[SasuSaku] Our Destiny

Chương 64: Đụng độ Akatsuki


Đọc truyện [SasuSaku] Our Destiny – Chương 64: Đụng độ Akatsuki

Trong một căn phòng tối tăm chỉ được chiếu sáng bằng vài ánh lửa lập loè, mờ ảo như có như không, có một nam nhân tóc đen dài xoã rũ rượi. Lão ngồi trên tọa cao, hai bên có hai đốm lửa nhỏ đủ để chiếu sáng một phần gương mặt hắn…..

Đôi mắt hẹp dài màu vàng thẫm, xung quanh viền mắt bôi tím thành hai vệt dài đến tận giữa mũi. Làn da lão trắng bệch không chút sức sống, tưởng như người chết, đối lập với mái tóc đen dài xoã lù xù trước mặt. Gương mặt thì hốc hác tựa như chỉ có da bọc xương. Điểm có thể khiến người ta ghê sợ là nhìn nét mặt lão lạnh lùng, đôi mặt âm hiểm, độc ác, đầy mưu mô, xảo quyệt, đúng với bản chất con người lão. Hơn nữa, nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy trông lão có vài phần giống con rắn thành tinh.

Lúc này, đôi mắt lão đang hướng đến cửa lớn đối diện, lối đi vào căn phòng âm u này, như đang chờ đợi điều gì, chính xác hơn là chờ ai đó….

“Kétttttttttt…..”

Đột nhiên, cánh cửa được đẩy ra từ ngoài…..

Ánh mắt lão hơi loé lên khi nhìn thấy người bước qua cánh cửa đó, cước bộ chậm rãi đến trước mặt lão một khoảng thì dừng.

– Ngươi đến hơi muộn đấy….. Yahiko! – lão hơi rít lên thành tiếng, nói với người trước mặt bằng giọng khàn khàn.

Người trước mặt, chính là Yahiko – thủ lĩnh Akatsuki, đối với thái độ của lão, dửng dưng vẫn là một bộ mặt lạnh vô cảm, cất giọng lạnh dưới âm độ nói.

– Gọi ta đến có chuyện gì? Không phải chúng ta đã kiếm hết đồ trong nghi lễ cho ngươi rồi sao?

– Đúng là đã đủ nhưng lần này ta muốn nhờ ngươi tìm một thứ khác…..

Yahiko khẽ nhíu mày. Lão rắn độc này lại định giở trò gì đây?

– Ta không rảnh! – Yahiko thẳng thừng cự tuyệt, xoay người đi ra cửa thì bị giọng nói của hắn làm cho khựng lại.

– Cứ đi đi nếu ngươi muốn để “cô ta” chết….. – hắn nhấn mạnh hai chữ “cô ta”, giọng đầy hàm ý.

Không khó để hiểu ra “cô ta” là ai. Trên đời này có 3 nữ nhân quan trọng nhất với Yahiko. Một là mẫu thân nhưng bà đã chết từ khi hắn còn bé. Thứ hai là Konan, thủ lĩnh phu nhân tương lai. Nhưng là lúc này nàng vẫn hoàn toàn bình yên và an toàn ở Akatsuki. Chỉ còn lại người thứ ba, cũng là người đang trong tình trạng khủng hoảng, bấp bênh, lạ thường nhất là Sakura, người được coi như là muội muội cưng của tổ chức. Đặc biệt, ẩn trong Sakura còn rất nhiều bí mật mà mọi người chưa biết, mà lão rắn độc này lại nắm rõ ràng bí mật đó.

– Ngươi muốn gì, Orochimaru? – giọng Yahiko ẩn nhẫn tức giận, lạnh lùng.

Nếu lão già này có ý định tổn hại thì có chết bọn họ cũng liều mạng với lão.

– Ha ha! Bình tĩnh! Ta đâu ngu đến nỗi nhờ ngươi đi hại cô ta được – hắn cười lớn giễu, khoé miệng nhếch lên, cười thâm thuý.

– Trái lại, biết đâu đi lần này, các người có thể cứu được cô ta đấy…..

—————- Tối rồi! Mọi người dừng lại nghỉ ngơi đi! – Kakashi xuống ngựa nói to với mọi người.

Tất cả dừng lại ở trên sườn núi, trước một hang động.


Sau khi phân chia mỗi người một việc, kiếm củi, nhóm lửa, nấu bữa tối xong xuôi thì 6 người ngồi xung quanh bếp lửa dùng bữa.

– Cứ đà này thì bao giờ đến nơi? – Tenten hướng thầy thắc mắc.

Giải thích chút, chuyến đi này diễn ra khoảng 1 tháng sau vụ pha lê cầu vồng vừa rồi, Tenten cũng tạm được cho là gần bình phục, không cụt không què hay để lại di chứng gì nên kiên quyết đấu tranh, đòi đi cho bằng được. Cuối cùng dưới làn sóng biểu tình dữ dội, nàng được theo cùng miễn sao hứa không gây họa hay đi một mình.

Nghĩ một chút, ông trả lời.

– Chắc trưa mai sẽ vượt qua núi này, đến biên giới Tuyết quốc. Đi tiếp tầm nửa ngày nữa thì đến núi Fuyu.

– Thế bao giờ Nghi lễ diễn ra? – đến lượt Ino hỏi.

– Vào khoảng 3 ngày nữa, đúng vào Nguyệt thực giữa đêm đó.

– Diễn ra trong bao lâu? – Naruto hỏi.

– Chỉ trong 3 phút, đến khi Nguyệt thực kết thúc, nghi lễ cũng hoàn thành.

– Nghĩa là chúng ta chỉ có cơ hội trong khoảng 3 ngày để…. – Naruto muốn khái quát lại kế hoạch, lại vô tình động vào nỗi đau nên tránh của mọi người.

– Im miệng đi! – Ino gằn giọng quát, trừng mắt lườm y.

Nhưng lời nói ra rồi không rút lại được….

Sasuke vốn im lặng ngồi từ đầu đến giờ liền đứng lên, không nói gì lẳng lặng đi ra ngoài, vẻ mặt âm trầm, nhiều suy tư không nói ra được.

Đợi đến khi hắn khuất bóng sau vách đá, lập tức bốn ánh mắt muốn lóc thịt bắn đến Naruto. Tenten tức giận vơ ngay viên đá bên cạnh phóng thẳng đến mồm Naruto, miệng lầm bầm chửi: “Đồ ngu!!!”

Viên đá chuyển động thẳng nhanh dần đều, đâm bụp phát vào răng cửa Naruto, làm y đau quá, ôm mồm bất tỉnh nhân sự trên mặt đất.

Kakashi nhìn học trò tương tàn, chỉ biết lắc đầu ngao ngán chứ không can thiệp. Bởi vì đằng nào thằng này cũng đáng ăn đòn. Ăn ở cả thôi!

….

Sasuke nặng nề bước ra đến ngoài, tìm một chỗ yên tĩnh cách đó xa một chút mà suy tư.

Chỉ còn có khoảng ba ngày nữa là hắn sẽ phải làm việc đó rồi…..

Hết thở dài rồi lại thở dài, ánh mắt buồn bã hướng đến nơi phương xa…..


Đưa tay xuống bên hông, hắn lấy ra một con dao găm.

Chuôi dao được làm bằng bạc, có chạm khắc hoa văn tinh xảo kèm theo nạm đá ruby trên đó. Vỏ dao cũng bằng bạc được nạm những viên đá quý màu đỏ, trắng, pha lê trong suốt sáng lấp láng.

Rút lưỡi dao ra khỏi vỏ, lưỡi dao sáng chói dưới ánh trăng. Không biết nghệ nhân nào làm ra thứ vũ khí này, không chỉ đẹp mà còn tốt. Nhìn qua cũng thấy lưỡi dao sắc bén tuyệt đối, mũi dao cứng nhọn nhờ kĩ thuật và chất liệu làm nên rất tốt. Đặc biệt, kì lạ là dù được nạm nhiều đá quý, lại được làm 100% từ bạc nhưng thanh chuỷ thủ lại rất nhẹ, dễ linh hoạt sử dụng.(*chuỷ thủ = dao nhé, gọi là chuỷ thủ cho nó nghệ thuật tí 😉)

Có thể kết luận đây khẳng định là báu vật, có sức hấp dẫn rất nhiều người, kể cả nam lẫn nữ bởi bề ngoài lấp lánh, hoàn mỹ của nó.

Thế nhưng, nhìn vật trong tay, Sasuke lại tỏ rõ chán ghét, căm thù nó đến tột độ. Bảo sao không chán ghét cho được khi mà vật này như được sinh ra để giết nàng, người hắn yêu!

Trước đây, sau khi ra chọn lựa khó khăn, quyết định đi cùng mọi người, Kakashi đã đưa cho hắn vật này và nói rằng cách duy nhất để kết thúc sự sống của Sakura là dùng nó đâm vào tim nàng.

Ông kể rằng năm xưa để ngăn trừ hậu hoạ của những người Thiên giới chịu phải đôi mắt màu huyết mãi mãi kia, Thần đế đã tạo ra ba thanh chuỷ thủ giống hệt nhau như trên rồi giao cho người đứng đầu ba giới cất giữ.

Bôi trên mỗi lưỡi thanh chuỷ thủ là một loại độc tố được tổng hợp từ nhiều thảo dược quý nhưng khi hợp lại thì thành độc tố rất mạnh. Và độc tố này chỉ phát tác khi tiếp xúc trực tiếp với trái tim người đó, dần dẫn đến cái chết sau đúng một phút sau. Điều quan trọng nhất làm cho độc dược phát tác đủ để chết người là kẻ cầm thanh chuỷ thủ khi đâm phải là kẻ mà người đó hận nhất.

Tuy nhiên, may ra trong cái rủi cũng có cái may, trong một phút ngắn ngủi, người đó sẽ quay trở về với đúng nhân cách thực ban đầu của mình……

Lướt nhẹ ngón tay trên hình được khắc trên thanh chuỷ thủ, là hình một bông hoa anh đào…..

Bố sung một chút, vì để tránh những kẻ rỗi hơi, rảnh nợ muốn đi tìm nó đi bán, thanh chuỷ thủ tự lập ra kết giới xung quanh nó. Chỉ những kẻ có mục đích chính đáng giống như lí do nó được tạo ra mới có thể đi qua kết giới, lấy được nó. Và khi kẻ đó chạm vào, trên lưỡi dao sẽ xuất hiện biểu tượng của người cần giết đó.

Kakashi là trường hợp ngoại lệ! Ông là đi lấy cho người dùng là Sasuke. Tuy nhiên, việc đó vẫn được chấp nhận, thế nên ông mới lấy được nó về. Và khi cầm thanh chuỷ thủ, lập tức trên đó hiện ra ấn ký hoa anh đào, biểu tượng của Sakura.

Sasuke hắn thật hận sự tồn tại của thanh chuỷ thủ này, nhưng cũng thật biết ơn nó.

Ta và nàng không thể có được hạnh phúc trọn vẹn với nhau ở thế giới này, đành hẹn nhau ở thế giới khác vậy….. một thế giới mà tại nơi đó, ta có thể bù đắp lại tất cả cho nàng…..

Đang mải miết suy nghĩ, bất chợt tiếng đao kiếm từ xa truyền đến tai hắn.

Nguy rồi!

…..

Dùng tốc độ như gió phóng về hang động ban nãy, hắn lập tức thấy ngoài hang có bốn người đứng canh. Tất cả đều mặc áo choàng màu đen có hình đám mây đỏ in trên.

Akatsuki! Sasuke thầm nghĩ, không hiểu mình đã đắc tội gì với tổ chức này?


Người đầu tiên nhận ra Sasuke là Deidara. Việc đầu tiên ngài đây làm là xông lên tấn công hắn, kéo theo sự chú ý của ba người còn lại và mấy người trong hang.- Thằng khốn này, cuối cùng ngươi cũng chịu xuất hiện cơ đấy! – Deidara vừa đánh vừa hung hăng quát.

Ba người kia nhận ra hắn là Sasuke, không nhiều lời, xông lên đánh luôn, mồm mép không ngừng hoạt động, đặc biệt là Hidan và Deidara.

– Tiên sư nhà nó! Sao trên đời này lại có hạng người khốn nạn như ngươi!!! (Hidan)

– Thật là nhục nhã cho nam nhân chúng ta! Cái loại coi thường nữ nhân, bám váy đàn bà, có mới mới cũ như ngươi, ta khinh!!! (Deidara)

– Không “ngọt ngào” bên cạnh con ả kia, chạy đến Tuyết quốc hứng tuyết làm gì? (Hidan)

– Đừng nói với bọn ta rằng ngươi hối hận vì trước đây bỏ Sakura rồi nên đến đó tìm nó! (Kakuzu mỉa)

– Nhầm to rồi, Kakuzu! Thằng khốn này có biết hối hận là cái gì đâu!!!💢 (Hidan)

– Đúng!👍 Hắn đến là để giết Sakura, chắc là muốn diệt cỏ tận gốc! (Sasori)

– Hừ!!! Còn lâu đi con! Ta đập ngươi không bao giờ nhìn thấy ánh sáng mặt trời ngày mai nữa! (Deidara + Hidan)

Câu chửi cuối của Deidara và Kakashi đã kết thúc trận chửi mồm trút giận, chuyển sang thể loại đánh nhau trút giận, càng đánh càng ra tay ác.

Vốn là bốn chọi một đã bất lợi lắm rồi, nhất là toàn cao thủ, huyết kế giới hạn ở đây, chưa kể đây mới chỉ là đánh thường thôi chứ chưa dùng sức mạnh đâu đấy! Đã vậy, Sasuke lần lượt bị lời nói của bọn họ làm cho phân tâm, đặc biệt là lời về Sakura, nên lần lượt bị lộ sơ hở, hứng mũi đao, bom, dây cước, chiêu của Hidan, Deidara, Sasori, Kakuzu. Rất nhanh, người hắn đã xuất hiện tương đối nhiều vết thương, máu thấm cả ra y phục.

Những người trong hang lúc này đã ra ngoài, liền bắt gặp khung cảnh oánh nhau hỗn loạn này. Năm người, Ino, Naruto, Tenten, Neji, Kakashi đều không khỏi lo lắng khi thấy trên thân Sasuke đã xuất hiện nhiều vết máu không ngừng lan. Nhưng bọn họ không có cơ hội xông lên khi mà tự nhiên có thêm 4 người đồng phục Akatsuki nữa nhảy ra chắn trước họ. Đen hơn, Tenten đang bị bắt làm con tin với thanh kiếm kề cổ, và đứng sau, người cầm kiếm là Zetsu, một loài nửa người nửa…. cây, hay đại loại là thế!

Một lúc sau, khi mà đã thấy Sasuke chịu đủ vết thương rồi, hai bóng người từ trong rừng tối bước ra, trầm giọng ra lệnh.

– Đủ rồi! Dừng!

Bốn người kia vẫn chưa trút hết giận, đánh chưa thấy sướng nên đâm ra bất mãn muốn kháng lệnh. Nhưng bị ánh mắt lạnh âm độ của Thủ lĩnh đại boss quét tới, đành dừng tay lui ra đứng sau Yahiko và Konan.

Liếc nhìn người dù bị đâm không ít lần nhưng vẫn đứng giữ vững khí thế, ánh mắt Yahiko có giễu cợt.

Giả tạo!!!

Chuyển tầm mắt đến Zetsu đang giữ con tin, ra hiệu cho đem con tin lui về cạnh bọn họ, đồng thời cũng hiệu cho 4 thành viên kia như lui ra sau.

Sasuke ban nãy mải đánh nên không để ý đến xung quanh, giờ mới thấy Tenten bị bắt làm con tin, sắc mặt tối sầm xuống, lạnh giọng hỏi:

– Các ngươi muốn gì?

Konan sợ “phu quân” nóng nảy, tức giận bởi cái chủ đề này mà nén không được xông lên giết người nên trả lời thay một cách ngắn gọn:

– Chỉ cần ngươi giao thanh chuỷ thủ ra đây, ta sẽ thả hoàng muội của ngươi ra!

Sắc mặt năm người Tenten tối sầm xuống, lông mày nhíu chặt. Nói vậy tức là bọn chúng đã biết về nó, nhưng vấn đề là bọn họ muốn làm gì với thanh chuỷ thủ này? Giết Sakura?


Như đọc được ánh mắt Sasuke, Deidara cười lạnh, nhịn không nổi, giễu:

– Ngươi nên biết, không phải ai cũng muốn đuổi giết tận cùng như ngươi!

– Được! Ta giao! – Hắn hơi tiến lên muốn lấy thanh chuỷ thủ đưa ra nhưng lại bị lời nói thản nhiên của Yahiko làm cho khựng lại.

– Ta nghĩ lại rồi! Ta muốn cả thanh chuỷ thủ lẫn….. mạng của ngươi!

– Cái gì!? – Ino, Naruto, Kakashi, Neji đồng thanh giật mình hô lớn.

Không những vậy, cái người teo não như Deidara cũng hơi bất ngờ, ghé sang thì thầm hỏi Hidan.

– Sao tự nhiên thủ lĩnh đại nhân lại muốn cả mạng hắn? Kế hoạch ở nhà chỉ là lấy thanh chuỷ thủ thôi mà?

– Bố ai biết! Nhưng mà thế này thì càng tốt!

– Công cmn nhận!👍

Quay trở lại với tình huống căng như dây đàn hiện nay. Trong khi phe yếu thế ai cũng cật lực vật não nghĩ cách cứu Tenten mà hắn không chết, lại vẫn giữ được thanh thủy chủ (không có khả năng đâu – mission imposible) thì Tenten đang chửi thề trong lòng.

Bố tiên sư! Sao mình lúc nào cũng bị rơi vào thảm cảnh con tin chịu trận vì đẹp quá thế nhở! Đúng là đẹp cũng có cái khổ! Haizzzz….. (Em đây là thấy chị hơi bị HOANG TƯỞNG đấy =_=)

Mà lần này có vẻ như cũng không mất quá nhiều thời gian để ra quyết định….. sau chừng đấy bài học…..

– Được!

Mọi người có mặt tại đó có phần sốc một chút. Một bên là hơi sốc vì không ngờ hắn lại đồng ý nhanh như vậy, không phải hắn yêu mạng lắm sao? Bên còn lại cực sốc vì sao hắn lại ngu si quyết định nhanh như vậy, hắn có thể làm ơn dùng não một chút được không? Ngay cả Tenten cũng bắt đầu sờ sợ…..

Vì không muốn bị thầy và bạn ngăn cản, hắn liền rút “xoẹt” cây katanaka ra khỏi vỏ, kề lên cổ.

Thế này cũng không tệ, hắn có thể cảm thấy có lỗi với thế giới nhưng sẽ chuộc một phần lỗi với nàng, hơn nữa, còn cứu được muội muội, đó là điều hắn quan tâm nhất. Một mũi tên trúng hai đích!

– Sau khi ta chết, hãy thả Tenten ra và….. phiền các ngươi, gửi lời xin lỗi của ta đến nàng!

Akatsuki vẫn đang trong tình trạng bắt đầu lên cơn sốc, đặc biệt là Yahiko và Konan! Hình như thế này lệch quá nhiều so với dự đoán, không nghĩ nổi là hắn đột nhiên thay đổi như vậy nên không kịp phản ứng!

Sasuke cũng không quan tâm đến bọn họ, nói lời mình cần nói xong, hắn cử động tay muốn kéo tay di chuyển thanh kiếm…..

– Khoan đã!

Bất ngờ, một giọng nam trầm khàn vang lên…… mà giọng nam này, đối với Sasuke và Tenten mà nói thì không thể quen hơn được nữa…..

Bọn họ hướng mắt đến nơi phát ra thanh âm, người từ trong bóng tối đi ra, dần lộ mặt dưới ánh trăng…..

Đó là……


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.