Bạn đang đọc Sát Thủ Tại Dị Giới (cuốn 2): Trỗi… – Chương 182: Lộng Quyền
“Hắn vậy mà đã tìm tới Cung Điện?”
Bạch Cô Phàm ngồi trước mặt hai mẹ con Tử Nguyệt chậm rãi nói. Thoạt nhìn nàng trông có vẻ rất bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng sóng gió không thôi. Yami đủ can đảm khiêu chiến với cr một tập đoàn Hồn Điện, việc mà chẳng ai có cái gan để làm, điều đó chứng tỏ hắn mạnh mẽ tới mức độ nào? Đừng nói là Cung Tiểu Linh còn tại, cũng chẳng bằng được một góc của hắn. Với tính cách tàn bạo của Yami, việc hắn chuyển hướng sang chém giết kẻ đang ban hành lệnh truy nã hắn là điều có thể lường trước được, nhưng đơn thương độc mã tới đe dọa Cung Điện hắn là kẻ đầu tiên nàng gặp.
Dùng nắm đấm để nói chuyện…còn gì cuồng bạo hơn hắn? Nàng cũng biết rõ ràng rằng hắn một khi ra tay kẻ nào cũng đừng mong trốn thoát, giống như em gái của điện chủ Hồn Điện, chưa gặp mặt hắn chỉ vì chống lại hai mẹ con Đường Tuyết liền chết thảm. Cũng chính vì như vậy nên Hồn Điện mới sắp đem toàn bộ lực lượng ra để đối chiến với Yami. Một là báo thù cho em gái, hai là diệt đi mối hậu họa lâu dài, Yami còn ngày nào sống, nguy cơ Hồn Điện xụp đổ càng cao.
“Vừa có thông tin Hồn Điện muốn quyết sinh tử cùng Yami tại Trung Giới”
“Không thể nào? Trung Giới sau bốn vạn năm mới mở, Hồn Điện làm sao có thể mở ra được nó?”
“Ngươi sai”
Bạch Cô Phàm lắc cái đầu nhỏ của mình, bắt đầu giải thích
“Sau hai mươi năm vương triều Bizion xụp đổ, vương phi và con gái nàng đã dùng toàn bộ tài lực còn lại của cung điện nhằm lập lên một tổ chức mới, nơi đó được gọi là Thánh Điện…”
“Bạch thần ý…không phải chúng ta có một cái Thánh Điện rồi sao?”
“Ngươi hiểu sai rồi, Thần Điện mà ngươi nói là do một vị hồng y giáo chủ sáng lập ra, còn Thánh Điện ở đây là một thế lực truyền thuyết, mà tại Thánh Điện có lưu giữ ba chiếc chìa khóa vàng dùng để mở ra Trung Giới. Trong sách có ghi rằng ngày đó có một kẻ đào thoát ra khỏi Thánh Điện, lưu lạc khắp nơi bị Hồn Điện tóm được, hắn phải mang chìa khóa ra làm vật trao đổi giữ lấy mạng của mình, suốt từ đó tới bây giờ, Hồn Điện coi nó là bảo vật vô giá, đời đời điện chủ phải bỏ cả tính mạng của mình để bảo vệ”
“Vậy…hai chiếc còn lại đâu?”
“Thất lạc…”
“Nhưng Yami đâu có thứ chìa khóa đó? Làm sao có thể vào đối chiến đâu?”
“Chìa khóa đó một khi khai mở Trung Giới, mọi người đều có thể ra vào không bị giới hạn…nhưng ta nghĩ chẳng có kẻ nào dám vào địa bàn của Hồn Điện, sức ảnh hưởng của chúng quá lớn, không ai muốn nhận lấy cái chết”
Bầu không khí trở lên dị thường căng thẳng, không ai biết rõ số lượng năng lực gia của Hồn Điện là bao nhiêu, thậm trí chúng còn tung hết lực lượng, dù Yami có mạnh đến mức nào đi chăng nữa, chẳng ai có thể tin hắn một mình chống lại chừng đó người.
“Nếu không chấp nhận tiến tới trung giới liệu có sao không?”
“Ta nghĩ khi đó Hồn Điện sẽ bỏ qua luật lệ kéo quân đánh thẳng, nơi đây sẽ là một hồi đại chiến đẫm máu”
“Có cần thiết phải nhờ tới…cung chủ?”
Bạch Cô Phàm trầm ngâm, cũng không biết nàng đang suy nghĩ điều gì
“Nếu là Yami, nàng chắc hẳn không dám chống lệnh”
“Có chuyện gì?”
“Thưa ngài, chúng ta vừa nhận được bốn yêu cầu dính dáng tới ngài”
Catherina cung kinh cúi người đáp lại
“Là gì?”
“Một người tên Layla trả hai trăm vạn tiền mặt để bắt ngài, một người tên Hayden cũng trả giá tương đương để bắt ngài…người thứ ba nặc danh nhưng chúng ta vẫn có thể biết được nàng là Hàn Nguyệt, con gái trưởng của gia tộc Okami, theo như điều tra còn có dính dáng tới một người nữa tên Lavia, yêu cầu được chúng gửi tới là để Ảnh Tử Đoàn giết ngài với giá một ngàn năm trăm tiền mặt, và cuốicùng là một tên cổ đông của tập đoàn HC trả một trăm vạn tiền mặt để giết ngài”
“Nghĩa là cả hai thông đồng với nhau?”
Nàng gật đầu, hai mắt chợt lóe lên tinh quang
“Có cần chúng ta…”
“Trước tiên không cần giết chúng vội…các người hãy làm gì đó để cả gia tộc Okami lụi tàn…nắt đầu từ việc chèn ép lợi nhuận của chúng…còn về cái tên tại HC kia…giết không chừa”
“Ta hiểu”
Nói xong, Catherina hóa thành một bóng đen biến mất. Yami một đứng trên đỉnh tòa nhà cao tầng, hai mắt híp lại nhìn cảnh vật phía bên dưới, sắp tới hồi kết rồi…chỉ còn lại một cổ vật nữa trước khi hắn rời khỏi thế giới này…trước đó, gia tộc Okami, Hồn Điện, phải bị chôn vùi, từ đỉnh cao của quyền lực rơi xuống một hố đen đầy bùn đất, khiến chúng sống không bằng chết…còn nữa…nơi hắn đi qua đều không thể không thiếu sợ hãi và phục tùng. Bất kể thế lực nào dám chống lại hắn…kết quả sẽ giống như Cung Điện, kể cả Long Tổ hay Thập Tự Đoàn, chém giết thẳng tay!
“Hồn Điện…Hồn Điện…sớm thôi…”
Yami đứng ra rìa tòa nhà, cả cơ thể thả lỏng theo gió ngã xuống từ tầng thứ sáu mươi hai, sau đó hóa thành một vệt đen bay đi mất.
Về việc hai người ra số tiền ngang nhau để tóm hắn, có lẽ sẽ phải đợi cho đến khi chúng ra mặt. Không kẻ nào có thể đứng trong bóng tối chờ đợi mãi được…
Bỗng điện thoại trong túi hắn vang lên, vừa phi thân, Yami vừa nhấc máy, ngay lập tức đầu dây bên kia đã vang lên tiếng nữ nhân khóc lóc thảm thiết
“Yami! Ngươi ở đâu mau tới cứu ta với…”
“Cảnh quan, ngươi bình tĩnh…”
“Ta biết ngươi bị truy nã nhưng ta không quantâm, ta không muốn cưới kẻ ta không thích, làm ơn…làm ơn cứu ta với”
Yami chau mày, đầu dây bên kia cũng đột ngột bị cắt đứt liên lạc.
“Lại một lần nữa vỡ kịch này được dựng lên…”
Anh hùng cướp dâu? Nghe thực sự quá bại não.
“Đi thôi…dù sao cũng là lần cuối gặp gỡ…”
Đã hứa hẹn là phải làm…không làm không nên hứa…hắn cũng không rõ tại sao mình lại hứa với nàng. Mệt nhọc mà…
Hai mắt hắn dần chuyển sang một sắc huyết phản quang, hắn tà tà cười, hất đi lọn tóc đang che mắt mình
“Đã thấy mục tiêu…”
Không gian bùng nổ thân thể Yami, tốc độ này không còn có thể đánh giá bằng thường thức người thường. Một lần phi thân, không thời xụp đổ, may mắn thế giới này có thể vá lại, nếu không hư lôi phía trong sẽ chẳng ngần ngại đánh ra phá hủy cả nơi này.
Chẳng mấy chốc bõng dáng hắn đã xuất hiện phía trước một tòa nhà tổ chức hôn lễ. Chỉ nhìn qua thôi, cũng có thể rõ ràng rằng kẻ có tiền mới thuê được nơi đây. Cũng chẳng rõ ràng vì sao nàng ta lại chán ghét kẻ kia như vậy. Nếu như là ép cưới…chắc chắn chỉ còn lý do như vậy…cưới không muốn có thể từ chối…nhưng ép cưới trăm câu như một không thể từ chối…
Yami bỗng nhận ra điều gì đó, lạnh lẽo cười một tiếng. Dù đang ở bên ngoài nhưng với năng lực của mình, hắn có thể nhìn rõ phía trong…
“Thanh long sứ, Hàn long sứ, Hắc long sử, Lôi long sứ…bốn trụ cột Long tổ đều ở đây…”
Tô Vũ là cấp dưới của Thanh Long sứ, Hàn long sứ, Hắc long sứ đều có cáp dưới ngồi cạnh nhưng Lôi long sứ lại không ngồi dưới đài mà đứng phía trên chúc mừng cô dâu chú rể. Một người là Daimon…còn kẻ kia…nếu thực sự hắn đoán đúng chính là cấp dưới của Lôi long sứ…
“Bảo sao…không thể chối từ được kẻ kia, hóa ra lại là thế lực lớn sau màn”
Hắn bước tới, hai tên bảo an cũng là năng lực gia chưa kịp nói một lời liền bị Yami thôi miên, hai mắt trở lên u ms giống như mất đi linh hồn thu tay lại, ngoan ngoãn đứng trở về chỗ cũ, để Yami bước qua.
Bốn trụ cột Long tổ cũng phải phải kẻ ngu, toàn thân Yami do chinh phạt quá nhiều mạng người dẫn đến sát khí ngùn ngụt, chỉ bằng một cử chỉ nhỏ nhất cũng có thể đem phát tán ra sát khí. Yami mới mở cửa bước vào, cả bầu không gian tiệc cưới giống như bị bao trùm bởi băng hàn. Bàu không khí hoan hỉ vui tươi, giờ đây im bặt, cơ thể ai nấy đều run rẩy kịch liệt.
Bốn long trụ là những kẻ phản ứng đầu tiên, tiếp sau là những cấp dưới của mình. Đồng loạt mười mấy con mắt kinh hãi nhìn ra cửa
“Ngươi…ngươi…”
Thanh long trụ ngón tay run rẩy chỉ Yami, kẻ bị truy nã…giờ đây vẫn nhởn nhơ không coi ai ra gì. Yami không biết một điều rằng từ khi hắn giết chết em gái điện chủ Hồn Điện, Long tổ đã không muốn dính dáng tới hắn. Kẻ này tuy nhỏ tuổi nhưng năng lực không hề tâm thường, còn hơn cả bốn long trụ hợp lại, hơn nữa thủ pháp giết người tàn nhẫn, cuồng bạo, tâm tính lại ngạo mạn không coi ai ra gì, bởi vậy nên tất cả các thế lực lớn hay nhỏ, đều phải khiếp sợ gọi hắn bằng cái danh Ma Tôn.
“Ma Tôn…”
Tô Vũ kinh hãi lắp bắp, hiển nhiên không thoát khỏi lỗ tai Yami, hắn mỉm cười. Nhưng hắn đến không phải để chơi đùa với vài ba tên phế vật này…hẳn cũng không có ai dám đụng đến hắn đâu? Ai cũng sợ chết ki mà?
Nhìn tới Daimon đang không cam chịu đứng trên đài, hắn gửi vào não nàng giọng nói của hắn
“Nhìn ra cửa…”
Daimon giật mình, bất giác nhìn ra cửa.
“Yami…hắn thực sự…đến…”
Như đã mong chờ từ ngàn năm giờ mới được gặp lại, Daimon khóc lóc, bỏ mặc hôn lễ còn đang dang dở chạy về phía Yami, giữa đường nàng ta còn mạnh mẽ xé rách đi một phần váy, để lộ ra cặp đùi trắng, nhào vào lồng ngực của hắn.
Chuyện này lập tức khiến cho toàn trường kinh hãi, ngay cả chủ rể cũng nhịn không được xấu hổ, hắn là cấp dưới của Lôi long trụ vậy mà bị một tên nhóc chiếm lấy vợ sắp cưới, hắn âm trầm nhìn Yami, nếu là Lôi long trụ, lão ta còn có thể nhận ra Yami nhưng cấp dưới của hắn lại không được như vậy.
“Ngươi là ai!!?”
Hắn tức giận gầm rú lên, hận không thể lao lên chém chết hai người hắn coi là đôi gian phu dâm phụ này.
“Chỉ bằng ngươi cùng muốn biết? Cút đi!”
Yami trào phúng một câu, bộ dạng ngạo mạn vô cùng khiến tên kia tức sôi máu. Như không thể chịu đựng được ánh mắt Yami và vô số lời bàn tán phía dưới, hai mắt hắn nổi đầy tơ máu, trên tay lúc nào xuất hiện một đôi song kiếm, tựa như thiểm điện lao tới muốn đâm chết cả hai người.
Lúc này Lôi long trụ mới lớn tiếng
“Từ Phong! Mau dừng!”
Nhưng đã quá muộn, vì phẫn nộ hắn đã bỏ qua lời cấp trên nói, cứ theo lao tới mà không biết mạng mình sắp mất.
Daimon sợ hãi muốn kéo Yami cùng tránh nhưng hắn đã cản nàng lại, tà tà nói
“Ngươi muốn đánh hắn không?”
Hắn nâng lên cánh tay trắng nõn của nàng, thì thầm
“Nói theo ta…Zenos cuồng nộ…”
Daimon ngốc nghếch nhìn hắn, lại nhìn tia lôi điện đang lao đến, dụ sợ nhưng cũng phải la lớn lên
“Zenos cuồng nộ!”
Dị biến xảy ra, từ đầu ngón tay nàng xuất hiện một chùm điện vàng kim giống như một đầu cuồng long bắn tới, nhanh tới mức không để cho Từ Phong biết, bùm một tiếng xé xác hắn thành những mảng bụi nhỏ dần phiêu tán.
Khách nhân hoảng sợ, la hét chạy tán loạn muốn thoát ra khỏi trường cưới nhưng không thoát được năng lực Yami, hắn vẩy tay một cái, tất cả khách nhân lần lượt ngã xuống, hôn mê bất tỉnh.
Từ Phong chết, để Lôi long trụ giống như hóa đá quỳ xuống…laõ nắm chắc bàn tay nhăn nheo của mình, phẫn nộ đưa mắt nhìn Yami. Từ Phong tuy gọi là cấp dưới nhưng thực ra chính là con nuôi của lão, được lão mang về từ một cô nhi viện, tình cảm mười mấy năm đã vuotj quá tình cảm sư đồ lạnh nhạt, lão đã coi hắn giống như con trai mình…nhưng hắn…chỉ vì tranh đoạt nữ nhân mà mất mạng, mà mất mạng còn bởi con ác quỷ kia!
Lúc này Yami thả tay Daimon xuống, dần bước tới, băng lãnh nhìn lão
“Tức giận chứ? Phẫn nộ chứ? Muốn giết ta lắm phải không?”
“Ngươi tại sao lại ác độc như vậy?”
Lão gầm lên, nếu không phải bị ba người kia ghì người xuống, sớm cũng đã phải đi theo Từ Phong xuống dưới địa ngục. Tô Vũ nhìn hắn, quá tàn độc…
“Tại sao ta lại ác độc?”
Yami bước tới trước mặt lão, hai mắt đầu sát khí dõi xuống
“Bởi ta giết người là theo tâm trạng…nếu có trách, hãy trách tên phế vật kia làm ta không vui”
“Ngươi…ngươi…chết không được yên ổn”
Yami cười cười, quay lưng đi, hôm nay coi như không đại khai sát giới, may mắn cho lũ Long tổ
“Bệnh tim bộc phát…”
Dứt lời, Lôi long trụ ôm ngực trái, hét lên một tiếng ngã vật xuống đất.
“Còn lại các ngươi…nhìn theo lão già đó…”
Hắn dừng lại, nở một nụ cười lạnh lẽo, tà ác
“Ta cũng không mong có ba kẻ nào đó bệnh tim bộc phát mà đột tử đâu”
Hắn dẫn theo Daimon bước ra khỏi tòa hôn lễ. Coi như Long tổ cũng triệt để sợ hắn rồi, Ma Tôn tà ác, kẻ nào cũng không thể trêu vào.
“Ma Tôn…lộng quyền…nhưng chúng ta không phải đối thủ…đành phải chịu nhục…”
Thanh long trụ lên tiếng, ngay từ đầu đã không nên dây vào kẻ này.
Tại thiên giới.
Một nam tử tuấn tú, thoạt nhìn trông rất thư sinh mang trên mình một bộ bạch sắc y phục bước ra từ Khổ Thần Ải.
“Đã bao năm rồi…Tử Nguyệt…nàng sống có tốt hay không?”
_
Dòng này tôi mới thêm thôi.
Lại một lần nữa, các bác hãy truy cập vào hồ sơ takerukazuhiko(tác phẩm Đế Vương chi Đạo) ủng hộ truyện và góp ý để tác phẩm bác ấy phát triển. Không cần sao nhiều, chỉ cần các bác đóng góp ý kiến giúp đỡ là đủ.