Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện

Chương 130: Có Quả Tất Có Nhân


Bạn đang đọc Quốc Sư Sủng Thê Thành Nghiện – Chương 130: Có Quả Tất Có Nhân


Hậu sự của Đoan Dương Vương phi, Đoan Dương Vương ở trong linhđường đâm vào quan tài, muốn tuẫn tình mà chết theo, còn may được hạnhân kéo lại không việc gì.Chuyện này làm trưởng công chúa cảm thấy Đoan Dương Vương hẳn làkhông biết nữ nhân kia hạ độc thủ, nàng nghĩ nghĩ, quyết định muốn nóihành động của nữ nhân kia cho Đoan Dương Vương, tuyệt không thể đểngười xấu ung dung ngoài vòng pháp luật!Ban ngày người đông, nàng còn cố ý buổi tối mới đi, nghe nói Đoan DươngVương không ăn không uống túc trực bên linh cữu Vương phi ở linh đường,ai ngờ nàng đến nơi mới thấy, căn bản không phải chuyện như vậy.Nàng học Lưu Kỳ chui lỗ chó đi vào, không để những người khác pháthiện.Linh đường đóng cửa, bên trong đèn đuốc sáng trưng, mơ hồ còn có tiếngnói chuyện truyền ra.Nàng đánh bạo nghiêng tai lắng nghe, đoán ra bên trong có hai người, mộtnam một nữ, hai thanh âm nàng đều quen thuộc, đúng là hai người ĐoanDương Vương và mẫu thân Kim Tú Nhi.Nghe xong hai người đối thoại, trưởng công chúa trong lòng thật lạnh thậtlạnh, mệt cho nàng còn cố ý tới nói cho Đoan Dương Vương chân tướng,hóa ra hết thảy đều là Đoan Dương Vương thiết kế tốt, tình yêu chỉ tiệnuyên ương không tiện tiên của bọn họ đều là một tay kế hoạch của ĐoanDương Vương!Gia gia của Vương phi từng làm thái phó của tiên hoàng, sau đó từ quan vềquê, mấy tiểu bối cũng đi theo ra ngoài về quê quán cùng làm quan, tuychậm rãi mất thế lực, nhưng mấy năm đó ởtrước mặt tiên đế còn rất có mặt mũi.

Lão Đoan Dương Vương lúc ấy cóchuyện bị lưu đày ngàn dặm, vừa lúc đến chỗ Vương phi kia, thế là liền cânnhắc muốn nhờ Thẩm gia xoay người.Đoan Dương Vương phi là đích nữ của trưởng tử Thẩm gia, từ nhỏ dưỡng ởbên người gia gia, cũng có cảm tình tốt nhất, nghĩ muốn được đến Thẩm lãogia tử trợ giúp, không thể nghi ngờ là làm cho nhi tử mình cưới cháu gáiông ấy thương yêu nhất.Thế là được lão Đoan Dương Vương tỉ mỉ thiết kế, một hồi tiết mục mỹnhân gặp nạn, anh hùng cứu mỹ nhân làm nhi tử thành công bắt đượcphương tâm của đại cô nương Thẩm gia.Đoan Dương Vương cũng sau đó mới biết được mình bị phụ thân thiết kế,không muốn nghe theo phụ thân cưới đại cô nương Thẩm gia, trong lònghắn sớm đã có nữ tử âu yếm, cũng chính là Kim Minh Phượng, mẫu thânKim Tú Nhi.Kim Minh Phượng là nữ nhi của bà vú Đoan Dương Vương, so với ĐoanDương Vương hơi lớn hơn mấy tháng, hai người cùng sữa của bà vú lớnlên, từ nhỏ cảm tình không phải bình thường.Dù Đoan Dương Vương một chút cũng không thích đại cô nương Thẩm gia,nhưng cũng không có cách nào.


Hắn là con trai độc nhất trong nhà, lưngđeo vinh nhục cùng thịnh vượng của gia tộc, hắn không thể không theo ýtưởng phụ thân đi tiếp cận nàng.Một bên là gia tộc hưng suy, một bên là cô nương âu yếm, hắn rối rắm đếnkhông được, đặc biệt Kim Minh Phượng đã là người của hắn.Đoan Dương Vương bồi hồi ở giữa hai nữ nhân một thời gian, Kim MinhPhượng chủ động rời đi, Đoan Dương Vương dường như nổi điên lại tìmnàng về, Kim Minh Phượng mới nhịn không được khóc lóc nói cho hắn,nàng mang thai.Đoan Dương Vương hoàn toàn mờ mịt, rối rắm hồi lâu, hắn cảm thấy vẫnkhông thể cô phụ Kim Minh Phượng.

Ai ngờ hắn mới vừa nhắc đến, KimMinh Phượng đánh gãy hắn, nói nàng nghĩ tới một biện pháp song toàn, đểhắn cưới đại cô nương Thẩm gia trước, nàng làm biểu tiểu thư tang chồngvề Đoan Dương Vương phủ, như vậy là đẹp cả đôi đàng.Không thể nghi ngờ, Đoan Dương Vương tiếp nhận cái đề nghị này, lãoĐoan Dương Vương cũng cam chịu, không ngăn cản nữa.Vốn dĩ bọn họ ước hẹn chờ về đến kinh thành, một lần nữa đứng vững gótchân liền hưu Vương phi, ai ngờ tới lúc này Đoan Dương Vương lại chậmchạp không có động tĩnh, mỗi lần đều tìm 340cớ khác đẩy đi.


Kim Minh Phượng thế này ngồi không yên, trực giác của nữnhân, nàng biết Đoan Dương Vương thật sự thích Vương phi tri thư đạt lý,thiện giải nhân ý.Đoan Dương Vương chính mình còn chưa ý thức được, Kim Minh Phượngra chiêu trước, một bên châm ngòi cảm tình hai người, một bên bắt đầu hạdược Đoan Dương Vương phi.Đoan Dương Vương biết nàng hạ dược cũng lật mặt với nàng, Kim MinhPhượng khóc lóc hỏi có phải hắn thật sự thích Thẩm thị không? Hỏi hắnnhiều năm như thế, nàng vì hắn tham sống sợchết, vì hắn nhẫn nhục phụ trọng, có phải hiện tại muốn qua cầu rút ván vứtbỏ nàng hay không?Đoan Dương Vương theo bản năng phủ nhận, cũng ngầm đồng ý hành vinàng hạ dược.Trưởng công chúa có thể nghe được kỹ càng tỉ mỉ như thế, tất cả đều là bởivì hai bọn họ nói nói liền khắc khẩu lên, bắt đầu lôi chuyện cũ phía trước,lúc này mới để nàng nghe được rành mạch, rõ ràng.Trưởng công chúa nghe được cả người rét run, làm sao nàng cũng khôngthể ngờ được phía sau thần tiên quyến lữ mỗi người cực kỳ hâm mộ lại vẫncó chuyện như thế.


Đoan Dương Vương phi sợ là đến chết cũng không biếtchính mình từ đầu tới đuôi đều bị tính kế đi?Trưởng công chúa không biết mình làm thế nào rời Đoan Dương Vươngphủ hồi cung, ban đêm cùng ngày liền sốt cao, hôn mê suốt một ngày mớitỉnh, dọa Hoàng Hậu hoảng sợ, trông nàng suốt một ngày.Trưởng công chúa tỉnh lại nhìn mẫu hậu lo lắng nhịn không được khóc lên,Hoàng Hậu hỏi nàng thế nào nàng chỉ lắc đầu, cũng không nói chuyện, vẫnlà Lưu Kỳ tới dỗ nàng ngừng nước mắt, đút cho nàng một chén cháo.Trưởng công chúa chỉ nói việc này cho Lưu Kỳ nghe, Lưu Kỳ thở dài mộthơi, nhưng thật ra không quá kinh ngạc.

Ở trong lòng hắn kỳ thật đã đoánkhông sai biệt lắm, những thế gia nhà cao cửa rộng đó nào có tình cảmthuần túy, nhà nào mà không đều là lợi và lợi kết hợp.Lưu Kỳ vẫn hứa hẹn giống như lúc trước kia, sẽ làm Đoan Dương Vươngtự ta giải quyết mẹ con Kim Minh Phượng.Dỗ xong tiểu nha đầu, Lưu Kỳ lập tức ra cung, đem chuyện về Kim MinhPhượng tiết lộ cho người đối địch với Đoan Dương Vương, sau đó lại điĐoan Dương Vương phủ, nói cho Đoan Dương Vương hắn vô tình từ chỗLưu đại nhân nghe được một ít đồn đãi, nói Kim Minh Phượng căn bảnkhông phải biểu tiểu thư, mà là nữ nhân của ông ta, Kim Tú Nhi cũng là nữnhi của ông ta, hỏi ông ta việc này có phải thật hay không.Cũng không biết là hôm qua nháo lên với Kim Minh Phượng quá hung haylà thật sự thương tâm vì Vương phi chết, Đoan Dương Vương thoạt nhìnthật không tốt.Lưu Kỳ làm như thế chính là muốn cho chó cắn chó, nếu tuôn ra việc KimMinh Phượng tồn tại, vậy mấy năm nay Đoan Dương Vương giả dối tỏ vẻân ái sẽ một kích tức phá, không chỉ hủy danh vọng ở dân gian, sau nàycũng đừng nghĩ được đến hoàng đế trọng dụng.Lấy tính tình Đoan Dương Vương tới xem nhất định sẽ ra tay với KimMinh Phượng, lại vừa vặn đúng thời điểm bọn họ vì Vương phi chết nháomâu thuẫn mới nói ra, càng tăng thêm sát tâm của Đoan Dương Vương.Hết thảy như Lưu Kỳ suy nghĩ, Đoan Dương Vương kiểm chứng lời hắnnói là thật, lo lắng bại lộ, nhẫn tâm xử lý mẹ con Kim Tú Nhi, đẩy chongoài ý muốn.Duy nhất làm Lưu Kỳ không nghĩ tới chính là, việc này qua đi, ĐoanDương Vương thế nhưng lấy danh nghĩa không bỏ xuống được vong thê,chủ động rời kinh thành.Đến nỗi đến tột cùng là nguyên nhân gì thúc đẩy ông ta rời kinh thành, LưuKỳ cũng không biết.Nghe xong lời Lưu Kỳ, Mạc Ly như suy tư gì, nếu đúng như lời Lưu Kỳ,chuyện xưa phía sau việc này phức tạp ly kỳ như thế, lại liên lụy rộng nhưthế, nghĩ đến trên huyện chí kinh thành năm đó sẽ ghi một bút.Mạc Ly thi pháp mang huyện chí năm đó tới xem xét một phen, mới biếtĐoan Dương Vương vì sao rời khỏi kinh thành.Nguyên lai là bởi vì Đoan Dương Vương bị ác quỷ quấn thân.


Đoan DươngVương và Kim Minh Phượng khắc khẩu, vừa lúc là đêm Đoan DươngVương phi hồi hồn, từ trong miệng bọn họ biết được chân tướng, một ngụmoán khí tức khắc hóa thành ác quỷ, trưởng công chúa đêm đó phát sốt đúnglà bởi vì bị âm khí này vọt tới.Lưu Kỳ ngày thứ hai thấy Đoan Dương Vương sắc mặt không tốt, cũng làvì tối hôm qua bị quấn một đêm, lại sau Kim Minh Phượng cùng Kim TúNhi bị ông ta giết hại đều biến thành lệ quỷ đi theo, tra tấn ông ta đến khôngđược.

Tránh cho sự tình nháo lớn, ông ta lựa chọn mượn danh nghĩa vongthê rời khỏi kinh thành, còn có thể lưu lại một thanh danh tốt, sau đó đếnvùng Lưỡng Quảng, mộ danh tìm Chính Nhất đạo trưởng ở Quy NguyênQuan đuổi quỷ, lại kết bạn với Thiên Cơ đạo nhân, lúc này mới có sự tìnhtiếp theo..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.