Sát Thủ Nữ Vương

Chương 93: Xin Đan Dược


Bạn đang đọc Sát Thủ Nữ Vương FULL – Chương 93: Xin Đan Dược


Kha Nguyệt mấy ngày nay đều ở dịch quán điều dưỡng thân thể, tu luyện và tìm cách vào được hoàng cung.

Cùng với xử lý một số chuyện trong Quỷ Các, song song lúc đó cô biết được một tin, Lan Thu bà ta liên lạc với người của Tiên Các, hình như là muốn làm chuyện gì đó.

Không hiểu sao Kha Nguyệt thấy chuyện này không ít thì nhiều có liên quan đến cô, cho nên cô nói người của Quỷ Các theo sát bà ta.

Nếu từ nơi của bà ta mà mang thư ra ngoài, nhất định phải đưa đến cho cô.

Sau hai ngày, không ngoài dự đoán của Kha Nguyệt, chuyện này thật sự có liên quan đến cô.

Hóa ra mấy hôm trước bà ta có vẽ một bức họa lại dung mạo của cô khi cô ở Lâm gia rồi gửi cho các chủ Tiên Các, nói rằng muốn Tiên Các ra mặt giết cô, cũng nói cô chính là nữ nhi của mẫu thân.

Nhưng sau đó các chủ Tiên Các viết cho bà ta một bức thư, nói nữ tử mà bà ta họa trong bức tranh không phải nữ nhi của Lâm Hi Văn, nói bà ta điều tra lại thực hư của chuyện này.

Lan Thu nghe tin đó thì ngỡ ngàng, sau đó đang tìm cách kiểm chứng thân phận của cô.

Chuyện đến đây cô cũng có chút tò mò, mặc dù Các chủ Tiên Các có gặp qua tiểu Kha Nguyệt, nhưng lúc đó mới là một tiểu cô nương 10 tuổi.

Lớn lên trổ mã như thế nào, sao ông ta có thể biết được.

Vậy mà sau khi nhìn bức tranh họa dung mạo của cô lại khẳng định cô không phải nữ nhi của mẫu thân.

Hơn nữa gương mặt cô lúc đó dịch dung, có đến 5-6 phần giống mẫu thân, ông ta lại có thể biết.


Chẳng lẽ là có chuyện gì đó, hoặc ông ta đã nhìn thấy dung mạo thật của Hàn Kha Nguyệt cô.

Giờ cô nghĩ lại mới thấy hình như có gì đó không đúng.

Sau khi cô biết được ký ức của tiểu Kha Nguyệt, thì cô cảm thấy người này hình như có tình cảm với mẫu thân cô.

Mà đã là như vậy, sao không giam mẫu thân cô ở Tiên Các mà lại để ở chỗ Lan Thu.

Nếu giam mẫu thân ở Tiên Các không phải sẽ tốt hơn sao, dù giam ở chỗ của Lan Thu cũng không vấn đề gì, nhưng không thể khẳng định rằng không có người biết.

Không lẽ rằng ông ta quá tự tin, hay còn có uẩn khúc gì đó, hoặc là…Nhớ đến nội dung bức thư kia của Lan Thu giống như ra lệnh cho các chủ Tiên Các chứ không phải nhờ vả.

“Tiểu Cửu, Tiểu Tiên, Tiểu Tuyết, các em vào đây một chút đi.” Kha Nguyệt nhíu mày gọi.

“Tiểu thư có gì sai bảo ạ.” Ba người vào, đứng thành hàng ngang trước mặt Kha Nguyệt.

“Tìm hiểu cho ta xem, Lan Thu có quan hệ với Tiên Các từ khi nào, cũng như có quan hệ với tứ hoàng tử từ lúc nào.” Kha Nguyệt nói.

“Vâng tiểu thư.” Mấy người Tiểu Cửu nói sau đó lui ra ngoài.

“Cốc, cốc.” tiếng gõ cửa vang lên, ngay sau đó là tiếng nói: “Tiểu thư, một người tên Triệu Kính muốn gặp tiểu thư ạ” Giọng nói của Vĩ Kỳ vang lên ngoài cửa.

Triệu Kính? Hắn ta đến tìm cô làm gì nhỉ.


Kha Nguyệt mặc dù tò mò nhưng vẫn đeo khăn che mặt lên rồi nói Vĩ Kỳ cho hắn vào.

Triệu Kính đi vào bên trong thấy nữ tử đeo khăn che mặt đang ngồi đó thì ôm quyền nói: “Xin chào tiểu thư.”
“Triệu công tử! Không biết hôm nay Triệu công tử đến chỗ ta là có chuyện gì?” Kha Nguyệt cũng đứng dậy ôm quyền nói.

“Hôm nay đến chỉ muốn nhờ vả Nguyệt Nguyệt tiểu thư một chút chuyện.” Triệu Kính nói.

“Mời công tử ngồi uống ly trà.” Kha Nguyệt nói, sau đó rót một ly trà để về phía Triệu Kinh.

Thấy Triệu Kính đã yên vị cô mới hỏi: “Không biết Triệu công tử là muốn nhờ ta chuyện gì?”
“Ta chính là muốn nhờ Nguyệt Nguyệt tiểu thư luyện cho ta một viên Thần Lực Đan.” Triệu Kính không dài dòng mà nói thẳng vào chuyện chính.

Kha Nguyệt nghe vậy trong lòng nghi hoặc nhưng ngoài mặt cô khẽ cười nói: “Triệu công tử hình như đã nhầm gì đó.

Vì sao công tử lại nghĩ ta có thể luyện chế được Thần Lực Đan chứ.”
“Ta không nhầm, tiểu thư không cần phải che giấu nữa, ta biết tiểu thư chính là Lãnh Cơ Uyển, thiên tài luyện đan tông sư được mọi người ca tụng.” Triệu Kính cười cười nói.

“Haha, sao công tử có thể biết được ta là Lãnh Cơ Uyển.” Kha Nguyệt nghe vậy cũng không tiếp tục che giấu nữa mà thoải mái thừa nhận.

“Là do hôm đó, ta thấy tiểu thư đi vào quán trọ nhưng lúc sau ra là Lãnh Cơ Uyển, cũng chỉ là tình cờ mà biết được thôi.” Triệu Kính cười nói.


Kha Nguyệt làm sao có thể tin lý do này, nhưng hắn không muốn nói thì thôi, cô cũng chả ép.

Vì cô tin Triệu Kính này không phải là người thích mang chuyện của người khác ra nói.

Mặc dù chỉ mới tiếp xúc với hắn hai ba lần, nhưng cô biết hắn là một chính nhân quân tử.

“Không biết công tử cần Thần Lực Đan làm gì?” Kha Nguyệt cười hỏi.

“Hôm qua ta nhận được tin gia gia ta bị thương nặng, chỉ có Thần Lực Đan mới có thể cứu ông ấy.

Nhớ đến trong buổi tỷ thí đan dược, cô nương thành công luyện chế Thần Lực Đan, cho nên ta mới mạo muội đến đây nhờ vả.

Cô nương cần bao nhiêu ngân lượng cũng được, ta đều chấp thuận.” Triệu Kính nhìn Kha Nguyệt có thêm chút kính cẩn.

Khóe miệng của Kha Nguyệt dưới lớp khăn che mặt khẽ nâng lên: “Haha.” Cô cười nhẹ một tiếng, làm cho Triệu Kính không biết vì sao nàng lại cười, chuyện hắn nói đáng cười lắm sao?
“Triệu công tử, công tử đến đây không phải là xin đan dược cho gia gia có đúng không?” Ánh mắt Kha Nguyệt lóe lên tia cười nói.

“Sao cô nương biết?” Triệu Kính bất ngờ khi Nguyệt Nguyệt biết chuyện này.

“Mặc dù ta suốt ngày trong dịch quán, nhưng không phải là không nghe chuyện của các nước đến đây.

Lúc đầu, ta nghe nói Đại Yên quốc có một vị công tử võ nghệ cao thâm tên là Triệu Kính, người này mồ côi từ nhỏ, sau đó không biết nhân duyên từ đâu mà có thể có võ nghệ cao cường như vậy.” Kha Nguyệt nói, trong giọng có chút ý cười: “Nếu đã vậy, sao công tử lại có gia gia mà xin đan dược chứ.

Còn nữa,trên nét mặt của công tử, dù có lo lắng, nhưng không phải là biểu hiện lo lắng của một người cháu dành cho gia gia của mình.

Cho nên ta mới đoán ra, công tử không phải là xin thuốc cho gia gia.

Nếu lúc đầu công tử nói rằng công tử muốn xin đan dược cho một vị bằng hữu thì có lẽ ta đã tin rồi.


Nếu ta đoán không nhầm, người nói công tử đến đây xin đan dược chắc hẳn là thái tử Đại Yên quốc.” Kha Nguyệt nhìn gương mặt có chút bất ngờ của Triệu Kính rồi nói tiếp: “Ta nghe đồn mấy hôm nay thái tử Đại Yên quốc gặp phong hàn.”
“Tiểu thư đúng thật rất tinh tế, ta xin khâm phục.

Đến nước này ta cũng không giấu diếm nữa, ta đúng là đến đây để xin đan dược cho thái tử của chúng ta.” Triệu Kính nói: “Mấy hôm trước trong trận chung kết tỷ thí luyện đan thấy ánh mắt, cử chỉ và phong thái của nữ tử tên Lãnh Cơ Uyển có chút quen thuộc.

Sau đó ta thấy tiểu thư mang hình hài của Lãnh Cơ Uyển vào dịch quán này bằng cửa sau, còn có mấy vị của Lôi Điện ở đó, nên ta liền chắc chắn Lãnh Cơ Uyển chính là Nguyệt Nguyệt tiểu thư dịch dung mà thành.”
“Hôm nay, ta đến chỉ là muốn nhờ vả tiểu thư, nếu tiểu thư không đồng ý, ta cũng sẽ không làm khó.

Tất nhiên cũng sẽ không đem bí mật của tiểu thư tiết lộ ra bên ngoài.” Triệu Kính ánh mắt kiên định nói.

“Nếu công tử đã nhờ vả, ta sẵn sàng giúp sức.

Còn về tiền bạc ngân lượng, ta không thiếu, cho nên viên đan dược này ta coi như cảm tạ công tử đã không nói bí mật của ta ra.

Ta cũng tin rằng Triệu công tử đây là người giữ chữ tín.

Chiều mai, đan dược sẽ được luyện thành, có thể đến lấy.” Kha Nguyệt nói, cũng có một phần giữ lại, viên đan dược này, cũng coi như cô cảm tạ hắn chuyện hắn đã giúp Xuân Hỉ tửu.

Chuyện Xuân Hỉ tửu bị Tiên Các làm khó hôm trước, Triệu Kính cũng đứng ra nói vài tiếng công bằng, tin tức này là do Lan Nhược tỷ tỷ nói cho cô biết.

“Vậy tại hạ xin cảm tạ tiểu thư!” Triệu Kính đứng dậy ôm quyền nói.

“Công tử không cần phải khách khí.

Có điều, ngày mai, ta muốn đích thân thái tử điện hạ đến đây lấy thuốc.” Kha Nguyệt nhìn Triệu Kính nói..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.