Sắc Màu Ấm

Chương 33


Đọc truyện Sắc Màu Ấm – Chương 33

Thiệu Khâm chậm rãi nâng đôi mắt đen nhánh lên, nhìn vào ánh mắt trong veo ấm áp của Giản Tang Du. Anh ôm siết lấy cô, nói thật nhỏ:”Anh đi trước, em đi ngủ sớm một chút.”

Giản Tang Du cũng không giải thích được cảm nhận trong giờ phút này, nắm những ngón tay khô ráo của anh, lo lắng hỏi:”Không có việc gì chứ?”

Thiệu Khâm sững sốt một chút, lập tức trên mặt hiện lên bộ dáng lưu manh: “Em cùng anh nói chuyện yêu đương vài lần, anh sẽ không sao.”

Giản Tang Du không nói gì nghiêng đầu sang chổ khác, mặc kệ anh. Thiệu Khâm vuốt vuốt mái tóc dài như dòng suối của cô, đôi mắt đầy yêu thương: “Đừng lo lắng, anh là Thiệu Khâm, không có việc gì có thể làm khó anh.”

Lúc Thiệu Khâm nói những lời này, cũng không nghĩ tới kết cục gì đang chờ đợi anh trong giờ phút này. Khi anh về nhà, Cố Dĩnh Chi ném tới cho anh một bảng danh sách: “Chọn một cái.”

Thiệu Khâm nhíu mày, nhìn đại:”Cái gì đây?”

Cố Dĩnh Chi ngồi nghiêm chỉnh trên ghế sô pha, khuôn mặt được trang điểm khéo léo thông minh giỏi giang, khẽ ngước mắt liếc anh một cái:”Con dâu, mẹ cần một người con dâu môn đăng hộ đối.”

Thiệu Khâm nhìn Cố Dĩnh Chi khó tin, một lát sau mới nới lỏng cà vạt ngồi xuống ghế sô pha, cười mỉa mai nói:”Con dâu? Con nghĩ là mẹ đang nói với con chuyện làm ăn.”

Trong nháy mắt, vẻ mặt của Cố Dĩnh Chi đờ đẫn, giọng nói càng lạnh:”Thiệu Khâm, con đang nói chuyện với ai đây.”

Thiệu Khâm miễn cưỡng nằm xuống ghế sô pha, tự nhiên gối đầu lên cánh tay cười châm biếm:”Đương nhiên là Cố bí thư của chúng ta, còn có thể với ai?”

Sắc mặt Cố Dĩnh Chi thay đổi, bình tĩnh đứng dậy cầm phần danh sách kia lên:”Cái này là Thư ký Ngô giúp mẹ sắp xếp lại, mẹ thấy con gái của Hình gia không tệ.”

Thiệu Khâm hoàn toàn không thèm nhìn bà, chỉ chăm chú say mê vào cái đèn thủy tinh treo trên trần nhà.

Cố Dĩnh Chi nói vài câu, ngẩng đầu phát hiện bộ dáng ngẩn ngơ của anh, ánh mắt buồn bã, “bụp” một tiếng, danh sách rơi trở lại bàn trà:”Con không nói lời nào thì xem như bằng lòng, xác định là Hình Tịnh.”

Cuối cùng Thiệu Khâm cũng không ngồi yên được nữa, nghiêm mặt tức tối nhìn chằm chằm vào bà:”Khi nào thì mẹ thử hỏi một chút ý kiến của con? Làm quân nhân là mẹ chọn, hiện tại con dâu cũng thay con chọn, có phải sinh con trai hay con gái cũng thay con chọn không?”

“Thiệu Khâm!” Cố Dĩnh Chi lớn tiếng quát bảo dừng, khuôn mắt trắng nõn uy nghiêm phát lạnh “Mẹ không thay con chọn, thì con chuẩn bị dẫn người phụ nữ không đàng hoàng về nhà phải không? Đừng cho là mẹ không biết hiện tại con đang làm cái gì. Xảy ra chuyện gì với Thiệu Trí chắc mẹ không cần nói chứ. Con không cưới Hình Tịnh, chuẩn bị cưới ai? Cưới Giản Tang Du sao?”


Thiệu Khâm giận đến hai mắt đỏ ngầu, chịu đựng cơn tức giận đang hừng hực dâng lên:”Hiện tại con không muốn kết hôn!”

Cố Dĩnh Chi chớp đôi mắt sắc bén nhìn kỹ anh:” Con trai, mẹ chỉ vì muốn tốt cho con, cô gái đó và Thiệu Trí đã lên giường với nhau, sau này con không muốn cả đời sẽ bị chê cười chứ?”

Quả thực Thiệu Khâm không biết làm sao mới khai thông được mẹ anh, chống cái trán bất đắc dĩ nói:” Mẹ, nếu mẹ đã điều tra, nhất định biết chân tướng căn bản không phải như vậy___”

Cố Dĩnh Chi cười lanh một tiếng, khoanh tay nhìn thẳng anh:” Con gái 19 tuổi đã bỏ học sinh con, có thể trong sạch chỗ nào.”

Thiệu Khâm dứt khoát không giải thích, giải thích cũng vô dụng. Mặc kệ Giản Tang du có trong sạch rõ ràng không, tác phong như thế nào, mẹ anh cũng khó có khả năng chấp nhận một cô gái chưa cưới đã sinh con.

“Rốt cuộc mẹ muốn thế nào?” Thiệu Khâm bình tĩnh lại, biết mẹ anh bỗng nhiên đề nghị chuyện đám hỏi chắc chắn là do chuyện Thiệu Trí bị thương nên bắt đầu cảnh giác.

Quả nhiên, Cố Dĩnh Chi cười vừa lòng, từ từ nói:” Chuyện vỡ lỡ ra đối với con không có gì tốt. Con lộ liễu đưa hai mẹ con kia đi đi về về, truyền ra ngoài còn ra thể thống gì nữa? Hoặc là lập tức kết hôn, hoặc là quay về doanh trại đàng hoàng.”

Thiệu Khâm lặng lẽ nhìn bà, vẻ mặt thản nhiên:” Được, quay về quân đội.”

Cố Dĩnh Chi thản nhiên liếc anh một cái, không nói gì thêm.

****

Buổi tối Giản Tang Du nằm trên giường rất lâu cũng không ngủ được. Ban ngày Mạch Nha cũng ngủ nhiều, nên lúc này cũng nằm trong chăn đếm cừu đếm tới mức lẫn lộn, mở to mắt nhìn cô:” Mẹ, mẹ có phải muốn cùng chú nói chuyện yêu đương, suy nghĩ đến ngủ không được hay không?”

Vẻ mặt Giản Tang Du ngượng ngùng: “Tiểu thứ thúi, chú, chú suốt ngày, khi nào con đã thân với chú ấy vậy hả?”

Mạch Nha mặc áo ngủ phim hoạt hình, tóc dựng cả lên, cười khanh khách chui vào trong lòng Giản Tang Du:” Mẹ, nếu chú là ba thì tốt rồi.”

Giản Tang Du bất ngờ cúi đầu nhìn nó, vẻ mặt khát khao của nó đang chu cái miệng nhỏ nhắn, khép hờ khóe mắt lẩm bẩm nói:”Chú cao lớn, có thể nâng con lên thật cao, chú còn có khuôn mặt đẹp trai, đẹp trai hơn cả ba của những bạn học khác, chú còn có thể chơi súng, chú bơi lội cũng vô cùng giỏi…….”

Mạch Nha nói nhiều chổ tốt của Thiệu Khâm, Giản Tang Du chỉ yên lặng nghe, trên mặt cũng dịu dàng:” Cục cưng thích chú như vậy sao?”


Mạch Nha gật mạnh đầu:” Mạch Nha muốn có ba.”

Nụ cười trên mặt của Giản Tang Du cứng đờ, lấy tay ôm chặt con trai vào lòng, Mạch Nha thiếu một người cha……Nhưng giữa cô và Thiệu Khâm, làm sao chỉ có một chút trở ngại chứ.

Điện thoại di động để trên đầu giường vang lên, nhìn thấy tên Thiệu Khâm tim của Giản Tang Du đập hơi nhanh, còn đang chần chờ thì Mạch Nha ở bên cạnh đã đưa bàn tay nhỏ bé ra, đoạt lấy nghe: “Chú, chú cũng muốn cùng mẹ nói chuyện yêu đương, nghĩ đến ngủ không được sao?”

Tiếng cười trầm ấm của Thiệu Khâm thấp thoáng vang lên, mặt Giản Tang Du nóng bừng cả lên. Cô nghiêng nữa người ôm con, im lặng nghe tiếng nói của Mạch Nha và Thiệu Khâm.

Giọng của Thiệu Khâm hơi khàn khàn, thỉnh thoảng có vài câu lẫn lộn không rõ. Từ đầu đến cuối trên mặt Mạch Nha đều hiện lên sự vui vẻ, cái miệng nhỏ nhắn luyến thoắn nói không ngừng nghỉ.

Đến khi di động tới tay Giản Tang Du, đã là nữa tiếng sau.

“Anh và con trai em cũng có thể nói lâu như vậy à.” Quả thật Giản Tang Du xem thế là đủ rồi, lưu manh cũng có một mặt ngây thơ chấc phát ư!

Thiệu Khâm không trả lời đề của cô, mà là nói một cách sâu sắc: “Anh nhớ em.”

Giản Tang Du im lặng vài giây, nhẹ nhàng “Ừm” một tiếng.

Hơi thở nóng rực của Thiệu Khâm tựa như xuyên qua sóng điện thoại truyền vào tai cô, anh nói:”Muốn ngủ cùng với em, muốn ôm em, muốn cùng em làm chuyện yêu đương.”

Giản Tang Du cắn cắn môi, xoay người đưa lưng về phía hô hấp từ từ nhẹ nhàng của con trai, nhỏ giọng mắng:”Đồ lưu manh.”

Khóe môi Thiệu Khâm cong lên, ngẩng đầu nhìn cửa sổ màu vàng ấm áp, tựa lưng vào ghế ngồi khe khẽ thở dài:”Tang Du, anh nghĩ…….. giống như anh có hơi………..”

“Tút tút tút_____”Thiệu Khâm cúi đầu nhìn di động, mẹ kiếp, cả ngày không sạc pin.

Giản Tang Du nhìn điện thoại bị treo không hiểu ra làm sao, ngây người vài giây sau đó vùi đầu vào gối. Vừa rồi Thiệu Khâm ………Không phải là muốn tỏ tình sao?


***

Sáng sớm hôm nay Giản Tang Du đưa Mạch Nha đi nhà trẻ, xuống lầu chợt thấy xe Thiệu Khâm ở đó. Mạch Nha hô to gọi nhỏ chạy lên trước, nhón chân lên gõ cửa sổ.

Thiệu Khâm mở mắt ra, thấy một đôi mắt to cong như mặt trăng ở ngoài cửa sổ, cười mở cửa xe.

“Chú,” Mạch Nha bị Thiệu Khâm nâng lên cao, thích thú vỗ tay “Sao chú lại ngủ ở dưới lầu nhà con vậy?”

Thiệu Khâm nhìn Giản Tang Du đứng cách đó vài bước, nhéo nhéo cái mũi nhỏ của nó: “Hôm nay chú phải về quân đội, đến sớm một chút tạm biệt hai người.”

“Quân đội? Ở đó có ghê không?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạch Nha kích động khẩn trương cũng sinh động, trợn đôi mắt tròn xoe.

Giản Tang Du ngạc nhiên hỏi:”Sao đột nhiên phải đi?”

Thiệu Khâm dừng một chút, một tay ôm Mạch Nha, một tay đưa ra đặt sau ót của Giản Tang Du, kéo cô lại gần cúi đầu hôn lên môi cô.

“A!” Mạch Nha kinh ngạc hô lên một tiếng, vội vàng đưa tay che mắt lại, lại lén lút theo kẽ hở ngón tay nhìn hai người, miệng mừng rỡ không thể khép lại,”Xấu hổ xấu hổ xấu hổ.”

Thiệu Khâm nhẹ nhàng mút lên môi của Giản Tang Du, cắn cắn môi dưới của cô, khuôn mặt tuấn tú nghiêm túc: “Có thể anh phải đi thật lâu, chờ anh nha.”

Giản Tang Du biết quân đội nghiêm khắc biết bao nhiêu, cũng biết tính đặc thù trong công tác của quân nhân, hơi đỏ mặt nói:” Được, anh , anh đi đường cẩn thận.”

Thiệu Khâm mỉm cười nhìn cô, trong đôi mắt vô cùng âu yếm.

Mạch Nha cảm thấy hài lòng khi được Thiệu Khâm và Giản Tang Du đưa đi nhà trẻ, được thể nghiệm một chút cảm giác có “ba mẹ” đưa đi học.

***

Thiệu Khâm đi rồi, Giản Tang Du bổng cảm thấy có hơi không quen. Rõ ràng thời gian người này xuất hiện không lâu, nhưng có một loại người luôn có cảm giác tồn tại rất mạnh, chỉ cần anh biến mất một lúc, bạn sẽ cảm thấy toàn bộ thế giới cũng đã khác biệt.

Trong doanh trại không thể dùng điện thoại, trừ ngày đầu tiên trở về Thiệu Khâm có gọi điện thoại tới, sau đó thường thường không cố định giờ gọi tới vài lần. Mỗi lần Mạch Nha đều ôm điện thoại nói thật lâu với anh, ngược lại Giản Tang Du không có cơ hội cùng anh nói nhiều lời. Hơn nữa mỗi lần nói chuyện, thằng bé kia đều dựng thẳng lỗ tai ở bên cạnh quang minh chính đại “nghe lén”. Trước đây tiếng nói của Giản Tang Du đã không ngọt ngào, lần này mất cả lúc lâu nhưng cái miệng kém cỏi cũng không nói được những lời có ý nghĩa.

Ngược lại Thiệu Khâm lại thản nhiên, thoải mái nói những lời tình cảm làm người ta đỏ mặt tía tai, tim đập thình thịch.

Giản Tang Du nghĩ, có thể nói là cô đang yêu Thiệu Khâm không? Nếu không vì sao luôn nhớ tới người đàn ông này. Mỗi lần nhớ tới anh, khóe môi cũng sẽ không tự chủ được lại cong lên.


“Phát hiện cậu động tình nhe.” Giọng nói của Viện Viện cắt đứt suy nghĩ của Giản Tang Du, cô ấy ngồi bên cạnh vừa chải mascara vừa cười phóng đãng, “Nói thực đi, cười dâm đãng như vậy, có phải vì đàn ông hay không?”

Giản Tang Du nhích người ngồi thẳng nghiêm túc, nhìn vào gương, bắt đầu đánh má hồng: “Nói bậy, tôi làm gì dâm đãng chứ.”

Cô thuần khiết hơn tên lưu manh kia nhiều đó chứ.

Viện Viện liếc xéo cô, cười hihi khinh thường:” Còn không nói thật? Tớ có thể gọi điện thoại hỏi con nuôi đó.”

Giản Tang Du nhếch mày lên, đáy mắt có nụ cười ngọt ngào:” Thần kinh.”

“Ôi, Giản Tang Du___” Sở Mộng ngồi bên cạnh nhìn cô quái lạ, lắp bắp nói: “Cái này…………là của cậu sao?”

Giản Tang Du nhíu mày, nghi ngờ đón lấy điện thoại, nhìn nội dung ở trên đó thì kinh ngạc há hốc. Trong nháy mắt, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Viện Viện hiếu kì đi qua nhìn thấy, không khỏi trợn to mắt:”Là ai thiếu đạo đức bịa đặt như vậy!”

***

“Giản tiểu thư, Giản tiểu thư_____”Giản Tang Du mới vừa bước ra tòa nhà của đài truyền hình liền thấy một đám phóng viên kéo tới, ùn ùn nhá đèn flash vào cô đang mệt mỏi. Cô kéo vành nón xuống thấp, cúi đầu đi ra ngoài, làm thế nào cũng không chen ra khỏi tường người này.

“Xin hỏi tin tức trên báo nói có đúng hay không?”

” Diển viên nhỏ vì muốn quàng vào con nhà quan chức cấp cao, không tiếc mình giả vờ bị cưỡng hiếp. Năm đó cô thực sự có bị cưỡng bức không? Hay còn có ẩn tình khác?”

Có người tiết lộ chuyện này, vị thiếu gia con nhà quan chức kia chính là Thiệu Trí tiên sinh con trai của Thiệu cục trưởng, còn lôi kéo cả con trai của ông trùm của bất động sản là Trình Doanh tiên sinh, sư thật là vậy sao?”

“Nghe nói năm đó danh tiếng cô ở Ninh Nhất không được tốt lắm, được gọi là “nữ thần 3p” cô đối với chuyện này có giải thích gì không?”

Từng chủ đề khó nghe giống như lưỡi dao sắc bén đâm sâu vào lòng cô, những chuyện cũ trước kia giống như đồng loạt hiện ra trước mắt, rõ ràng tra tấn tinh thần cô. Cô nắm chặt nắm tay, cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh:” Thực xin lỗi, tôi không biết các người nói gì, xin tránh ra.”

Các phóng viên này sao dễ dàng để cho cô đi, ngược lại càng bao vây cô chặt chẽ.

“Vì sao cô không trả lời câu hỏi?” Một nữ phóng viên như muốn đem micro đưa lên mặt Giản Tang Du, ” Thực sự cô giống như người biết chuyện đã tiết lộ phải không? Vì muốn bắc quàng vào Thiệu gia, không ngại làm mình bị cưỡng hiếp thật?”

Lữa giận của Giản Tang Du đã đến điểm giới hạn, cuối cùng cô bị người gây sự làm bốc lửa. Hai mắt cô đỏ ngầu nhìn nữ phóng viên kia, cười lạnh nói:” Nến là cô, vì muốn tìm công đạo cho mình mà đã làm cho nhà tan cửa nát, cô cảm thấy loại tin tức này còn có thể có ý nghĩa không?!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.