Re: Monster

Chương 103: Ngày 103


Đọc truyện Re: Monster – Chương 103: Ngày 103


Chúng tôi đã đến Khu Rừng Shirisuka vào sáng sớm. Ở nơi đây, có nhiều loài quái vật mà tôi vẫn chưa được ăn thử. Những tiềm năng này khiến tôi thấy khá phấn khích.
Có rất nhiều loài quái thú và côn trùng ở xung quanh một cái hồ lớn và một hệ thống sông ngòi nằm sâu trong khu rừng. Từ điều này, có thể xác định rằng sẽ có nhiều loài trong khu rừng này là loài lưỡng cư.
Đây là những loài mà chúng tôi nghe được ở trong khu rừng này:
Thằn Lằn Đỏ với móng vuốt đỏ và vảy như đang đốt nóng ở nhiệt độ cao.
Guriforundo loài vật có hình dạng giống con báo đốm có thể bắn ra lửa ở cả cái đuôi và móng vuốt của nó.
Kelpie một con ngựa lai ếch với vảy xanh trắng có cả hai chân sau và cái đuôi to lớn – một loài vật khá ấn tượng.
Cá Sấu Pha Lê một loài vật dài khoảng 8m với da và răng nanh làm từ tinh thể pha lê.
Ếch Vàng một loài ếch có màu vàng với những chỗ có độc có sắc thái màu tím.
Ếch Rùa Đá một loài vật sở hữu một cái mai rùa nhẹ tương tự như đá trên đầu nó.
Muỗi Thầm Lặng một con muỗi thầm lặng chuyên hút máu, kích thước khoảng 10cm.
Châu Chấu Vỏ Giáp một côn trùng có tốc độ cao tấn công ngẫu nhiên mà không có một lý do.

Lần này tôi lên kế hoạch dọn dẹp chúng một cách trực tiếp. Tôi muốn điều này diễn ra nhanh gọn lẹ, nên tôi thả Kumajorou và Kurosaburou trong khi gửi một vài người nữa đi. Trong khi di chuyển cũng có nhiều lúc chúng tôi bắt gặp nhiều loài vật mới, mặc dù ăn chúng chẳng mang lại kỹ năng gì cho tôi cả.
Tiếp theo là Muỗi Thầm Lặng và một ít Châu Chấu Vỏ Giáp, theo sau là Ếch Vàng, cả đám này đã thành công trong việc tấn công chúng tôi, nhưng thất bại trong việc sống sót. Có cả đàn, cả đống lũ này, vì thế, tôi sẽ giết sạch và ăn hết bọn chúng. Tôi phải thừa nhận rằng là tôi có hơi tham lam một chút khi ăn hết toàn bộ cơ thể chúng mà không chừa bất cứ nguyên liệu nào cả.
Chuyện này dễ như ăn bánh kem ấy mà, nhưng con quái rắc rối nhất trong cả lũ quái vật này lại chính là, thật ngạc nhiên, những con Châu Chấu Vỏ Giáp nhỏ.
Để làm rõ thì chỉ có một cách thực tế nhất để bắt chúng là đón lấy chúng bằng cách cường hóa cơ thể với nhiều kỹ năng hoặc để tránh chúng và để cho các cá nhân có đôi mắt đặc biệt bắt chúng giữa cú nhảy như là Dhammi-chan. Vẫn có vài trường hợp chúng tấn công những người không có khả năng tự vệ như Thợ rèn-san và Công Chúa Tinh Nghịch, mặc dù vì tốc độ tấn công của chúng chẳng là gì nếu tôi nghiêm túc, chúng vẫn chưa là vấn đề gì to tát cả. Tuy nhiên, thậm chí vẫn phải nói rằng chúng vẫn rất rắc rối.
Trong khoảng thời gian này, Châu Chấu Vỏ Giáp vẫn còn khá nhỏ và ít về số lượng. Chúng cũng bắt đầu tấn công mấy con Ngựa Xương, mặc dù độ cứng hoàn hảo của những con Ngựa Xương này là ở mức mà bọn Châu Chấu không thể làm hại được. Điều đáng nói là ngay cả khi va chạm độ cứng của Châu Chấu vẫn có thể chịu được sức va đập ở tốc độ cao là một điều khá ấn tượng đấy. Tôi cho rằng người ta có thể sử dụng những con Châu Chấu này như một loại đạn.
Thực tế thì chúng rất hữu dụng. Nếu bạn có một số lượng lớn những con Châu Chấu này như là một loại đạn, bạn có thể bắn chúng vào một bức tường, và trong tích tắc, bức tường đó sẽ bị phá hủy. Với những bức tường bị phá vỡ, thành phố có thể dễ dàng bị tàn phá và biến thành một biển lửa một cách dễ dàng. Mặc dù bây giờ thì lợi ích của tôi nằm ở việc nâng ối quan hệ và đạt được một danh hiệu gì đó với Hoàng Tộc của Vương Quốc Sternbild.
Quái vật chúng tôi bắt được cũng làm được một bữa trưa ngon lành. Chúng tôi cũng bắt được con Ếch Vàng, nhưng cái độ độc của nó khá cao nên chỉ có mình tôi là ăn được nó. Mặc dù vẫn có khả năng là Tóc đỏ có thể ăn được nhờ vào [Nghề-Hắc Kiếm Sĩ].
Mặc dù, nó không phải là không có cách giải độc của con Ếch Vàng, nên tôi để Tóc đỏ ăn một ít.
Và như vậy, tôi đã ăn một số lượng lớn nguyên liệu mà chúng tôi đã nhận được trong vài giờ qua.
Học kỹ năng [Phát tán bệnh dịch].
Học kỹ năng [Kẻ mang mần bệnh].
Học kỹ năng [Móng vuốt bùng cháy].

Học kỹ năng [Dịch nhờn chịu nhiệt].
Học kỹ năng [Lây lan bệnh dịch].
Học kỹ năng [Cái đầu cứng].
Học kỹ năng [Húc đầu].
Học kỹ năng [Bay thầm lặng].
Học kỹ năng [Hăm dọa kẻ yếu].
Học kỹ năng [Điểm yếu: Sự thay đổi thân nhiệt].
Thịt của Ếch Vàng rất là mềm mại đến mức có thể tan chảy trong miệng của tôi. Ngay cả hương vị của con Châu Chấu Vỏ Giáp cũng ngon đến bất ngờ, và cái độ giòn nhai kêu rắc rắc của chúng cũng rất tuyệt vời.
Mặc dù với con người như Thợ rèn-san thì phải nói rằng rất khó để họ có thể những con vật này, đặc biệt là côn trùng. Quan sát tôi ăn rất nhiều cũng không làm cho họ thấy thoải mái để họ có thể dám ăn chúng. Nghĩ đến chuyện này tôi chỉ thấy mắc cười mà thôi, nhưng cũng không thể làm được gì.
Thứ gì ngon thì nó ngon thôi. Ăn mấy món này chung với cơm nữa thì còn gì tuyệt vời bằng. Sinh lực của những con quái vật tuôn trào ra từ những miếng thịt, khiến cho nó còn thú vị hơn nữa.
Thịt của con Kelpie cũng tương tự như thịt ngựa, nhưng nó lại có một sự khác biệt khá tinh tế trong hương vị. Mặc dù có một chút gì đó khác biệt, cái sự thay đổi hương vị đó không phải là tệ mà là rất ngon.

Trong suốt bữa ăn, cũng có nhiều câu chuyện, chủ đề được nói ra.
Vào giữa buổi thảo luận, đột nhiên một con Cá Sấu Pha Lê lao lên từ dòng sông phía sau tôi.
Nó không phải là một con quái vật ngu ngốc và nó hiểu được mức độ nguy hiểm của con mồi nó đang nhắm tới, do đó nó đã chờ đợi cho đến thời điểm nó tin là chúng tôi sẽ dễ bị tổn thương nhất. Nó chắc chắn là Vua thủy quái của khu rừng này.
Cái miệng đáng tự hào của nó thậm chí một con Ogre cũng không thể chống cự lại được. Một con Cá Sấu Pha Lê ở một thứ hạng sức mạnh cao hơn một con Ogre bình thường, và có nhiều trường hợp nó có thể xơi tái nhiều con Ogre cùng một lúc.
Tuy nhiên, đợt tấn công bất ngờ này đã thất bại hoàn toàn vì tôi đã nhận thức được sự hiện diện của nó nãy giờ rồi.
Thậm chí không có một chút hoảng loạn, với [Cảm ứng chuyển động], tôi không cần phải nhìn về phía sau tôi vẫn có thể đánh giá được đối thủ. Tôi nắm lấy cây kích. Trong tích tắc nó đã đâm vào miệng của con quái thú, và kỹ năng [Một phát ba lỗ] đã được kích hoạt. Nhanh hơn chớp, như thể là tôi đã sử dụng một lưỡi dao vô hình, con quái vật đã bị đâm xuyên qua và chết ngay lập tức. Vào thời điểm đó, tôi đã thu nhặt nguyên liệu từ con quái vật và bắt đầu hun khói chầm chậm thịt của nó; mùi thơm của miếng thịt cũng đủ làm kích thích cơ thể tôi. Với miếng thịt chín tái được nấu bằng cách sử dụng sét từ cây kích, việc nấu nướng nhanh chóng hoàn thành.
Vì vật liệu từ con Cá Sấu Pha Lê có thể được bán với giá cực kỳ mắc, tôi quyết định sẽ giữ lại một số lượng lớn để bán nó sau. Mặc dù, bây giờ, tôi sẽ cho Dhammi-chan và Tóc đỏ quản lý nó để họ có thể cải thiện những kỹ năng che giấu của họ. Sau khi một mình tôi thu thập tất cả các nguyên liệu, tôi để phần còn lại cho họ. Phần thịt mà tôi lấy là ở cái đuôi, vì loại thịt có giá trị nhất của nhiều loài bò sát là ở cái đuôi.
Yeah, thật là tuyệt vời. Cái lượng nước từ thịt ứa ra ngon ngọt đầy ở trong miệng tôi, và như vậy, sự thèm ăn của tôi đã tăng lên rất nhiều lần, cơ thể tôi cũng cảm thấy rất tuyệt vời từ năng lượng nhận được từ những miếng thịt.
Học kỹ năng [Da giáp của Cá Sấu Pha Lê].
Học kỹ năng [Răng nanh sắc nhọn của Cá Sấu Pha Lê].
Học kỹ năng [Thủy quái].
Cơ thể và kỹ năng đã được tăng cường cùng một lúc, đây thật sự là thứ mà tôi ấn tượng nhất.
Tôi vô cùng thỏa mãn và nở một nụ cười.

Trong tình trạng đó, Công Chúa nhìn tôi với một vẻ mặt bối rối.
Đây là lý do tại sao tôi lại rất ấn tượng với việc đi săn nhiều loài quái vật khác nhau, và đây cũng là lý do mà hầu hết bọn quái vật đó đặc biệt nhắm đến tôi.
Câu trả lời của tôi chỉ đơn giản là vì tôi muốn giết chúng, chúng cũng muốn giết tôi. Hoặc một điều gì đó tương tự.
Giết hoặc bị giết, kẻ mạnh sẽ tồn tại và phát triển mạnh mẽ hơn nữa. Nếu có một kẻ thù mạnh mẽ, chiến đấu và giết kẻ thù đó để mạnh hơn nữa. Tôi ăn chúng vì tôi đói, và nhờ việc ăn chúng tôi mạnh hơn rất nhiều. Đây là luật lệ của tự nhiên, mà tôi phải tuân thủ một cách đầy đủ.
Tôi cũng tránh đề cập đến một sự thật là tôi sẽ ăn tất cả mọi thứ để có được kỹ năng mới. Ý là trách nhiệm của tôi là giết chúng và lấy đi kỹ năng của chúng. Nó gần giống như là một nghi lễ của tôi vào thời điểm này, không ai trong nhóm để ý đến việc này cả. Mặc dù khi nghĩ về nó, việc tôi ăn những cái vỏ giáp của con mồi cũng khá kỳ lạ trong mắt người bình thường.
Sau lời giải thích của tôi, Công Chúa bỗng nhiên im lặng như thể nó đang nghĩ một điều gì đó; ngay cả khi nghĩ xong rồi nó vẫn rất ngạc nhiên. Tôi cũng đề cập đến việc tất cả chúng tôi đều đã thay đổi như chúng tôi tăng trưởng mạnh hơn. Dường như nó đã không nghĩ được gì trong một lúc.
Vâng, có thể là không có gì ảnh hưởng đến việc nó nghi ngờ tôi cả, vì nó vẫn đang vui vẻ ngồi trên vai của tôi.
Còn bây giờ thì chúng tôi sẽ giết bất cứ con quái vật nào mà chúng tôi gặp và cứ thế tiến qua khu rừng này.
Kết quả của việc [Hợp nhất] của ngày hôm nay là:
[Làm chói tai] + [Âm thanh hoảng loạn] = [Âm thanh chết chóc].
[Vỏ giáp] + [Trốn trong mai] + [Mai nhện rắn chắc] = [Vỏ giáp không thể phá hủy].
[Ẩn thân] + [Hạn chế nhận dạng] + [Lén lút] = [Khó nhận dạng]
[Tăng cường bản năng chiến đấu] + [Bản năng sinh tồn] = [Chế độ: Berserker]


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.