Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai

Chương 5


Đọc truyện Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai – Chương 5


Hình như Trình Kha Nhiên đã tìm ra con đường tiến tới tương lai không phải ly hôn rồi, chính là cả đời này sẽ không bao giờ để ý đến Diệp Thiệu nữa….!
Diệp Thiệu vẫn còn cầm ly rượu bị người khác kéo lên sản nhảy, ở góc độ này, Trình Kha Nhiên có thể nhìn thấy mảnh kim loại ở thắt lưng hắn lúc ẩn lúc hiện, mặc âu phục giày da lại phù hợp với không khí của sàn nhảy đến không ngờ.

Nhưng Diệp Thiệu chỉ nhảy vài cái rồi đi ra, hắn uống một hơi cạn sạch ly rượu, chiếc ly như được treo lủng lẳng ở giữa hai ngón tay.

Trình Kha Nhiên vốn nghĩ mấy người làm như vậy trông rất thể hiện, nhưng nếu là Diệp Thiệu làm thì trông…rất bình thường?
Những người ở đây cũng lén lén lút lút nhìn trộm Diệp Thiệu.

Trình Kha Nhiên cũng chưa từng thấy một Diệp Thiệu như vậy.

Nhưng cậu lại cảm thấy có lẽ con người Diệp Thiệu chính là như vậy.

Lần đầu tiên cậu nhìn thấy Diệp Thiệu, hắn đang phát biểu với tư cách là học sinh xuất sắc nhất, Trình Kha Nhiên đã bị hắn hấp dẫn rồi.

Không phải là vì Diệp Thiệu là học sinh xuất sắc, cũng không phải là do hắn nghiêm túc chăm học gì.

Là bởi vì trên người Diệp Thiệu tỏa ra những thứ mà bản thân cậu không hề có, khiến Trình Kha Nhiên điên cuồng mê muội.

Từ lúc cậu thích Diệp Thiệu tới giờ cũng đã 4 năm, nhưng cậu hiểu rất ít về Diệp Thiệu.

Trình Kha nhiên biết, bản thân mình thuộc nhóm người nông cạn nhất, cái gì hấp dẫn lại không thu hút cậu, chỉ cần nhìn mặt người ta là đã thấy vui vẻ rồi.

Diệp Thiệu cũng trưởng thành như vậy rồi, làm những thứ như vậy cũng rất bình thường.

Gi ấy hôn thú của Diệp Thiệu sắp rơi ra khỏi túi áo, Trình Kha Nhiên cũng đổ mồ hôi hột, nếu tờ giấy đó rơi xuống, có phải Diệp Thiệu sẽ không thể ly hôn với cậu hay không?
Nhưng Diệp Thiệu chưa kịp nhảy tiếp đã bị Cung Trạch Ngọc kéo sang một bên.

Tiệc sinh nhật của Cung Trạch Ngọc cũng không phải dạng người nào cũng có thể tới, nhưng người tới đây ai cũng sẽ có mục đích cả, như cô gái ban nãy dụ Diệp thiệu ra khiêu vũ cũng là người muốn bám đu trên người hắn.

Cung Trạch Ngọc: “Mẹ mày, tỉnh lại đi! Uống nhiều quá rồi đấy, mày có biết người nhảy trước mặt mày ban nãy là ai không? Mày nhảy tiếp xem, mai báo chí sẽ kêu chúng mày kết hôn rồi!”
“Kết hôn?” Diệp Thiệu nghiêng đầu suy nghĩ, hắn kết hôn thật rồi mà.

Khi đó Diệp Thiệu chỉ muốn tận hưởng điệu nhảy của riêng mình.

Tiệc sinh nhật của Cung Trạch Ngọc cũng như tiệc chào mừng hắn vậy, vất vả lắm mới trở về được, không hề muốn bản thân bị trói buộc như trước nữa.


Trước kia trừ khi đi với bạn bè vào quán bar ra, hắn chưa bao giờ muốn dính dáng đến người trong giới, để giảm bớt những tin đồn không cần thiết.

Nếu ban nãy hắn mà bị chụp hình, chắc chắn mọi người sẽ biết hết, người này không hề giống với những gì mà họ tưởng tượng.

Ai ngờ được Diệp Thiệu lại là thuyền trưởng ở mấy quán bar đâu.

Cung Trạch Ngọc: “Ban nãy trông mày nhả nhớt quá đó.”
“Lúc nào tao chả thế.” Diệp Thiệu híp đôi mắt đào hoa lại, “Tao đã nói rồi, sau này không đóng phim nữa, cũng không ảnh hưởng gì đến đoàn phim nào cả, ai dám viết bậy về tao, tao sẽ lật tung cả lò nhà nó lên.”
Cung Trạch Ngọc “……”
Diệp Thiệu chọc chọc tay vào ngực Cung Trạch Ngọc: “Không đóng phim nữa, sau này thích gì thì làm nấy.”
“Dù sao mày cũng là Diệp tổng, tuổi không đủ thì khí chất vẫn nên có, mày có thể tỏ ra trưởng thành tí được không? Cung Trạch Ngọc không muốn Diệp Thiệu vừa mới về nước đã phải chịu những tin đồn tiêu cực như thế, anh còn tự trách bản thân tiệc sinh nhật của mình mà lại để hắn uống say.”
Diệp Thiệu không tỉnh táo lắm.

Hắn lắc đầu: “Bố mày kết hôn rồi đấy, chưa đủ trưởng thành à?”
Cung Trạch Ngọc: Hình như tôi cũng say rồi.

Dù sao không ai có thể rót cho Diệp Thiệu nhiều rượu như vậy, trừ khi hắn đang vui.

Nếu Diệp Thiệu muốn say thì sẽ say, nếu muốn tỉnh cũng sẽ tỉnh.

Thực ra hắn chưa say lắm.

Vốn dĩ hắn không định tới tiệc của Cung Trạch Ngọc ăn mừng, dù sao hôm nay cũng là ngày hắn và Trình Kha Nhiên kết hôn, tuy rằng không thể công khai với bên ngoài, nhưng ít nhiều gì cũng nên đi ăn cơm tối cùng với nhau.

Dù chỉ mang danh nghĩa đàn anh ở trường cấp ba đi ăn với đàn em, bữa cơm này cũng đáng.

Nhưng Trình Kha Nhiên lại cố tình trốn tránh hắn.

Trời xui đất khiến để hai người gặp được nhau vào tối nay, nhưng Trình Kha Nhiên vẫn không để ý tới hắn.

Diệp Thiệu kiêu ngạo như vậy, đây là lần đầu tiên hắn lung tung như vậy, thà rằng không gặp, gặp được rồi lại không biết phải có tâm trạng như thế nào mà đối mặt.

Là cảm giác thất bại, còn là cảm giác thất bại rất quen thuộc, cứ liên tiếp phát sinh từ một người.

Những người xung quanh vẫn đi lại ồn ào, Cung Trạch Ngọc túm Diệp Thiệu vào góc: “Sao từ lúc mày tới đây đến giờ trông cứ không vui thế? Có chuyện gì xảy ra không?”
Diệp Thiệu ngăn người phục vụ bên cạnh lại, với lấy một ly rượu, thong thả nhấp một ngụm: “Chả thú vị gì cả.”
Trình Kha Nhiên vẫn không chịu để ý tới hắn, không thú vị gì cả.


Cung Trạch Ngọc sắp tức điên: “Đệt, mày đi dự sinh nhật tao mà còn dám nói không thú vị?”
Diệp Thiệu chớp chớp mắt, im lặng liếc mắt về phía Trình Kha Nhiên đang ngồi trên sô pha, bộ dáng cô đơn kia, nói làm người ta thích cũng không phải…Nhưng khiến người ta cảm thấy tò mò.

Vài người cũng đi tới đi lui cậu, muốn đến bắt chuyện với Trình Kha Nhiên.

Thật ra cậu cũng rất dễ nói chuyện với người khác, phương thức liên lạc cũng thêm được một đống.

Nhưng mình xin kết bạn thì lại không đồng ý.

Rốt cuộc Trình Kha Nhiên có biết cậu ấy kết hôn rồi không? Người bị hắn từ chối cậu ấy cũng add làm bạn bè.

Diệp Thiệu ngoắc ngoắc tay: “Giúp tao một việc.”
Cung Trạch Ngọc nhíu mày, “Mợ, sinh nhật tao, sao mày không giúp tao một việc đi?”
Diệp Thiệu vỗ ngực anh ta: “Rồi rồi, khi nào sinh nhật tao sẽ cho mày làm nhân vật chính.”
Cung Trạch Ngọc nghiêng người qua: “Có gì nói đi, việc gì thiếu đạo đức là tao không làm đâu.”
“Làm như mày chưa từng làm mấy việc thiếu đạo đức vậy.” Diệp Thiệu trợn mắt.

Diệp Thiệu nói xong, Cung Trạch Ngọc không nhịn được quay đầu sang nhìn Trình Kha Nhiên một cái, hỏi lại: “Lúc đó mày đã nghi ngờ việc này rồi, chắc là mày đoán đúng thôi, hơn nữa, đã qua không biết bao lâu rồi, nếu tự dưng tao đề cập tới, như kiểu…”
Diệp Thiệu mất kiên nhẫn ngắt lời: “Hỏi là được, mày nói nhảm nhiều thế?”
Cung Trạch Ngọc khó xử, “Nhưng lâu rồi tao không chơi cái trò trẻ con như vậy đâu.”
Diệp Thiệu: “Đừng có bày đặt.”
Cung Trạch Ngọc thở dài, “Nếu tao không chơi với mày nhiều năm như vậy rồi, cũng biết mày thẳng băng như sắt thép, tao sẽ nghi ngờ có phải mày thích người ta không đấy.”
“Mày im mồm đi.” Diệp Thiệu không nghe lọt tai giả thiết này.

Nhìn Trình Kha Nhiên có vẻ hơi buồn ngủ như vậy thôi, nhưng thật ra nội tâm cậu đang rất bồn chồn.

Diệp Thiệu kết bạn với cậu, làm sao để giả vờ như mình bị ép đồng ý nhỉ?
Có mấy người cả trai lẫn gái đều muốn kết bạn với cậu, Trình Kha Nhiên cũng không quen bọn họ, nhưng cậu lại chẳng biết từ chối như thế nào, cuối cùng đều đồng ý hết.

Nhưng khi phải ấn vào chữ đồng ý ở lời mời của Diệp Thiệu, Trình Kha Nhiên lại hơi chần chờ.

Cậu phát hiện những thứ mà truyền thông nói về Diệp Thiệu thật ra cũng không chính xác lắm.

Tất cả mọi người đều nói Diệp Thiệu cực kỳ ghét tiếp xúc thân mật với người đàn ông khác, nhưng trông anh ấy và Cung Trạch Ngọc cũng rất….mập mờ?

Hai người cách nhau gần như thế, lại còn thì thầm, rồi vỗ ngực, thiếu điều nhào vào nấu cháo lưỡi thôi.

Hồi ở cấp 3 Cung Trạch Ngọc cũng rất nổi tiếng, quan hệ với Diệp Thiệu cũng không kém gì quan hệ giữa cậu và Đồ Lũng, sau đó cả 2 cùng đi vào giới showbiz, có thể coi như là trúc mã cùng tiến.

Nếu hai người bọn họ đều là trai thẳng, vì sao nhìn lại còn gần hơn cả cậu với Đồ Lũng vậy?
Cung Trạch Ngọc chưa bao giờ nói mình là trai thẳng cả, biết đâu anh ấy cũng có ý gì với Diệp Thiệu…..!
Khóe mắt của Trình Kha Nhiên lại hơi xon xót, Diệp Thiệu làm trai thẳng nhiều năm như vậy rồi, ngộ nhỡ một ngày đẹp trời anh ấy có xu thế uốn 1 vòng, người đầu tiên ảnh nghĩ tới có phải Cung Trạch Ngọc không?
Mới ban nãy cậu chỉ được nắm tay với Diệp Thiệu thôi, Trình Kha Nhiên đã nghĩ rằng mình là đứa con trai may mắn nhất cái quả đất này rồi, bây giờ nghĩ lại, chuyện đó chả có gì to tát cả.

Diệp Thiệu còn sờ ngực đàn ông kia kìa.

Trình Kha Nhiên đau lòng như vậy là vì cậu nhớ tới tuyên bố hùng hồn của Diệp Thiệu.

Khi đó Diệp Thiệu đã nói với truyền thông rằng: “Tôi muốn nói rõ ràng một lần, dù có phải độc thân cả đời, tôi cũng sẽ không chạm vào tay của người đàn ông nào hết, anh không cần phải lo xa.”
Nghe nói rằng hắn đã nói với một phóng viên kém duyên nào đó.

trong một lần tuyên truyền nọ.

Sau này Trình Kha Nhiên mới biết được, khi đó Diệp Thiệu đang nói chuyện với một đạo diễn nam đang quấy rầy hắn.

Nhưng từ đó về sau, toàn bộ giới giải trí đều biết Diệp Thiệu là trai thẳng sắt thép, hơn nữa miệng còn có độc, thường xuyên lên hot search về sự tích trai thẳng.

Nhưng ai nói hắn lại quá hợp miệng trai gay, cả tá người muốn theo đuổi hắn, đặc biệt là nam, trong vòng hay ngoài vòng đều bị hắn đẩy xa ra nghìn mét.

Còn Trình Kha Nhiên khi ấy mới nhận được giấy báo trúng tuyển đại học, vì tương lai hy vọng được tới gần hơn với Diệp Thiệu, cậu cố ý đi vào khoa biểu diễn chuyên nghiệp, ai ngờ danh hiệu “trai thẳng như sắt thép” của hắn đã được lan truyền đi, tấn công cậu đến nỗi gần như sụp đổ, trước khi khai giảng còn không thể tham gia huấn luyện quân sự.

Vừa hay bỏ lỡ mất cơ hội được tuyển vào đoàn phim đang chọn ra ngôi vị quán quân dành cho quân nhân đẹp giai nhất.

Từ đó về sau, Trình Kha Nhiên còn cực kỳ cảm thấy tiêu cực về loại tình yêu đơn phương không có kết quả này một thời gian dài, nhưng sau khi Diệp Thiệu lại chụp hình cho phim mới, Trình Kha Nhiên nhận ra bản thân không thể nào từ bỏ được khuôn mặt kia, yên lặng làm fan của hắn.

Diệp Thiệu nói cả đời này hắn sẽ không chạm vào tay của người đàn ông nào cả, thế cái bắt tay vừa rồi được tính là cái gì.

Nghĩ tới nghĩ lui, Cung Trạch Ngọc mới là người thắng duy nhất của cuộc chiến này phải không? Người ta còn đánh yêu ve vãn nhau kia kìa.

Mình có kết hôn được với Diệp Thiệu cũng chẳng vẻ vang gì cho cam, nói cho cùng thì cũng chỉ là lúc người ta cháy nhà mới chạy sang hôi của mà thôi.

Trình Kha Nhiên dựa vào sức tưởng tượng phong phú của bản thân thôi cũng đỏ hết cả hai mắt.

Đúng lúc Đồ Lũng trở về thì nhìn thấy Trình Kha Nhiên bắt đầu rơm rớm.

“Làm sao thế?” Đồ Lũng bối rối, “Sao hôm nay lại khóc nhiều thế.”
“Không có gì, ghen tuông làm tao bị biến dạng thôi.” Làm chính cung nương nương trong phim truyện thì như thế nào?
Hóa ra là cảm giác bực dọc như vậy.


Trình Kha Nhiên bắt đầu nhập diễn một mình.

Đến nửa đêm, mọi người bắt đầu giải tán dần dần, đi lên phòng khách sạn ở tầng 2 trên quán bar.

Trình Kha Nhiên vẫn kiên trì thức không chịu đi ngủ, cậu muốn nhìn xem hôm nay liệu Diệp Thiệu và Cung Trạch Ngọc có rời đi cùng nhau không.

Tâm tư nhỏ tự dằn vặt bản thân vừa xót lại vừa khoái.

Vừa mới xót xong, Cung Trạch Ngọc lại gọi mọi người đến chơi trò chơi, Diệp Thiệu cũng đã ngồi đó từ sớm.

Đồ Lũng vỗ đùi nói, “Cơ hội tới rồi, chơi trò chơi cho thư giãn đầu óc, đi thôi.”
Trình Kha Nhiên nhét giấy hôn thú vào sâu trong túi: “Tao không đi.”
Con người vẫn luôn tham lam như vậy.

Nếu chuyện này xảy ra vào quá khứ, nói cho cậu biết mình có cơ hội kết hôn cùng Diệp Thiệu, chỉ là không thể công khai ra bên ngoài, hỏi cậu có đồng ý hay không, chắc chắn Trình Kha Nhiên sẽ cảm thấy bản thân có thể nhảy nhót đến tận trời.

Chờ khi việc này thành thật rồi, mới kết hôn chưa được một ngày đã muốn sụp đổ, cậu chỉ nghĩ rằng dựa vào cái gì mà nhìn Diệp Thiệu vẫn y hệt người độc thân chứ?
Lại còn có cả một người bạn thân 20 năm từ thời cởi chuồng tắm mưa như vậy?
Đây là giết người không dao đó.

Trình Kha Nhiên hèn mọn nghĩ rằng, bọn họ vui là được rồi, mình nhìn thôi cũng tốt.

Vài người bên kia không biết đang nói gì, Cung Trạch Ngọc lại tự mình gọi Trình Kha Nhien và Đồ Lũng đến chơi.

Đồ Lũng kéo tay áo Trình Kha Nhiên: “Đi thôi? Sinh nhật của đàn anh mà, trò chơi không đủ người, mình không thể đến đây rồi mà còn không chịu chơi được.”
Trình Kha Nhiên giả vờ bị bắt ép chơi trò chơi, lại bị bắt ngồi cạnh Diệp Thiệu.

Vừa mới ngồi xuống đã thấy Diệp Thiệu nhìn chằm chằm vào ngực cậu.

Trình Kha Nhiên cúi gằm đầu, nghe được Diệp Thiệu nói nhỏ bên tai cậu: “Sao thiệp mời kết hôn của bạn cậu lại rơi đi đâu rồi?”
Tác giả có lời muốn nói:
Trình Kha Nhiên: Mồm miệng anh tốt thật
Diệp Thiệu: Kỹ thuật diễn của cậu cũng rất tốt.

Trình Kha Nhiên: Nhân duyên của anh cũng khá lắm.

Diệp Thiệu: Cưới tôi là thiệt thòi cho cậu rồi.

Trình Kha Nhiên: Anh đừng có nói bậy!!!!!
Diệp Thiệu:???.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.