Đọc truyện Rung Động – Chương 5
Dịch giả: thíchtócquăn
Ngày chủ nhật, thiết bị âm thanh trên máy của Cảnh Trừng đã xảy ra vấn đề, nên cô không thể không đi đến nhà Dương Dịch mượn máy tính để livestream. Cô phát sóng cả buổi trưa, miệng phát đắng, lưỡi thì khô, dù thế nhưng cô vẫn không nghỉ, chỉ uống qua loa vài ngụm nước rồi tiếp tục vùi đầu vào thế giới game.
Nơi đó, Quảng Lăng Chỉ Tức và Liên Hoa đã đợi sẵn. Sau khi tụ họp thì cả ba lập tức truyền tống vào sân PK.
Cảnh Trừng nói:
– Xin lỗi, em tới trễ.
Liên Hoa tiếp lời:
– Không sao, bọn anh cũng vừa ăn cơm trưa xong.
Quảng Lăng Chỉ Tức chợt hỏi:
– Giọng của em làm sao vậy?
Cảnh Trừng không nghĩ rằng Quảng Lăng Chỉ Tức chú ý tới thanh âm của mình có vấn đề. Cô không ngừng trò chuyện trên livestream suốt đến trưa, cuống họng khó tránh khỏi vì thế mà khô rát.
Cảnh Trừng nói:
– Không có việc gì đâu ạ, em nói nhiều nên hơi khô họng thôi.
Liên Hoa chuyển chủ đề khác, nói:
– Để tôi lập tổ đội trước rồi thêm hai người vào.
Cảnh Trừng:
-Vâng.
Ngày chủ nhật, người tham gia PK tương đối nhiều, bọn họ hầu như không mất bao nhiêu thời gian chờ đợi liền ghép được đối thủ. Cảnh Trừng không quá thành thạo khi chơi ở vị trí buff [1] hỗ trợ, cũng may là Quảng Lăng Chỉ Tức và Liên Hoa đánh tốc chiến tốc thắng, nên không tạo cho cô áp lực quá lớn.
Vốn Dương Dịch ở bên cạnh làm bài tập, vừa nghe đến âm thanh tung ra các kỹ năng PK, thì cảm thấy hưng phấn lật đật chạy đến xem. Cảnh Trừng liếc mắt đuổi đi mấy lần nhưng cu cậu vẫn làm như không biết.
Đánh xong trận đầu thì được truyền tống ra khỏi sân PK. Cảnh Trừng đột nhiên phát hiện, máu của mình đã mất đi một nửa, còn những người chơi xung quanh không hiểu sao lại chuyển thành nick đỏ [2].
Kẻ địch đứng khắp nơi, cô như dê giữa bầy sói. Những cái tên chuyển thành đỏ ấy không nói hai lời, cầm đại đao trong tay xông lên chém cô.
Cảnh Trừng chưa kịp phản ứng chuyện gì xảy ra, xác đã nằm một đống trên mặt đất.
Dòng chữ màu vàng lóng lánh “Thưởng” trên đỉnh đầu cô cũng theo đó mà biến mất.
Quảng Lăng Chỉ Tức và Liên Hoa đồng thời lên tiếng:
-Xảy ra chuyện gì vậy?
Cảnh Trừng sửng sốt vài giây mới nói:
– Em… Hình như bị người ta treo thưởng truy sát rồi.
– Là bị ai treo thưởng?
– Là tôi treo thưởng đấy.
Đột nhiên trong YY vang lên một giọng nữ trong trẻo.
– Ồ?
Liên Hoa ngạc nhiên, chốc lát sau liền chào hỏi:
– Tiểu Mộ Dung, đã lâu không gặp.
– Bỏ cái chữ “Tiểu” đi.
Cô gái được gọi là Mộ Dung chẳng hề chú ý đến lời chào của Liên Hoa, giọng điệu gay gắt nói:
– Liên Hoa, anh đúng là hạng người nào cũng dám chiêu mộ vào bang.
– Có ý gì đây?
– Cầm sư loli này là ai?
– Là đệ đồ của Nhạn Lăng.
– Là người mới sao?
– Đúng vậy.
Mộ Dung hừ lạnh một tiếng.
– Không phải lần này Nhạn Lăng trở lại phải giữ bí mật không tiết lộ ra bên ngoài hay sao? Như thế nào vừa mới trở về, đã thu một cô đồ đệ rồi còn bắn pháo hoa tung trời thế kia?
– Mộ Dung.
Quảng Lăng Chỉ Tức không mặn không nhạt cắt ngang cô nàng:
– Nói chuyện riêng đi.
Trong giây lát, tên của hai người đã nhảy tới phòng YY con phía dưới.
Từ đầu đến cuối, Cảnh Trừng không chen vào một câu.
Hiện tại cô như bị lọt vào sương mù, bèn hỏi Liên Hoa:
– Người mới vừa rồi là ai vậy ạ?
Liên Hoa nói:
– Em nói Tiểu Mộ Dung sao? Đó là bang chủ bang Túy Không Hầu.
Lúc vừa mới nghe Liên Hoa gọi cô gái kia là “Mộ Dung”, Cảnh Trừng liền đoán được một ít, nhưng không nghĩ tới là cô ta thật…
Cảnh Trừng suy nghĩ mãi cũng không rõ:
– Tại sao cô ấy lại treo thưởng em chứ?
Liên Hoa giống như cười đùa, nói:
– Có thể bởi vì lúc trước cô ấy tỏ tình với Nhạn Lăng mà bị từ chối, cho nên cô ấy ghen ghét em đấy.
Cái gì?
Mộ Dung từng tỏ tình với Nhạn tổng?!
Nghe được câu trả lời từ Liên Hoa, Cảnh Trừng như phát hiện một cái bí mật loằng ngoằng được chôn giấu đi từ rất lâu trước.
Hóa ra lúc đầu Mộ Dung là nữ chỉ huy phe tà phái, giao chiến với Nhạn tổng mấy lần, lực lượng hai bên ngang nhau. Về sau không biết đã xảy ra chuyện gì, hai người này cá cược với nhau, người thua phải chịu bạn bè xa lánh, chuyển đổi trận doanh, hơn nữa còn phải bái đối phương làm sư phụ.
Tiền đặt cược quá tàn nhẫn, so với việc xóa nick còn sỉ nhục hơn, không chỉ mang tính thắng thua, còn bị biến thành trò cười dưới cái nhìn của mấy ngàn người chơi.
Nếu không có nắm chắc đánh cược, Nhạn Lăng đương nhiên sẽ không dễ dàng đáp ứng tham gia. Trong trận đấu lần đó anh nhỉnh hơn một chút, vì vậy Mộ Dung đành phải chấp nhận thua cuộc, và mọi chuyện sau đấy thì ai cũng biết là như thế nào rồi…
Hai thủ lĩnh cực mạnh liên thủ với nhau, sự việc phảng phất sẽ trở thành một đoạn giai thoại thiên cổ. Khổ nỗi, Nhạn Lăng dường như không có cảm giác với Mộ Dung, cô ta nhiều lần tỏ tình mà anh vẫn ngoảnh mặt làm ngơ, mãi đến khi không còn chơi game nữa thì hai người vẫn không đến với nhau.
Nghe xong Liên Hoa tường thuật lại câu chuyên, Dương Dịch đứng sau lưng cười không ngừng, thấp giọng nói:
– Không ngờ sư phụ của mình lại được yêu mến đến vậy.
Liên Hoa nói tiếp:
– Nhưng mà Bé Ngoan này, thật ra lần này Nhạn Lăng quay lại hoàn toàn không có ý định xuất đầu lộ diện, cũng sẽ không chơi tài khoản trước đây nữa, cho nên hai người cũng đừng nên làm việc gì quá lố cho người ta để ý.
Làm việc quá lố cho người ta để ý…
Là chuyện bắn pháo hoa kia sao?
Cảnh Trừng im lặng một lúc mới trả lời:
– Em biết rồi.
Quảng Lăng Chỉ Tức và Mộ Dung không biết nói với nhau chuyện gì, thật lâu chưa trở lại. Liên Hoa chờ đợi sốt ruột, ngáp nói:
– Anh đi ngủ trưa đây, hai giờ nữa chúng ta đánh tiếp nhé.
Cảnh Trừng:
– Vâng.
Ai ngờ Liên Hoa vừa quay lưng đi, Quảng Lăng Chỉ Tức đã trở lại.
– Liên Hoa đâu rồi?
Anh hỏi.
– Anh ấy nói đi ngủ trưa, vừa mới đi thôi, sư phụ có muốn gọi lại không?
Quảng Lăng Chỉ Tức suy nghĩ một chút, nói:
– Không cần, tình trạng của em bây giờ cũng không cách nào đánh tiếp được.
Cảnh Trừng nhìn lượng máu của mình tối đa chỉ còn lại bằng một nửa trạng thái lúc ban đầu. Tình hình thế này mà tiến vào PK thì chắc chắn làm bia cho người ta chém.
Khi bị treo thưởng, trên người sẽ có một thứ gọi là debuff [3] oán niệm, lượng máu sẽ giảm còn 50% trong vòng mười hai giờ.
– Thế em phải treo máy trong mười hai giờ sao?
Cảnh Trừng hỏi.
– Không cần, có một nhiệm vụ có thể tiêu trừ oán niệm, nhưng mà nó hơi rườm rà.
– Thế phải làm thế nào ạ?
Cảnh Trừng tuy rằng PK quanh năm, nhưng không gây chuyện gì lớn nên chưa từng bị người ta treo thưởng truy sát, cô hoàn toàn mù tịt về mặt này.
Quảng Lăng Chỉ Tức nói:
– Nói trong YY sẽ không rõ ràng, để tôi điều khiển từ xa cho em nhé.
– Vâng.
Cảnh Trừng nhấn nút mời Quảng Lăng Chỉ Tức điều khiển từ xa, tay cô buông lỏng bàn phím. Khi hai bên đã kết nối với nhau, cô yên tĩnh nhìn qua máy vi tính cảnh Quảng Lăng Chỉ Tức điều khiển nhân vật.
Một cảm giác kỳ lạ hiện lên trong cô. Cô có thể trực quan cảm nhận được mỗi một cử động của anh, cứ như mình là anh ấy mà anh ấy cũng là mình. Thật khó mà nói rõ.
———————————————
Chú thích:
– [1] Buff: người chơi chuyên hỗ trợ đồng đội bằng các kỹ năng như bơm máu, bơm mana, tăng tốc v.v…
– [2] Nick đỏ: Khi đối tượng có tên màu đỏ, thì bản thân mình và nick đó có thể đánh giết lẫn nhau.
– [3] Debuff: ngược với buff, hay hiểu đơn giản buff xấu, tức là dùng các kỹ năng mang hiệu ứng bất lợi như giảm máu, giảm giáp v.v… lên đối phương.
—–oo0oo—–
Truyện được dịch và biên bởi cộng đồng dịch giả diễn đàn Bạch Ngọc Sách.