Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng

Chương 120


Đọc truyện Sau Khi Chia Tay Tôi Ở Giới Giải Trí Bạo Hồng – Chương 120


–Dịch: Autumnnolove–
Lạc Ninh dám khẳng định một điều rằng,  sau khi tin tức về bộ phim điện ảnh này được thả ra nhất định sẽ khiến cho toàn bộ dư luận xôn xao. 
Không chỉ là những minh tinh tuyến đầu mà ngay cả ảnh hậu hạng A đều sẽ nghĩ cách tranh thủ vai nữ chính này. 
Bộ phim này không những do đạo diễn Mạc làm đạo diễn mà còn có khả năng chạm tới doanh thu phòng vé hàng tỷ.

Hơn nữa với sự tham gia của Lục ảnh đế, bộ phim này nhất định sẽ xô đổ nhiều kỉ lục. 
Đời trước, lúc cô còn sống thì đạo diễn Mạc và Lục Tuân cũng không có hợp tác quay bộ phim này, cho nên cô cảm thấy rất bất ngờ. 
Trên mặt đạo diễn Mạc đầy ý cười, ánh mắt nhìn về phía Lạc Ninh cũng mang theo vài phần vừa lòng: “Tiểu Lạc, mau ngồi!”
Xét về ngoại hình thì Lạc Ninh rất phù hợp với hình tượng nhân vật trong bộ phim này của ông. 
Đối với vai nữ chính trong bộ điện ảnh này, ông yêu cầu rất cao.

Ngoài kỹ thuật diễn xuất thì dáng dấp cũng phải thật xinh đẹp, thân hình phải cân được các kiểu sườn xám thời kỳ Trung Hoa dân quốc. 
Ông đã chuẩn bị cho bộ phim này hai ba năm nay, nhưng vẫn chưa tìm được nữ chủ nhân thích hợp cho nó. 
Hiện tại, ông không thiếu danh tiếng hay tiền bạc, cho nên chỉ theo đuổi trình độ hoàn mỹ của điện ảnh.

Nếu tìm không được người thích hợp thì ông cũng không miễn cưỡng mà quay bộ phim này. 
Vai nam chính ông đã sớm nhắm tới Lục Tuân, đáng tiếc đối phương vẫn luôn từ chối. 
Tháng trước Lục Tuân đột nhiên gọi điện thoại cho ông, nói rất có hứng thú với bộ điện ảnh này.

Nhưng anh muốn đề cử một vị nữ chính, nếu cô ấy thử kính thành công thì anh sẽ nhận bộ phim này. 
Đạo diễn Mạc cũng biết tính tình Lục Tuân, anh không phải kiểu người vì đề cử người quen mà lạm vô sung số*.


Cho nên ông rất sảng khoái mà đáp ứng cho người của anh một cơ hội thử vai. 
(*) – 滥竽充数 : thật giả lẫn lộn; Thời chiến quốc, Tề Tuyên Vương thích nghe hợp tấu kèn vu, nên đã lập một đội nhạc công đến ba trăm người, trong đó có Nam Quách xử sĩ.

Do biết lấy lòng Tuyên Vương nên Nam Quách được Tuyên Vương yêu quý và đãi ngộ rất trọng hậu.

Sau khi Tề Tuyên Vương băng hà, Tề Mẫn Vương kế vị, chủ mới cũng thích nghe thổi kèn vu, nhưng chỉ thích nghe độc tấu kèn.

Sau khi lệnh ban từng người trong ban nhạc đến thổi cho Vua nghe thì Nam Quách xử sĩ biến đi đâu mất.

Thì ra Nam Quách không biết thổi kèn vu, mà chỉ cầm kèn lẫn trong đám hợp xướng mà thôi.
Chỉ cần đạt được tiêu chuẩn thấp nhất trong lòng ông thôi ông sẽ phá lệ chọn, phần mặt mũi này ông nhất định sẽ cho Lục Tuân. 
Ông ta cũng đã tìm hiểu sơ về Lạc Ninh, còn đặc biệt xem hết kỳ phát sóng sinh tồn trên hoang đảo.

Ông rất vừa lòng với hình tượng và tính cách của Lạc Ninh, chỉ sợ kỹ thuật diễn của cô không được thôi, dù sao thì người trong vòng đều đồn đãi rằng cô chỉ là một bình hoa không hơn không kém. 
Ông lại đi tìm bộ phim chiếu mạng gắn liền với tên tuổi của cô để xem, kỹ thuật diễn xuất này không quá kém.

Nhưng vẫn còn cách yêu cầu của ông một khoảng khá xa. 
Cho nên trong lòng ông đã chuẩn bị sẵn tinh thần, bộ phim điện ảnh này sợ rằng không có cách nào xuất hiện trên màn ảnh rồi. 
Nhưng đời ai biết được chữ ngờ, hôm qua tình cờ xem được hai đoạn video thử kính của Lạc Ninh chính ông đã bị kỹ thuật diễn xuất của cô làm cho chấn động, diễn sống động như thật. 
Điều này chứng tỏ khoảng thời gian từ lúc quay xong bộ phim chiếu mạng kia cho đến bây giờ, Lạc Ninh đã chú tâm vào nghiên cứu kỹ thuật diễn, nếu không cũng không có khả năng đạt được bước tiến xa như vậy. 
–Dịch: Autumnnolove–
Chờ Lạc Ninh ngồi xuống, ông lần lượt châm trà cho hai người.


Xong rồi hỏi Lach Ninh: “Kịch bản cô cũng xem qua rồi, có thể nói cho tôi biết cô lý giải thế nào về nhân vật nữ chính không?”
Lạc Ninh cũng không khẩn trương, cô hào phóng cười: “Nữ chính là một cô gái rất mâu thuẫn, xuyên suốt kịch bản cô ấy có hai điểm mâu thuẫn…”
Nghe xong những gì Lạc Ninh cảm nhận về nữ chính, ý cười trên mặt đạo diễn Mạc càng sâu: “Tốt tốt, xem ra từ lúc nhận được kịch bản cô đã nghiêm túc nghiên cứu qua.”
“Vậy bây giờ chúng ta thử diễn một vài đoạn ngắn trước được không?”.

Ông có chút gấp gáp chờ không nổi. 
Lạc Ninh gật đầu mỉm cười: “Được ạ!”
Đạo diễn Mạc dẫn hai người ra cửa, đi tới một tòa Tứ hợp viện khác nằm cách vách.

Hai tòa Tứ hợp viện này đều là sản nghiệp mà tổ tiên của đạo diễn Mạc lưu lại, một tòa là nơi ở của ông, một tòa khác dùng để quay phim, cất đạo cụ,…
–Wattpad: Autumnnolove–
Bên sân này, người phụ trách, phó đạo diễn, biên kịch và chuyên viên trang điểm đều đã có mặt. 
Mạc đạo diễn luôn yêu cầu cao đối với những tác phẩm của mình, cho nên bối cách và phục trang lúc thử kính cũng có tiêu chuẩn tương đối cao. 
Ông ta dặn dò chuyên viên trang điểm: “Hóa trang cho Tiểu Lạc đi, phân cảnh xuất hiện đầu tiên của cô ấy trên phim.”
Chuyên viên trang điểm là một người phụ nữ trung niên, chị ta rất nổi tiếng trong cái vòng này.

Lúc này lại bị đạo diễn Mạc trưng dụng thành của riêng. 
“Lạc lão sư, cô đi theo tôi!”.

Trình Du rất khách khí. 
Thái độ của Lạc Ninh cũng rất khách khí: “Chào Trình lão sư!”

Bối cảnh của bộ phim này vào thời kỳ cận chiến của Trung Hoa dân quốc.

Nữ chính là một tiểu thư khuê các, vào ngày kết hôn với vị hôn phu nam phụ đính ước từ nhỏ, anh ta lại trốn gia đình đào hôn chạy ra nước ngoài du học. 
Trong quá trình du học nơi đất khách quê người, anh ta gặp một nữ du học sinh và đem lòng yêu cô ta.

Sau khi về nước, anh ta càng cho rằng hôn nhân với nữ chính là phong kiến lạc hậu, kiên quyết muốn ly hôn. 
Lúc này nam phụ đã gia nhập vào hàng ngũ quân phiệt, còn trở thành một vị sĩ quan nên trong nhà rất dung túng anh ta. 
Nữ chính xuất hiện chính là lúc bị nhà chồng trả về nhà mẹ đẻ.

Cô vẫn còn mặc váy áo truyền thống, tóc búi thành kiểu tóc dành cho phụ nữ đã lập gia đình. 
Lúc Lạc Ninh bước ra, ngay từ cái nhìn đầu tiên đã khiến cho người ta có cảm giác cô chính là một tiểu thư khuê các dịu dàng như nước.

Cực kỳ phù hợp với hình tượng và khí chất mà nữ chính cần có trong cảnh xuất hiện đầu tiên. 
Sau khi bị người nhà chồng đuổi khỏi cửa, cô gái trong cứng cỏi ngoài ôn nhu trở lại nhà mẹ đẻ liền bị chị dâu cười nhạo, cô cũng phải ẩn nhẫn chịu đựng, rất phù hợp với hình tượng của các tiểu thư khuê các thời bấy giờ. 
Thử kính vòng đầu kết thúc, đám người đạo diễn Mạc mới hoàn hồn. 
“Tốt, vòng này qua!”
Đạo diễn Mạc rất hài lòng vì Lạc Ninh đã diễn ra cái chất của tiểu thư khuê các mà ông muốn: “Vòng tiếp theo, Tiểu Lạc cô hãy diễn một hình tượng khác khi xuất hiện của nữ chính đi.”
Lạc Ninh gật đầu: “Không thành vấn đề, đạo diễn Mạc.”
Sau đó cô trở lại phòng trang điểm thay đổi lối make-up và phục trang. 
–Fanpage: Bản dịch 0 đồng–
Đoạn giữa của kịch bản, ngoài thân phận nữ tử truyền thống bị chồng vứt bỏ, cô còn có một thân phận khác là thương gia lớn, sáng lập ra nhà máy hóa chất và xưởng máy móc. 
Phân đoạn này cô sẽ lấy thân phận bà chủ mà xuất hiện.

Cũng là lần đầu tiên nam nữ chính chạm mặt. 
Lục Tuân thủ vai thiếu soái của quân phiệt, lần này muốn gia công linh kiện để sản xuất vũ khí nên tìm tới xưởng máy móc của nữ chính. 
Lạc Ninh sắm vai nữ chủ khí chất lạnh lùng, tác phong hành sự quyết đoán, có chút tàn nhẫn.


Cô đang mặc trên người bộ sườn xám thịnh hành nhất đương thời, đi một đôi giày cao gót, đường cong hoàn mỹ đều được phát họa ra tới. 
Không có ai có thể tưởng tượng ra cô chính là tiểu thư khuê các dịu dàng hiền tuệ bị vứt bỏ kia. 
Cô kiêu kỳ đi đến chỗ ngồi đối diện Lục Tuân, hai người bắt đầu phối hợp diễn.

Từ đầu tới cuối, Lạc Ninh mang đến cho người ta cảm giác chỉ có thể đứng nhìn từ xa mà không thể chạm tay vào.

Hình tượng cao quý lạnh lùng như hoa hồng có gai được cô biểu hiện trọn vẹn. 
Lúc giao phong với nam chính thiếu soái cô cũng không hề bị yếu thế, thậm chí còn tranh thủ thu được lợi ích lớn nhất.

Đồng thời cũng khiến cho nam chính thiếu soái phải nhìn cô bằng một cặp mắt khác, anh ta rất thưởng thức nữ cường nhân như cô. 
Màn diễn này vừa kết thúc, đạo diễn Mạc nhịn không được mà trầm trồ khen ngợi: “Lạc Ninh, cô thật sự diễn ra được cảm giác mà tôi đang tìm kiếm.”
“Cũng chính là nữ chính mà tôi vẫn luôn chờ đợi”.

Giọng nói của ông thập phần kích động.
Không hổ là người Lục Tuân giới thiệu, chẳng những không làm người ta thất vọng mà còn mang đến niềm vui bất ngờ. 
Hình tượng của Lạc Ninh và những vai diễn mà cô từng diễn qua cũng không có vai nào có khí chất lãnh diễm thế này.

Cho nên ông rất lo lắng cô sẽ diễn không ra được hiệu quả mà ông mong muốn.

Nhưng lúc này ông mới nhận ra chính mình đã quá xem nhẹ kỹ thuật diễn của Lạc Ninh, cô diễn quá sống động, nhân vật có hai tính cách bất đồng vậy mà cô xử lý hết sức khéo léo, diễn như thật. 
Kỹ thuật diễn như vậy mà lại ở trên người một nữ diễn viên trẻ tuổi, lần đầu tiên ông nhìn thấy. 
Lục Tuân đã biết kỹ thuật diễn xuất của Lạc Ninh rất tinh vi, vừa rồi anh cũng bị cô cuốn vào kịch bản. 
Nghe thấy đạo diễn Mạc khen ngợi Lạc Ninh không ngớt lời, Lục Tuân vui vẻ ra mặt: “Đạo diễn Mạc, tôi đã nói Lạc Ninh sẽ không làm cho ông thất vọng mà, không sai phải không?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.