lúc lại nói thêm: “Đúng rồi, bộ phim này chắc phải bốn tháng nữa mới khai máy được, cháu có vấn đề gì về thời gian không?”
Ông cũng không ngờ nhanh như vậy đã xác định được nữ chính rồi, cho nên muốn chuẩn bị kỹ lượng lại một chút.
Lạc Ninh trả lời: “Thời gian thì không thành vấn đề.

Tôi nhận một bộ tiên hiệp, nhưng không nhiều tập lắm, đạo diễn bên đó dự tính thời gian quan chụp trong vòng ba tháng, vừa vặn có thể kịp tiến độ với đoàn phim bên này.”
Đạo diễn Chu bên kia cũng muốn trau chuốt bộ tiên hiệp cho thật hoàn mỹ.

Dự tính sẽ quay phần một rồi phát sóng, chờ xem phản ứng của khán giả rồi mới quay tiếp phần hai. 
Thời gian quay phần một tạm thời tính là ba tháng, nhưng cần rất nhiều thời gian cho giai đoạn chế tác hậu kỳ, muốn phát sóng cũng phải chờ tận năm tháng nữa. 
Đạo diễn Mục cũng biết đạo diễn Chu: “Phim của lão Chu trước giờ yêu cầu rất cao, không có gì bất ngờ xảy ra thì danh tiếng của bộ này cũng không tệ đâu.”
“Chờ sau khi bộ tiên hiệp này tạo được tiếng vang rồi chúng ta có thể tuyên truyền bộ điện ảnh của chúng ta.”
Thật ra ông cũng không lo lắng nhiệt độ phim của mình, dù sao danh khí và địa vị của ông cũng là một sự đảm bảo cho tác phẩm.


Có điều Lạc Ninh lần đầu đóng phim điện ảnh, mà còn là vai nữ chính trong phim của ông, khó tránh khỏi bị bên ngoài đàm tiếu. 
Hiện tại ông không có ý định tuyên truyền hay thả bất kỳ tin tức nào về bộ điện ảnh này ra ngoài, cứ chờ bộ tiên hiệp kia lên sóng lại quảng bá cũng không muộn.

Như vậy có thể tăng nhiệt độ cho Lạc Ninh, giảm bớt điều tiếng mà còn thuận tiện tuyên truyền cho phim điện ảnh. 
Ông làm như vậy phần là vì xem trọng Lạc Ninh, phần là vì nể mặt Lục ảnh đế.

Dù sao người cũng do anh đề cử, ông phải che chở người ta mới là việc nên làm. 
Lạc Ninh cười nói: “Được, cảm ơn đạo diễn Mạc.”
–Wattpad: Autumnnolove–
Trò chuyện một lúc Lạc Ninh xin phép đi nhà vệ sinh.

Chờ Lạc Ninh đi khỏi Lục Tuân mới hỏi đạo diễn Mạc: “Vai nam phụ đào hôn kia có chọn được ai chưa?”
Đạo diễn Mạc lắc đầu: “Còn chưa chọn được.

Với bộ phim này tôi yêu cầu rất cao về nhan sắc và kỹ thuật diễn của nam nữ chính cùng nam phụ, vai nam phun này cũng chưa tìm được ai thích hợp để chọn mặt gửi vàng.”
Ông lại cười đùa: “Sao, cậu lại định giới thiệu người cho tôi à?”
Lục Tuân cười cười đáp lại: “Tôi thật sự cảm thấy có một người rất thích hợp, nếu ông cũng cảm thấy hợp nhãn thì tự đi tìm người đại diện của cậu ta nói chuyện đi.”
Đạo diễn Mạc tò mò: “Người cậu nói tới là ai vậy?”
Lục Tuân nói: “Kỷ Tinh Hành.

Diện mạo hay khí chất của cậu ta đều rất giống nam phụ, trong giới tiểu thịt tươi thì cậu ta là đỉnh lưu, kỹ thuật diễn xuất ổn, cho nên tộ thấy cậu ra rất thích hợp.”
Đạo diễn Mạc: “……”
Ông rất muốn hỏi Lục ảnh đế: Cậu cố ý phải không?
–Wattpad: Autumnnolove–
Ông cũng đã tìm hiểu qua tình huống của Lạc Ninh, không có lý gì lại không biết Lạc Ninh và Kỷ Tinh Hành là thanh mai trúc mã, hai người này còn bởi vì một nghệ sĩ nữ khác mà ầm ĩ một khoảng thời gian. 

Bảo ông đi mời Kỷ Tinh Hành tới thủ vai nam phụ, ông cảm thấy mục đích của Lục ảnh đế cũng không trong sáng như vậy. 
Kỷ Tinh Hành là đỉnh lưu, địa vị trong vòng không thấp.

Quan trọng là gia thế của người ta cũng không tầm thường, ông có cửa sao?
Có khi còn bị người ta dùng chổi quét ông ra đường cũng không chừng?
Nói đi cũng phải nói lại, vai nam phụ của bộ điện ảnh này cũng là một nhân vật bi kịch.

Đầu phim anh ta vẫn còn là một tiểu thiếu gia kiêu căng tùy hứng, rất dễ làm cho người ta ghét.

Tới đoạn giữa thì hình tượng của anh ta từ từ có điểm đột phá, cuối cùng còn vì nước mà hi sinh. 
Tất nhiên còn có một tình huống cẩu huyết.

Trong lúc nam phụ vô tình được tiếp xúc với thương phụ lạnh lùng, anh ta không kiềm chế được mà có tình cảm với nữ chủ, sau đó bàng hoàng phát hiện ra cô ấy lại là vị hôn thê của anh. 
Lục Tuân đề nghị Kỷ Tinh Hành không phải là không có đạo lí, thật sự là hình tượng của Kỷ Tinh Hành rất phù hợp với vai nam phụ này. 
Lục Tuân thấy ông do dự, cười nói: “Chỉ cần ông cho cậu ta biết vai nữ chính đã định là Lạc Ninh, cậu ta nhất định sẽ đồng ý.”
Đạo diễn Mạc nhìn anh bằng ánh mắt sâu xa, cảm thán: “Kỷ đỉnh lưu đụng phải cậu cũng thật xui xẻo.”
Đột nhiên ông phát hiện vị Lục ảnh đế này cũng quá xấu tính!
Nhưng ông vẫn tán thành: “Được rồi, mấy ngày nữa tôi liên hệ với người đại diện của cậu ta thử xem.”
Lục Tuân đáp lại bằng một nụ cười: “Chắc chắn sẽ không làm ông thất vọng.”
Sau khi Lạc Ninh trở lại, mọi người ngồi thêm một lúc.

Đạo diễn Mạc muốn giữ hai người lại ăn cơm nhưng bị Lục Tuân cự tuyệt. 
Khó lắm mới tìm được cơ hội ở cùng một chỗ với Lạc Ninh, cái bóng đèn dây tóc này cũng đừng mong thắp sáng tới nóng lên. 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.