Rắn Và Khuyên Lưỡi

Chương 1


Bạn đang đọc Rắn Và Khuyên Lưỡi: Chương 1


“Biết split-tongue không?”
“Gì thế? Lưỡi chẻ đôi?”
“Ờ. Giống lưỡi rắn hay lưỡi thằn lằn ấy. Lưỡi người cũng có thể làm thế được.”
Hắn thong thả bỏ điếu thuốc ra khỏi miệng, thè lưỡi. Đúng là đầu lưỡi hắn tách làm hai như lưỡi rắn. Tôi mê hoặc nhìn trong lúc hắn khéo léo đưa đầu lưỡi bên phải lên, kẹp điếu thuốc vào giữa hai nhánh.
“…Oao!”
Đấy là cuộc gặp gỡ của tôi với split-tongue.
“Thử cải tạo cơ thể không?”
Một cách vô thức, tôi gật đầu trước lời rủ rê của hắn.
Split-tongue chủ yếu được dân điên chơi, bọn này gọi đó là cải tạo cơ thể.
“Đầu tiên phải bấm khuyên lưỡi, sau đó dần dần nới rộng cái lỗ ra, rồi buộc chỉ nha khoa hoặc chỉ câu vào phần thịt còn dính lại, cuối cùng cắt đứt chỗ đó bằng dao mổ hoặc dao cạo, thế là xong.” Hắn chỉ cho tôi cách làm.
Nghe đâu hầu hết dân chơi đều chọn cách này, tuy cũng có kẻ dùng dao mổ ngay mà không thèm bấm khuyên.
“Có sao không? Cắt lưỡi thì chết chứ còn à?”
Người Rắn thản nhiên đáp:
“Không sao, bọn chúng lấy sắt nung gí vào lưỡi để cầm máu. Làm cách này nhanh thật đấy nhưng tao vẫn chọn đằng đục lỗ. Mất thời gian nhưng vết đứt đẹp hơn là cắt cái xoẹt.”
Tưởng tượng ra cảnh gí thanh sắt nung vào cái lưỡi đầm đìa máu, cánh tay tôi nổi da gà.
Tai phải tôi đeo đôi khuyên 0G, tai trái đeo các khuyên 0G,2G, 4G lần lượt từ dưới lên. Cỡ khuyên được đo bằng đơn vị Gauge nên gọi tắt là G. Theo đơn vị Gauge, trị số càng nhỏ thì kích thước càng lớn. Bọn mới chơi thường bắt đầu từ 16G đến 14G, độ rộng chừng 1,5 milimet. Trên 0G là 00G, loại này xấp xỉ 9,5 milimet. Với cỡ lớn hơn, người ta sẽ gọi bằng phân số, cữ này thì trên một phân. Nhưng nói thật, lỗ khuyên mà rộng hơn 00 thì trông chẳng khác gì thổ dân, không thuộc phạm trù sành điệu nữa rồi.
Nới rộng lỗ khuyên ở tai đã đau lắm, không biết ở lưỡi còn đau đến thế nào? Tôi vốn đeo một cái cỡ khoảng 16G, nhưng vì con bạn Eri hơn tôi hai tuổi quen ở hộp đêm xỏ loại 00G nom cực kỳ sành điệu nên tôi quyết định kéo rộng lỗ khuyên. Khi tôi khen: “Ngầu quá nhỉ!” thì Eri bảo: “Lỗ của tớ bây giờ không dùng được mấy cái nhỏ này nữa,” và thế là cô nàng đem cho tôi cả mấy chục cái cỡ từ 12 đến 0. Không mấy khó khăn để kéo từ lỗ 16 lên lỗ 6, nhưng từ lỗ 4 đến lỗ 2 và từ lỗ 2 đến lỗ 0 mới là công cuộc nới rộng theo đúng nghĩa.
Máu rỉ ra từ lỗ khuyên, thùy tai tấy đỏ, đau rấm rứt hai, ba ngày trời. Tôi mất ba tháng ròng để kéo lên lỗ 0. Tôi theo phương châm của Eri, không cùng dụng cụ nới.
Tôi gặp hắn đúng vào lúc định chinh phục lỗ 00. Tôi nghe hắn kể về split-tongue như hớp từng lời. Hắn kể khá hấp dẫn.
Người Rắn tên là Ama. Sau đó mấy hôm, tôi cùng Ama đến Desire, một cửa hàng punk. Nó nằm dưới một tầng hầm cách xa khu phố sầm uất, bước vào cửa, một loạt những bức ảnh chụp cận cảnh chỗ kín của phụ nữ đập vào mắt. Khuyên được xâu trên những nếp thịt ướt át. Còn cả những bức ảnh chụp cảnh đeo khuyên dưới bìu dái và hình xăm trổ. Chúng được dán trên tường. Đi vào trong nữa là các loại khuyên và đồ trang sức thông thường, có cả roi và bao dương vật được bày bán. Đây địch thị là cửa hàng dành cho bọn hentai(1).
1. Hentai: những kẻ ưa kiểu tình dục không bình thường
Một cái đầu trọc lốc thoắt hiện ra từ sau quầy lúc Ama cất tiếng gọi. Trên phần da gáy nhẵn thín là một con rồng được xăm trong tư thế cuộn mình.
“Ồ, chú em Ama. Lâu rồi không gặp.”
Một gã trai punk chắc khoảng hăm bốn, hăm lăm.
“Lui, đây là Shiba-san, chủ tiệm. À, còn đây là người yêu em.”
Thú thật tôi không định cặp kè với Ama, nhưng cũng chẳng buồn phản đối, chỉ im lặng cúi chào Shiba-san.
“A, thế à. Kiếm được em bé kháu quá nhỉ.”
Tôi hơi căng thẳng.
“Hôm nay tới nhờ huynh đục lưỡi cho bé này.”
“Khá lắm. Gái bụi cũng chơi khoen lưỡi cơ đấy.”

Shiba-san tò mò ngó sang tôi.
“Em không phải gái bụi.”
“Nó bảo nó cũng thích split-tongue.”
Ama nói như không thèm nghe tôi và cười tinh quái. Có một lần nào đó ở tiệm bán khuyên, tôi từng nghe người ta bảo rằng, ngoài chỗ kín ra, bấm khuyên đau nhất là ở lưỡi. Liệu có nên tin tưởng cái gã punk này không?
“Cô em, qua đây cho anh xem lưỡi.”
Tôi lại gần quầy, thè lưỡi, Shiba-san khẽ rướn người ra trước.
“Ừm, cũng mỏng thôi, không đau lắm đâu.”
Câu nói ấy làm tôi nhẹ người đôi chút.
“Nhưng mà, trong các món nướng thì lưỡi chỉ giòn sau có sách bò thôi đúng không?”
Tôi cứ mải tự hỏi: bấm lỗ vào cái phần thịt sần sật ấy thì cảm giác sẽ thế nào?
“Cô em thông minh đấy. Ờ, thì đau hơn tai, mà đau là cái chắc. Đục lỗ cơ.”
“Shiba-san, đừng hù dọa nó. Không sao đâu Lui. Tao đã từng làm qua rồi mà.”
“Gì thế Ama, chú chả chết ngất lúc anh bấm lỗ cho chú là gì. Nào, lại đây đi cô em.”
Shiba-san chỉ về phía sau quầy và cười với tôi. Một nụ cười dẹo dọ, tôi thầm nghĩ.Trên mặt Shiba-san, khuyên được xâu trên mí mắt, cung mày, môi, mũi và má. Ai còn nhận được nét mặt với một mớ kim loại như thế chứ. Hơn nữa còn có những đám sẹo lồi phủ kín hai mu bàn tay. Thoạt nhìn tôi cứ tưởng vết thương do bỏng, nhưng lén quan sát thật kỹ tôi mới nhận ra chúng đều là những hình tròn có đường kính khoảng một phân. Chắc là tự dí đầu thuốc đang cháy vào tay để thể hiện bản lĩnh đây. Điên thật. Tôi chưa từng dây vào những loại này, Ama là kẻ đầu tiên. Và cái gã Shiba này tuy không chẻ lưỡi nhưng đống khuyên xâu khắp mặt khiến anh ta thật khó gần. Tôi bước vào căn phòng nằm phía sau quầy cùng với Ama. Shiba-san chỉ xuống chiếc ghế làm bằng ống thép. Tôi ngồi xuống quan sát căn phòng . Giường ngủ, một vài dụng cụ mà tôi không rành lắm, và lại những bức ảnh tục tĩu trên tường.
“Anh làm xăm ở đây luôn hả?”
“Ờ, anh kiêm cả thợ xăm, Nhưng cái này anh nhờ người ta xăm hộ.”
Shiba-san nói rồi chỉ lên đầu.
“Tao cũng xăm ở chỗ Shiba-san đấy.” Ama nói xen vào.
Cái hôm tôi quen Ama, chúng tôi hào hứng trò chuyện về split-tongue, sau đó Ama đưa tôi về căn hộ của hắn. Ama chụp hình toàn bộ quá trình nới rộng lỗ khuyên và cảnh cắt đứt lưỡi bằng dao mổ, tôi mê mải ngắm từng tấm một. Ama nới rộng đến lỗ 00, phần thịt bị cắt chỉ còn dày năm milimet vậy mà máu chảy nhiều kinh khủng. Sau đó Ama mở một trang web ngầm có đăng tải những cảnh cắt lưỡi cho tôi xem, tôi say sưa ngắm nghĩa đến nỗi Ama phải ngỡ ngàng. Tôi không hiểu tại sao mình lại hưng phấn đến vậy. Rồi, tôi ngủ với Ama. Làm tình xong, Ama chỉ cho tôi hình xăm một con rồng chạy dọc từ bắp tay xuống đến tận lưng và đắc ý hỏi: “Đỉnh chưa?” Tôi vừa lảng tránh câu hỏi của Ama vừa nghĩ, bao giờ xong split-tongue mình cũng sẽ thử xăm một cái.
“Em cũng muốn xăm.”
“Thật không?”
Shiba-san và Ama đồng thanh cất tiếng.
“Hay đấy, chắc cú là đẹp. Nói gì chứ xăm người thì đàn bà ăn đứt đàn ông. Nhất là con gái trẻ. Lỗ chân lông nhỏ nên có thể trổ được những hình cực mịn.”
Shiba-san vừa vuốt ve cánh tay tôi vừa nói.
“Shiba-san, phải bấm khuyên trước đã chứ!”
“Ừ nhỉ!” Nói rồi Shiba-san với tay sang cái giá sắt lấy khẩu súng bấm lỗ trong túi nhựa. Loại này giống kiểu súng bấm khuyên tai.
“Thè lưỡi ra. Thích bấm chỗ nào?”
Tôi thè lưỡi trước gương rồi chỉ vào vị trí chính giữa cách chót lưỡi chừng hai phân. Shiba-san lấy bông lau lưỡi tôi bằng bàn tay thuần thục và chấm một dấu đen vào chỗ tôi vừa chỉ.
“Kê cằm lên bàn.”
Tôi hạ thấp người theo yêu cầu trong khi lưỡi vẫn thè ra. Shiba-san trải cho tôi một chiếc khăn dưới lưỡi và lắp khuyên vào súng. Tôi đập đập vào cánh tay Shiba-san, lắc đầu.
“Hả? Gì thế?”

“Anh định bấm ngay cỡ 12 à?”
“Ờ thì có ai bấm khoen lưỡi mà dùng cỡ 16 hay 18 đâu. Yên tâm đi cô em.”
“Bấm cho em lỗ 14 đi. Em xin đấy.”
Tôi ra sức thuyết phục trong khi Ama và Shiba-san thì phản đối. Chơi khuyên tai lần đầu cũng chỉ bấm đến lỗ 14 hoặc 16 thôi mà.
Shiba-san nhượng bộ, lắp khuyên 14 vào súng rồi xác nhận lại vị trí: “Chỗ này hử?” Tôi gật nhẹ đầu, dồn hết sức vào nắm đấm. Mồ hôi đã rịn đầy tay, cảm giác nhớp nháp thật khó chịu. Shiba-san dựng đứng khẩu súng, kê đầu súng lên chiếc khăn. Lưỡi từ từ bị kẹp chặt, mẩu kim loại lạnh ngắt áp bên dưới.
“Ok?”
Shiaba-san hỏi bằng giọng dịu dàng, nhướn mày ra hiệu rồi khẽ nói: “Bắn này,” tay đặt lên cò súng. Giọng nói ấy làm tôi liên tưởng đến những lúc làm tình của Shiba-san. Lúc nào làm tình, Shiba-san cũng báo hiệu thời điểm xuất tinh bằng cái giọng nhỏ nhẹ này sao?
Tạch! Cùng với âm thanh đó, một cơn rùng mình chạy khắp cơ thể. Cơn rùng minh còn dữ dội hơn cả lúc đến đỉnh làm tôi nổi da gà và co rút trong giây lát. Dạ dày tôi co thắt, đồng thời, chẳng hiểu sao âm đạo cũng co thắt. Khắp chỗ ấy râm ran như đang cắn hồng phiến. Sau tiếng phập, khuyên rời khỏi súng thả cho tôi tự do, tôi rụt lưỡi lại, mặt méo xệch.
“Xem nào!”
Shiba-san kéo mặt tôi về phía anh ta, thè lưỡi làm mẫu. Tôi lè cái lưỡi đã mất cảm giác trong lúc nước mắt hơi ứa ra.
“Ờ, Ok rồi đấy. Lỗ thẳng, không chệch một ly.”
“Ồ, đúng thật, Tuyệt cú, Lui à.”
Ama tò mò chen vào giữa. Lưỡi tôi tê dại, chẳng muốn nói gì.
“Cô em Lui này bạo đấy, à mà tên cô em như thế phải không nhỉ? Người ta bảo con gái chịu đau tốt hơn con trai. Nhất là những lúc như thế này. Khối người ngất xỉu lúc bị bấm lỗ vào niêm mạc lưỡi hoặc cơ quan sinh dục”
Tôi chỉ gật đầu và hưởng ứng bằng nét mặt. Xen giữa cảm giác rưng rức là những cơn đau thót ruột. Dù sao cũng phải thừa nhận rằng tôi đã đúng khi đến đây. Ban đầu tôi định tự mình bấm lỗ, may mà nghe theo lời Ama. Nếu tự mình làm thì chắc là tôi đã bỏ cuộc.
Sau đó, tôi ra ngoài xin đá chườm lưỡi. Cảm giác kích động dần dần lắng xuống. Bình tĩnh lại rồi, tôi quay trở vào cửa hàng và chọn khuyên cùng Ama. Sau khi xem chán các loại khuyên, Ama lượn sang góc bán đồ SM(2). Tôi đứng tựa vào quầy khi thấy Shiba-san bước ra từ căn phòng phía sau.
2. Là chữ viết tắt của sadism và masochism, nghĩa là bạo dâm và khổ dâm, một xu hướng trong tình dục bất bình thường.
“Shiba-san thấy split-tongue thế nào?”
Shiba-san hử một tiếng rồi vặn cổ.
“Không giống đeo khoen hay xăm mình, vì nó làm thay đổi cơ thể người ta, Cũng hay đấy nhưng anh không thích. Vì việc thay đổi cơ thể con người là đặc quyền của Thượng đế.”
Không hiểu sao lời lẽ của Shiba-san có vẻ rất thuyết phục nên tôi lập tức gật đầu. Tôi hình dung những loại cải tạo cơ thể mà mình biết. Như tục bó chân, bó eo bằng coóc xê, còn có cả những tộc người cổ dài nữa. Vậy chỉnh răng có phải là cải tạo cơ thể không nhỉ?
“Thế nếu Shiba-san là Thượng Đế thì sẽ tạo ra con người như thế nào?”
“Sẽ không thay đổi gì hết. Sẽ tạo ra một bọn ngu. Ngu như gà ấy. Để chúng đừng bao giờ biết đến sự tồn tại của Thượng đế”
Tôi hơi ngước mắt nhìn Shiba-san, Shiba-san nói bằng giọng tỉnh khô nhưng mắt thì cười đĩ thõa. Một anh chàng thú vị, tôi nghĩ.
“Lần sau cho em xem các mẫu xăm nhé?”
Với một ánh mắt dịu dàng, Shiba-san tươi cười bảo, được chứ sao. Mắt Shiba-san có màu nâu rất lạ, sắc tố da nhạt như người da trắng.
“Cần gì thì gọi điện, bất cứ câu hỏi gì về khoen. Lúc nào cũng được.”
Nói đoạn, Shiba-san viết số điện thoại cầm tay lên mặt sau tấm danh thiếp của cửa hàng, đưa tôi. Nhận xong, tôi mỉm cười cảm ơn, sau đó liếc mắt sang Ama ấn ấn tay vào ví ra hiệu, Ama bấy giờ đang nhặt roi lên ngắm nghía.
“À, quên mất.”

Chiếc ví nhắc Ama nhớ việc trả tiền, Ama hỏi: “Hết bao nhiêu hả huynh?” nhưng Shiba-san gạt đi vẻ không quan tâm: “Thôi khỏi!”
Tôi tì khuỷu tay lên quầy, chống cằm và quan sát Shiba-san. Ngồi trên chiếc ghế sau quầy, Shiba-san lảng tránh ánh mắt tôi, ra chiều: nhiễu sự.
“Cứ nhìn mặt cô em là anh sôi cả máu S”
Shiba-san tỉnh bơ nói, vẫn không nhìn tôi
“Chắc vì em phát ra một loại sóng sinh học có tên là M”
Cuối cùng thì Shiba-san cũng nhấc người khỏi ghế và nhìn vào mắt tôi. Đôi mắt xoáy sâu vào tôi từ sau quầy mang đầy vẻ âu yếm như nhìn một con chó cún. Cúi người xuống ngang tầm mắt tôi, Shiba-san đưa ngón tay thon thả giật cằm tôi lên và cười.
“Cái cổ này, sao mà muốn đâm cho nó một nhát kim đến thế chứ.”
Anh ta nói với vẻ mặt như chỉ chút nữa là bật cười thành tiếng.
“Có phải đó là chữ S trong savage không?
“À, đúng thế đấy.”
Tôi cứ đinh ninh rằng Shiba-san sẽ hỏi lại từ đó nghĩa là gì nên hơi ngạc nhiên nhìn lại.
“Tưởng là anh không biết”
“Anh khá thạo mấy từ về bạo hành đấy cô em ạ.”
Nói rồi Shiba-san ngượng nghịu nhếch miệng cười. Điên… Nghĩ vậy nhưng tôi không thể phủ nhận sự thèm muốn được gã trai này giày vò. Đặt tay lên quầy, Shiba-san vuốt ve cái cổ đang nhướn lên của tôi.
“Này này, Shiba-san. Đừng có ỡm ờ bạn gái người ta thế!”
Cắt ngang ánh mắt đưa tình của chúng tôi là giọng nói đầy vẻ ngơ ngác của Ama.
“Ô hay? Anh đang xem da. Để lúc xăm còn biết đằng mà làm chứ”
Nghe Shiba-san nói thế, Ama thở phào, cơ mặt giãn ra.
Tôi và Ama mua mấy bộ khuyên, sau đó Shiba-san tiễn chúng tôi ra cửa.
Tôi đã dần quen với việc đi ra phố cùng Ama. Ama đeo ba chiếc khuyên kim loại 4G trên cung mày trái và ba cái cùng kiểu ở môi dưới. Chỉ thế thôi cũng đủ chọc vào mắt người ta rồi, đằng này lại còn thêm con rồng thò ra từ lỗ áo may ô và mái tóc đỏ hoe húi trụi hai bên, hệt như một gã Mohican. Thực tình, khi bắt gặp Ama ở cái hộp đêm chơi rặt một loại techno u ám ấy, tôi đã bị cuốn hút thật sự. Cho tới bấy giờ tôi mới chỉ lui tới các hộp đêm mở hiphop và trance. Hầu hết là vào các dịp giao du với bạn bè, nhưng tôi thấy hộp đêm ở đâu cũng nhang nhác như nhau. Hôm ấy, trên đường về nhà sau cuộc chơi với lũ bạn, một tay da đen nói tiếng Anh trọ trẹ bắt chuyện và kéo tôi vào hộp đêm đó. Gọi là hộp đêm mà chẳng giống hộp đêm. Dưới sàn chơi toàn những bản nhạc lạ hoắc làm tôi phát ngấy, tôi bèn tới uống cạnh quầy bar, từ chỗ ấy tôi thấy Ama đang nhảy một điệu kỳ cục. Hắn nổi bật ngay cả trong đám khách khứa lập dị. Khi bắt gặp ánh mắt tôi, hắn xăm xăm bước tới. Loại người này mà cũng ve gái cơ đấy, tôi hơi lấy làm ngạc nhiên. Sau khi nói những chuyện chán phèo, tôi bị cái lưỡi của Ama hớp hồn. Phải rồi, đúng là tôi đã bị cái lưỡi nhỏ chẻ nhánh ấy hớp hồn. Ngay cả đến giờ tôi cũng vẫn không hiểu tại sao mình lại bị thu hút đến thế. Rốt cuộc thì tôi tìm thấy gì ở cái trò cải tạo cơ thể vô nghĩa này?
Tôi thử gõ ngón tay vào chiếc khuyên trên lưỡi. Thỉnh thoảng, nó lại va vào răng kêu lách cách trong miệng. Vẫn còn đau, nhưng cảm giác tê dại thì đã dịu đi nhiều.
“Lui, cảm giác khi chạm một tay vào split-tongue thế nào?”
Bất đồ, Ama quay lại hỏi.
“Không biết. Nhưng thấy vui vui.”
“Thế thì tốt. Tao muốn mày có chung cảm giác ấy với tao.”
Ama nói, cười nham nhở. Tại sao hắn lại có cái điệu cười nham nhở ấy thì tôi không biết, nhưng hễ cứ cười là mặt của Ama lại thế. Chắc tại mỗi lần há miệng là chỗ đeo khuyên ở môi dưới lại xệ xuống. Trong ý nghĩ của tôi, bọn punk như Ama thường là những kẻ hút cần sa và làm tình tập thể suốt ngày, nhưng có vẻ không phải tất cả. Ama lúc nào cũng phun ra những câu dịu dàng lãng xẹt chả ăn nhập với hắn tẹo nào. Rõ là không hợp.
Về đến phòng, Ama tặng tôi một nụ deep kiss lâu đến ngỡ ngàng, hắn liếm láp chiếc khuyên của tôi bằng cái lưỡi rắn. Cảm giác đau thốn bỗng nhiên thật dễ chịu. Tôi nhắm mắt trong lúc làm tình với Ama và nghĩ đến Shiba-san. Đặc quyền của Thượng đế… Được lắm. Tôi sẽ trở thành Thượng đế cho anh xem. Tiếng rên rỉ vang khắp không gian lạnh lẽo. Đang mùa hè, máy điều hòa không bật, người tôi rịn đầy mồ hôi, sao mà phòng của Ama vẫn lạnh. Hay là tại các đồ dùng bằng thép?
“Tao xuất nhé?”
Giọng nói khổ sở của Ama lờ đờ lơ lửng giữa không trung. Tôi khẽ mở mắt và gật nhẹ. Vừa rút ra, Ama đã phóng thẳng vào cửa mình tôi. Lại thế rồi…
“Đã bảo là cho lên bụng cơ mà!”
“Xin lỗi, không kịp…”
Ama bối rối nói, rút mấy tờ giấy lau. Ama luôn luôn xuất tinh lên cửa mình tôi. Điều làm tôi thấy ghét là cảm giác bê bết ở lông mu. Tại Ama mà lần nào tôi cũng phải đi tắm trong khi chỉ muốn nằm đó tận hưởng dư vị và ngủ.
“Không xuất được lên bụng thì dùng bao cho xong.”
Ama cúi mặt, nói xin lỗi một lần nữa. Sau khi lau qua loa bằng giấy, tôi đứng dậy.
“Tắm à?”

Giọng Ama nghe buồn quá khiến tôi bất chợt dừng chân.
“Ừ.”
“Tao tắm với được không”
“Được.” Tôi buột miệng đồng ý nhưng thấy cái bộ mặt tẽn tò trong tư thế trần truồng của Ama tôi lại bực mình.
“Tao ghét tắm hai người lắm, chật bỏ xừ.”
Tôi cầm lấy khăn tắm, đi vào trong và sập khóa cửa. Đứng trước gương, tôi thè lưỡi ra xem. Một viên bi bằng bạc bám ở chót lưỡi. Mới là bước đầu tiên của split-tongue. Shiba-san bảo không được kéo rộng trong khoảng một tháng. Chặng đường vẫn còn dài.
Ra khỏi buồng tắm, Ama chìa cho tôi cốc cà phê, không nói không rằng.
“Cảm ơn.”
Nghe tôi nói thế, Ama hơi vui, lặng lẽ ngắm tôi uống cà phê.
“Lui, mình vào đệm nằm đi.”
Chiều theo ý Ama, tôi vừa nằm xuống cạnh thì Ama liền vùi mặt vào ngực tôi và ngậm lấy đầu ti. Đấy là hành động không thể thiếu của Ama trước và sau mỗi cuộc làm tình. Hắn thích thế lắm. Cách mơn trớn của Ama làm tôi khoan khoái, chẳng biết có phải vì cái lưỡi rắn không. Vẻ mặt hoàn toàn mãn nguyện của Ama thật giống như trẻ con, nó khiến cái bản năng làm mẹ ở ngay cả một kẻ như tôi trỗi dậy, dù chỉ chút ít. Được tôi ve vuốt, Ama ngước mắt lên nhìn, nở một nụ cười hạnh phúc. Nhìn nụ cười ấy tôi cũng cảm thấy mình hơi hạnh phúc. Punk mà cũng thích được chiểu chuộng, Ama thật là một thằng con trai khó hiểu.
“Gì? Không đùa đấy chứ? Thật hả? Eo ôi đau chết!”
Phản ứng của Maki, con bạn tôi, như thế đấy. Nó nhìn cái lưỡi của tôi không chớp mắt, luôn miệng kêu: “Eo ôi đau chết,” và nhăn mặt.
“Cái gì làm mày thay đổi tâm tính thế, Lui? Mày chả rất ghét punk(3) với harajuku(4) là gì. Thế mà lại đeo khoen lưỡi.”
3. Thời trang theo kiểu Punk Rock.
4. Một xu hướng thời trang theo kiểu cá tính của giới trẻ Nhật Bản xuất phát từ khu phố Harajuku ở Tokyo.
Tôi quen Make hai năm trước ở hộp đêm, nó thuộc loại gái bụi giàu tình cảm. Chúng tôi rất thân, lúc nào cũng đi chơi với nhau nên nó khá rành sở thích của tôi.
“Ừ, tại tao chơi với một tên punk. Nên chắc là nhiễm của hắn.”
“Nhưng tao thấy bọn gái bụi có mấy đứa chơi khoen lưỡi đâu nào. Hay là lỗ tai mày to rồi nên chuyển sang lưỡi? Lui à, rồi thì mày cũng thành punk mất thôi!”
Không thèm để tai đến lời phản đối của tôi rằng, tao không phải gái bụi, Maki cứ lải nhải chê bai punk thế này thế nọ. Đúng là mặc váy đầm hai dây mà để tóc xoăn nhuộm vàng và xâu khuyên lưỡi thì thật chẳng ra sao. Nhưng thứ tôi đang theo đuổi là split-tongue, chứ không phải khuyên lưỡi.
“Maki này, mày thấy tattoo thế nào?”
“Tattoo là xăm người ấy hả? Hay đấy. Xăm hình hoa hồng hay bươm bướm chắc là dễ thương lắm.”
Maki tươi tắn đáp. Đúng là Maki.
“Không, xăm rồng, hình bộ lạc, hay tranh ukiyoe cơ, không phải mấy thứ dễ thương đâu.”
“Hả?” Maki cau mày, kêu lên rõ to, rồi nó chồm về phía tôi hỏi: “Mày làm sao thế?”
“Cái tên punk ấy bảo mày làm thế à? Mày yêu hắn ta à? Lui này, hay là mày bị hắn tẩy não?”
Tẩy não? Cũng có thể. Ngay lần đầu tiên nhìn thấy split-tongue của Ama, tôi đã cảm thấy mọi triết lý sống trong mình vỡ vụn. Tôi không hiểu đã có gì thay đổi, nhưng rất nhanh chóng, tôi bị cái lưỡi ấy mê hoặc. Nhưng cảm giác bị mê hoặc không phải lý do khiến tôi có ý định theo đuổi split-tongue. Tôi làm thế vì muốn biết tại sao mình lại hưng phấn đến vậy khi nhìn thấy nó.
“À, Maki có muốn gặp hắn không?”
Hai tiếng sau, chúng tôi đã có mặt ở nơi hẹn trước.
“Ơi, Ama!” Tôi vẫy tay.
Maki đang tròn xoe mắt.
“Ối trời, nghiêm túc đấy chứ?”
“Ừ, chính là cái con khỉ tóc đỏ ấy đấy.”
Để ý thấy Maki rõ ràng đang rất tò mò, Ama bẽn lẽn lại gần hai chúng tôi.
“Xin lỗi đã làm đằng ấy sợ.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.