Quậy Tung Hogwarts

Chương 295: Kiếp trước, kiếp này


Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 295: Kiếp trước, kiếp này

Editor: Nguyetmai

Đại sảnh đường Hogwarts.

Khi trần nhà pháp thuật hiện lên bầu trời màu lam nhạt, tia nắng ban mai ấm áp xuyên qua cửa sổ nửa hình tròn, phủ một vầng sáng màu vàng nhạt lên khắp Đại sảnh đường, một mùi thơm mê đắm ngập tràn trong không khí.

Theo sự chỉ dẫn cửa mùi thơm, Alina và Hannah tăng tốc độ, ùa vào Đại sảnh đường náo nhiệt theo dòng người. 

Trên bàn của bốn nhà đã bày đầy thức ăn, trứng benedict đặt chính giữa của mỗi chiếc bàn như một tác phẩm nghệ thuật, hiển nhiên chúng chính là thứ bắt mắt nhất.

Tương Hà Lan màu vàng sáng phủ lên bề ngoài của trứng sóng nước, miếng thịt xông khói ở bên dưới hiện lên màu vàng giòn, lóe ra ánh sáng nhạt dưới ánh mặt trời.

Mà xung quanh trứng benedict còn có những cái bát nhỏ đựng trứng hầm hải sản nhân thịt muối băm, sò khô, tôm bóc vỏ.

Tầng ngoài của trứng hầm hải sản là những lát bánh mì nướng được phủ pho mát và tương việt quất.

Xung quanh những đĩa bánh mì được điểm xuyết súp khoai tây tản ra mùi mật ong sữa thơm phúc, mềm mịn…


Đương nhiên, ngoại trừ những món ăn mới mẻ, tinh tế này, phòng bếp Hogwarts không thể quăng hết những món ăn truyền thống của bữa sáng đi, những món ăn thường gặp trong bữa sáng vẫn xuất hiện trên bàn cơm – bánh mì xếp thành núi nhỏ, trứng tráng lóe ra màu dầu mỡ, khoai tây chiên màu vàng, trứng luộc cắt đôi, cháo yến mạch sền sệt màu trắng sữa, những đĩa cá chạch và thịt xông khói.

Cách những món chính và các loại thịt cách đó không xa còn có đủ mọi loại hoa quả đủ màu sắc, bắp cải ngon miệng, vừa hay bù đắp vào sự tươi mới còn thiếu trong bữa sáng thịnh soạn này của Hogwarts.

“Trời ạ, mình đang nằm mơ sao? Đây hẳn là súp trứng hấp đúng không, chỉ thêm sò khô và tôm bóc vỏ vào mà lại ngon vậy à! Cả thịt muối băm đáng ngạc nhiên đó nữa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Ừm… Bánh mì nướng này đúng là bánh mì ngon nhất mà mình từng được ăn. Bánh mì nướng vị pho mát thơm ngậy, lại thêm tương việt quất chua ngọt, cả bơ vàng giòn nữa, đây là Hogwarts thật sao?”

“Các cậu có nhìn thấy không, cái hình ảnh lòng đỏ trứng chảy ra, phối hợp với thịt xông khói, bánh mì và gia vị kiểu mới mà trước đây chưa từng gặp. Ôi ôi ôi, hương trứng đậm đà, trơn trượt thế này, quả thực là quá ngon!”

“Quả thực là không thể tin được, ngon hơn súp khoai tây hôm qua gấp mười lần! Hương sữa và mùi khoai tây tan ra trên đầu lưỡi, xen lẫn vị ấm ngọt của mật ong. Này, anh bạn, nhất định các cậu phải nếm thử!”

“Trời ạ… Mình không muốn về nhà nữa…”

Cả Đại sảnh đường của Hogwarts ngập tràn những lời thán phục, tất cả các giáo sư và học sinh đều tỏ ra hạnh phúc và hưng phấn, như thể phát hiện ra châu lục mới, dùng cả hai tay cầm những thức ăn trên bàn, chỉ hận không thể nhét hết vào miệng để ăn hết một lượt.

Phải biết rằng, trước đó bọn họ đã ăn mấy năm, thậm chí là mấy chục năm bữa sáng truyền thống kiểu Anh.

Bởi vậy, đứng trước trình độ đạt mức cao cấp từ vẻ ngoài đến hương vị, và nghệ thuật ẩm thực ngập tràn sự ngạc nhiên trong quan niệm nấu ăn, sức chống cự của các phù thủy sinh ra và lớn lên ở Anh chỉ là một con số không.

“Cảm giác này rất tuyệt đúng không? Đây mới gọi là bữa sáng thịnh soạn và ngon miệng.”

Ánh mắt của Alina lướt qua những nụ cười trên mặt mọi người ở Đại sảnh đường, hai tay chống vào hông, cô hít sâu một hơi, vui vẻ híp mắt lại.

Bữa sáng có ngon miệng hay không sẽ quyết định trực tiếp xem ngày hôm đó có vui vẻ hay không.

Mà với kết quả trước mắt, những giáo sư và học sinh đã được định nghĩa lại ý nghĩa của “phong phú”. Dù trước đó bọn họ có phải kiểu người tham ăn hay không thì ít nhất từ nay trở đi, bữa sáng hằng ngày sẽ trở thành một trong những khâu mà bọn họ mong đợi nhất.


“Hề hề, mau ăn thử đi. Hôm nay cũng học cả ngày đấy, ăn no rồi mới có sức học tập.”

Không chần chừ chút nào, Alina mỉm cười kéo Hannah đã ngây ra vào bàn của nhà Hufflepuff, vội vàng trải khăn ăn lên đùi, nhìn bàn ăn la liệt bằng ánh mắt hạnh phúc. Bắt đầu ăn thôi!

So với trứng benedict và bánh mì nướng pho mát mứt hoa quả được đa số các phù thủy nhỏ thích thú và khen ngợi, xét về sở thích cá nhân, Alina lại thích trứng hấp hải sản ba vị ít nổi bật đó hơn. 

Đối với cô, súp trứng hấp có thể nói là bữa sáng ngon nhất trên thế giới.

“Nói ra thì, rất lâu chưa được ăn súp trứng hấp.”

Alina cẩn thận bưng lấy trứng hấp hải sản ba vị nóng hổi trên tay, nhìn mặt ngoài vàng nhạt trơn bóng của trứng hấp, đôi mắt hiện lên nét hoài niệm và cảm khái.

Kiếp trước, sức khỏe của Alina rất yếu, lúc bé thường xuyên bị bệnh.

Mỗi một lần bị bệnh, bác trong đội vệ sinh đều dặn dò mẹ nhất định phải cho cô ăn những thứ có dinh dưỡng, ví dụ như trứng gà, trứng gà và trứng gà… Ít nhất trong trí nhớ của cô, lần nào cũng nói như vậy.

Thế nhưng, giống với việc có một số ít người không thể chấp nhận được lỏng đỏ trứng dạng lỏng, cô rất ghét và phản cảm lòng đỏ trứng của trứng luộc. Mỗi lần ăn trứng luộc, cô đều nhanh chóng ăn hết lòng trắng trứng, sau đó nhăn mặt ăn lòng đỏ trứng như đang phải ăn thuốc, nhiều lần còn lén vứt đi.

Sau đó, không biết bắt đầu từ khi nào, bữa sáng hằng ngày trong nhà từ trứng luộc biến thành súp trứng hấp.

Lúc đó, vì nghĩa cách dỗ cô ngoan ngoãn ăn trứng, mẹ luôn gọi súp trứng hấp là “trứng phù dung”, đồng thời còn giải thích rất nghiêm túc – cái gọi là “phù dung”, nghĩa là ăn vào sẽ trở nên xinh đẹp.


Hơn nữa, như thể sợ không đủ dinh dưỡng, thỉnh thoảng quý bà nào đó lại thêm vào đó những loại hải sản như thịt cua, sò khô, tôm bóc vỏ.

“Tiếc rằng… tuy rằng quỹ đạo lịch sử tương tự, nhưng vẫn là hai thế giới.”

Alina thẫn thờ lấy thìa chọc vào trứng hấp hải sản ba vị trước mặt, nhanh chóng điều chỉnh lại tâm trạng của mình, không chìm vào hồi ức quá lâu. 

Bây giờ cô đã biến thành một cô bé lai Veela, đi tìm kiếm dấu vết của kiếp trước thì chỉ là rước thêm phiền não thôi.

Không nói tới chuyện thế giới này không có tác giả nào tên là J.K.Rowling, cho dù đây chính là thế giới giống hệt với kiếp trước, trừ khi bất đắc dĩ, nếu không Alina cũng không có ý định trở lại phương Đông quen thuộc ấy.

Chẳng lẽ lại xông vào một quân khu nào đó, nói cho quý bà kia rằng cô con gái còn chưa ra đời của bà ấy sẽ chết đói ở một khu không người vì lạc đường trong lúc đi du lịch trên cao nguyên, sau đó sống lại và tới nhận thân thích à?

Chẳng thà ăn miếng trứng hấp quen thuộc, sau đó nghĩ xem làm cách nào mới có thể để lại dấu ấn của nhiều món ăn quen thuộc hơn nữa trong lâu đài Hogwarts này…

Dù sao thế giới có lớn đến đâu cũng không hơn được một bát trứng hấp hải sản.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.