Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 294: Đây là phòng bếp của cô
Editor: Nguyetmai
Mặc dù có rất nhiều tiếng tăm tốt đẹp, nhưng quá trình làm trứng benedict không hề phức tạp.
Phần hơi khó khăn hơn một chút chỉ là quá trình điều chế tương Hà Lan và trứng sóng nước, những trình tự còn lại chỉ như việc xếp gỗ, đặt những nguyên liệu nấu ăn lên nhau, hoàn thành việc bày biện đẹp mắt mà thôi.
Cái gọi là trứng sóng nước (poached egg), thực ra chính là một quả trứng khá đặc biệt được chần nước sôi, chỉ có điều trông bề ngoài sẽ trơn mềm hơn so với trứng chần nước sôi kiểu Trung Quốc thường gặp. Lòng trắng trứng hình cầu được hình thành sẽ phủ lên lòng đỏ ở trạng thái nửa chất lỏng. Bình thường, rất nhiều khách sạn cao cấp đều lựa chọn trứng sóng nước trong bữa sáng chứ không phải là trứng tráng.
Dù sao trứng tráng sẽ phải cho dầu, xét theo góc độ sức khỏe, khoai tây chiên, thịt xông khói đã có lượng dầu khá cao, nếu phối hợp thêm trứng tráng thì sẽ không phải một lựa chọn tốt.
Mà trứng sóng nước thì lại khác, chỉ cần đặt nó lên miếng bánh mì, rắc thêm muối và hạt tiêu đen theo khẩu vị của dân vùng này, khi lấy dao cắt ra, lòng đỏ trứng chảy ra chính là loại tương thiên nhiên ngon miệng nhất, nhìn lòng đỏ trứng vàng ươm thấm vào bánh mì nướng như bơ chảy ra, cảm giác nghi thức và cảm giác hạnh phúc đó hoàn toàn ăn đứt trứng tráng không có linh hồn.
“Cho một thìa muối nhỏ và một ít giấm rượu nho vào nước nóng, chú ý là nước nóng chứ không phải nước sôi.”
Alina đứng trước bàn làm việc, nhìn nhóm gia tinh xung quanh một lượt và nói.
“Lúc chờ nước được đun nóng, chúng ta đập trứng gà vào lưới lọc, lọc dung dịch trứng có quá nhiều nước ra. Phần dung dịch trứng có quá nhiều nước này sẽ dễ tạo thành dạng bông trứng, làm hỏng bề ngoài của trứng sóng nước.”
“Lúc nước trong nồi sắp sôi thì chuyển thành lửa nhỏ, sau đó nhanh chóng khuấy nước nóng thành hình vòng xoáy, kề bát trứng tới gần mặt nước, đổ trứng gà vào chính giữa vòng xoáy, nước nhất định phải đủ độ sâu, không được để trứng gà chạm vào đáy nồi… Đợi đến khi lòng trắng trứng ngưng kết là có thể vớt lên được.”
Vừa nói, Alina vừa làm mẫu vớt tác phẩm ra, khác với trứng chần nước sôi, lòng trắng trứng dạng bông và lòng đỏ lộ ra ngoài, hầu hết trứng sóng nước thành công đều hình thành hình tròn bầu dục căng tròn, được lòng trắng trứng bao quanh 360 độ, vị giác cũng là ngoài mềm trong sệt nhiều tầng.
“Hiểu chưa?”
Lọn tóc trên đỉnh đầu Alina dựng lên, nhanh chóng đung đưa hai lần, nhìn nhóm gia tinh gật đầu đáp lại ở xung quanh, cô gật đầu một cách hài lòng, phủi tay nhẹ nhàng, vẻ mặt trở nên nghiêm túc:
“Nếu không có vấn đề gì thì mọi người mau chóng hành động đi. Mục tiêu tạm đặt là tám trăm suất trứng benedict, tôi không hi vọng xuất hiện tình huống không đủ số lượng, hoặc là bưng tác phẩm thất bại lên bàn. Đúng rồi, ngoài ra vẫn dựa theo bình thường, chuẩn bị hai trăm quả trứng luộc và hai trăm suất trứng ốp (over well).”
Hơi khựng lại một chút, Alina ngẫm nghĩ rồi bổ sung thêm một câu.
Dù sao, kể cả ở Anh, không loại trừ trường hợp một số giáo sư và học sinh không quen ăn lòng đỏ trứng dạng lỏng. Là một đầu bếp chính ưu tú, nếu chỉ vì theo đuổi sự cool ngầu mà bỏ qua cảm nhận của số ít thực khách thì đúng là quá ích kỉ và thất bại.
Nhìn phòng bếp bận rộn mà có trật tự một lượt, Alina gật đầu hài lòng.
Không có gì để nghi ngờ, gia tinh trong Hogwarts vẫn rất đáng tin cậy.
Nói cho cùng thì cũng chỉ là bữa ăn kiểu Tây cơ bản nhất mà thôi, với những người dành hầu hết thời gian trong phòng bếp này, chỉ cần hiểu cách làm thì sẽ không xuất hiện tình huống sơ sẩy và sai lầm. Càng không cần phải nói, bọn chúng có thể sử dụng pháp thuật để hỗ trợ.
Liếc nhìn nhóm phù thủy điều khiển đồng thời bốn năm nồi nấu lơ lửng trên không trung, khóe miệng Alina cong lên mà không để lại dấu vết gì. Cô chỉ thuận miệng nói một câu về nguyên lí mà những gia tinh này đã làm ra được trứng sóng nước hình cầu hoàn mỹ, đúng là làm người khác phải hâm mộ.
Sau một hồi giám sát, Alina ngẩng đầu, nhìn đồng hồ quả lắc treo ở cửa vào phòng bếp.
“Hử? Đã bảy rưỡi lúc nào chẳng hay rồi…”
Nếu tính thời gian, hẳn là cô nhóc Hannah đã dậy rồi.
Nếu ngủ dậy không thấy cô, không biết cô nàng làm bằng sắt đó sẽ sốt ruột thế nào đây.
“Burley, tới giờ rồi, tôi chuẩn bị đi đây.”
Không do dự nữa, Alina vẫy tay với gia tinh Burley ở cách đó không xa:
“Các bạn tôi đang chờ tôi ở phòng ngủ, việc còn lại ở phòng bếp phải làm phiền cậu rồi. Cậu đã nếm thử tất cả những thành phẩm tôi làm, vì thế nếu có gì không chắc chắn, cứ tin tưởng vào trí nhớ và cảm giác của cậu là được. Nhớ lấy, đừng cho đường vào súp trứng hấp!”
Cho đường vào súp trứng hấp chẳng khác nào cho đường vào đậu hũ, Alina – người phương Bắc kiếp trước cho rằng, cái thứ đó ăn được sao? Cái gì chứ, đó chẳng phải là chà đạp lương thực à?
Sau khi nhắc nhở một câu thấm thía, Alina ngẩng đầu hít hà mùi hương ngập tràn trong phòng bếp thật sâu rồi ra khỏi phòng bếp Hogwarts với tâm trạng khoái trá, câu trả lời cung kính mà kích động của Burley vọng tới từ đằng sau.
“Yên tâm, nhất định sẽ không để cô thất vọng, Chef (đầu bếp chính)!”
Cùng với giọng nói của Burley, những tiếng tạm biệt vang lên liên tiếp trong phòng bếp, Alina không quay đầu lại cũng có thể tưởng tượng ra hình ảnh tất cả các gia tinh ở đằng sau cúi chào với cô.
Alina đắc ý cong khóe miệng lên. Từ giờ trở đi, đây chính là phòng bếp của cô.
…
Mấy phút sau, trong phòng ngủ công cộng Hufflepuff.
“Alina, rốt cuộc cậu đã đi đâu!”
Hannah Abbott tóc tai rối bời, hai tay chống nạnh, đứng trước cửa ký túc xá với khí thế hung hăng, khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu phồng lên vì tức giận, khiến người ta không nhịn được muốn vươn ngón tay ra chọc một cái.
Ừm, sau đó, cục bông trắng nào đó dứt khoát vươn tay ra.
Chọc~
“Được rồi, đừng tức giận. Mình tỉnh dậy khá sớm nên đi dạo xung quanh, thế thôi.”
Đối mặt với cô nhóc Hannah đang tức giận, Alina hoàn toàn không có khí thế ở phòng bếp Hogwarts mấy phút trước, cô cười hởn hở ôm lấy Hannah đang mặc áo ngủ hình chồn, giải thích với vẻ mặt nịnh nọt.
“Đi dạo xung quanh? Cậu vẫn chưa hiểu khi cậu đi một mình sẽ nguy hiểm đến mức nào sao? Hôm qua cậu mới hứa sẽ không tùy tiện hành động nữa!”
Thế nhưng, cô nàng làm bằng sắt đã lo lắng rất lâu cho Alina, không dễ gì mà dỗ dành được, trong con ngươi màu nâu nhạt của cô bé chứa đầy sự trách cứ và tức giận, như một con thú đang nổi giận.
“Nơi này là phòng ngủ Hufflepuff, nếu cậu bất cẩn đi vào những lối đi thông tới nhà kính dưới lòng đất…”
“Được rồi, được rồi, mình biết sai rồi. Vừa rồi mình chỉ tới phòng bếp để chuẩn bị bữa sáng cho mọi người thôi.”
“Bữa sáng? Đó là thứ mà nhóm gia tinh phải chuẩn bị cơ mà.”
Hannah nhướng mày lên, tỏ vẻ không tin.
“Khác nhau mà, lát nữa cậu sẽ biết.”
Lọn tóc trên đỉnh đầu Alina cọ vào mặt Hannah một cách nịnh nọt, cô nói với vẻ tự hào:
“Tin mình đi, đây sẽ là bữa sáng xa hoa nhất mà cậu, thậm chí là tất cả giáo sư và học sinh của Hogwarts được ăn trong lâu đài này.”
Đồng thời, đây chỉ mới là sự khởi đầu… Đôi mắt màu xanh lam trong mắt Alina lóe lên sự hoài niệm, những món ăn kiểu Trung Quốc đỉnh cao nhất của ẩm thực, được vinh danh là kì tích trên ngọn lửa vẫn chưa xuất hiện.