Bạn đang đọc Quy Hồn Tục FULL – Chương 11
Cái nồi này Nhị Cẩu kiên quyết không cõng! Hắn đem toàn bộ quá trình từ lúc Lộ Vô Quy bắt đầu viết tờ khai đến lúc chụp ảnh từ đầu tới đuôi thuật lại.
Du Thanh Vi lấy bút từ trong balo ra nhanh chóng hoàn thành tờ khai rồi đưa cho Nhị Cẩu, lặng lẽ nói câu: “Cẩu ca, bình thường gặp phải tình huống này, chúng tôi đều sẽ giữ im lặng.”
Nhị Cẩu đang nói đến vô cùng kích động, nghe thấy Du Thanh Vi nói như vậy liền đương trường dại ra.
Đông Lai tiên sinh ho nhẹ một tiếng, nhịn nửa ngày đều không nhịn được cười: “Nhị Cẩu, cháu đi chụp ảnh lại một lần nữa đi, thuận tiện làm cho Tiểu Lộ một giấy chứng nhận cố vấn cao cấp.”
Nhị Cẩu đang muốn quăng nồi không tiếp tục làm giấy tờ cho Lộ Vô Quy liền nghe thấy Đông Lai tiên sinh muốn hắn làm giấy chứng nhận cố vấn cao cấp, tức khắc trừng lớn đôi mắt la lên: “Cái gì?” Hắn cho rằng mình đang nghe lầm.
Đông Lai tiên sinh lặp lại một lần nữa: “Giấy chứng nhận cố vấn cao cấp, giống như của Cẩm Trần đạo trưởng và Dực Di đại sư ấy.”
Nhị Cẩu há hốc mồm kêu lên: “Thúc, thật sự là giấy chứng nhận cố vấn cao cấp sao?” Hắn cảm thấy cẩu sinh của bản thân đều bị điên đảo hết rồi.
Hắn nhìn Cẩm Trần đạo trưởng, Dực Di đại sư, Yến Hội trưởng, Thanh Sơn đạo trưởng, Hạ Phó hội trưởng cùng những vị quản lý muốn được họ chứng thực, sau đó hắn mới hậu tri hậu giác phát hiện, trừ bỏ Du Phó hội trưởng đã qua đời, đại lão trong Hiệp Hội đều đã đến đông đủ và không ai lên tiếng phản đối!
Du Thanh Vi đứng dậy nói: “Để cháu dắt tiểu muộn ngốc đi làm giấy chứng minh.”
Đông Lai tiên sinh trả lời: “Như vậy cũng tốt.”
Du Thanh Vi nắm lấy tay Lộ Vô Quy đi ra ngoài trà thính rồi nói: “Về sau có chuyện gì không hiểu cứ hỏi chị là được.”
Lộ Vô Quy quay đầu lại nhìn Nhị Cẩu còn đang ngẩn người, hỏi: “Du Thanh Vi, giấy chứng nhận cố vấn cao cấp có ích lợi gì?”
Du Thanh Vi trả lời: “Chị cho họ xem những lá bùa em vẽ, trong đó có ba lá bùa Âm Lôi em vẽ lúc đi xuống đường Âm, đáp ứng mỗi tháng sẽ cho bọn họ một ít bùa bảo mệnh thường dùng, lúc bọn họ gặp phiền toái đánh không lại sẽ để cho em đến hỗ trợ bọn họ đánh nhau một chút, vì thế bọn họ cấp cho em một cái chức cố vấn cao cấp.”
Lộ Vô Quy nghĩ thầm: “Muốn vẽ bùa, còn muốn hỗ trợ đánh nhau, ý họ là muốn mình giúp Du Thanh Vi như thế nào thì cũng phải giúp họ như vậy sao?”
Du Thanh Vi thấy trên mặt Lộ Vô Quy tràn đầy đều là ghét bỏ, buồn cười liếc cô một cái.
Nàng cảm thấy mình cần phải giải thích rõ ràng tầm quan trọng của vị trí cố vấn cao cấp cho Lộ Vô Quy, nàng nói: “Từ trước đến nay Hiệp Hội chỉ có hai cố vấn cao cấp.
Một người là Thượng Thanh Cung chưởng giáo chân nhân Cẩm Trần đạo trưởng, người còn lại là Dực Di đại sư của Bồ Đề Tự.
Dực Di đại sư là cao tăng của Phật môn, là tán tu duy nhất được công nhận ở thành phố này.
Hai người bọn họ đều là nhân vật thuộc đẳng cấp Thái Sơn Bắc Đẩu của thành phố chúng ta.”
Lộ Vô Quy nhíu mày, cô nghiêng đầu nghĩ nghĩ, cảm thấy có chỗ không đúng cho lắm, nhưng lại không thể nói ra là không đúng chỗ nào.
Nhị Cẩu đi tới, vẻ mặt buồn bực lấy ra chìa khóa mở cửa văn phòng: “Mời vào.”
Lộ Vô Quy chợt bừng tỉnh, ánh mắt sáng lên nói: “Du Thanh Vi, ý của chị là em cũng thuộc cấp bậc Thái Sơn Bắc Đẩu phải không?”
Nhị Cẩu đầu gối mềm nhũn, thiếu chút nữa là quỳ xuống! Nếu Lộ Vô Quy không phải thật sự thành cố vấn cao cấp, hắn thật muốn quay đầu hô một câu: “Cô hả? Xứng đáng sao?” Hắn khẽ cắn môi, quay đầu nhìn Lộ Vô Quy nói: “Cô chỉ là cố vấn cao cấp, không phải là Thái Sơn Bắc Đẩu!” Hắn thật muốn đem địa vị của cố vấn cao cấp và Thái Sơn Bắc Đẩu tách ra, không cho hai vế này liên quan gì đến nhau nữa, có Lộ Vô Quy làm cố vấn cao cấp thật sự là hạ thấp giá trị của chức vụ này mà.
Du Thanh Vi chậm rãi phe phẩy quạt xếp trong tay, đối với vẻ tức giận bất bình của Nhị Cẩu chỉ cười chứ không nói gì.
Nhị Cẩu nhìn nụ cười kia của Du Thanh Vi, tự động dịch nghĩa thành: Anh nếu không tin có thể thử xem!
Hắn mới không thử! Nhị Cẩu xoay người vào văn phòng, đi làm giấy chứng nhận cố vấn cao cấp cho Lộ Vô Quy.
Du Thanh Vi gỡ tấm ảnh thẻ dán trên giấy chứng minh thân phận xuống bỏ vào trong túi quần, nói với Nhị Cẩu: “Cẩu ca, chụp cho tiểu muộn ngốc một tấm ảnh khác đi.” Nàng nói xong, giúp Lộ Vô Quy sửa lại một chút bộ quần áo bị thủng rất nhiều lỗ kia, lại cẩn thận chải lại đầu tóc cho cô, nàng nói: “Không cần cột tóc lên, để như vầy chụp ảnh là đẹp rồi.”
Lộ Vô Quy nhìn Du Thanh Vi đang giúp mình sửa sang lại quần áo đầu tóc, động tác, ngữ khí lộ ra một loại dịu dàng khó diễn ta bằng lời, làm cho lòng cô cảm thấy ngọt tư tư còn có điểm tê tê dại dại, cảm thấy cô cùng Du Thanh Vi như vậy thật là thân thiết.
Nhị Cẩu bưng máy ảnh nhìn Lộ Vô Quy đang cười đến đôi mắt đều híp thành một cái khe đứng ở vị trí chụp ảnh kia, hắn cảm thấy bi thương trong lòng đều sắp chảy thành sông.
Ngài đây là nhặt được tiền hay vẫn là nhặt được nhiều tiền hơn? Đứng ở đó cười hết hai phút rồi mà còn chưa chịu dừng! Biết là cô cao hứng khi được làm cố vấn cao cấp, nhưng cũng không cần cười tới mức như vậy a! Nhị Cẩu nghĩ đến Lộ Vô Quy như vậy mà cũng có thể làm cố vấn cao cấp, căm giận đối với Lộ Vô Quy “tách” một cái, chụp cho cô tấm ảnh đang cười đến đôi mắt híp thành cái khe làm giấy chứng minh.
Hắn đem hình trong máy ảnh đưa cho Du Thanh Vi xem: “Chỉ có thể chụp được như vậy!”
Du Thanh Vi xem ảnh chụp, tuy rằng cười có chút ngu đần, nhưng rất xán lạn.
Nàng nhìn Nhị Cẩu bộ dáng sắp hỏng mất tùy thời có thể đập máy bỏ gánh, từ bỏ ý nghĩ chụp lại một lần nữa: “Lấy tấm này đi.”
Nhị Cẩu làm tốt thẻ chứng minh thân phận cùng thẻ cố vấn cao cấp cho Lộ Vô Quy, nhịn không được hỏi Du Thanh Vi: “Em làm thế nào mà thuyết phục được nhiều đại lão như vậy cho Lộ Vô Quy làm cố vấn cao cấp thế?”
Du Thanh Vi ý cười doanh doanh đáp: “Còn nhớ năm trước có sự kiện diệt môn ở tiểu khu kia, sau đó có vạn quỷ tụ tập trên sân thượng không? (Này là vụ cả nhà em trai của Quách Lỵ vợ Du Kính Minh bị giết ở phần 1 đó mọi người, mấy tên xấu xa này đem bán balo đồ nghề của Lộ Lộ, làm cho Lộ Lộ phải lên sân thượng tiểu khu gọi vạn quỷ đến đi đòi nợ á.
^^)
Nhị Cẩu kêu lên: “Sự kiện thần quái lớn như vậy tôi đương nhiên là biết.
Không phải chuyện này có quan hệ đến nhà của em sao?”
Du Thanh Vi cười cười không nói gì nữa.
Nàng đem hai thẻ chứng nhận bỏ vào balo của Lộ Vô Quy rồi nói: “Thẻ chứng nhận này em phải đem theo bên người nha.” Sau đó quay qua nói với Nhị Cẩu: “Cẩu ca, nhớ cập nhật tin tức trên official website.” Nàng nắm tay Lộ Vô quy đi mất.
Nhị Cẩu thầm nói một câu: “Này còn cần em phải nhắc sao!” Hắn ngồi trước máy tính, nhanh nhẹn đem thư ủy nhiệm đóng dấu, ấn thêm chữ ký in sẵn của Yến Hội trưởng và hai vị Phó hội trưởng, lại đem chứng kiện có in hình cười đến không thấy mắt của Lộ Vô Quy cùng thư ủy nhiệm phát lên official website, đồng thời thông qua diễn đàn tin tức của Hiệp Hội phát thông báo!
Du Thanh Vi đem sự tình quan trọng giải quyết xong, liền hướng các đại lão cáo từ, tâm tình vô cùng tốt nắm tay Lộ Vô Quy Đi ra ngoài, nàng vừa đi đến đại sảnh thì nghe tiếng chuông được đặt riêng dành cho việc thông báo tin tức đặc biệt của Hiệp Hội vang lên.
Nàng lấy ra di động thì thấy Nhị Cẩu dùng tài khoản chính thức được xác nhận của Hiệp Hội “Nhị Cẩu Ca chuyên xử lý vấn đề Yêu Linh” đăng lên thông báo về việc Lộ Vô Quy trở thành cố vấn cao cấp, kèm theo giấy ủy nhiệm và giấy chứng nhận thân phận có dán tấm ảnh đôi mắt cười đến híp thành cái khe kia.
Phía dưới còn có một tài khoản tư nhân mang tên Nhị Cẩu bình luận: Cẩu ca ta đều hỏng mất!
Trong nháy mắt, mấy vị vẫn thường im hơi lặng tiếng bên trong diễn đàn lập tức như vỡ tổ ngoi lên
Du Thanh Vi bước chân thoáng chững lại, trong lòng thầm kêu: “Anh không thể đợi nửa tiếng nữa rồi hẵng phát hả? Hiệu suất làm việc hôm nay cũng quá nhanh đi, không đúng tác phong hành sự của Cẩu ca anh nha.” Nàng lôi kéo Lộ Vô Quy hướng cửa sau bỏ chạy, đang tính chuẩn bị gọi điện thoại cho Tả Tiểu Thứ kêu Tả TiểuThứ lấy chìa khóa xe của nàng đem xe lái đến cổng sau đón hai nàng thì Yến Thính Vũ gọi điện thoại tới.
Nàng tiếp nhận cuộc gọi, nói với Yến Thính Vũ: “Thính Vũ, tôi phải mang theo tiểu muộn ngốc đi về trước, hôm nào tìm chị tán gẫu sau.” Nàng vừa ngắt cuộc gọi với Yến Thính Vũ, Hạ Nhan Hi lại gọi tới.
Nàng vừa nhận cuộc gọi liền nghe Hạ Nhan Hi hỏi: “Lộ Vô Quy lên làm cố vấn cao cấp sao? Tình huống như thế nào vậy?”
Du Thanh Vi nói: “Chị đến cửa sau đón tôi đi.”
Hạ Nhan Hi đáp: “Được, tôi hiện tại liền đến.”
Du Thanh Vi treo điện thoại, Quý Lưu Quân lại gọi đến.
Nàng vừa tiếp điện thoại liền nghe Quý Lưu Quân nói: “Tôi chờ em ở cổng sau.” Nói xong cúp máy.
Du Thanh Vi thầm than: “Này đúng là hồ ly tinh mà.” Nàng đành nhận mệnh lôi kéo Lộ Vô Quy ra cổng sau.
Nàng đi xuyên qua Hiệp Hội tiểu lâu, vòng đến bãi đỗ xe ở cổng sau thì thấy xe của Hạ Nhan Hi đang từ bên cạnh đường vòng lại đây, xe của Quý Lưu Quân theo sau xe Hạ Nhan Hi.
Nàng đi đến bên cạnh xe của Quý Lưu Quân rồi nói: “Theo sau xe của Hạ Nhan Hi.”
Quý Lưu Quân kêu lên: “Không phải chứ! Nhà của em ra một vị cố vấn cao cấp, đáng lẽ nên khắp nơi mà ăn mừng chứ sao lại trốn tránh như thể vừa làm chuyện xấu vậy?”
Du Thanh Vi vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Quý Lưu Quân, đáp lại một câu: “Chị rất nhanh sẽ biết thôi.” Nói xong liền lôi kéo Lộ Vô Quy lên xe của Hạ Nhan Hi, ngồi ở ghế sau.
Hạ Nhan Hi quay đầu lại cười nhìn Lộ Vô Quy, lúc này mới đem xe lái ra khỏi Thính Vũ Lâu, nàng hỏi: “Đi đâu?”
Du Thanh Vi nói: “Nếu thuận tiện thì đến chỗ Phạm đại sư vị kia hay giúp tiểu muộn ngốc làm pháp y đi.
Mấy trăm ngàn một bộ quần áo, vừa mới mặc đã hỏng hết, thiệt là đau lòng mà.”
Hạ Nhan Hi quét mắt nhìn xe của Quý Lưu Quân đang theo phía sau: “Cũng được, vừa lúc hồ ly tinh chết tiệt kia cũng đi theo, sẵn tiện đến nhà chị Phạm cọ cơm chiều luôn.” Thời điểm dừng đèn đỏ nàng liền gọi điện thoại cho Quý Lưu Quân: “Hồ Ly Tinh, chúng ta đến nhà của chị Phạm cọ cơm.”
Thanh âm của Quý Lưu Quân từ trong điện thoại truyền ra: “Móng vuốt của cô cũng nhanh quá đó.”
Hạ Nhan Hi đáp trả: “Cô cũng đâu có chậm.”
Quý Lưu Quân hừ hừ hai tiếng, ngắt điện thoại.
Hạ Nhan Hi lại nói: “Du Thanh Vi, trận tỷ thí thứ hai này em bắt phải nhiệm vụ gì vậy?”
Du Thanh Vi lúc này mới nhớ đến chuyện tỷ thí tranh cử: “Tôi chưa xem thử nữa.” Nàng nói xong lấy bao thư từ trong túi xách ra, mở ra bao thư nhìn vào trong, chỉ thấy một tờ giấy trắng, trên giấy là chữ viết thanh tú bằng bút lông của Yến Thính Vũ, chỉ có đúng ba chữ: Khôi Tử Tuyển.
Du Thanh Vi ngẩn người, nàng lật qua lộn lại hai mặt của tờ giấy, chỉ thấy giấy trắng mực đen, rõ rõ ràng ràng chỉ có ba chữ “Khôi Tử Tuyển”.
Hạ Nhan Hi nhìn qua kính chiếu hậu thấy thần sắc không đúng cho lắm của Du Thanh Vi liền hỏi: “Bắt trúng cái gì vậy?”
Lộ Vô Quy thăm dò nhìn nhìn mấy chữ trong tay Du Thanh Vi hỏi: “Chữ thứ nhất và chữ thứ ba đọc như thế nào ạ?”
Du Thanh Vi từ trên mặt cho đến nội tâm đều viết một chữ “Ngốc” thật lớn, nàng cẩn thận đem mấy chữ trên tờ giấy trắng nhìn kỹ lại lần nữa, xác định chính mình thật sự không có nhìn lầm.
Nàng nghĩ nghĩ rồi hỏi: “Mấy nhà kia rút trúng gì vậy?”
Hạ Nhan Hi nói: “Nghe nói chủ ý lần này là của Yến Thính Vũ, nàng ta đem mười vấn đề khó nuốt nhất trong lịch sử của Hiệp Hội viết ra bỏ vào mười phong thư, để cho sáu nhà tùy chọn rút thăm.
Trước mắt tôi chỉ nghe được Quý gia rút được nhiệm vụ là tìm Thành Hoàng lệnh trên đường Hoàng Tuyền, Quý Lưu Quân đương trường nổi điên, tuyên bố muốn rút lui, bất quá tin tức chính xác là không có thực sự rút lui.
Mau nói, em rút được nhiệm vụ gì vậy?” Nàng không có tham dự tuyển chọn nên rất vui vẻ xách ghế nhỏ ra ngồi xem náo nhiệt.
Bạn nhỏ thất học Lộ Vô Quy cũng hỏi: “Đúng rồi, chữ thứ nhất và chữ thứ ba này đọc như thế nào vậy?”
Du Thanh Vi nghiến răng phun ra ba chữ: “Khôi Tử Tuyển.”
Lộ Vô Quy rầm rì hỏi: “Tên người hả?” lại suy nghĩ một chút: “Hay là tên địa danh?”
Du Thanh Vi đáp: “Tên yêu quái! Đứng thứ nhất trong bảng truy nã của Hiệp Hội, 35 năm trước đã bắt đầu bị truy nã, người được phái đi bắt ả ta chết một đám lại một đám, liền tấm ảnh cũng không có được.
Khôi Tử Tuyển tâm trả thù rất nặng, ai đi bắt ả, ả liền giết cả nhà người đó.” Nàng nghiến răng nghiến lợi nói: “Hiện tại tôi thật muốn lôi Yến Thính Vũ ra đấm cho một trận.”.