Bạn đang đọc Quyển 1 : Em Là Của Tôi: Chương 8: Đi chơi
Ngày hôm sau,
Hà được Nhiên dẫn đi công viên HAD chơi a, trước đó còn chỉ cô cách mặc đồ ra sao nữa đấy, cô thì rất ngoan chăm chú nhìn theo sự hướng dẫn của hắn.
Nhưng hắn chỉ dạy những bộ đơn giản cho cô như cách mặc áo không có khuy cài, không có cái sẹc bu tia, mặc váy.
Sau đó hắn đi thay đồ để cô bên ngoài tự thay ình và kết quả thu được cũng không tệ.
Váy caro đỏ đen nên trước sau y nhau không nói, áo thun tay dài màu trắng hình con mèo đen đáng yêu bị cô mặt ngược cái hình ra sau lưng, mặc bề trái chứ chẳng được bề đúng nữa.
Thôi thì ít ra cũng được cái váy đi, hắn mặc lại cho cô rồi dẫn đi, bảo không được loạn cô liền nghe theo.
Tịnh Hà phấn khởi, chưa bao giờ Nhiên chở Hà trên chiếc Camy đen của hắn, cũng lâu rồi không dẫn cô đi chơi a. Trong khi hắn lái xe, cô ngồi nghịch cái đài radio, chán chê lại quay qua bắt hắn mở cửa sổ để lú cái đầu ra hóng gió.
Cô làm quá bất ngờ, hắn không kịp la thì một chiếc xe phía sau lao lên, hắn muốn đứng tim tại chỗ với cô nhóc luôn đấy, không nhờ hắn nhanh tay thì có án mạng rồi.
Hạo Nhiên đóng lại cửa sổ, mặt đanh lại, nghiến răng nói:
-Còn quậy nữa thì về không đi đâu hết.
Hà tội nghiệp xịu mặt nắm lấy dây an toàn, hai chân không ngừng chà vào nhau.
Hắn vừa mắng xong thì nhìn thấy mèo con co người buồn bã, dáng điệu thật sự làm hắn nổi hứng.
“ Chết tiệt “.
Hắn mắng thầm trong bụng, đỗ xe vào một hầm dưới ký túc xá nào đó.
Nhanh tay hắn lôi con bé rắc rối ngồi lên mình, kéo chiếc quần lót cô xuống, giải thoát cho chính mình hắn đâm mạnh vào trong.
Hà bàng hoàng chưa biết gì, lại thấy được Nhiên làm chuyện hôm qua rất đã a, cô úp mặt vào hõm vai hắn rên nhẹ, nhấc mông lên xuống theo sự chỉ dẫn của hắn.
Đây không phải lần đầu hắn làm tình trong xe, đã có biết bao cô gái ngồi đây cùng hắn mây mưa nhưng cảm giác hoàn toàn khác nhau, cô ngốc làm hắn muốn điên lên, hắn hận không thể hòa chính mình vào cô làm một.
Hắn điên cuồng nâng mông mình lên xuống, thú tính của một người đàn ông làm hắn muốn thõa mãn chính mình.
-AAAA…
Nhiên ôm chặt Hà rống lên sung sướng, lấp đầy bên trong cô, hôn lên tóc cô hắn chỉnh lại quần áo ình và con bé ngốc.
Hà mụ mị còn lơ lửng nơi chín tầng mây, cả khi hắn thắt lại dây an toàn cho cô và đạp ga đi, đôi mắt cô vẫn còn đục ngầu vì cái dục vọng bay xung quanh liên tục nhảy múa.
Công viên giải trí HAD
Tịnh Hà bước khỏi xe, hai con mắt phát sáng, nhảy đong đỏng, chân trước chân sau chạy nhanh vào trong, Hạo Nhiên tức giận quát nhưng cô ngốc đã chạy mất tích không thấy bóng dáng đâu.
Hắn quýnh quáng đưa chìa khóa xe cho người giữ xe, ở đây ai không biết hắn sợ gì mất xe, co giò chạy vào trong kiếm cô.
Nhìn quanh không thấy, hắn muốn chửi thề nơi công cộng ngay, may mà từ đâu cô chạy đến lôi hắn đi, định mắng cô một trận nhưng nhìn cái vẻ đáng yêu ngây thơ này, hắn liền nuốt cơn tức giận vào trong.
-Nhiên ơi, Hà muốn chơi cái đó.
Tịnh Hà chỉ lên đu quay, nó có nhiều buồng riêng lẻ, trục quay theo vĩ đạo tròn, cô thích thú nhìn hắn.
Nhiên gật đầu dẫn cô đi mua vé, bảo không được chạy loạn cô liền gật đầu.
Leo lên đu quay cô còn đòi thuê cả cái ống nhòm, cái này là cô coi trên phim mới biết, mấy bộ phim tình cảm ướt ác hay có khúc này, hai người cùng ngồi trên đu quay cầm cái ống này nhòm tới nhòm lui, cười đùa với nhau nữa. Cô cũng muốn xem thử.
Cảm giác hụt hẫng làm Hà xịu mặt, trong phim rõ ràng khi nhìn vào ống nhòm sẽ thấy có tuyết nè lại có rất nhiều đèn khung cảnh rất đẹp, nhưng khi cô đưa lên nhìn thì không thấy mấy thứ đó mà toàn cảnh gì đâu chán phèo.
Hắn thấy cô có vẻ buồn nên hỏi:
-Sao vậy không thích à?
Hà gật đầu, hắn ôm cô vào lòng bảo sắp hết vòng quay rồi, xuống sẽ chơi trò khác.
Lúc xuống cô vô tình thấy cái trò rất vui “ Vòng xoay thần tốc “ a, hối hắn đi nhanh đến xem, trò đó cũng giống như đu quay thú nhún nhưng khác ở chỗ thú nhún nằm ở dưới có cây cột nối với nóc, còn trò này nằm trên ỗi cái ghế như xích đu ở nhà, lúc quay tròn các cái ghế bay lên cao, mọi người cùng la thất thanh.
Thấy lạ lạ cô muốn chơi ngay, hắn mua vé xong thì cảm thấy không muốn chơi, có người vừa bước xuống ối đến mặt tái xanh.
-Em chơi đi anh không chơi đâu?.
Tịnh Hà nghe xong liền buồn bã cầm vé đi lên một mình, hắn thấy cô buồn, thôi cũng chịu thiệt đi thử.
Động cơ bắt đầu khởi động, cô ngốc hứng thú giang rộng hai tay đón gió, hắn ngồi kế bên mặt mầy như khó tiêu, nắm chặt hai sợi dây.
Vòng xoay tăng tốc càng nhanh, Hà sảng khoái la lên, gió táp vào mặt làm hai má cô phình to ra, cô thoải mái cười lớn, nhìn sang hắn lại khiến cô cười to hơn.
Hạo Nhiên thật sự chóng mặt lắm đấy, hắn bắt đầu thấy món trứng chiên của vú hai đang trôi ngược dòng lên thực quản hắn rồi. Bụm miệng hắn cố không phun hết đồ ăn lên người phía trước.
Kết thúc trò chơi này như một đặc ân cho hắn, vuốt lòng ngực cho thức ăn chui xuống bao tử hắn thở hổn hển nhìn cô ngốc đang che mặt.
-Chuyện gì? – Hắn quan tâm hỏi:
-Lúc nãy vui quá, Hà đung đưa chân làm váy bay lên hình như người ta thấy quần chíp của Hà rồi.
Giọng nói đều đều của cô làm hắn đứng hình, mặt đen như đít quạ, trong lòng thầm mắng bọn người đó nhưng cũng không nhịn được cười, vỗ nhẹ đầu con bé ngố.
Thật ra buổi đi chơi còn dài lắm nhưng kể ra thì chắc Hạo Nhiên sẽ mất mặt chết, trò nào cũng tê tua, tay chân xụi lơ như cọng bún.
Tới tối cũng về đến nhà, tắm, ăn cơm xong thì hắn leo tọt lên giường nằm ngủ, còn Hà thì phải làm bài a, thật sự quá nhiều mà ngày mai lại kiểm tra môn văn nữa.
Và cái tội đi chơi quá, bài vở không đến đâu, kết quả được gửi về nhà trong vòng bốn tiếng, khi bài của Hà nộp lên bà cô văn đã muốn té ghế ngay với cái lối văn thật thà quá độ của cô.
Đề: Em hãy nói về vấn đề bạo lực học đường hiện nay.
Nội dung làm bài:
“ Dạ thưa cô, hôm qua do em đi chơi công viên HAD với Hạo Nhiên vui quá nên quên mất bài tập cô bắt ôn để kiểm tra.
Em thú thật luôn với cô hôm qua em chỉ có đi chơi chứ hổng có làm bài, bạn Bạch – Nha thì đang lật tờ giấy gì đó rất nhỏ dưới hộc bài, cả hai người đó không cho em xem chung, em định hỏi cô thì cô nói không cho hỏi.
Còn về bạo lực học đường,
Em nghe mấy anh em nói việc đó là khi em không chịu học bài tốt Hạo Nhiên sẽ cho em ra ngoài đường học và em sẽ không được học trên bàn mà học trên giường của bọn em a.
Dạ thưa cô, bài của em tới đây là hết.”
Kết quả:
Tiểu Bạch – Nha bị bắt lên phòng giáo viên trực vệ sinh một tuần, hai người họ liếc Hà hết buổi nhưng vẫn không thể trách cô được, ai bảo cô quá ngốc làm gì.
Còn về phía Vũ Lạc – Lâm Phong thì bị Hạo Nhiên mắng ột trận không thèm nói chuyện ba ngày.
Cô là người có tội nhiều nhất, tối hôm đó Nhiên đã cột cô vào giường lấy cây cổ phổ ra giáo huấn cô một trận nhớ đời. Nhưng cô không phục, cuối cùng thì cô sai ở đâu chứ?