Quốc Sắc Kiều Phi

Chương 29: Ta Đây Là Cho Ngươi Mặt Mũi


Bạn đang đọc Quốc Sắc Kiều Phi – Chương 29: Ta Đây Là Cho Ngươi Mặt Mũi

CHƯƠNG 29: TA ĐÂY LÀ CHO NGƯƠI MẶT MŨI

Editor: Luna Huang
Từ lúc xảy ra chuyện bộ hạ cũ của Mục gia đến đây, vì để hiểu tình trạng trong triều nhiều hơn, Mục Thiên Trù bắt đầu mỗi ngày vào triều.

May là kinh qua Hứa Vân Noãn điều dưỡng, thân thể hắn đã tốt hơn nhiều, không thôi mỗi ngày lăn qua lăn lại, không biết phải chịu bao nhiêu tội.

Hôm nay lâm triều kết thúc, Mục Thiên Trù đang chuẩn bị xuất cung, liền thấy sinh phụ của Chu Ngọc Nghiên phá lệ hung ác trừng hắn một mắt.

Tuy rằng đã xé rách da mặt với Chu gia, nhưng Chu Chí biết làm người, công nhiên khiêu khích như vậy, vẫn là lần đầu tiên.

Mục Thiên Trù không có chút hảo cảm nào với Chu gia, trực tiếp hung hăng trừng lại.

Da mặt của Chu Chí giật một cái, cuối cùng hừ lạnh một tiếng phất tay áo ly khai.

“Lão hầu gia, chiêu của ngươi thật đúng là điên rồi, hôm nay Chu gia rốt cuộc dùng mặt quét đất rồi.” Có đồng liêu đến đây nói chuyện với Mục Thiên Trù.

Mục Thiên Trù không nghĩ ra: “Hai ngày này bệnh cũ của ta tái phát, tĩnh dưỡng ở trong nhà, cũng không biết nhà này phạm mao bệnh gì, trước làm nhục Trần Tiêu còn không tính, hôm nay còn chuốc bực mình.”


“Lão hầu gia vẫn chưa biết? Tứ Quý các đặt tấm bảng, trong một đêm nổi tiếng toàn bộ kinh thành.”

Mục Thiên Trù hoảng hốt, trước Vân Noãn đề cập qua với hắn một lần, nói muốn làm ăn nhỏ, mở cửa hàng hình như tên là Tứ Quý các: “Bảng gì?”

Nói chuyện quan viên cười thần bí, cố ý thừa nước đục thả câu nói: “Người tự mình đi nhìn một cái chẳng phải xong rồi sao.”

Ra cửa cung, Mục Thiên Trù không có trực tiếp hồi phủ, mà là để người đi vòng qua Thập Tự nhai.

Mới khai trương ngắn ngủi mấy ngày, sinh ý của Tứ Quý các lại phá lệ thịnh vượng.

Mấy nhà giàu có trong kinh đều đến đây góp vui, coi như là siết núi vàng núi bạc trong tay, cũng không thể không ăn rau xanh, củ cải, các loại rau khác đa số có chút đặc biệt, tuy rằng dùng nước ngâm qua nhưng vị thực sự không tệ, ở đâu có thể tìm được rau tươi ngon hơn Tứ Quý các chứ?

Hơn nữa trong Tứ Quý các rau chia làm ba loại, loại thứ ba mặc dù hơi tệ chút, nhưng giá tiền cũng rẻ, cũng chỉ đắt hơn mấy mấy quán bán bên ngoài mấy văn tiền, dân chúng bình thường khẽ cắn môi, cũng có thể ăn một lần.

Loại thứ hai không tệ, một số thương hộ cực yêu thích loại này, thậm chí còn không ít tửu lâu đều đến Tứ Quý các thương nghị giao hàng, dù sao mỗi khi vào đông sinh ý trong tửu lâu cũng thảm đạm, nếu là có những loại rau tươi mới này, có thể sẽ mời thêm được một ít khách nhân.

Loại thứ nhất chính là loại thượng thừa, các loại rau xanh đựng trong giỏ thức ăn tinh mỹ, trên phiến lá tươi mới một chút trầy cũng nhìn không thấy, nhưng giá lại để cho đa số người chùn bước, nhưng lại được một số nhà quan lại yêu thích.

Hứa Vân Noãn đang lật xem sổ sách ở trên lầu, cảm giác vai có chút đau nhức, liền đứng dậy mở cửa sổ hoạt động, khi thấy Mục Thiên Trù đứng ở cửa, vội vã để Hàn Yên xuống phía dưới mời người lên.

Vọng Thư Uyển.com
Nỗi lòng của Mục Thiên Trù cuồn cuộn không yên, năm đó cùng trong quân đội, mặc dù Hứa lão gia tử xuất thân thư hương thế gia, nhưng là một tay hảo thủ kinh doanh. Trước đây hắn chỉ là mở miệng, ra một ít chủ ý thậm chí ngay cả thành phẩm cũng không có, liền kiếm được đẩy đủ, không ít lần tiếp tế đồng bào cùng khổ như bọn họ.

Thậm chí sau này xảy ra chuyện lớn kia, những người như bọn họ có thể bình an tránh được một kiếp, ngân lượng Hứa lão gia tử tích góp từng tí một phát huy tác dụng.

Trước Chu Bân gặp chuyện không may ở mã trường, hắn nghe Trần Tiêu nói Vân Noãn có thể dùng roi, lúc đó còn cảm thấy vui mừng, bởi vì tiên pháp của Hứa lão gia tử không ai bằng, lại không nghĩ rằng Vân Noãn đúng là bản lĩnh tiền trên người Hứa lão gia tử cũng học được.

Đi lên lầu, Mục Thiên Trù thấy tôn nhi của mình đang ngồi ở sau bàn, tay phải bàn tính tay trái sổ sách, lách cách gõ.

Hai tay Hứa Vân Noãn ôm trà trản tựa ở bên cửa sổ, nhìn thấy hắn vào cửa, vội vã buông trà trản tiến lên đón: “Ca ca tới, sao không trực tiếp lên đây? Hai ngày này trời lạnh, ở ngoài cẩn thận nhiễm hàn khí.”

Mục Thiên Trù mới hồi phục tinh thần lại, thoáng đánh giá một cái, liền không khỏi có chút hâm mộ tôn nhi nhà mình.


Trong phòng này ấm, mơ hồ còn tiết lộ ra mùi hoa mát lạnh, trên đất trả thảm hoa mẫu đơn dầy, đạp lên mềm mại đến cực điểm, trên ghế còn lót đệm, chỉ là nhìn một mắt, liền để người cảm thấy thư thích.

Hắn ở bên ngoài bôn ba trên triều, thiếu chút nữa đông lạnh xương khớp, tôn nhi nhà mình lại có thể ở trong phòng thư thích thế này, tức giận nga!

Mộ Vũ bưng trà nóng lên, Hứa Vân Noãn vội vã dẫn Mục Thiên Trù ngồi xuống bên bàn.

Một ngụm trà nóng vào bụng, Mục Thiên Trù thật dài thở phào một cái, chỉ cảm thấy tinh thần đều rời rạc vài phần: “Không nghĩ tới sinh ý của Tứ Quý các lại thịnh vượng thế.”

“Đại gia gia thường nói đồ hiếm mới quý, vào đông thiếu rau dưa và trái cây tươi mới nhất, ta đây cũng là đầu cơ trục lợi.” Hứa Vân Noãn vừa cười vừa nói.

“Ngươi nào phải là đầu cơ trục lợi, rõ ràng là ánh mắt độc đáo!” Hứa lão gia tử từng được xưng là kim tài thần, Vân Noãn bọn họ dù thế nào cũng có thể trở thành một kim oa oa, “Được rồi, Vân Noãn, hôm nay hạ triều, Chu Chí cực kỳ bất mãn với ta, xảy ra chuyện gì sao?”

Chẳng lẽ ma sát trên phương diện làm ăn?

Vọng Thư Uyển.com

Hứa Vân Noãn buồn cười: “Là ta treo tấm bảng ở bên ngoài chọc Chu gia không hài lòng.”

“Bảng gì?”

“Phát sinh xung đột ở Nhuận Ngọc các lúc trước, để Chu Ngọc Nghiên trả ba nghìn lượng bạc, khi đó Chu Ngọc Nghiên mạnh miệng nói, sau này phàm là sản nghiệp có liên quan đến ta, Chu gia cũng sẽ không tiêu dù chỉ một văn tiền. Hôm nay Tứ Quý các khai trương, ta liền trực tiếp viết bảng, người Chu gia không được vào.”

“Ha ha, thảo nào thần sắc của Chu Chí xấu xí thế, nếu là nhà những quan viên khác ở kinh đô đều có thể ăn rau tươi, duy chỉ có Chu gia cầm bạc lại mua không được, thực tại đủ chọc lòng bọn họ.”


Hứa Vân Noãn cũng không cho là đúng: “Ta nể mặt tình đồng liêu cũ của ca ca và Chu gia, để lại mấy phần mặt mũi cho bọn hắn, nếu là Chu gia còn dám làm ầm ĩ nháo ra chuyện gì, ta thay bảng.”

“Ân?” Mục Thiên Trù nghi vấn, “Đổi thành cái gì?”

Mục Trần Tiêu đang gõ bàn tính cũng ngẩng đầu lên.

Hứa Vân Noãn mím môi cười, hai lúm đồng tiền ngọt như ẩn như hiện: “Chu gia còn không biết thu liễm, ta đổi thành Chu gia và chó không được vào!”

Mục Thiên Trù sửng sốt, lập tức xì một tiếng bật cười.

Khóe môi của Mục Trần Tiêu giơ giơ lên, nhìn Hứa Vân Noãn miệng cười vui vẻ, thần sắc cũng nhu hòa theo.

Mục Thiên Trù cười xong, nhìn Hứa Vân Noãn đáy mắt mơ hồ toát ra hoài niệm: “Nhưng lời nói vui này cũng học từ Hứa lão gia tử đi? Trước đây mấy người chúng ta trong quân đội, lúc mới bắt đầu đều cho rằng Hứa lão gia tử là thư sinh, tay trói gà không chặt, tất nhiên cực dễ khi dễ. Nhưng sau này mới biết được văn nhân miệng như đao, hắn cũng không cần động thủ, chỉ bằng vào cái miệng lanh lẹ, là có thể để chúng ta phục sát đất.”

“Đích thật là học từ đại gia gia, trong miệng đại gia gia thường không buông tha người, nhưng lại là người suy nghĩ chu toàn nhất, ca ca, tuổi của ngươi cùng đại gia gia ta tương đương, so bối phận hắn thấp rất nhiều, đại gia gia ta cũng là xuất thân hàn môn sao?”

“Hắn không giống với chúng ta. . .”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.