Quậy Tung Hogwarts

Chương 30: Sự cố bất ngờ


Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 30: Sự cố bất ngờ

Translator: Nguyetmai

Hẻm Xéo, những con phố quanh co được xây dựng từ đá phiến và sỏi.

Lúc này, một cặp cha con đang đứng trước cửa lách giữa tiệm sách Flourish and Botts và tiệm áo chùng của Madam Malkin.

Cậu con trai khoảng chừng mười tuổi, có mái tóc màu vàng kim nhạt bóng loáng giống cha của mình, gương mặt trái xoan nhợt nhạt, cùng với một đôi mắt màu xanh xám đang ngước nhìn đường phố người qua kẻ lại tấp nập với vẻ thấp thỏm không yên.

“Ta tới tiệm sách Flourish and Botts mua sách cho con trước, con không cần đi theo ta, cứ đi thẳng vào trong cửa tiệm trước mặt kia đo kích cỡ là được.”

Người đàn ông liếc nhìn con trai mình, quyền trượng hình rắn trong tay xoay qua xoay lại trong lòng bàn tay, ông hơi nhíu mày, trầm giọng nói với vẻ không vui:

“Draco, cha lặp lại một lần nữa. Con là người của gia tộc Malfoy lâu đời, cha không hi vọng lại nhìn thấy con bày ra vẻ mặt non nớt yếu ớt như thế này một lần nữa đâu.”

“Con chỉ không muốn đi giao thiệp với đám dân nghèo hèn kia mà thôi, xin cha hãy yên tâm, con biết nên làm thế nào.”

Cậu bé tóc vàng, cũng chính là Draco Malfoy hít sâu một hơi, cố gắng bắt chước giọng điệu của cha mình, trả lời một cách bình tĩnh.

“Tốt nhất là như vậy. Mấy năm gần đây Hogwarts đã thu nhận quá nhiều kẻ không ra gì, con phải luôn luôn nhớ rõ thân phận của mình.”

Lão Malfoy gật đầu với vẻ mặt ngạo mạn, đưa tay lên vỗ bả vai của cậu con trai, giọng điệu lập tức hơi dịu lại.

“Tóm lại, trước hết chia tay tại đây đã. Nếu sau khi đo kích thước xong mà cha còn chưa quay lại thì con cứ tới cửa hàng đũa phép tìm mẹ con.”

“Con biết rồi, cha không cần nói nhiều.”

Draco thoáng động đậy bả vai một cách mất tự nhiên, nhấc chân đi về phía tiệm áo chùng của Madam Malkin, đầu cũng không thèm ngoảnh lại.

(Sau này khi không có Lucius ở đây thì tác giả dùng họ Malfoy để chỉ Draco Malfoy)

Theo bảng chỉ dẫn, Malfoy men theo con đường sỏi đá quanh co đi thẳng tới nơi.

Sau khi đi tới gần cửa tiệm, Malfoy phát hiện có một cô bé cũng tầm tuổi cậu đang ngồi trên bậc thang trước cửa tiệm áo chùng của Madam Malkin.

Malfoy nhìn về phía thềm đá với vẻ tò mò, một khắc sau ánh mắt cậu lập tức bị khóa lại khi nhìn vào cô bé tóc bạch kim ngồi trên bậc đá.

Lúc này cô bé đang liếm láp cây kem to bự từng miếng từng miếng vô cùng cẩn thận, sự tập trung như thể cả thế giới đều không tồn tại kia cực kì đáng yêu, khiến người ta yêu thích.


Ánh mặt trời chiếu lên mái tóc dài màu bạch kim như tơ lụa của cô bé, lấp lánh những ánh vàng chói mắt. Trên khuôn mặt xinh đẹp tựa như tinh linh, hàng lông mi dài khẽ rung động, dường như mỗi người đi ngang qua trên đường đều sẽ vô thức bước chân chậm lại mà nhìn ngắm cô thêm một chút.

“Khụ, này bạn ơi, bạn cũng là học sinh trường Hogwarts sao?”

Malfoy kéo nhẹ chiếc áo sơ mi len trên người mình, hắng giọng rồi bước chậm về phía trước, vươn tay ra một cách lễ độ, muốn bắt tay với cô bé kia.

“…”

Cô bé không nói gì, thậm chí đến cả ánh mắt cũng lười di chuyển, tiếp tục liếm láp cây kem của mình một cách chuyên tâm.

“Hi, bạn cũng tới Hogwarts học hả?”

Malfoy hơi nâng cao âm lượng, cánh tay nâng lên trên không trung, lắc qua lắc lại trước mắt cô bé.

Xì xụp…

Cô bé tóc bạch kim nhẹ nhàng húp một miếng kem, híp mắt lại một cách hạnh phúc, vẫn không hề để ý tới Malfoy đứng trước mặt mình, giống như cậu ta chỉ là không khí vậy.

Không dễ gì mới lấy dũng khí chủ động bắt chuyện, Malfoy đứng nguyên tại chỗ một cách lúng túng, tay phải không biết nên buông xuống hay là tiếp tục để lơ lửng trong không khí đây, trên hai gò má tái nhợt của cậu ta hiện lên vệt ửng đỏ.

“Này, bạn không nghe thấy tôi đang nói chuyện với bạn sao?”

Malfoy tức giận bước lên bậc thang, vươn tay phải ra, định thử tới lay bả vai của cô bé.

Lần này cuối cùng cô bé đã có phản ứng rồi. Một khắc trước khi Malfoy sắp sửa đụng tới cô, cô liền nghiêng người sang bên trái, tránh được động tác của cậu ta một cách thành công, sau đó lại tiếp tục cắm mặt vào ăn.

Những người qua đường xung quanh dường như đã chú ý tới hình ảnh thú vị này, nhao nhao dừng bước, theo dõi “câu chuyện nhỏ” xảy ra trước cửa tiệm áo chùng của Madam Malkin với ánh mắt tràn đầy hứng thú.

Cảm nhận được những ánh mắt cùng với những tiếng xì xào bàn tán sau lưng, Malfoy vừa tóm hụt, vệt ửng đỏ trên mặt lại càng hiện lên rõ ràng hơn, ánh mắt cậu ta trở nên lạnh lẽo, thẹn quá hóa giận mà thuận thế nhào cả người về phía cánh tay của cô bé.

Trên đời này sao lại có đứa trẻ ngỗ ngược đáng ghét như vậy chứ?

Cô bé tóc bạch kim, cũng chính là Alina, nhíu mày bực mình, xoay một vòng rồi nghiêng người đứng dậy, lại tránh được cậu nhóc đang xông tới trước mặt một cách linh hoạt.

Chỉ có điều…

Cùng với động tác né tránh của cô, viên kem mới ăn được một nửa trên bánh ốc quế lắc lư qua lại, bộp một tiếng rơi xuống mặt đất.


Lộp bộp.

Viên kem lớn thuận theo quán tính rơi xuống mặt đất một cách nặng nề, những vệt chocolate bắn ra trên nền đất trải đá cuội.

Cứ như thể bị bấm nút tạm dừng, toàn bộ âm thanh đều dừng lại nửa giây, ánh mắt của tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía viên kem socola bị rơi xuống mặt đất kia.

“…”

“…”

Alina nhìn miếng ốc quế trống không trong tay, lại liếc nhìn “xác” của viên kem nằm cách chân cô không xa, trong ánh mắt bối rối của Malfoy, cô há miệng ngoạm hai ba miếng, ăn hết bánh ốc quế với vẻ mặt không biểu cảm.

“Nói đi, cậu muốn chết như thế nào?”

Cô bé hất cằm nhìn Malfoy ngồi dưới đất, mái tóc dài màu bạch kim tung bay dù chẳng có gió, trong đôi mắt màu xanh nước biển tỏa ra sự lạnh lùng, trên mu bàn tay trái xuất hiện một đường sáng chói mắt, giống như một vết tích ký hiệu thần thánh nào đó.

Cả không gian nhỏ dường như đột nhiên ngưng lại, đến cả không khí cũng trở nên nặng nề khác thường.

Ôi a…

“Xin… cầu xin…”

Trên gương mặt của Malfoy hiện lên vẻ đau đớn, hai tay không tự chủ tóm lấy cổ họng của mình, giống như bỗng nhiên không thể hô hấp được, sắc mặt tái nhợt của cậu ta đỏ bừng lên bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được, ngay sau đó biến thành màu gan heo một cách nhanh chóng.

“Ngừng! Tay!”

Từ phía xa truyền tới tiếng hét lớn như sấm sét, một ông lão với chòm râu dài màu bạc, vẩy mạnh đũa phép với vẻ mặt ngập tràn lo lắng.

Sau khi một tràng tiếng choang choang như thủy tinh vỡ vụn vang lên trong không khí, bầu không khí đông cứng lại một lần nữa khôi phục chuyển động.

“Hãy nghĩ lại lời thề của cháu! Alina Kaslana!”

Bốp! Trong không khí vang lên một tiếng vang giòn giã.

Cụ Dumbledore lập tức dùng phép độn thổ di chuyển từ vị trị cách đó hơn chục thước tới thẳng trước mặt Alina, nhanh chóng bắt lấy cánh tay trái đang phát sáng của cô bé tóc bạch kim rồi ấn xuống, cụ nghiêm mặt lại, nhìn cô khiển trách:


“Không phải chúng ta đã hẹn rồi sao, ăn xong kem thì ngoan ngoãn ở trong tiệm áo chùng đợi ta trở lại, tại sao lại gây chuyện?”

Cũng may cụ đang ở trong tiệm sách Flourish and Botts cách đó không xa, cộng thêm hiệu lực của lời thề Bất Khả Bội, bởi vậy cụ mới cảm nhận được sự bùng nổ ma lực trên người cô bé lai Veela ngay lập tức.

“…”

Alina mếu máo tủi thân, quay đầu đi không thèm để ý tới Dumbledore.

Nhìn theo ánh mắt của Alina, cụ Dumbledore nhìn thấy ở cách hai người không xa, một viên kem socola chỉ mới ăn được một nửa đang nằm yên tĩnh trên nền đá phiến.

Mà trên thềm đá nơi vốn là chỗ Alina ngồi, Draco Malfoy đang cuộn tròn mình lại, mái tóc màu vàng nhạt trơn bóng rối tung, lúc này khuôn mặt cậu đỏ tới mức chói mắt. Toàn thân cậu ta run rẩy không ngừng, trong ánh mắt ngập tràn hoảng sợ vì vừa thoát chết.

“À… Được rồi, nhưng đợi sau khi cháu học được cách khống chế ma lực rồi thì không được ngộ thương người khác vì những chuyện như vậy nữa đâu nhé.”

Cụ Dumbledore có thể đoán được đại khái đã xảy ra chuyện gì, đưa tay xoa đầu Alina, nói với vẻ uể oải.

“Đợi lát nữa ta dẫn cháu tới tiệm giải khát Florin, ăn tới khi cháu hài lòng mới thôi.”

“Đã xảy ra chuyện gì vậy, Draco? Dumbledore, ông đã làm gì con trai tôi?”

Bên ngoài đám người vây xem nổi lên một trận xôn xao, Lucius Malfoy đẩy những kẻ chắn trước mặt mình ra một cách thô bạo, rồi chạy tới bên cạnh Draco Malfoy đang co ro dưới đất, kiểm tra một hồi, lão không kiềm chế được cơn giận, lấy đũa phép từ trong ngực ra, rồi xoay người lại gầm lên với cụ Dumbledore.

“Chào buổi sáng, Lucius.” Cụ Dumbledore nói với vẻ mặt ôn hòa, bình tĩnh che Alina sau lưng mình.

“Tôi nghĩ mình cần một lời giải thích!”

Đôi mắt lạnh như băng của Lucius Malfoy nhìn chằm chằm vào cụ Dumbledore, lửa giận trong mắt gần như muốn phun trào ra ngoài.

“Như những gì anh thấy đấy, Lucius.” Dumbledore mỉm cười nói một cách bình tĩnh.

“Chẳng qua chỉ là một sự cố nho nhỏ xảy ra giữa lũ trẻ mà thôi, dù sao chuyện ma lực bùng nổ, tôi và anh đều không thể nào đoán trước được.”

“Ồ?” Lucius Malfoy hỏi với giọng mỉa mai, lão nheo mắt lại đầy nguy hiểm, nhìn về phía cô bé tóc bạch kim đang nép sau lưng cụ Dumbledore.

“Đây gọi là… sự cố nho nhỏ sao?”

“Tôi nghĩ có thể là cậu Malfoy đây cần phải học thêm về cách làm thế nào để giao tiếp với các cô gái một cách chuẩn xác.”

Cụ Dumbledore nhún vai, nói với vẻ mặt bất đắc dĩ.

“Phải biết rằng những cô bé phù thủy trong trường Hogwarts cũng chiếm số lượng không nhỏ.”

“Ngài Malfoy, tôi có thể chứng minh là con trai của ngài đã định nhào tới tóm cô bé kia trước, mới dẫn tới việc ma lực của cô bé bộc phát sau khi bị kinh sợ, cũng may cụ Dumbledore đã kịp thời chạy tới mới cứu được con trai của ngài.”


Lúc này Madam Malkin đột nhiên đi ra, bà nhìn Lucius Malfoy và nói.

“Đúng vậy, trước đó, cô bé này còn chưa nói một câu nào cơ mà.”

Một phù thủy trong đám người cũng gật đầu lên tiếng phụ họa.

“Đúng vậy, cũng may có cụ Dumbledore ở đây.”

“Khi nãy hẳn là cụ đã làm phép không cần dùng đũa phải không? Không hổ là cụ Dumbledore…”

Ngay sau đó, những phù thủy đứng bên cạnh đã chứng kiến cả quá trình cũng nhao nhao mở miệng phụ họa, nhốn nháo ầm ĩ kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc.

“… Vậy thì thật là cảm ơn ông, Dumbledore. Chúng ta đi!”

Vẻ mặt của Lucius Malfoy trở nên xám xịt, sau khi ép buộc bản thân nói ra một tiếng cảm ơn liền túm lấy Draco Malfoy đang co ro trên mặt đất dậy một cách thô bạo, chuẩn bị rời đi.

“Đợi một chút, tại sao lại phải đi? Chỉ là sự cố thôi mà, con còn chưa vào tiệm đo kích cỡ xong mà.”

Draco Malfoy đứng dậy, liếc mắt nhìn bộ dạng đang xem kịch vui của cô bé Alina trước mặt. Bỗng nhiên cậu ta hất tay cha mình ra, đứng nguyên tại chỗ, trên mặt hiện lên vẻ quật cường, cậu ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào Lucius Malfoy không hề sợ hãi.

“Nếu sau khi con đo kích cỡ để may đồng phục xong mà cha vẫn chưa mua xong sách thì con sẽ tự tới tiệm đũa phép.”

“Hừ.”

Lucius Malfoy cúi đầu xuống, liếc nhìn Draco Malfoy một cách lạnh lùng, lão nhíu mày, hừ lạnh một tiếng, không nói thêm lời nào nữa, cũng không thèm nhìn cụ Dumbledore và Alina thêm nữa, dứt khoát xoay người đi thẳng tới tiệm sách Flourish and Botts.

“À thì… Giáo sư Dumbledore, cháu cũng vẫn chưa mặc cả xong…”

Alina nhẹ nhàng kéo ống tay áo của Dumbledore, dè dặt nói.

Mặc dù về cơ bản thì trong chuyện này cô không có lỗi, hơn nữa cụ Dumbledore rõ ràng cũng đang thiên vị cô, nhưng dù sao thì thiếu chút nữa cô đã làm người khác bị thương nên cô vẫn cảm thấy có chút chột dạ.

“Thật là sợ cháu rồi. Thôi vậy, bé cưng, tất cả quần áo của cháu, ta sẽ làm miễn phí hết cho cháu đấy.”

Nghe thấy lời nói của cô bé tóc bạch kim, Madam Malkin đứng ở ngưỡng cửa nhức đầu mà khoát tay, nhìn Alina cười nói.

“Ta nghĩ ta đã có thể hiểu được tại sao lại là cụ Dumbledore dẫn cháu tới đây rồi. Xem ra, không bao lâu nữa, Hogwarts sẽ lại xuất hiện một cô phù thủy tài giỏi.”

“Dạ? Quyết định như vậy đi, cảm ơn quý bà Madam Malkin xinh đẹp!”

Alina chớp chớp đôi mắt tỏ vẻ kinh ngạc, gật đầu thật mạnh, nhanh chóng đồng ý, ngay sau đó cô liền ngẩng đầu lên nhìn cụ Dumbledore, nói một cách vui vẻ.

“Vậy chúng ta nhanh chóng xuất phát nào! Mục tiêu —- tiệm giải khát Florin!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.