Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai

Chương 29


Đọc truyện Sau Khi Âm Thầm Kết Hôn Cùng Với Ảnh Đế Tôi Mang Thai – Chương 29


Diệp Thiệu thẳng thắn làm Trình Kha Nhiên không kịp phản ứng.
Hành động cởi áo của hắn càng khiến tim cậu đập nhanh hơn.
Diệp Thiệu cởi xong mới chịu nằm xuống, nhưng Trình Kha Nhiên không dám đặt tay lên eo hắn như lúc nãy nữa.
Diệp Thiệu tỉnh bơ không nói gì, tự mình kéo tay của cậu đặt lên đúng chỗ cơ bụng ban nãy.
Trình Kha Nhiên xấu hổ, mới kết hôn mà đã như vậy rồi à? Nhưng cậu chỉ vừa dịch tay ra một chút thôi lại bị Diệp Thiệu kéo về lại chỗ cũ.
Diệp Thiệu nhắm mắt lại nói: “Đừng nhúc nhích nữa, để như vậy thoải mái.”
Tay nhỏ mềm ghê.
Trình Kha Nhiên mừng thầm trong lòng, nhưng vẫn giả bộ ngây thơ mặt ngoài, lòng bàn tay đánh nhẹ vào eo Diệp Thiệu một cái: “Em…anh, anh Thiệu, sao hôm nay anh lạ thế, sao tự nhiên lại nghĩ như vậy?”
“Đều là đàn ông cả, việc này rất bình thường.” Diệp Thiệu vứt hết liêm sỉ đi rồi: “Em còn nhỏ, sau này em mới hiểu được.”
Trình Kha Nhiên không hiểu hắn đang nói đến tuổi hay là kích thước, dù sao về mặt nào cậu cũng chưa lớn được như hắn.
Nhưng của cậu là loại bình thường mà bị xét là nhỏ thì không chấp nhận được.
Trình Kha Nhiên không chịu thua: “Anh nói thế là như thế nào? Em không nhỏ, anh chưa nhìn thấy của người khác à?”
Diệp Thiệu cười, mở to mắt nhìn cậu: “Em nghĩ cái gì thế? Ý tôi nói em vẫn là trẻ con, tuổi còn nhỏ.”
Trình Kha Nhiên cảm thấy mình vừa bị chơi một vố: “Anh cũng đâu có lớn hơn đâu, chỉ hơn có 2 tuổi, nói như kiểu anh là chú em vậy.”
Bấy giờ Diệp Thiệu mới phản ứng lại, nghi ngờ hỏi: “Từ từ, em nói tôi chưa từng nhìn của người khác bao giờ, thế còn em thì sao, nhìn thấy của ai?”
“Em, em thấy nhiều rồi, đàn ông ai chả có cái đó, cái đó đó.” Trình Kha Nhiên nói lắp.
Mỗi lần nói dối đầu óc sẽ chập mạch như vậy.
Diệp Thiệu cố ý nói thêm: “Ồ? Lúc tiểu học đi vệ sinh với bạn nên thấy? Nghe anh Thiệu nói này, bây giờ em là người đã kết hôn rồi, về sau phải biết chú ý hơn nhé, đừng xem bậy xem bạ nữa.”
Chỉ có thể nhìn của tôi thôi.
“Mà này.” Trình Kha Nhiên xoay người, tay chống lên đầu giường ngẩng đầu nhìn Diệp Thiệu: “Anh đừng khinh thường em, khoa học nghiên cứu rồi, số liệu trung bình của đàn ông Châu Á cũng không phải quá tốt, nhưng em thuộc về kiểu tốt cực kỳ luôn đấy, em có cả tư liệu nghiên cứu để chứng minh, là kết quả được chính phủ xét duyệt đó, anh như vậy là có thiên phú dị bẩm, chứ không phải là do em…nhỏ.”
“Sao em vẫn còn quan tâm đến vấn đề này thế?” Diệp Thiệu vui vẻ, sao lại là cậu nhóc đơn thuần thích ganh đua thế này? Quá dễ bị lừa: “Vậy nên em cảm thấy tôi có thiên phú dị bẩm?”
Mỗi lần Diệp Thiệu nói gì đó không đứng đắn thì lông mày của hắn sẽ tự giác nhướng lên, khiến cho người đối diện có cảm giác bị trêu vậy.
Trình Kha Nhiên hít sâu một hơi.
Đệt.
Anh ấy sexy thật đấy.
Làm gì có ai được nằm chung chăn chung gối với Diệp Thiệu mà lại không thèm rỏ dãi chứ?
Trình Kha Nhiên cố ý đánh trống lảng: “Anh bắt nhầm trọng điểm rồi, em chỉ muốn anh mở to mắt ngắm nhìn thế giới, kiểu của anh so với bên Âu Mỹ chắc cũng chỉ tầm trung thôi.”
Diệp Thiệu cũng không ngờ cuộc trò chuyện sẽ đi xa tới như vậy, khiến hắn cảm giác bản thân mình là một lão già háo sắc dụ dỗ người khác, Trình Kha Nhiên dễ bị bắt nạt quá rồi.
Diệp Thiệu bắt đầu sờ tới lưng quần: “Tầm trung bên Âu Mỹ à? Không phải đâu, hay giờ em mở số liệu bên đó ra xem lại rồi quay ra đo của tôi xem, chắc chắn không phải hàng thượng đẳng à?”
“Không phải.” Trình Kha Nhiên khẳng định chắc nịch.
Diệp Thiệu nghiêng người lấy thước cuộn từ trong tủ đầu giường rồi ném lên giường: “Cho em một cơ hội, tới đây đo xem.”
Trình Kha Nhiên tin tưởng số liệu khoa học, ngồi dậy lôi lôi kéo kéo rất mượt mà; “roẹt” một cái, lôi ra 20cm thước rồi lại bật vào.
Diệp Thiệu hoảng sợ vội vàng ngăn cậu lại: “Cẩn thận tay!”
“Em chú ý mà.” Trình Kha Nhiên chẹp miệng đắc ý, kiêu căng ngạo mạn hếch cằm về phía Diệp Thiệu: “Lại đây nào, cởi quần ra, xem xem anh có phải tầm trung hay không?”
Diệp Thiệu nằm ở bên giường, quần ngủ cũng rất dễ cởi, nhưng hắn lại lười biếng, tay vừa đặt lên lưng quần đã buông thõng xuống: “Em tự mình đo xem.”
Trình Kha Nhiên đặt thước lên giường, xoa xoa tay hầm hè: “Em làm em làm.”
Diệp Thiệu cắn răng, lòng nghĩ nếu Trình Kha Nhiên ngây ngô không hiểu sự đời này rơi vào tay kẻ xấu, không khéo 5 phút sau đã bị người ta ăn sạch.
Vẫn phải trông chừng kỹ hơn một chút.
Hình ảnh Trình Kha Nhiên đo kích thước của hắn quá hoàn mỹ, Diệp Thiệu sẽ không bao giờ quên được ký ức tươi đẹp này, nhớ một lần là lại cứng một lần.
Đo đạc một lúc xong Trình Kha Nhiên mới ngạc nhiên nói: “Em sai rồi, đúng là hàng thượng đẳng đó, sao số liệu khủng như vậy mà anh không viết vào phần tư liệu của Diệp ảnh đế trên Bách Khoa Baidu?”
Diệp Thiệu vẫn không biết xấu hổ mà nói: “Chỉ có em mới biết đến bí mật này thôi.


Nếu em muốn làm người đi cung cấp số liệu thì cứ làm, nhưng em phải để ý những người thèm khát đồ của em.”
“Cái gì mà của em, đây là của anh.” Trình Kha Nhiên đỏ mặt.
Diệp Thiệu thong thả nói: “Không phải hai ta kết hôn rồi sao? Cái này cũng coi như tài sản chung của chồng chồng ta, tôi to thì em lớn.”
“Của em cũng không nhỏ!” Trình Kha Nhiên giả vờ tức giận, cầm lấy thước cuộn từ trong ngăn tủ nhưng bị Diệp Thiệu ngăn lại, giọng nói của hắn vừa khàn lại như đang nghẹn thứ gì trong cổ họng: “Nhiên Nhiên, em không cần phải tự mình chứng minh, để anh Thiệu giúp em nhé?”
Trình Kha Nhiên nói nhỏ: “Em muốn tự làm.”
Diệp Thiệu kiên nhẫn: “Để tôi làm, tôi sợ em ăn gian lắm.”
“Được.” Trình Kha Nhiên nằm yên: “Em không ăn gian, anh đến đây đi.”
Tự mình chứng minh? Làm sao có thể từ chối được cơ chứ? Cứ như thế, Trình Kha Nhiên đã cắn câu của Diệp Thiệu một cách dễ dàng.
Ngày hôm sau, Trình Kha Nhiên đến muộn.
Buổi sáng Diệp Thiệu gọi cậu dậy đi quay chương trình, Trình Kha Nhiên vẫn nằm lì trong ổ chăn không chịu bò ra.
“Em không đi, em buồn ngủ lắm.” Trình Kha Nhiên ngáp.
Diệp Thiệu thở dài: “Bây giờ độ hot của em đang cao, hôm qua còn liên tiếp lên hot search, em chắc chắn mình không muốn lộ mặt chứ?”
Trình Kha Nhiên chép miệng, gật gù ngủ tiếp.
Diệp Thiệu sờ sờ khóe miệng cậu, hình như vẫn còn hơi hồng hồng.
Lòng nghĩ tối qua khiến cậu nhóc vất vả, hôm nay không muốn đi làm cũng là điều bình thường: “Vậy để tôi xin nghỉ cho em, ngủ ngoan nhé, giờ tôi đi làm cơm sáng, ăn xong rồi hẵng ngủ tiếp.”
Trình Kha Nhiên gật gù.
Diệp Thiệu làm cơm cho cậu, hề hề….
“Từ từ!” Trình Kha Nhiên túm lấy áo hắn: “Anh đừng xin nghỉ cho em…Anh định nói gì thế? Người khác sẽ nghĩ…”
“Sẽ nghĩ tôi là thầy hướng dẫn của em, là thầy xin nghỉ cho thí sinh thì có vấn đề gì đâu?” Diệp Thiệu tỉnh bơ: “Chẳng ai nghi ngờ việc tôi xin nghỉ cho em là vì hai chúng ta đã kết hôn cả, em nhát gan thế.”
Trình Kha Nhiên ngẫm lại, cũng đúng.
Diệp Thiệu lại véo má cậu, giả vờ giận dỗi: “Trình Kha Nhiên, em sợ người khác biết tôi là chồng em vậy cơ à?”
“Em, em còn nhỏ đấy.” Trình Kha Nhiên thúc giục nói: “Anh đi nấu cơm đi.”
Diệp Thiệu đi nấu cơm, rất chịu thương chịu khó.
Dường như hai người đã quên mất nguyên nhân kết hôn lúc trước, cũng đã quên đối phương là trai thẳng.
Trình Kha Nhiên cố tình quên, nhưng cậu lại thấy Diệp Thiệu….Giống như bị cậu lừa cho mất, cũng quên mất rồi.
Ăn sáng xong Diệp Thiệu cũng rời đi, Trình Kha Nhiên nằm ở trên giường, trong đầu có cả ngàn chiếc pháo hoa đang nổ.
Cậu không buồn ngủ, cậu rất hưng phấn.
Cậu vẫn chưa muốn đi quay chương trình với Diệp Thiệu hôm nay, cậu không biết phản ứng như thế nào….
Chẳng lẽ cứ đỏ bừng cả mặt suốt à?
Ngày hôm qua Diệp Thiệu đo cho cậu, vốn là làm nghiên cứu khoa học đàng hoàng, nhưng hành trình lại rất thoải mái.
Cảm giác xấu hổ như lan khắp người người cậu, Trình Kha Nhiên như người say rượu, Diệp Thiệu ở bên cạnh cậu hỏi rằng có muốn hắn dạy cho kỹ thuật gia truyền hay không?
Trình Kha Nhiên ngơ ngác gật đầu, sau đó cả thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.
Xong việc rồi lại đến Diệp Thiệu đau đầu không biết phải làm sao, Trình Kha Nhiên chỉ nghĩ đơn giản rằng mình phải báo đáp đối phương.
Dù sao khi hai người chính thức đi ngủ cũng đã khuya lắm rồi mà Diệp Thiệu vẫn có năng lượng để đi làm vào buổi sáng được, làm ông chủ cũng không dễ dàng gì.
Diệp ảnh đế không kiếm ra tiền, lại còn bị một tờ giấy hôn thú trói lại, sau đó còn phải chơi với cậu.
Trình Kha Nhiên vừa lòng ngủ nướng.
Trình Kha Nhiên không đến trường quay “Yêu Diễn”, bỏ hai người học viên còn lại ở tổ Diệp Thiệu căng thẳng không thôi, y hệt như đi trên lớp băng mỏng, trăm ngàn chỗ chết.
Trình Kha Nhiên ở đây thì ít ra mặt mũi Diệp Thiệu còn rạng rỡ được lên một chút, thi thoảng vẫn sẽ bình tĩnh chỉ bao, Trình Kha Nhiên không có đây thì Diệp Thiệu biến thành quỷ dạ xoa, chỉ thiếu nước giết người không đao.
【Tôi thấy Diệp Thiệu nói khó nghe thật, nhưng cũng rất đúng trọng tâm.】
【Diễn xuất của Kim Nghi Nhân và Địch Nghệ tiến bộ lên rõ rệt…Tuy bị chửi hơi thậm tệ, nhưng so với những tổ khác…!bầu không khí quá hài hòa lại thành ra giả giả.】
【Trình Kha Nhiên thì dạy cũng không nghe, không ai mắng được, mới quay chụp một ngày mà đã xin nghỉ, nên học tập người trong tổ một chút.】

【Trình Kha Nhiên không tới thì không chửi nhau với Diệp Thiệu được, chẳng thú vị tí nào】
Địch Nghệ và Kim Nghi Nhân vẫn đang ở trên khán đài cố gắng tìm cảm giác, còn Diệp Thiệu thì vắt chân ngồi trên sô pha vừa chơi di động vừa uống trà.
Đến khi camera quay đến mặt hắn còn soi được khóe miệng đang hơi nhếch lên.
【Không phải Diệp Thiệu đang nói chuyện với Trình Kha Nhiên đó chứ? Vì sao lại cười?】
【Có thể đó, mỗi lần nhìn thấy Trình Kha Nhiên hai mắt của anh ta sáng rực lên ấy.】
【Nói thật, đó giờ Diệp Thiệu vẫn luôn là người kiêu ngạo, vậy mà khi nói chuyện với Trình Kha Nhiên lại hơi giống con dog nhà tôi đang nịnh bợ liếm chân.】
【Không phải Diệp Thiệu đang yêu đương đó chứ?】
Diệp Thiệu chỉ cần nghĩ đến đêm qua là lại kích động, chương trình đang quay cũng chẳng còn sức hấp dẫn, chỉ muốn về nhà ôm Trình Kha Nhiên.
Sao Trình Kha Nhiên lại đần độn như vậy?
Ngày hôm qua lúc giúp hắn được một lúc đã khóc sụt sịt kêu mỏi tay, thực sự không thể nào “đáp lễ” cho hắn được.
Diệp Thiệu cũng an ủi cậu không sao, hắn vào nhà vệ sinh là được.
Nhưng Trình Kha Nhiên lại rất áy náy, mắt mũi đỏ hoe hỏi hắn dùng miệng cho được không.
Diệp Thiệu sốc tận óc, hỏi vậy ai chịu được?
Trình Kha Nhiên lại chẳng thấy tay với miệng khác nhau là bao: “Cho anh một cơ hội không làm người anh có muốn không?”
Diệp Thiệu nghĩ, người khác thì không biết, nhưng với Trình Kha Nhiên thì hắn rất khó có thể làm người.
Đặc biệt là nhìn thấy một Trình Kha Nhiên như vậy.
Nhỏ yếu bất lực, lại khơi dậy ham muốn của người khác, muốn chiếm lấy cậu, có cậu trong vòng tay.
Diệp Thiệu vốn tưởng kết hôn là thuận cho Trình Kha Nhiên tránh phải rắc rối tình yêu, không nghĩ mình lại chui vào cái rọ, xu hướng tính dục cũng chẳng muốn xét nữa.
Đến giữa trưa Trình Kha Nhiên tỉnh lại còn nghe thấy Diệp Thiệu nói chờ hắn về nấu cơm, nhưng cậu lại từ chối.
“Buổi chiều em đi quay, ngủ đủ rồi.” Trình Kha Nhiên ngáp một cái, tỉnh bơ như thể không có chuyện gì xảy ra giữa hai người.
Diệp Thiệu tiếc nuối nói: “Ừ…về sau tôi không mắng em nữa, đến lúc quay cũng không nên khóc.”
Không cho tôi đến gần, cũng không cho mắng, tôi phải biết làm sao?
“Em sẽ cố gắng.” Trình Kha Nhiên nói.
Trình Kha Nhiên cảm thấy Diệp Thiệu là người làm việc theo cảm tính, không cần biết cậu sẽ làm gì, Diệp Thiệu cũng sẽ không từ chối, thậm chí thi thoảng còn đem lại cảm giác Diệp Thiệu còn muốn làm thế hơn cả Trình Kha Nhiên.
Trình Kha Nhiên bắt đầu cảm thấy ngày mình dụ được Diệp Thiệu lên giường sẽ không còn là việc bất khả thi nữa.
Ai thèm dùng sổ tay của Đồ Lũng nữa chứ, thời buổi này thiếu gì pick up lines*?
(*) pick up lines: dạng như mấy câu thả thính.
Diệp Thiệu quá cao cấp, chiêu nào cũng có thể tiếp chưởng.
Nói mới thấy bây giờ làm người nổi tiếng cũng chẳng dễ dàng.

Trình Kha Nhiên hoài nghi Diệp Thiệu không muốn đóng phim nữa là vì để thêm chút nữa lại sụp đổ hết hình tượng, muốn rút lui làm người bình thường, ai ngờ lại gặp phải khủng hoảng kinh tế, cuối cùng lại gặp cảnh sáng chiều ở chung với mình.
Phải yêu thương anh ấy thật nhiều mới được.
Buổi chiều Trình Kha Nhiên mới tới, tổ tiết mục thấy rating chương trình tăng lên khả quan hơn buổi sáng nhiều.
Trình Kha Nhiên cùng hai học viên trong đội đứng thành hàng ngang.
Diệp Thiệu đứng ngay trước mặt bọn họ,
Trình Kha Nhiên mặt đối mặt không nhịn được mà nhìn lung tung khắp nơi, tròng mắt láo liên đảo điên.
Cậu nghĩ thầm, người khác có biết Diệp Thiệu lớn như vậy không?
Chờ đến khi tỉnh táo lại thì đã nghe thấy Diệp Thiệu đang mắng Kim Nghi Nhân: “Nhìn tôi đây này! Cậu đang nhìn đi đâu thế? Lúc giảng bài thì nghệt mặt ra, có chuyện gì làm ra nên hồn không?”
“Thầy Diệp, em sai rồi!” Kim Nghi Nhân to tiếng tự kiểm điểm.

Thật ra là nhìn thấy một con chim bay đến thăm đài truyền hình, hư đốn đến nỗi ị lên đầu Nhiếp Ba một bãi rồi bay đi, Nhiếp Ba tức gần chết cấp tốc đi gội đầu, còn Kim Nghi Nhân vui đến nỗi không khép miệng lại được.
Kiểm điểm xong Kim Nghi Nhân hỏi Trình Kha Nhiên: “Cậu có thấy không?”
Trình Kha Nhiên nãy giờ vẫn đang chiêm ngưỡng quần âu của Diệp Thiệu: “Hả?”
“Đầu Nhiếp Ba có cứt chim, rất đẹp.”
“Đù má…”
Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân không thèm nhịn, vừa vỗ tay vỗ đùi cười haha, không coi ai ra thể thống gì, cười cả nửa ngày mới đồng thanh nói: “Xin lỗi thầy Diệp ạ!”
【Hai người này còn không thèm giả vờ nể mặt Nhiếp Ba luôn…】
【Tôi thấy cũng bình thường, Nhiếp Ba rất hay nhằm vào bọn họ, đến cả Diệp Thiệu cũng nhìn ra được.】
【Cười vui chưa…đáng yêu nhỉ…Hy vọng sau này hai người cũng vẫn hồn nhiên như vậy.】
【Hy vọng hai người bọn họ không bị Diệp Thiệu mắng tới chết đã.】
Địch Nghệ nghe thấy cả đại sảnh cười cười nói nói mới dám cười theo, sau đó lại bị Diệp Thiệu mắng cho một trận.
Địch Nghệ cực kỳ oan ức: “Trình Kha Nhiên cũng cười.”
Thầy mắng em, mắng Kim Nghi Nhân, lại không mắng Trình Kha Nhiên.
Diệp Thiệu không nghe thấy gì cả.
Trình Kha Nhiên quay mặt về chỗ Địch Nghệ: “Thầy Diệp cũng không điếc, cậu có thể dừng việc mỗi lần mắc lỗi lại lôi tôi ra được không?”
Địch Nghệ lại càng oan ức hơn, chỉ vào Trình Kha Nhiên nói: “Thầy Diệp xem cậu ta đi kìa!”
Diệp Thiệu nhìn chằm chằm Địch Nghệ: “Cậu đã đọc lời thoại chưa? Chú ý tới người khác làm gì?”
Địch Nghệ: “……”
Diệp Thiệu lo bọn họ không đủ ăn ý, một vở kịch ngắn cũng rất gắt gao, yêu cầu bọn họ phải tạo không khí với nhau.
Vài người đều nói không làm được, Diệp Thiệu cũng yêu cầu bọn họ học diễn một đoạn của đồng đội rồi cảm nhận.
Làm như vậy, học viên không những cảm nhận được nhân vật mình sẽ diễn, mà còn nắm chắc phần nào cảnh của người khác.
Mà giờ kịch của mình cũng chả học xong, còn đòi học cho cả ba.
Thời gian có hạn, học viên các đội khác đã bắt đầu xây dựng được nhân vật của chính mình.
Mà 3 người tổ Diệp Thiệu vẫn đang miệt mài học lời thoại của 2 bạn diễn.
【Thảo nào lúc Trình Kha Nhiên biết Diệp Thiệu làm người hướng dẫn mặt đã như đưa đám vậy, Diệp Thiệu quá đáng sợ.】
【Yêu cầu của Diệp Thiệu thật sự rất cao, suy diễn ra 3 kịch bản, người diễn lại có một.

Kể cả có diễn tốt kịch bản của mình mà không diễn được hai cái còn lại cũng vô dụng.】
【Hình như Trình Kha Nhiên vẫn còn giận Diệp Thiệu hay sao ấy.

Chỉ cần Diệp Thiệu mở mồm ra là đã “Em biết thầy muốn nói gì, thầy đừng nói, em tự sửa, tự biết tiến bộ.” Từ chiều đến giờ cậu ấy nói 5 lần câu này rồi, lần nào Diệp Thiệu cũng chỉ vô tội đáp: “Tôi chưa nói được chữ nào hết mà.”】
【Tôi thấy Diệp Thiệu chỉ muốn tìm người ta nói chuyện mà thôi, không giống như có ý định dạy bảo gì, nhưng lần nào hé miệng ra cũng bị Trình Kha Nhiên tống ra chuồng gà.】
【Trình Kha Nhiên trị được Diệp Thiệu rồi…】
【Có phải Diệp Thiệu đang bị nghiệp quật không? Đối xử với người khác như vậy, bị Trình Kha Nhiên dỗi cho là đáng lắm.】
【Lạ nhể, không phải Diệp Thiệu ghét đàn ông à?】
【Chỉ ghét đàn ông theo đuổi anh ta thôi.】
【Trình Kha Nhiên với Đồ Lũng đã được lên thuyền couple rồi, cùng Kim Nghi Nhân cũng có một thuyền, đến cả Nhiếp Ba yêu nhau lắm cắn nhau đau còn có một chiếc bè lá, có vẻ như cậu ấy cũng không phản cảm với vấn đề này, thậm chí còn tự mình like video cắt ghép của mình và Kim Nghi Nhân, suy luận ra là, cậu ấy chán ghét Diệp Thiệu.】
【Rốt cuộc cũng có người trị được Diệp Thiệu.】
【Tưởng Trình Kha Nhiên ấn nhầm nút like chứ?】
【Có thể Trình Kha Nhiên có ý với Kim Nghi Nhân đó…So sánh thái độ của cậu ấy với Diệp Thiệu là biết.】
【Từ lúc tham gia chương trình hai người đã lén liên hệ với nhau rồi…】
Đến lúc Địch Nghệ diễn nhân vật của Trình Kha Nhiên cũng bị Diệp Thiệu chê lên chê xuống.
Cậu ta lấy hết can đảm nói ra: “Tại sao lại nói tôi không được? Tôi không hề cảm thấy tôi diễn kém hơn Trình Kha Nhiên chút nào hết.”
Diệp Thiệu nói: “Kém rất nhiều.

Cậu ấy biết mình thiếu sót ở đâu, mỗi lần sai đều có thể sửa được.

Tôi nói cậu nhiều lần như vậy, cậu vẫn cứng đầu cứng cổ giả vờ câm điếc, không hòa được vào với nhân vật, đến cả khi đổi nhân vật vẫn còn cố chấp làm theo ý mình, nếu cứ vậy thì khỏi làm diễn viên nữa, ra mắt luôn một cuốn tự truyện đi.”

Đến lúc Kim Nghi Nhân diễn nhân vật của Trình Kha Nhiên lại rất khiêm tốn.
Kim Nghi Nhân: “Thầy, nhân vật này rất khó, bây giờ em vẫn chưa tìm được cảm giác.

Kha Nhiên diễn rất tốt, em nghĩ mình và cậu ấy diễn giống nhau, nhưng lại không phát hiện ra khi cậu ấy diễn xuất, em sẽ tự động nghĩ cậu ấy là nhân vật, tới lượt bản thân lại không như vậy, vẫn còn cảm giác mình là Kim Nghi Nhân.”
Lần này Diệp Thiệu phá lệ khen Kim Nghi Nhân tự biết nhìn nhận bản thân.
【Tôi phát hiện ra Kim Nghi Nhân rất khôn nhé, cậu ấy biết chỉ cần khen Trình Kha Nhiên, đánh giá cao Trình Kha Nhiên thì Diệp Thiệu sẽ không tức giận.】
【Chẳng trách vì sao Địch Nghệ làm mãi vẫn bị mắng.】
【Diệp Thiệu có biết bản thân thiên vị Trình Kha Nhiên đến mức nào không? Như con ruột với con ghẻ vậy.】
【Còn Trình Kha Nhiên lại giống như dỗi cả thế giới, chỉ chừa một mình Kim Nghi Nhân, trong mắt cậu ấy Diệp Thiệu cũng chỉ là ruồi bọ.】
【Kịch bản tình tay ba này ổn đấy.

hảo cường tình tay ba.


Buổi tối khi quay xong chương trình về nhà, Diệp Thiệu xắn tay làm cơm, Trình Kha Nhiên vừa ăn vừa khen ngon.
Diệp Thiệu còn đang lướt web đọc bình luận, mọi người đều nói Trình Kha Nhiên không thích hắn, còn nói hắn là ruồi bọ, nói Kim Nghi Nhân là chính thất.
Trình Kha Nhiên và Kim Nghi Nhân là chân ái.
Diệp Thiệu nghĩ cả trăm lần cũng không ra, hắn hỏi Trình Kha Nhiên: “Em với Kim Nghi Nhân là như thế nào vậy?”
Trình Kha Nhiên xuýt xoa: “Cũng tốt lắm, mà thịt kho tàu của anh có phải công thức gia truyền không? Ăn ngon thật đó.”
Diệp Thiệu dùng đũa chặn đũa của cậu: “Đừng ăn nữa, em liked video couple của em và Kim Nghi Nhân à? Tôi vừa mới thấy.”
“Hả? À, lúc đó em trượt tay.” Trình Kha Nhiên thờ ơ nói: “Em muốn ăn thịt, anh chặn lại làm gì.”
Diệp Thiệu thấy cậu vẫn còn thòm thèm thì buông tha, miệng lại lải nhải giả vờ nói chuyện phiếm: “Sao trên mạng lại nói hai người có tình cảm?”
Trình Kha Nhiên thấy Diệp Thiệu cũng không già, nhưng có vẻ như hắn không bắt kịp suy nghĩ giới trẻ: “Couple hả? Chắc là do em và cậu ấy rất ăn ý, có tình cảm cộng sự, chắc anh không hiểu đâu.”
“….” Làm như tôi ngu lắm vậy: “Ý là hai người giống vợ chồng.”
Trình Kha Nhiên sốc phun cả cơm ra, cảnh giác nhìn Diệp Thiệu.
Thôi xong, lại dẫm phải mìn của anh ấy rồi, có phải Diệp Thiệu sẽ ghét trai thẳng bán hủ không? Trình Kha Nhiên tỏ vẻ phiền lòng: “Sao lại thế được? Em là trai thẳng, không thể làm vợ chồng với cậu ấy được.”
Diệp Thiệu không nói chuyện, buồn rầu xơi 3 bát cơm, sau đó lấy rượu đặt lên bàn ăn: “Uống chút không?”
Trình Kha Nhiên từ chối: “Không tốt đâu, ngày mai còn phải đi quay.”
Diệp Thiệu không nói lời nào, tự mình nốc rượu.
Trình Kha Nhiên thấy hắn chẳng vui vẻ gì, chẳng lẽ anh ấy ghét mình cố tình đu bám vào couple…Cậu vừa sợ, vừa hối hận, đáng lẽ không nên lỡ tay ấn like.
Trình Kha Nhiên nhìn Diệp Thiệu uống càng ngày càng nhiều, nhỡ đâu Diệp Thiệu muốn ly hôn, cậu muốn có thời gian làm công tác chuẩn bị cho mình mấy ngày đã.
Cơm nước xong Trình Kha Nhiên chạy tót đi, cậu sợ Diệp Thiệu sẽ chất vấn hỏi xem mình có phải trai thẳng hay không.

Trình Kha Nhiên đang định khóa cửa thì Diệp Thiệu đã kịp dùng chân chặn lại: “Em định khóa cửa nhốt tôi ở bên ngoài?”
Trình Kha Nhiên bị dọa đến nấc cụt: “Bây giờ anh còn dữ hơn lúc quay chương trình nữa, em sợ…”
Diệp Thiệu nghĩ, còn sợ là còn tốt: “Nghe lời nào, mở cửa ra, tôi là chồng em, em khóa cửa là không đúng.”
Trình Kha Nhiên chớp chớp mắt.
Diệp Thiệu xoa mặt cậu: “Ngoan, về sau phải lập ra quy tắc, không được nhốt chồng ở ngoài cửa nghe chưa?”
Chưa gì đã có quy tắc, Trình Kha Nhiên cũng choáng váng, không cả dám giữ cửa, cậu sợ Diệp Thiệu tức giận: “Vậy em không đóng cửa nữa, anh còn giận không? Em không thích tạo couple…nhưng video đó rất hài, em không cố ý like đâu, về sau sẽ không thế nữa, thật đó.”
Diệp Thiệu thở dài.
Hắn tức là vì Trình Kha Nhiên vẫn còn nói mình là trai thẳng.
Diệp Thiệu say khướt đi vào phòng, khóa trái cửa lại: “Vậy lập ra thêm một quy tắc mới, ở bên ngoài tôi nghe em, về đến nhà em nghe tôi, được không?”
Trình Kha Nhiên nghĩ nghĩ rồi nói: “Vì sao ở nhà anh lại không nghe em?”
Diệp Thiệu cởi áo khoác, giọng điệu vẫn thờ ơ như thường ngày, lại pha thêm một chút biến thái: “Bởi vì khi ở nhà, tôi đây sẽ làm một số việc mà bạn nhỏ trước mặt không muốn làm đâu.”
Nói xong, hắn ấn Trình Kha Nhiên lên giường xxx một hồi.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.