Đọc truyện Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai – Chương 30
Trình Kha Nhiên choáng váng.
Ôm chăn trốn ở bên trong khóc thút thít, khóe mắt đỏ hoe: “Anh, anh…”
“Tôi làm sao?” Diệp Thiệu dùng mu bàn tay lau khóe miệng, chân sau quỳ gối trước giường, hơi cúi người nhìn cậu: “Vừa nãy em còn thoải mái tới mức dùng sức ấn đầu tôi mà?”
“Em…” Trình Kha Nhiên muốn chết.
Mẹ kiếp.
Rốt cuộc là ai bị điên rồi?
Đây là Diệp Thiệu, Diệp Thiệu đó!
Vừa rồi Diệp Thiệu không nói lời nào đã khóa cửa, còn ấn cậu lên giường khoe kỹ thuật miệng của bản thân.
Như này ai chịu nổi?
Khoan không nói tới đàn ông không mấy ai chịu đựng được điều này, cậu còn là một người đàn ông đang thích thầm Diệp Thiệu đó! Trình Kha Nhiên không ngất ra đó là may mắn lắm rồi.
Trình Kha Nhiên cấu chặt đùi mình, đau đến tắc thở.
Cậu sợ bộ dáng oan ức tủi thân của mình không giữ được nữa, bây giờ toác miệng cười ra sẽ dọa Diệp Thiệu sợ chết.
Lầm lầm lì lì, nhìn cực kỳ tủi thân.
Diệp Thiệu còn tưởng mình đi quá trớn rồi.
Uống rượu vô tội vạ, xúc động quá dọa sợ con nhà người ta.
Hắn vừa tính toán vừa chậm rãi bò lên giường, thiếu điều chỉ muốn quỳ xuống giường xin tha thứ, không ngờ Trình Kha Nhiên lại tủi thân nói: “Anh không biết bẩn à…cũng không nói cho em biết, em còn chưa tắm đấy.”
“….” Diệp thiệu sững sờ tại chỗ, hai nắm tay siết chặt, chết lặng một lúc mới nói: “Không cần tắm, của em rất ngọt.”
“!!!!” Trình Kha Nhiên lại sụt sùi khóc, khóc nhiều đến nỗi nghẹt cả mũi, nước mắt đầy mặt: “Anh ra ngoài đi, anh ra ngoài mau lên!”
Diệp Thiệu hoang mang, lại nói sai chỗ nào rồi? Hắn cảm thấy như vậy thật mà.
Cũng biết Trình Kha Nhiên sẽ cảm thấy hắn là kẻ siêu cấp biến thái, nhóc trai thẳng này cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy, chắc hẳn là rất sợ hãi.
Mẹ, uống rượu vào hỏng cả việc.
“Em đừng khóc, tôi sai rồi, tôi thật sự sai rồi, tôi ra ngoài ngay đây.” Diệp Thiệu uống cũng hơi nhiều, thất tha thất thểu đi xuống giường, cố mở cánh cửa bị chính tay hắn khóa cũng mất 10 phút.
Vừa mới khép lại cánh cửa, Diệp Thiệu lại mở ra nói thêm: “Em đừng khóc nữa, tối nay tôi không vào đây nữa đâu, tôi sai rồi, tôi không nên uống nhiều rượu thế.”
Diệp Thiệu đi rồi Trình Kha Nhiên vẫn khóc, tuy không còn kích động nữa mà nước mắt vẫn không ngừng tuôn rơi.
Thật ra cũng không đến nỗi suy sụp, chỉ là kích động quá nên mới khóc thôi, nhưng cậu lại sợ bị Diệp Thiệu phát hiện, vừa xấu hổ lại thẹn thùng.
Trình Kha Nhiên không thể ngờ được sự việc sẽ đi đến nước này, cậu cũng không biết liệu Diệp Thiệu có cắn nhầm miếng thuốc nào không nữa.
Trình Kha Nhiên kích động gửi tin nhắn cho Đồ Lũng.
【 Trình Kha Nhiên: Đệt mẹ đệt mẹ đệt mẹ, người anh em! Ra đây mau! 】
【 Đồ Lũng: Làm sao vậy?】
【 Đồ Lũng: Gấp không? Có muốn call không?】
【 Trình Kha Nhiên: Không được, tai vách mạch rừng, tao nghĩ tao phát điên rồi, bây giờ tao không đủ tỉnh táo…Mày có cong không?】
Đồ Lũng im lặng
Tự dưng hỏi bố mày cong không?
【Đồ Lũng: Là người không phải thích cong thì cong thích thẳng thì thẳng.】
【Trình Kha Nhiên: Vậy mày có để một người đàn ông khác làm mấy chuyện thân mật với mày không?】
【Đồ Lũng: Phải nói xem là ai đã, xấu thì không được.】
Trình Kha Nhiên: “……”
Vậy nên Diệp Thiệu thấy mình lớn lên đẹp mã nên mới xuống tay được à?
Đồ Lũng cũng dính scandal với Cung Trạch Ngọc một lần rồi, cậu ta thấy con trai cũng không phải không được….
【 Đồ Lũng: Sao rồi? Mày với Diệp Thiệu chơi tới bến rồi à?】
【 Đồ Lũng: Bình thường thôi.】
【 Trình Kha Nhiên: Vì sao?】
【 Đồ Lũng: Không biết, tao chỉ cảm thấy việc này rất bình thường, nếu không làm gì tao còn thấy Diệp Thiệu không phải một người đàn ông bình thường ấy chứ.】
Trình Kha Nhiên không hiểu logic quái quỷ này, nhưng gần đây Diệp Thiệu hay làm mấy hành động rất…ba chấm.
Rất biến thái, cậu cũng thích, nhưng cứ tấn công đột xuất như vậy thì cậu không kịp phòng ngừa đâu.
【 Trình Kha Nhiên: Nhưng anh ấy không thấy phản cảm với việc làm mấy chuyện kia với tao là vì anh ấy không có người phụ nữ nào ở bên người à? Chắc không phải đâu nhỉ?】
【 Đồ Lũng: Không phải đâu, vậy hai người làm gì? 】
【 Trình Kha Nhiên: Không, chưa cả hôn nữa là, tao trong sáng lắm, nhưng tao lại thấy rất tự tin, cảm thấy nếu tao đến gần anh ấy, anh ấy cũng sẽ không đẩy tao ra.】
【 Đồ Lũng: Diệp Thiệu thì thiếu gì người thích anh ta đâu? Mày coi thường người ta vừa thôi.
】
Trình Kha Nhiên: “……”
【 Đồ Lũng: Anh ta làm được chuyện đó với mày vì không chịu được mị lực của mày đó.
Đàn ông đều tiến tới vì cảm quan, mày phải tin tưởng trực giác của bản thân, tao cảm thấy anh ta bắt đầu mê mày rồi đó.】
Trình Kha Nhiên bắt đầu suy nghĩ thật kỹ, cực kỳ nhụt chí, cậu có làm gì để Diệp Thiệu mê mình đâu, cậu cũng không phải phụ nữ, không thể sinh con…À không đúng, cậu làm được!
Trình Kha Nhiên lại vui vẻ.
【 Trình Kha Nhiên: Được! Mày chưa nhìn thấy tụi tao ở chung như thế nào thôi, nhiều khi tao còn tưởng anh ấy là bố tao.】
【 Trình Kha Nhiên: Chắc Diệp Thiệu cũng cảm thấy anh ấy làm được đó, mà mày cũng đừng nghĩ nhiều mấy chuyện nam nam nữ nữ này là gì, Cung Trạch Ngọc cũng không tệ đâu.】
【 Đồ Lũng: Tao chỉ muốn làm bố của Cung Trạch Ngọc.】
【 Đồ Lũng: Tụi tao không giống với chúng mày, tao cũng không muốn kết hôn với anh ta, kết hôn trong game thì bên ngoài cũng kết hôn theo chắc? 】
【Trình Kha Nhiên: Mà tao lại phản ứng thái quá rồi, đều là đàn ông cả, rất bình thường, ban nãy dọa luôn Diệp Thiệu rồi, mày cũng yên tâm đi, mọi chuyện để thuận theo tự nhiên, càng tức chính tỏ mày càng để tâm.】
Đồ Lũng nghĩ, ông đây để tâm đến Cung Trạch Ngọc í hả? Tao có bị dồ đâu mà để ý anh ta, báu lắm đấy!
【 Đồ Lũng: Thế khi nào mày với Diệp Thiệu định tổ chức đám cưới đây? Tao chưa có cơ hội tham gia đám cưới thế kỷ của bây đâu.】
【 Trình Kha Nhiên: Mày nghĩ xa quá rồi, không biết đến tận tháng ngày nào mới được tổ chức cùng anh ấy.
Mà mỗi lần bọn tao vượt rào đều là khi uống say, hơn nữa hôm nay anh ấy hành xử như vậy có vẻ là do tức vụ tao với Kim Nghi Nhân được ghép đôi đó.
】
【 Đồ Lũng: Anh ta không thích bị người khác theo đuổi, nhưng lại quen với việc người khác thích mình rồi, mày đã cưới người ta rồi mà còn đi ghép cặp với người khác, anh ta không chịu nổi.】
Trình Kha Nhiên đã hiểu.
Hóa ra là giận.
Không ngờ tính chiếm hữu của Diệp Thiệu lại mạnh mẽ như vậy, dù không cùng xu hướng tính dục cũng không cản được việc anh ấy từ chối bị cắm sừng.*
*: Ai hiểu được câu này thì giúp tui với….!叶邵竟然是占有欲这么强的人,就算是性取向不合,也不妨碍他拒绝戴绿帽子。
Trong lúc đó Diệp Thiệu vẫn đang nằm trên sô pha, trong lòng run sợ, Trình Kha Nhiên tức thật rồi.
Nhưng hắn vẫn không nghĩ ra nổi, Trình Kha Nhiên đã đồng ý để mình làm như vậy, Diệp Thiệu đã cảm thấy hắn đã hi sinh rất nhiều rồi, dù sao cũng đã làm em ấy sướng rồi, vậy mà vẫn còn không vui?
Mạch não của trai thẳng kỳ quặc thật.
Nhưng đến nửa đêm Trình Kha Nhiên lại gọi hắn.
Diệp Thiệu nghe thấy tiếng gọi rất nhỏ, thậm chí hắn còn không biết liệu đó có phải giọng Trình Kha Nhiên không, rón ra rón rén đi đến cửa phòng mới nghe thấy Trình Kha Nhiên nói: “Em muốn uống nước…Diệp Thiệu.”
Diệp Thiệu bay nhanh ra rót nước đi vào phòng.
“Đây, uống từ từ thôi nhé.”
Trình Kha Nhiên vẫn thức từ lúc đó tới giờ, cậu chỉ muốn thử gọi xem Diệp Thiệu có ở bên ngoài hay không thôi.
Nhìn thấy Diệp Thiệu chỉ mặc chiếc áo ngủ mỏng tang mới đau lòng nói: “Sao anh không ra phòng ngủ cho khách?”
Diệp Thiệu nghĩ.
Nào dám, em không nói tôi không dám đổi chỗ đâu.
“Không sao, ngủ ở sô pha cũng thoải mái.”
Trình Kha Nhiên uống hết cốc nước: “Làm, làm sao mà thoải mái được, chân anh còn chưa đi dép kìa, về giường đi.”
Diệp Thiệu cười toe toét, chắc lúc Đông Xưởng công công nhận con nuôi cũng chưa cười tươi bằng hắn bây giờ: “Uống nữa không?”
“Không uống nữa.” Trình Kha Nhiên nằm xuống.
Diệp Thiệu nhanh nhẹn chui vào trong ổ chăn, nằm im không tiếng động, hắn sợ hơi lạnh trên người ảnh hưởng đến Trình Kha Nhiên.
Trình Kha Nhiên cũng không nói lời nào, Diệp Thiệu không nhịn được mới hỏi: “Nhiên Nhiên, còn giận à?”
“Không phải…” Trình Kha Nhiên rất ngại: “Em không giận, em chỉ thấy, thấy mấy việc này chúng ta phải có cùng quan điểm, em nghĩ làm mấy việc này thì phải tắm rửa…”
Diệp Thiệu nghĩ thầm, vẫn còn khó xử mấy việc này à: “Lần trước tôi cũng không tắm đó.”
“Anh là anh, em là em, nếu em làm mấy việc như vậy thì em phải sạch sẽ đã.” Trình Kha Nhiên càng nói càng lí nhí.
Cậu mà biết Diệp Thiệu sẽ làm mấy việc này thì đã tắm mấy chục lần đủ các mùi hương thảo bơ sữa rồi, giờ chỉ ước có máy thời gian làm lại cuộc đời thôi.
Diệp Thiệu chẹp một tiếng, khóe miệng hơi cong lên: “Được, tôi biết rồi, về sau còn làm sẽ nói em chuẩn bị trước.”
Trình Kha Nhiên: “……”
Về sau? Sao tự dưng lại cảm thấy Diệp Thiệu đang ám chỉ điều gì nhỉ, mình bị ảo giác à?
Sự việc cũng không tệ như Diệp Thiệu nghĩ, trọng điểm của Trình Kha Nhiên vẫn luôn nằm ở việc giữ hình tượng trước mặt hắn, dù sao như vậy cũng dễ xuống tay hơn.
Cái gì cũng không dám từ chối, lại không chống cự gì, hay khóc hay giận dỗi, còn bị mình cưới về nhà rồi.
Chồng nhỏ dễ thương như vậy…Không ăn được người ta Diệp Thiệu cũng thấy xấu hổ với số liệu thượng đẳng so với bên Âu Mỹ của hắn.
Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiệu lái xe đi đến trường quay, Trình Kha Nhiên lại khăng khăng đi xe bus, cậu sợ bị phóng viên chụp được.
Diệp Thiệu thầm nghĩ: Hai ta đến bước đó rồi cũng không phải là người xa lạ mà?
Sao vẫn cứ sợ người khác biết được mình đã kết hôn như vậy?
Nhìn chung idol không có khả năng nổi tiếng đều sẽ như vậy, nhưng Trình Kha Nhiên cũng không dựa vào fans đông để kiếm tiền, cậu cũng chẳng quan tâm đến việc mình lên hình được bao nhiêu, nhìn có vẻ chẳng muốn nổi tiếng gì cho cam, ngày nào cũng sợ dính tai tiếng với hắn.
Diệp Thiệu: “Vậy khi nào em không muốn ngồi xe bus nữa thì nói với tôi.”
“Vâng, từ từ đã.” Trình Kha Nhiên gọi hắn lại.
Diệp Thiệu quay đầu: “Ừ?”
Trình Kha Nhiên nhỏ giọng nói: “Anh đừng mắng người nhiều quá…Hôm qua anh nói anh không hề chửi người khác, hôm nay lại lên hot search vì toàn thở ra mấy câu thô tục…Bọn họ nói anh là cái đồ trong ngoài không đồng nhất.
Nói Diệp Thiệu bây giờ và khi đóng phim không hề giống nhau, không còn là bộ dáng dịu dàng ôn hòa như trong tưởng tượng nữa, rất nhiều người nói bị vỡ mộng, không yêu thích nổi người như hắn nữa.
Tuy rằng cũng không có ít người thấy Diệp Thiệu thẳng thắn như vậy không có vấn đề gì, nhưng Trình Kha Nhiên chỉ chăm chăm vào mặt xấu.
“….”Thật ra Diệp Thiệu là kiểu bên trong chửi người, ngoài miệng cũng chửi nốt, hắn mỉm cười nói: “Được, tôi nghe theo em, tôi không mắng ai nữa, em đừng mất vui.”
Trình Kha Nhiên cũng chỉ lo cho danh tiếng của Diệp Thiệu, cũng chẳng có chỗ nào là không vui cả.
Diệp Thiệu đi đến trường quay muộn 5 phút, Kim Nghi Nhân với Địch Nghệ còn đang tươi cười, vừa nhìn thấy Diệp Thiệu đã đứng dậy nghiêm mặt lại: “Thầy Diệp.”
Địch Nghệ giơ tay: “Thầy, Trình Kha Nhiên lại không tới kìa.”
Kim Nghi Nhân nhìn về phía Địch Nghệ: “Cậu tới là được rồi, cả ngày cứ phải bao đồng chuyện người khác làm gì?”
Cư dân mạng hò hét:【 Đệch, Kim Nghi Nhân bảo vệ vợ tốt thật! sách, Kim Nghi Nhân hảo hộ thê! 】
Diệp Thiệu tươi cười nhìn về phía Địch Nghệ: “Kỹ thuật diễn của cậu mà tăng đều như số lần cáo trạng người khác thì bây giờ thành siêu sao rồi đấy.”
Địch Nghệ: “……”
Tuy rằng không bị mắng, nhưng vẫn cảm thấy có gì đó sai sai.
nhưng tổng cảm thấy bị biếm không đúng tí nào.
【 Diệp Thiệu lại giống như bảo vệ con trai vậy.
giống như ở hộ nhi tử.
】
【Đồng ý.đồng cảm.
】
Một lúc sau Trình Kha Nhiên cũng đi tới, vì đến trễ nên xấu hổ xin lỗi tất cả mọi người.
Kim Nghi Nhân hỏi: “Sao chạy đến nỗi toát cả mồ hôi thế này?”
Trình Kha Nhiên ngượng ngùng, cảm thấy cực kỳ xấu hổ: “Ừ, trên xe bus có rất nhiều người biết tới tôi, xuống xe rồi mọi người còn chặn lại xin chữ ký, không nhích nổi người.”
Trình Kha Nhiên cũng không ngờ có nhiều người biết cậu đến vậy, rõ ràng ngày trước ngồi trên xe vẫn còn rất yên bình, bình thường cũng sẽ có người hỏi phương thức liên lạc của cậu, nhưng cũng không giống như hôm nay, không thể di chuyển trong đám đông dó được.
Diệp Thiệu liếc nhìn cậu một cái rồi rút di động ra gửi 2 tin nhắn.
【 Diệp Thiệu: Trước khi em tới tôi không chửi ai hết, tôi đã nhịn rồi.】
【 Diệp Thiệu: Sau này những việc trên xe vẫn sẽ tiếp diễn, không an toàn, tôi đưa em đi, chờ em lên trước rồi tôi đi sau, sẽ không có ai phát hiện đâu.
】
Diệp Thiệu vẫn đang ngồi ở ghế sô pha cách xa 3 mét với nhóm mình, hai người lén lén lút lút như đang trộm yêu đương vậy.
Trình Kha Nhiên ngẫm lại, đây chính là yêu đương vụng trộm còn gì, hai người bọn họ không yêu mà cưới, nhưng như vậy vẫn tính!
Tưởng tượng như vậy cũng đã thấy cậu và Diệp Thiệu rất thân mật rồi.
Diệp Thiệu nhìn thấy cảnh Trình Kha Nhiên vừa đọc tin nhắn của mình vừa cười ngọt ngào.
Qủa nhiên, xum xoe nịnh người rất hữu dụng.
Cả ngày hôm nay, từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc, khán giả đều chờ xem Diệp Thiệu lật mặt chửi người, nhưng hôm nay hắn lại thay đổi.
Dường như Trình Kha Nhiên chỉ cần xuất hiện thôi là cái mặt thối của Diệp Thiệu cũng biến mất.
Cả ngày đắm chìm trong gió xuân, mặt mày dịu dàng, giả tạo vl.
Thậm chí Diệp Thiệu còn tươi cười với Địch Nghệ: “Không tồi, nhớ đến biểu cảm khóc lóc này của cậu, biết đâu chương trình này còn có phần hai, đến lúc đó sẽ mời cậu tới làm cựu thí sinh khách mời.”
Địch Nghệ: “……”
Kim hi nhân: “……” Mồm Diệp Thiệu độc thật đấy.
Nhưng hắn cũng không thể hiện thái độ quá nhiều, bắt đầu trở nên…rất kỳ quái.
Khán giả nói Diệp Thiệu cũng sợ bị fan bỏ rơi rồi, hôm nay rất biết kiềm chế.
Lại có người nói Diệp Thiệu chỉ đang kiềm chế lúc ghi hình thôi, sau khi chương trình kết thúc lại mắng Địch Nghệ với Kim Nghi Nhân không ra hồn người cho mà xem.
Lén lút mắng như vậy Trình Kha Nhiên cũng không quan tâm.
Cậu chỉ thấy khi phát sóng trực tiếp như vậy Diệp Thiệu không kiềm chế được thì không tốt, dù sau này nhà sản xuất đã cắt bớt đi nhưng trên mạng đã post lên hàng đống clip cắt rồi.
Lén lút thì không có ai thấy…Cậu mặc kệ, cũng chẳng quản lý được Diệp Thiệu nhiều như vậy.
Diệp Thiệu nghe lời cậu cũng đủ khiến cậu sốc rồi.
Diệp Thiệu nói Kim Nghi Nhân và Địch Nghệ, Trình Kha Nhiên vẫn đứng ở bên cạnh.
Địch Nghệ nói: “Tôi không phục, vì sao lại không nói Trình Kha Nhiên? Chỉ vì cậu ta hay khóc à?”
Trình Kha Nhiên cầm quần áo chuẩn bị chuồn về nhà, khó hiểu nhìn về phía cậu ta: “Tôi cũng không phục, vì sao lần nào cậu cũng mong tôi bị mắng vậy?”
“Bởi vì chúng ta chẳng có gì khác nhau cả.
Thầy Diệp, em cảm thấy thầy không công bằng.” Địch Nghệ cũng dám nói ra suy nghĩ: “Anh rất sợ Trình Kha Nhiên khóc lóc, rõ ràng là không dám mắng cậu ấy.”
Diệp Thiệu sờ bật lửa trong túi, lòng thầm nói sẽ không mắng người.
Diệp Thiệu nhìn Trình Kha Nhiên, lại nhìn những người xung quanh rồi mới nói với cậu: “Không phát sóng trực tiếp, tôi mắng hai câu được không?”
Trình Kha Nhiên cúi đầu nói: “Thầy mắng ai đâu có phải việc của tôi…không mắng tôi là được.”
Diệp Thiệu phất phất tay: “Vậy cậu đi WC đi.”
Tôi muốn chửi người.
Nhỡ Trình Kha Nhiên nghe thấy hắn chửi tục lại không nhịn được khóc mất.
Trình Kha Nhiên chuồn vào nhà vệ sinh, để lại Kim Nghi Nhân hoang mang nhìn Địch Nghệ bị mắng.
Sao Diệp Thiệu mắng người…còn muốn hỏi ý kiến Trình Kha Nhiên?
Kim Nghi Nhân cũng đã để ý Diệp Thiệu đối xử khác biệt với Trình Kha Nhiên, nhưng lại không ngờ hắn quan tâm tới cảm nhận của Trình Kha Nhiên như vậy.
Mắng người còn phải tìm lúc Trình Kha Nhiên không có ở đây?
Kim Nghi Nhân đi vào nhà vệ sinh, thần kinh thép nói: “Sao tôi lại cảm thấy Diệp tổng thích cậu nhỉ?”
Trình Kha Nhiên trừng mắt: “Không đâu!”
“Thật đó.” Kim Nghi Nhân nhỏ giọng nói: “Tuy mọi người vẫn nói anh ta là trai thẳng sắt thép, nhưng tôi không nghĩ đơn giản như vậy đâu, anh ta chỉ chọn thuộc tính thẳng thôi.”
Trình Kha Nhiên: Mấy việc này còn chọn được hả?
“Cậu nghĩ sai rồi, anh ấy chỉ ghét nhìn người khác khóc thôi, thấy tôi khóc phiền quá nên mới không mắng tôi.”
Kim Nghi Nhân thầm nói, tôi và Địch Nghệ cũng khóc mấy lần rồi, đều bị mắng sml.
Nghĩ đến việc ông bạn đã nổi tiếng rồi còn ngồi xe bus, Kim Nghi Nhân uyển chuyển hỏi Trình Kha Nhiên: “Có phải Diệp Thiệu thấy cậu nghèo, cảm thấy cậu không có ai nâng đỡ, vậy nên mới muốn nâng cậu lên?”
“….” Rõ ràng là Diệp Thiệu nghèo hơn, vì khủng hoảng kinh tế mà bán thân cho tôi.
Trình Kha Nhiên cũng không biết giải thích như thế nào: “Không phải….tôi cũng không biết vì sao lại như thế, chúng tôi cũng không có số nhau, tôi chỉ thấy anh ấy từ bỏ tôi rồi, dù sao tôi cũng không thăng cấp được nữa nên mới mặc kệ.”
Kim Nghi Nhân: Nghĩ như vậy nghe cũng hợp lý.
Cuối cùng Kim Nghi Nhân đề xuất sẽ đón đưa Trình Kha Nhiên đi quay phim.
Trình Kha Nhiên nghĩ đến tối hôm qua Diệp Thiệu hành xử khác thường như vậy, theo bản năng từ chối luôn: “Không được, không được…..à từ từ đã.”
Nếu Diệp Thiệu không ghen thì cứ cho là tính chiếm hữu của anh ấy rất mạnh, nếu mình cứ tiếp tục cố tình cắm lên đầu anh ấy một cái sừng, có phải Diệp Thiệu sẽ ép buộc mình về với anh ấy không?
Trình Kha Nhiên phụt cười, xua xua tay nói: “Không được không được, mất công quá.”
Kim Nghi Nhân: “?”
Cái gì mất công cơ?
Nhưng Kim Nghi Nhân cũng hiểu được lý do vì sao Trình Kha Nhiên từ chối: “Chúng ta đang lên đà nổi, tôi hiểu, nhưng là anh em với nhau cả, cậu có chuyện gì thì cứ nói với tôi, nếu thấy bình thường tôi tiếp xúc với cậu nhiều mà khó xử thì cứ nói một tiếng nhé.”
Trình Kha Nhiên cảm thấy như nhìn một Đồ Lũng thứ 2 ở Kim Nghi Nhân vậy, đối xử với anh em cực kỳ tốt, cảm động rớt nước mắt: “Cậu chính là anh em tốt thứ 2 của tôi, không có gì khó xử hết, tiếp xúc nhiều với cậu tôi siêu vui luôn.”
Hai nhân tố đang trên đà nổi tiếng vui vẻ ôm nhau thật chặt ở trong nhà vệ sinh, mặc sức tưởng tượng ra tương lai tốt đẹp, thề hẹn sẽ cùng nhau nổi tiếng.
Diệp Thiệu vừa vào đã nhìn thấy một đôi uyên ương số khổ trộm ôm ấp, lén lút cảm nhận hơi ấm của đối phương, khung cảnh đẹp cực kỳ.
Diệp Thiệu ho khan vài tiếng Trình Kha Nhiên mới giật mình buông Kim Nghi Nhân ra, trong khi đó KIm Nghi Nhân vẫn còn ôm cứng Trình Kha Nhiên.
Đến khi nhìn thấy Diệp Thiệu rồi Kim Nghi Nhân còn vỗ vai Trình Kha Nhiên: “Có gì khó khăn cứ nói với anh đây, chắc chắn sẽ giúp cậu.”
Những lời này cũng coi như đang cảnh cáo Diệp Thiệu lòng dạ đen tối.
Kim Nghi Nhân rời đi.
Trình Kha Nhiên cúi đầu đi ra ngoài, lại bị Diệp Thiệu dàng tay chặn cửa.
Diệp Thiệu lùi một bước, khóa luôn cửa nhà vệ sinh.
“Sao vậy? Không định giải thích một câu à?” Diệp Thiệu hỏi
Trình Kha Nhiên ngẩng đầu: “Giải thích cái gì cơ ạ?”
“….” Diệp Thiệu bị chặn họng: “Em hỏi giải thích cái gì, hai người ôm ôm ấp ấp ở WC…Em xem tôi là cái gì vậy?”
“Em với Kim Nghi Nhân là bạn bè mà.” Trình Kha Nhiên giả ngu.
Diệp Thiệu giả ngu, nghiêng đầu ghé vào tai cậu: “Trình Kha Nhiên, hai ta chưa ly hôn, hành động này của em cũng không khác gì ngoại tình đâu nhé, phải biết tuân thủ nguyên tắc đạo đức làm chồng, em hiểu không?”
Trình Kha Nhiên nghĩ thầm, anh còn kết hôn vì thiếu tiền kia kìa, dù có lập quy tắc, giảng đạo đức cũng phải là em bắt anh làm chứ, đến lượt anh làm chắc?
Vì thế Trình Kha Nhiên đỏ mặt nói: “Xin, xin lỗi, về sau em sẽ chú ý, hai người bọn em là bạn bè cùng chí hướng thôi, không phải như trên mạng nói, cũng không giống như cách anh nghĩ…”
Yếu ớt giải thích vài câu, mấy thứ anh thấy chưa chắc là những gì anh nghĩ đâu.
Diệp Thiệu cong môi, nhỏ giọng hỏi: “Vậy em nói thật đi, hôm qua có ghét tôi như vậy không?”
“Em…”
“Không hỏi em thích hay không, chỉ biết là có ghét không?” Diệp Thiệu trơ mắt nhìn vành tai Trình Kha Nhiên càng ngày càng đỏ rực, lí nhí nói: “Không ghét…”
Chỉ muốn cắn một cái! Liệu Trình Kha Nhiên có run lên không nhỉ?
Diệp Thiệu vừa lòng nói: “Vậy được, nếu em còn định ôm mấy thằng con trai như thế nữa sẽ phạt em giống hôm qua.”
Nói xong thì rời đi, phải để lại chút thời gian cho Trình Kha Nhiên tiêu hóa thông tin đã.
Trình Kha Nhiên sững sờ tại chỗ, phởn không chịu được, lấy di động ra đăng bài.
【 Diệp Thiệu là chồng tôi 9617: Chồng ơi anh có chắc đấy là phạt em không???? Hahahahaha, xấu hổ quá đi, nhất định em sẽ ngoan ngoãn.】
Acc clone của Trình Kha Nhiên cũng có rất nhiều fans, đa phần đều là những người đến theo dõi mấy bài post tưởng tượng của cậu.
Trình Kha Nhiên rất vui lòng để mọi người tưởng tượng theo cậu.
【 Diệp Thiệu là chồng tôi 9617: Nhân gian có người truyền “khẩu kỹ”, chồng tôi Diệp Thiệu, người thừa kế bí kíp cũng là chồng tôi, Diệp Thiệu.】
Bình luận vẫn nói cậu tưởng tượng vừa thôi.
Tiết mục cũng đã ghi đến tập thứ 15, Diệp Thiệu thành công mang 3 thí sinh đội mình vào top 5.
Cũng là việc trong dự kiến.
Địch Nghệ và Kim Nghi Nhân ngày nào cũng bị mắng đến không mở nổi mắt, nếu không bị mắng thì cũng bị nói kháy đến phát khóc, kỹ thuật diễn tiến bộ vượt bậc, so với những học viên còn lại tiến bộ rất nhanh.
Trình Kha Nhiên lại là loại được ông trời ưu ái, vốn dĩ đã được đào tạo bài bản ở trường lớp, chẳng qua bình thường lười nhác, không thể mắng không thể nói, nhưng diễn cũng rất lên tay.
Nhưng thái độ ghi hình của Trình Kha Nhiên làm người khác rất sốt ruột, không hề có đam mê muốn nổi tiếng, cho nên lần này chỉ xếp thứ 5.
Kim Nghi Nhân xếp thứ nhất, Địch Nghệ số 4.
Năm người thăng cấp lần này đều có cơ hội ký hợp đồng với Duệ Kỳ.
Sau đó 5 người này sẽ cạnh tranh để tìm ra hai người đứng đầu, có luôn cơ hội được ra mắt công chúng và được Duệ Kỳ tài trợ tài nguyên.
Sau khi “Yêu Diễn” được cắt nối biên tập cẩn thận, đăng lên cũng trúng vào kỳ nghỉ đông của học sinh sinh viên, ratings phá kỷ lục, Diệp Thiệu cũng kiếm được bộn tiền.
Trình Kha Nhiên lại nghĩ, nếu Diệp Thiệu kiếm được tiền rồi…sẽ không có ý định ly hôn với mình đấy chứ?
Qua cầu rút ván là bản năng của con người mà…
Dù sao mình cũng không còn nhiều tác dụng với Diệp Thiệu nữa, chỉ cần mắc một sai lầm nhỏ, hoặc kéo Diệp Thiệu vào scandal, hôn nhân bị bại lộ, như vậy cậu cũng bị coi là phá vỡ quy ước trong hợp đồng, Diệp Thiệu sẽ ly hôn với cậu luôn.
Trong khoảng thời gian này nhất định phải ngoan ngoãn yên phận, không thể bày trò ngu được.
Chiều tối, tổ chương trình và top 5 cùng nhau đi liên hoan, cũng coi như là tiệc chúc mừng bọn họ có thể ký hợp đồng với Duệ Kỳ.
Từ giờ không chỉ là thí sinh nữa, cũng sẽ có nhiều tài nguyên cho mọi người, dù sao bây giờ cũng không có ít nơi mời Trình Kha Nhiên đóng quảng cáo rồi.
Chỉ có điều mấy hôm vừa rồi Trình Kha Nhiên chẳng phạm phải sai lầm nào, Diệp Thiệu không có cơ hội trừng phạt cậu, trong lòng cảm thấy quá đáng tiếc.
Buổi liên hoan lần này Diệp Thiệu bao trọn quán, tất cả mọi người có thể mời người trong nhà hay bạn bè đến chơi.
Mọi người ai cũng vui vẻ, có thể mời bạn bè, có người muốn mời người yêu.
Trình Kha Nhiên cũng rất vui: “Có thể mời người nhà hả? Tốt quá.”
Kim Nghi Nhân hỏi Trình Kha Nhiên: “Cậu định mời ai tới?”
Trình Kha Nhiên nói: “Đồ Lũng, là anh em tốt của tôi, đến lúc đó sẽ giới thiệu hai người với nhau.”
Lâu rồi không tụ tập với thằng nhóc kia, vừa lúc buổi tối nó cũng có thời gian.
Diệp Thiệu ngồi ở giữa phòng họp, nghe thấy Trình Kha Nhiên nói thì tự bực tức, Đồ Lũng có phải chồng em không mà em mời?
Mia sắp xếp giấy tờ, trêu ghẹo Diệp Thiệu: “Sao lần này lại cho mang cả người trong nhà theo vậy? Có phải Diệp tổng cũng muốn dẫn vị trong nhà tới chơi không?”
Diệp Thiệu cười gằn: “Ừ, buổi tối sẽ có người đến.”
Trình Kha Nhiên đang nói chuyện phiếm với Kim Nghi Nhân nghe thấy thì sửng sốt, Diệp Thiệu còn có ai nữa?
Cậu liếc trộm về phía Mia và Diệp Thiệu, nhìn mặt Mia không có vẻ gì ngạc nhiên: “À…tôi biết là ai rồi, lần nào cũng là cậu ta, không thú vị.”
Diệp Thiệu không nói gì.
Trình Kha Nhiên thầm nhủ: Ai nhỉ….mỗi lần đều là người nọ…sao cậu chưa bao giờ nghe qua.
Vui vẻ vì được đi ăn tiệc tối từ đó cũng bay mất sạch.
Diệp Thiệu liếc trộm Trình Kha Nhiên, phát hiện cậu nhóc vốn đang vui vẻ cũng không cười nữa, sướng!
Trình Kha Nhiên dám dẫn Đồ Lũng tới thì hắn cũng mang theo Cung Trạch Ngọc, dù sao đến đó thằng nhóc kia cũng kéo Đồ Lũng đi thôi.
Trình Kha Nhiên là trai thẳng, nhỡ có hứng thú được với đàn ông sợ là sẽ xuống tay với Đồ Lũng đầu tiên.
Trình Kha Nhiên ngốc, người nào cũng cần phòng.
Đặc biệt là người bên cạnh Trình Kha Nhiên thì lại càng phải phòng, cũng bao gồm bản thân Diệp Thiệu luôn.
Đồ Lũng thích tiệc tùng, tung ta tung tăng tới vì Trình Kha Nhiên, không ngờ vừa đến nơi đã thấy bản mặt Cung Trạch Ngọc.
Quán bar có nhiều người như vậy cũng không cản được đôi mắt diều hâu của Cung Trạch Ngọc, anh ta nhìn chằm chằm Đồ Lũng, chặn luôn người lại rồi kéo đi.
Trình Kha Nhiên vốn lôi kéo Đồ Lũng đi vào, vậy mà vừa chớp mắt một cái đã không thấy người đâu.
Lại chớp mắt, âm nhạc cứ thế đánh thẳng vào tai, Diệp Thiệu đã đang nhảy bên người cậu rồi.
Đất chật người đông, Trình Kha Nhiên chỉ cần cử động cũng sẽ bị đẩy về phía Diệp Thiệu.
Cậu đang định trốn vào trong đám người, muốn lui vào góc sâu nhất trong bar đã bị Diệp Thiệu bắt lấy nói to: “Nhiều người như thế, không ai để ý em đâu, ra đây nhảy với tôi một lát.”
Mặt Trình Kha Nhiên đỏ lên: “Đều là nhân viên Duệ Kỳ đấy…”
Trong ngoài đâu cũng là nhân viên công tác, Trình Kha Nhiên sợ có người nhiều chuyện, chương trình mới quay được 15 tập, cả thế giới đang nói Diệp Thiệu muốn nâng đỡ cậu.
Ngay cả Nhiếp Ba cũng nhìn ra được, nghi ngờ Trình Kha Nhiên dùng kế trà xanh bắt lấy sếp tổng.
Bây giờ Trình Kha Nhiên chỉ muốn Diệp Thiệu giữ mình trong sạch một chút.
Hai người cũng bớt đi chút tai tiếng.
Từ lúc ăn cơm đến khi nhảy nhót kết thúc, Trình Kha Nhiên với Diệp Thiệu chỉ giống như người làm công và sếp, cách nhau xa cực kỳ.
Diệp Thiệu bất lực, hắn biểu hiện rõ ràng thế rồi còn gì? Bây giờ cả cái Duệ Kỳ có ai không biết mình có ý với Trình Kha Nhiên không?
Vậy mà quay được 15 tập rồi Trình Kha Nhiên lại càng cố tình né tránh hắn?
Cuộc vui nào cũng phải kết thúc, nguời không uống rượu biết lái xe sẽ phụ trách đưa những người khác về nhà.
Trình Kha Nhiên không ngồi xe Diệp Thiệu.
Mà cũng chẳng ai dám ngồi đó.
Là Kim Nghi Nhân đưa Trình Kha Nhiên đến tận cửa nhà Diệp Thiệu.
Kim Nghi Nhân nghi ngờ nhìn khu nhà: “Kha Nhiên, mày ở chỗ này đó hả? Đây là chỗ biệt thự xa hoa, không phải mày…”
“Không, tao không phải, tao không bao dưỡng Diệp Thiệu.” Trình Kha Nhiên giơ tay, thề với trời với đất.
Kim Nghi Nhân: “……Mày say rồi.”
Trình Kha Nhiên lảo đảo xuống xe, bảo vệ không cho xe của Kim Nghi Nhân đi vào, cậu ta cũng chỉ có cách nhờ họ đưa Trình Kha Nhiên vào trong.
Trình Kha Nhiên về đến nhà mới biết Diệp Thiệu cũng về rồi.
Diệp Thiệu vừa mới tắm xong, lúc thấy Trình Kha Nhiên còn đang lau tóc.
Trình Kha Nhiên nghĩ đến lúc từ chối lời mời của Diệp Thiệu thì hơi chột dạ, chạy tót về phòng ngủ, Diệp Thiệu cũng không đuổi theo cậu.
Diệp Thiệu không uống rượu.
Lần trước hắn dọa Trình Kha Nhiên sợ, nói không uống nữa thì không uống, cũng không dám làm gì khác.
Diệp Thiệu chọn dùng mỹ nam kế, ngồi trên sô pha lau tóc đến mức cảm lạnh rồi mà Trình Kha Nhiên cũng chẳng thèm ló mặt ra nhìn.
Chờ hắn vào phòng thì Trình Kha Nhiên đã ngủ rồi.
Diệp Thiệu thở dài chui vào trong chăn: “Nhiên Nhiên.”
“Nhiên Nhiên, ở bên ngoài không thèm để ý đến tôi thì thôi, sao vào nhà cũng chiến tranh lạnh với tôi? Kết hôn với đàn ông thì không thèm quan tâm à?”
“Nhiên Nhiên ơi?”
Trình Kha Nhiên bị đánh thức, hai tay vẫn còn xoa mặt, mở mắt ra mông lung nhìn Diệp Thiệu: “Mấy giờ rồi, sao anh vẫn chưa đi ngủ?”
Diệp Thiệu nhìn chằm chằm miệng cậu, không thèm nghĩ gì, cúi đầu xuống.
Trình Kha Nhiên: “….” Đm, chắc chắn là tôi chưa tỉnh ngủ rồi.
Nhắm lại mắt rồi mở ra, không biết đây là mơ hay là thật.
Diệp Thiệu cũng chỉ hôn cậu một cái rồi nằm xuống giường: “Xin lỗi em, tôi cũng không biết là mình bị làm sao.”
Trình Kha Nhiên: “……”
Hình như là hôn thật.
Diệp Thiệu lẩm bà lẩm bẩm: “Gần đây tôi cảm thấy hai người chúng ta đã kết hôn rồi, giống như thật sự ở bên nhau, em thì sao?”
Trình Kha Nhiên bắt đầu tỉnh ngủ, nghĩ đến cái hôn kia, cảm giác đã vượt qua hiệp ước chồng chồng của hai người.
Sao mà hôn như chuồn chuồn nước thế, quá sơ sài, hôn xong còn chưa kịp cảm nhận nữa! Thử duỗi ra chút đầu lưỡi xem nào?
Trình Kha Nhiên nói: “Thì, thì là kết hôn mà…Em hiểu cảm giác này, hai ta chính là anh em cùng cảnh ngộ nương tựa vào nhau.
Anh em hôn nhau tí không chết ai.
Diệp Thiệu:…..Mẹ, cái tôi đang cố truyền đạt cho em không phải cái này.
Diệp Thiệu tủi thân nói: “Tôi rất thích nhảy, hôm nay gọi em em cũng không tới, hồi Cung Trạch Ngọc tổ chức sinh nhật, tôi thấy em nhảy nhót với Đồ Lũng vui lắm cơ mà?”
Trình Kha Nhiên hít sâu một hơi, thầm nghĩ Diệp Thiệu không vui thật rồi.
Cậu yên lặng vươn tay sờ lên xương quai xanh Diệp Thiệu, dùng lòng bàn tay cảm nhận độ ấm của người đối diện, giọng điệu cũng bắt đầu giả dối: “Anh có ý gì vậy, anh nghĩ xem, nếu không phải kết hôn cùng với em thì giờ anh đã sống rất tự do, muốn làm gì thì làm, cũng có thể nhảy cùng người khác.
Em biết em đã làm ảnh hưởng đến sinh hoạt hàng ngày của anh.”
Trình Kha Nhiên nghĩ tới đó lại hơi sợ, bắt đầu lấy lòng Diệp Thiệu.
Diệp Thiệu vốn còn muốn chơi bời, nhưng dù gì cũng đã kết hôn với cậu rồi, cái gì cũng phải kiềm chế.
Đã vậy thì lén đối xử tốt với anh ấy một chút.
Diệp Thiệu cảm nhận được động tác của Trình Kha Nhiên, nhắm mắt lại nói: “Giống như em nói thôi, hai ta chính là anh em cùng cảnh ngộ.”
Diệp Thiệu xoay người, một tay chống đầu lên, nhìn Trình Kha Nhiên vẫn nằm trong chăn: “Tôi chưa hề nói cái gì mà anh em cùng cảnh ngộ, đây là em nói đấy, vậy tay em sờ người tôi làm cái gì, cứng lên em có phụ trách được không?”
Trình Kha Nhiên: “……”
Hồi trước Đồ Lũng từng nói rồi, Diệp Thiệu không thiếu gì người bên cạnh cả, nhưng Trình Kha Nhiên chưa bao giờ thấy hắn đi với ai, cậu nghĩ đến việc hắn ngại mình nên mới không làm, Diệp Thiệu vẫn luôn nhịn đó giờ, cho nên bình thường tính tính táo bạo như vậy không chừng là do nhịn nhiều quá nên nghẹn.
Trình Kha Nhiên nhỏ giọng nói: “Hai ta kết hôn rồi thì là người một nhà, em cũng coi anh như anh em của em vậy.”
Diệp Thiệu: “Vậy thì sao?”
Trình Kha Nhiên: “Bọn họ nói, đã là anh em rồi thì phải biết thế chỗ mỗi lần đối phương cần bạn giường.”.