Đọc truyện Rung Động – Chương 3
Dịch giả: Spring_Bird
Cảnh Trừng nằm trên giường ôm điện thoại, trước mặt là khung đối thoại với Quảng Lăng Chỉ Tức.
Đánh chữ: Anh thật sự là Nhạn Lăng đại thần?
Xóa.
Đánh chữ: Thật ra em là fan cứng của anh. Mỗi ngày em đều phải cày video của anh một lần!
Xóa.
Đánh chữ: Em rất rất rất là ngưỡng mộ anh! Anh chính là giáo viên vỡ lòng ở game này của em, từng video từng bài viết của anh đều giúp em rất nhiều! Không ngờ anh còn có thể quay lại chơi tiếp, em thật sự quá kích động!
… Nhiệt tình quá liệu có hù người ta sợ?
Xóa.
Cảnh Trừng bỏ điện thoại qua một bên, u sầu thở dài.
Giờ phút này, cô rốt cuộc có thể cảm nhận được tâm tình của đám fan nam khi thấy mình live stream. Ngày thường cô cũng là nữ thần cao cao tại thượng, tự chủ là vậy, thế mà khi gặp thần tượng thì thậm chí còn không bằng cả một nhóc con vắt mũi chưa sạch…
Quảng Lăng Chỉ Tức là tài khoản phụ của Nhạn tổng… Khi mới biết chuyện này, quả thực Cảnh Trừng vừa xấu hổ vừa hưng phấn không yên trong một khoảng thời gian rất dài.
Gặp đến thần tượng mà còn không nhận ra, thật là quá mất mặt.
Bây giờ nhớ lại mới thấy giọng nói của Quảng Lăng Chỉ Tức và Nhạn tổng quả thật có rất nhiều điểm tương đồng.
Có trách thì chỉ trách lúc đó cô căn bản không dám nghĩ đến điểm này.
Nghĩ mà xem, có thể cùng với thần tượng bấy lâu trong lòng mình tiếp xúc ở khoảng cách gần đến như vậy, nói chuyện với nhau, rồi ở chung trong một phòng chat, lại còn cùng đánh PK… Cô thậm chí còn cự tuyệt lời mời kết hảo hữu của Nhạn tổng nữa chứ…
Loại sự tình có tỷ lệ như việc sao Hỏa đụng phải địa cầu như thế này sao lại xảy ra với một người phàm trần như cô chứ?
Huống hồ, Cảnh Trừng chơi game này hai năm đều là lẻ loi một mình, dựa vào cái gì thằng nhóc Dương Dịch khó ưa kia tùy tiện giăng lưới đã câu được đại thần nổi tiếng nhất trong game này như vậy?
Cảnh Trừng nghĩ tới nghĩ lui đều không nghĩ ra, có cảm giác giống như mình đang nằm mơ.
Sau đó cô không nhớ rõ mình đã thiếp đi như thế nào, hôm sau tỉnh dậy thì phát hiện điện thoại vẫn nằm bên cạnh gối, pin chỉ còn 10%.
Hôm đó trùng hợp là ngày bang hội tổ chức đánh phó bản hai mươi lăm người, chỉ huy là bang chủ Liên Hoa, nghe nói Nhạn tổng cũng sẽ đến đây hỗ trợ.
Vừa tan học, Cảnh Trừng liền cuống quýt chạy về ký túc xá, mở game trong máy vi tính, quyết đoán bước vào chiếm vị trí trước.
Có hai nguồn kích thích lớn như Liên Hoa và Nhạn tổng có khác, quả nhiên có rất nhiều người tranh giành, hai mươi lăm vị trí chỉ trong hai phút đã bị chiếm hết. Cũng may là Cảnh Trừng đến sớm.
Người cuối cùng vào nhóm là Quảng Lăng Chỉ Tức, tài khoản loli Bé Ngoan Bướng Bỉnh kia cũng tung tăng theo sát sau lưng.
?!
Cảnh Trừng chăm chú nhìn hai giây.
Thằng nhóc Dương Dịch lại dám cúp học chạy ra quán net?!
Cảnh Trừng âm thầm gửi một tin nhắn riêng: Mày vừa vừa thôi nha, coi chừng chị méc mẹ mày đấy.
Dương Dịch bị bắt quả tang, gửi lại cho cô một icon ý tứ đáng thương.
Đến lúc phó bản mở ra, một đám người ầm ĩ đổ dồn về phía boss thứ nhất. Cảnh Trừng đi phía sau lưng Quảng Lăng Chỉ Tức, lẳng lặng quan sát từng hành động của anh.
Nhạn tổng từng hay chơi nhân vật kiếm khách, một bộ áo trắng kết hợp với một thanh bảo kiếm từ lâu đã thành hình tượng đi vào lòng người.
Cảnh Trừng nhìn chằm chằm vào bóng lưng anh, dường như có thể thông qua hình bóng ấy mà thấy lại tạo hình của đại thần lúc trước.
Thiếu niên anh hùng, phất áo choàng thúc tuấn mã, tiêu dao đi khắp nơi, vung kiếm lên khí thế ngút trời, triển khinh công bay thẳng mây xanh.
Bóng dáng sừng sững trong ánh tà dương ấy gắn liền với biết bao kỷ niệm và tình cảm của những người chơi kỳ cựu…
Lòng cô ngổn ngang trăm mối, thu hồi ánh mắt, nhảy lên ngựa, vụt roi vọt tới đội ngũ phía trước.
Ài, không thể lại nhìn tiếp, trái tim chịu không nổi.
Bang chủ Liên Hoa xuất thân là diễn viên lồng tiếng, nhân vật trong game là một công tử phong lưu phóng khoáng, tính cách ngoài đời cũng vậy, khá giỏi trong việc nói chuyện với phái nữ.
– Hửm? Kiêm Gia Vô Tương này là khuôn mặt mới à, người mới vào bang hả?
Cảnh Trừng còn chưa đáp lời, đã có quần chúng nhiệt tình trả lời thay: Đúng đó, ngày hôm qua mới vào bang đó.
Trong tai nghe vang lên tiếng “Ồ” kinh ngạc của Liên Hoa.
– Là ẩn hiệp cơ à, bây giờ nữ chơi ẩn hiệp rất hiếm có đấy.
Cảnh Trừng biết rõ Liên Hoa đang xem thông tin cá nhân của mình.
Từ trang bị đến y phục, thậm chí cả bảo thạch của Cảnh Trừng đều là cực phẩm trong cực phẩm, toàn thân trên dưới đều toát ra khí chất ngút trời.
Nhân vật ẩn hiệp có trang phục mang phong cách thiên về sự sexy trưởng thành, nữ ẩn hiệp trông rất gợi cảm, thậm chí ngực cũng đầy đặn hơn những nhân vật khác. Cảnh Trừng bất giác dựng thẳng lưng thêm một chút.
Trong đoàn có người nói: Sao bang chủ biết người ta là nữ? Người ta mới vào bang, còn chưa hát lần nào mà.
Liên Hoa nói:
– Cũng phải ha, mười ẩn hiệp thì đến chín là nhân yêu rồi, Kiêm Gia hãy hát một bài chứng minh giới tính chút đi.
Cảnh Trừng gõ chữ: Không hát.
Liên Hoa nói:
– Chậc chậc, quả nhiên là nhân yêu.
Vừa cười đùa vừa đi, mọi người đã đến trước mặt boss thứ nhất. Liên Hoa thu hồi thái độ đùa bỡn, chăm chú bố trí trận hình.
Thử thách khi đi phó bản đoàn đội chính là cả nhóm vừa phải hiểu rõ quy luật hoạt động của boss, vừa phải phối hợp nhuần nhuyễn với nhau. Liên Hoa chỉ huy rất lão luyện, cả bọn nhẹ nhàng diệt gọn boss thứ nhất.
Vật phẩm rơi xuống phần lớn đều là trang bị cộng nội công, người chơi có nhu cầu bắt đầu đấu giá.
Nhạn tổng vừa ra giá thì mọi người đều không tranh nữa, cam tâm tình nguyện để cho anh lấy đi với giá thấp.
Nhạn tổng giúp Bé Ngoan lấy được tổng cộng là hai trang bị, chất lượng cũng không tệ. Bé Ngoan cảm động chat: Hức hức hức, sư phụ đối với em thật là tốt (╥╯^╰╥).
Quần chúng không rõ nội tình thì ồn ào nói hai thầy trò này quá tình cảm, chỉ có Cảnh Trừng gửi cho Dịch Dương một chuỗi biểu tượng buồn nôn nổi da gà.
Trong đoàn lại có người hỏi sao hôm nay Bé Ngoan không lên micro, Bé Ngoan trả lời: Người nhà đang ngủ, em nói chuyện không tiện _(:з)∠)_
Cảnh Trừng tiếp tục nổi da gà.
Sau khi chia xong trang bị, mọi người tiếp tục đi về phía boss thứ hai.
Cảnh Trừng triệu hồi ra một con thú cưỡi cực phẩm chạy lên phía trước, vừa quay đầu lại là có thể nhìn thấy hai người kia đi chầm chậm phía sau.
Nhạn tổng tự mình từ tốn hướng dẫn Bé Ngoan cách dụ quái và né quái, cho nên bị tụt lại ở cuối đoàn, nhưng vẫn rất kiên nhẫn, không nhanh không chậm tiến tới. Mà Bé Ngoan cũng tiếp tục tỏ vẻ ngây thơ trong sáng.
Cảnh Trừng cũng không biết vì sao, nhìn hình ảnh đó lại cảm thấy buồn phiền.
Sau khi phó bản kết thúc, Cảnh Trừng kêu Dịch Dương vào một YY khác.
– Từ nay về sau mày không được gõ biểu tượng cảm xúc trước mặt mọi người, hơn nữa phải bỏ ngay cái tên trong nhóm chat đi!
Cô trừng mắt nói.
Dương Dịch bất mãn:
– Tại sao chứ?
– Vì phát tởm quá.
– Sao lại tởm? Hơn nữa chị thấy tởm cũng không liên quan đến em.
– Mày dựa vào giọng của chị đi lấy lòng mọi người, lại lấy tên là vật trang sức hạ bộ, không biết xấu hổ!
-…
Cảnh Trừng hăm dọa:
– Lần sau còn muốn lừa gạt ai đừng hòng đến tìm chị giúp nữa nhé!
Dương Dịch lầm bầm một hồi sau, cuối cùng ỉu xìu đáp ứng:
-… Được rồi.
– Nhưng mà nói đi nói lại, chị Trừng Trừng, giọng của chị kết hợp với kỹ năng cưa trai của em rất được hoan nghênh nha, trong bang của chúng ta đã có mấy người cầu hôn em rồi đó.
Cảnh Trừng:
-…
Thật là nghiệp chướng.
Cô sa sầm nét mặt, nói:
– Còn có hai tháng nữa là thi tốt nghiệp trung học rồi, từ hôm nay trở đi mày không được chơi game nữa, khi nào thi xong rồi mới được chơi lại.
– Ớ?
Lời này quả thực là uy hiếp Dương Dịch.
– Vậy làm sao bây giờ? Trang bị của em còn chưa đổi xong nữa.
– Chị giúp cho.
Dương dịch khóc:
– Hu hu hu, đừng có tuyệt tình như vậy chứ chị.
– Thôi thì mỗi chủ nhật có thể cho mày chơi hai tiếng, chị cho mày mượn tài khoản của chị.
Hai mắt Dịch Dương lập tức sáng lên:
– Thật sao?
Chuyện giao dịch này đối với Dương Dịch mà nói đúng là trúng mánh. Tài khoản nữ hiệp của Cảnh Trừng đã nuôi nhiều năm nay, so với cái tài khoản nhân yêu của thằng nhóc này thì không biết đáng giá gấp bao nhiêu lần.
Việc này liền quyết định như thế.
—–oo0oo—–
Truyện được dịch và biên bởi cộng đồng dịch giả diễn đàn Bạch Ngọc Sách.