Ranh Giới Giữa Tình Yêu Và Thù Hận

Chương 9


Bạn đang đọc Ranh Giới Giữa Tình Yêu Và Thù Hận: Chương 9

9.
Nhưng thật ra là cả hai đang ngồi đánh caro với nhau. Đúng là kỳ phùng địch thủ cả hai chơi cả trang giấy mà chưa phân thắng bại. Với luật chơi khá kỳ lạ là muốn thắng ít nhất phải có ba đường không bị chặn. Người thắng sẽ được người thua bao một chầu và phải đi lấy thức ăn cho người thắng. Hai người đang ngồi chơi thì
Reng… reng… reng…
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đến. Tiếng chuông làm Ken hơi mất tập trung nên đi sai một nước. Windy thấy thế thì mừng thầm. Cô đi thêm một nước quyết định. Cô hét lên:
_ Snow ơi tao thắng rồi. Ha Ha tao thắng rồi!
Cô mừng đến mức nhảy lên ôm cổ Snow. Còn Ken mặt anh lúc này đang tối lại. Anh nói:
_ Không tính tại tiếng chuông làm tồi phân tâm.
_ Chỉ mình anh phân tâm thôi chứ có ai đâu. Anh phân tâm thì anh ráng chịu đâu liên quan đến tôi. Hay anh sợ phải trả tiền ăn cho tôi hôm nay? Hay là anh thua rồi mà không dám nhận. Anh có phải con trai không vậy?
Windy tuôn một tràng rồi nhìn Ken nở nụ cười đắc thắng có chút khinh bỉ. Ken nghe xong thì mặt tối sầm lại. Nhìn thấy nụ cười thâm ý của Windy càng làm anh sôi máu. Anh buột miệng nói:
_ Được thôi tôi bao cô ăn cả tháng còn được nói chi một bữa.
_ Anh nói thì phải giữ lời đó. -Windy thấy Ken nói hớ liền nhân cơ hội này lợi dụng anh luôn.
Ken giờ mới bị biết mình bị hớ nhưng không thể rút lại được nên đành nói:
_ Tất nhiên. Tui là con trai mà!
Windy kéo nó đi trước để Ken và Devil đi đằng sau. Bây giờ Ken mới lên tiếng:
_ Mày có yêu cô ta không mà tại sao lại tỏ tình chứ?
_ Đó gọi là tỏ tình sao? Hơn nữa tao có việc cần cô ta.
Nói xong Devil nhanh chóng vượt lên đi trước nhưng không phải tới căn-tin mà là đi lên sân thượng. Sân thượng rộng và không có lan can. Đứng từ đây có thể ngắm nhìn toàn thành phố. Anh chọn ình một chỗ nằm xuống và nhắm mắt.

Còn Ken sau khi Devil đi thì cũng nhanh chóng đuổi theo Windy và nó. Windy và nó mới tới đã bị những ánh mắt soi mói, chỉ trỏ nó này nói nọ. Windy và nó không để ý. Hai người chọn một bàn gần cửa sổ và ngồi xuống. Tụi con gái định tiến lại nhưng thấy Ken đang đi tới nên không đi nữa mà đợi thời cơ. Ken bước tới chỗ Windy nói:
_ Cô ăn gì tôi đi lấy. -Ken nói với vẻ mặt không mấy vui vẻ.
Windy không ngần ngại gọi một đống đồ và tất nhiên không quên gọi một ly cà phê không đường cho nó. Ken đi lấy đồ ăn thì tụi ba con Lisa, Vy và Lili bước tới.
Lisa đập bàn nói:
_ Hôm qua tao đã cảnh cáo tụi mày là tránh xa các anh ấy ra sao không nghe hả?
_ Việc gì tao phải nghe lời mày? Mày là cái thá gì mà tao phải nghe lời mày?
_ Mày tin tao cho nhà mày hết đường sống không hả?
_ Ê Snow mày nghe chó sủa không?
Lisa nghe Windy nói vậy thì tức không nói nổi. Gương mặt tuy đã trét một lớp phấn dày nhưng vẫn nhìn thấy sự đổi sắc rõ rệt. Thấy vậy Vy mới lên tiếng:
_ Sau giờ học trên sân thượng.
Nói rồi cả ba con đó kéo nhau đi. Ken giờ bước tới với đống đồ ăn trên tay. Ken đặt xuống trước mặt Windy nói:
_ Này ăn đi. Không biết cô có phải là heo không mà ăn nhiều thế.
_ Này anh nói gì thế?
Hai người lại tiếp tục sự nghiệp cãi nhau. Nó thì nhìn hai người cười thầm. Nó biết số phận đã an bài là hai người sẽ bên nhau. Nó thấy mừng cho Windy. Nhưng nghĩ lại chuyện của mình nó lại chìm vào dòng duy nghĩ miên man không dứt. Còn đống đồ ăn thì đã được Windy gọi người đến mang đi.
Reng… reng… reng…
Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã hết vang lên. Nhưng nó vẫn trầm ngâm như vậy. Ken và Windy thôi không cãi nhau nữa nhưng mắt vẫn nhìn nhau tóe lửa. Windy đập nhẹ vai nó. Nó dứt khỏi dòng duy nghĩ và cùng Windy lên lớp. Suốt dọc đường nó vẫn không nói gì và Windy với Ken thì lại tiếp tục nhìn nhau gườm gườm. Nó về chỗ thì đã thấy Devil nằm ngủ. Nó về chỗ và lại làm việc của mình. Còn Ken và Windy thì mỗi người một việc. Windy thì ngồi chơi game điện thoại, Ken thì ngồi nghe nhạc. Tất cả bình yên trôi qua.
Reng… reng… reng…

Tiếng chuông báo hiệu giờ ra về đã đến. Học sinh ùa ra khỏi trường như đàn ong vỡ tổ. Lúc này Ken và Devil mới đi về. Trong lớp học giờ chỉ còn nó và Windy.Nó đã rời mắt khỏi màn hình điện thoại và cất nó vào trong túi. Nó trầm ngâm suy nghĩ. Windy đang ngồi trên bàn chân vắt chéo. Nó và Windy im lặng khá lâu.
Nó nói:
_ Lên sân thượng thôi.
_ Ukm.
Windy giờ lại lạnh lùng như ngày hôm qua ở bar Kill.
Cả hai đi từ từ lên sân thượng. Cửa sân thượng được mở ra. Xuất hiện dần sau cánh cửa là hai khuôn mặt lạnh băng vô cảm xúc của nó và Windy. Gió nổi lên tụi nó chỉ cần mang hai thanh kiếm và mặc áo giáp sắt là như vị thần chiến tranh trong thần thoại hy lạp.
Trước mặt nó và Windy bây giờ là một đám con gái có cả trai khoảng 50 đứa. Nhìn mặt mấy thằng con trai tên nào cũng hung tợn và tay thì lăm le mã tấu. Con gái thì nhìn tụi nó khinh bỉ và mắt có ý cười. Vy lên tiếng:
_ Tao tưởng tụi mày không dám đến.
Nó và Windy bước lại đối diện với đám đó. Nhìn lực lượng hai bên thật không cân sức. Windy lạnh lùng lên tiếng:
_ Muốn gì thì nói đừng vòng vo. Tốn thời gian của bọn tao.
_ Tụi mày tránh xa anh Ken và Devil ra. -Lili nói
_ Không thì sao?
Lisa cầm một chiếc ly thủy tinh không biết từ đâu ra quăng xuống dưới đất. Cái ly dưới sự tác động của trọng lực đã vờ tan tành khi tiếp đất. Windy cười khinh:
_ Để xem đã.
Đám đằng sau tức giận nói:

_ Con này láo. Thôi lên luôn đi dài dòng làm gì? Với cái loại này thì phải dung vũ lực thôi!
Vy nói:
_ Được rồi xông lên đi.
Windy nhẹ nhàng né rồi dùng chân đá vào bụng và dùng tay ấn các huyệt trên cơ thể làm bọn chúng đau không đi được. Cứ như thế đám đó bị hạ dần. Ba con đó thì xanh mặt. Có mấy đứa thấy nó đứng yên không động đậy thì tưởng nó không biết đánh nhau nên liều xông vào thử. Nhưng rất tiếc tụi nó chưa kịp đi tới thì đã bị Windy đánh văng bay ra gần tới mép sân thượng. Nó không đánh nhau nhưng vẫn quan sát động tĩnh xung quanh. Windy đang đánh thằng kia thì một thằng đằng sau có ý định đâm lén. Tuy cảm nhận được nhưng Windy không kịp trở tay. Cô khẽ nhắm mắt. Thầm nghĩ cuộc đời mình sẽ kết thúc lãng xẹt như thế này sao? Đợi gần 10’’ mà vẫn không thấy đau. Windy khẽ mở mắt quan sát xung quanh. Tên đó hiện đã nằm dưới đất. Một viên bi nhỏ bay thẳng vào đầu cô khiến cô sực tỉnh. Cô lại tiếp tục lao vào cuộc chiến.
Lúc tên đó định đâm lén thì nó dùng một viên bi nhằm thẳng vào tay tên đó. Tên đó đau quá nên thả con dao xuống. Thêm một viên bi vào đầu gối, một vào khủy tay. Thế là tên đó ngã xuống. Windy sau khi giải quyết xong đám ô hợp đó thì bước đến chỗ ba con nhỏ đó. Lúc đi qua đám đã nằm dưới đất cô thuận tiện cúi xuống cầm một cây mã tấu Lúc này nó cũng đã đến đứng bên cạnh Windy. Tay cầm mã tấu quơ qua quơ lại trực chém. Ba con đó thấy tụi nó bước tới thì cứ lùi dần lại. Gần tới mép sân thượng thì Lisa lên tiếng:
_ Bây giờ tụi mày muốn làm gì?
_ Còn phải hỏi sao? -Windy cất giọng lạnh lùng nói.
Nói rồi cô bắt đầu đánh ba con đó. Nhưng đánh khá nhẹ chỉ bị bầm tím. Windy lấy cây mã tấu trong tay nó bước tới chỗ ba con đó.
Xẹt…
Một tiếng cắt ngọt xớt vang lên.
Những sợi tóc bay trong gió. Windy đã dùng mã tấu cắt tóc của Lisa Lili và Vy. Nó nghe tiếng bước chân nơi cầu thang thì nói với Windy:
_ Có người tới. Mau đi thôi.
Windy nghe nó nói thì quay lại nói với tụi kia:
_ Chuyện hôm nay chỉ có chúng ta biết nếu thêm một người biết thì coi chừng cái mạng của mày.
Nói rồi nó và Windy đi tới mép sân thượng và nhảy xuống. Trước khi đi, nó đã cho ba nhỏ đó ngủ hết. Cửa sân thượng mở ra. Một chàng trai cũng đẹp trai không kém gì Devil và Ken. Anh nghe tiếng đánh nhau thì lên xem thử. Lên tới nơi thì thấy người nằm la liệt. Người bị thương không ít. Chẳng biết làm sao nên đành gọi xe cứu thương đến chở đi vậy. Xong việc người con trai ấy lại đi đâu không rõ. Cửa sân thượng khép lại. Nó và Windy nhảy lên đứng ngay mép. Thật ra lúc nãy nó và Windy núp dưới phần sân chìa ra ngoài. Nó và Windy đứng đó một lúc rồi lại biến mất. Còn anh chàng hồi nãy thực ra không đi mà núp ở sau cánh cửa. Sau khi nó và Windy đi anh chàng cũng đi mất như chưa từng xuất hiện. Tất cả lại trở về tĩnh lặng như trước như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Windy gọi bác quản gia đem xe tới còn xe đạp thì kêu người lấy về sau. Windy hỏi nó:
_ Mày có cần phải bắn viên bi vào đầu tao như thế không?
_ Cần. – nó đáp gọn.
_ Còn con hổ hồi sáng mày kiếm đâu ra vậy? – Windy biết không làm gì được nó nên đánh trống lảng.
_ Tao mới thấy nó tối qua thấy tội quá nên tao đem về! Tên nó là White.

_ Ukm tao phải chơi với nó mới được!
Thế là Windy lại thao thoa bất tuyệt mấy chuyện trên trời dưới đất. Nó chỉ im lặng ngồi nghe chứ không nói gì.
Về tới nhà Windy chạy vào nhà để kiếm White. White thấy nó về thì chạy ra chỗ nó né Windy. Windy thấy vậy thì giận dỗi bỏ lên lầu. Nó thấy vậy thì nói với White:
_ Em làm chị Windy buồn rồi kìa. Mau lên chơi với chị ấy đi không thôi là chị giận.
White nghe nó nói thì dù không cam nhưng cũng chạy tới chỗ Windy. White dùng hai chân ôm lấy chân Windy. Windy thấy có gì dưới chân thì thấy White đang ôm chân mình nên cúi xuống bế White lên. Nhưng cô đâu có biết chân White bị đau nên đụng phải. White đau nên cắn nhẹ vào tay Windy rồi chạy ra chỗ nó. Nó biết White đau nên nhẹ nhàng bế nó lên và xem chỗ đau của White. Nó quay sang nói với Windy:
_ Mày đụng phải cái chân đau của White nên nó mới cắn mày! Lần sau thì để ý một chút!
Windy không nói gì.( về sau White và Windy hay chơi với nhau lắm! Chắc White chơi với Windy còn nhiều hơn chơi với nó! Nhưng White luôn nghe lời nó còn Windy thì lúc thích thì nó nghe lời không thích thì White chạy qua chỗ nó!)
Tối hôm nay mọi việc diễn ra bình thường. Nó thì vẫn làm việc còn Windy chán quá mà không rủ được nó thế là ôm White coi TV ngủ quên lúc nào không hay. Nó xuống dưới nhà thấy thế thì bế Whitelên rồi gọi Windy dậy lên phòng ngủ. Tối hôm đó nó ôm White ngủ khá ngon. Nhưng đang ngủ thì nó thấy tim quặn đau như có người thân của nó bị thương vậy. Nhưng được một lúc thì cảm giác nó biến mất. Nó cũng không suy nghĩ quá nhiều nên lại ngủ tiếp.
~Có một cuộc điện thoại diễn ra vào trong đêm khuya:
_ Alo có tin tức gì mới chưa? -giọng một người đàn ông lạnh toát vang lên mang theo sự uy hiếp đến bức người.
_ Tôi đã xem tài liệu trong máy của một trong hai người nhưng không thu thập được gì. Còn người kia thì tôi chưa có cơ hội.
_ Được rồi. Tiếp tục thu thập thông tin.
_ Dạ
_ Tút… tút… tút…
Chưa kịpđể người kia nói hết câu người đàn ông đã cúp máy. Người đàn ông thực hiện cuộc gọi lại tháo sim và vứt đi đâu đó. Xong ông ta lại vào ngủ.
~~Sáng hôm sau nó hơi mệt vì cú nhói tim hôm qua. Nó sau khi thay đồ và bồng White xuống nhà thì đã thấy Windy ngồi ăn sáng. Nó khá ngạc nhiên nhưng không nói gì. Windy thấy nó xuống tay bế White thì chạy tới bế White ra vườn chơi. Còn nó thì ngồi ăn sáng. Đang chơi vui vẻ thì White miệng ngậm gì đó chạy vào nhà tới chỗ nó. White sủa vài tiếng thì nó cúi xuống nhìn White. Hiểu ý nó đưa tay ra thì White nhả một vật nhỏ màu trắng vào tay nó. Nó nhìn rồi cất vào balo đen có đính đinh tán. Windy thấy White chạy vào nhà cũng không đuổi theo vì cô biết White chạy vào nhà tìm nó. Nó ra vườn thấy Windy đang ngồi chơi xích đu. Nó nói:
_ Đi học thôi.
Nói rồi nó và Windy lấy xe đạp và đạp tới trường. Windy có vẻ đạp nhanh hơn mọi khi nhưng ngay cả cô cũng không biết lý do. Tới trường, nó và Windy lại phải chịu đựng những lời nói không mấy tốt đẹp. Nếu không muốn nói là họ nói xấu chửi nó là hồ ly tinh…vv…v…vv… Nó và Windy biết trước nên cũng chẳng nói gì mà đi thẳng lên lớp. Tới lớp Windy không thấy Ken đâu thì ánh mắt đột nhiên có chút buồn thoáng qua mà ngay cả cô cũng không nhận ra. Nhưng nó đứng bên cạnh thì nhìn thấy hết. Nó khẽ cười thầm. Windy và nó về chỗ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.