Bạn đang đọc Sad Love Story – Chương 7: M.A?!
Phụt!
Như đáp lại lời kêu cầu của cô, các bóng đèn vụt tắt. Mọi người bắt đầu nhốn nháo hết cả lên. Bây giờ, trong đầu Akira chỉ có một thứ duy nhất “ Ông trời có thiệt ư?!”, nào giờ có tin đâu, liều mạng thử ai ngờ được. Tiếng xôn xao càng lúc càng lớn, mọi người bắt đầu cảm thấy bất an, xung quanh tối đen như mực, có căng mắt ra cũng chẳng thấy dược gì. Sở dĩ, vì hôm nay mặt trăng trốn đi đâu mất, không chịu xuất hiện, đã vậy, lá cây bên ngoài cứ liên tục kêu ‘xào xạc’ làm không khí ở đây càng đáng sợ hơn. Ông vua bắt đầu tức giận, quát:
_Này! Người hầu đâu hết cả rồi?! Sao đèn lại tắt hết vậy hả?!
_Dạ thưa, chúng tôi cũng chưa tìm ra nguyên nhân- Một người hầu nói.
Chợt!
Bên ngoài cửa, một ánh sáng yếu ớt chiếu vào phòng, mọi người đồng loạt nhìn ra. Bỗng, tất cả đều sững lại…
1…2…3…
_Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!!!! Maaaaaaaaaaaaa…!!!!!!!!!!!!!! – Tất cả mọi người đồng loạt hét lớn sau đó mạnh ai nấy chạy, giẫm đạp cả lên nhau, khung cảnh giờ đây trông thật hỗn loạn khác với lúc đầu.
Con ma có khuôn mặt kì dị, từ trong hốc mắt hai hàng máu chảy ra. Nó bay lơ lửng trên không trung, miệng nở một nụ cười ma quái.
_Áhahahahahahahahaha – Con ma cất lên tiếng cười ghê rợn làm mọi người càng ngày càng hoảng loạn, ai cũng la hét không ngừng.
Quốc vương và hoàng hậu vì quá hoảng sợ nên đã hóa đá, muốn chạy nhưng chạy không được. Còn Ahin và Silly thì ôm nhau khóc, người cứ run cầm cậm. Duy chỉ có hai người là vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra. Vâng, đó là Akira và Zen, hiện giờ hai người bạn trẻ này của chúng ta đang ngồi vừa uống trà vừa… ngắm ma.
_Tôi không biết là bữa tiệc hoàng gia lại vui đến vậy, chắc lần sau phải tham gia tiếp mới được! – Akira hào hứng nói.
_Tôi cũng là lần đầu tiên được ngắm một con ma “đẹp” thế này. Vả lại trông mọi người hình như ai cũng rất vui thì phải? – Zen nhìn vào đám đông đang la hét.
_Cơ hội có một không hai, phải tận hưởng mới được – Akira nói rồi đưa ly lên miệng uống tiếp. Trông hai người này thật bình thản làm sao!
Bỗng trời nổi gió mạnh, sấm chớp đùng đùng, một tia sáng lóe lên…
Đó là…
Akira như nhìn thấy cái gì đấy, cô chăm chú nhìn con ma đang bay lơ lửng ngoài kia, rồi chau mày lại suy nghĩ cái gì đó…
_Thì ra là thế…- Akira nói thầm đủ để mình cô nghe, sau đó lại tỏ vẻ buồn chán như trẻ thơ bị cướp mất đồ chơi – Hừ! Tưởng được xem “hàng thật”, ai dè chỉ là “đồ giả”
_Sao thế? Nếu chán thì có muốn đi dạo với tôi không? – Zen hỏi. Nhưng vừa dứt lời thì…
Đùng! Ầm! Rào rào…
Ba âm thanh liên tục phát lên, tiếp sau đó là một cơn mưa rào đổ xuống.
_Chậc! Không đi dạo được rồi…- Akira cười gian nhìn anh như muốn nói “Anh nói cái gì xui cái đó”
_Khôn cần phải khinh thường tôi thế đâu, tôi có ô đây- Như đọc được suy nghĩ của Akira, Zen bực bội cầm cái ô trên tay, nhưng lập tức liền bị Akira giựt lấy và chạy đi mất – Này, ô của tôi cơ mà!- Zen vừa nói vừa đuổi theo.
…
Hai người vừa đi khuất thì con ma cũng biến mất, đèn sáng trở lại như trước. Một số người đã bình tĩnh, một số vẫn còn hoảng sợ, còn lại thì đa số đều đã ngất và sắp xỉu. Những người đã bình tĩnh thì đều ngạc nhiên về sự việc vừa xảy ra, cứ không khỏi thắc mắc “Chuyện này rốt cuộc là sao?” Mọi người bất giác nhìn về phía chỗ nơi con ma vừa xuất hiện.
“Là mơ?”
…
_Chán quá! Akira chẳng sợ tí nào – Một cô bé có mái tóc đen, mặt được bôi phấn trắng bệch, trên đầu đội một cái mặt nạ ma quái được làm một cách tinh xảo nói.
_Đã bảo là chị ấy chẳng sợ cái gì rồi mà – Một cô gái khác nói, trông giống y hệt cô gái lúc nãy, chỉ khác là cô đang mặc một chiếc áo trắng dài và rộng thùng thình.
_Nhưng ít ra chúng ta cũng đã làm ọi người phải hoảng sợ – Hina tự hào về kế hoạch của mình.
_Em thích nhìn mọi người mặt cắt không còn một giọt máu – Hime cười nham hiểm.
Chậc, hai chị em nhà này thật đáng sợ…!!
~~o~~ Tại một gốc cây gần đó ~~o
~~_Hừm, biết ngay là do hai đứa này bày trò mà – Akira lườm bọn nhóc siêu quậy nói.
_Nhưng hai đứa này cũng giỏi thật, làm ọi người hoảng đến thế, ngay cả tôi còn không nhận ra là giả – Zen thầm thán phục tài năng của cặp song sinh này.
_Con ma đó đối với hai nhóc này thì chỉ là tầm thường, anh không biết là hai đứa này đã làm nhiều chuyện như thế nhiều cỡ nào đâu – Akira nhớ lại những lần quậy phá của Hina và Hime.
~~o0o~~ Hồi tưởng ~~o0o
~~Đó là vào một ngày nắng nóng trong nhiều ngày nắng nóng của mùa hè oi bức này, mồ hôi ai nấy đều chảy như suối, hai cô bé này đã nghĩ ra một ý tưởng đó là làm nóng địa đạo Scorcap ( địa đạo này có mối liên kết chặt chẽ với hoàng cung, dưới đó nóng thì hoàng cung nóng gấp đôi, nếu lạnh thì cũng lạnh gấp đôi). Thế là, trong nguyên ngày hôm đó, hễ chỉ cần đặt chân vào thôi là cũng đủ nghe thấy mùi thịt người nướng rồi nên cả hoàng cung ( bao gồm vua, hoàng hậu, người hầu…) phải đi lánh nạn và không ai dám bước vào.
…