Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 291: Vòng tuần hoàn chiến tranh
Editor: Nguyetmai
Nếu nói Hogwarts là một trường học pháp thuật giống gia đình, vậy thì không có gì để nghi ngờ, Hufflepuff là nơi có cảm giác ấm áp của gia đình nhất.
Không chỉ bởi vì nó có trần nhà thấp, có lò sưởi ấm áp, cách trang trí thực vật ngập tràn sức sống… Điều mấu chốt là khi ở đây, bạn có thể hưởng thụ những loại thức ăn ngon miệng bất cứ lúc nào. Chỉ cần bước ra cửa gỗ nơi lối vào của phòng ngủ công cộng, vị trí cách đó chưa tới ba mét là cánh cửa bức tranh hoa quả và thức ăn tự động của phòng bếp Hogwarts.
Đối với Alina, chỉ số của hạnh phúc được quyết định bởi khoảng cách tới đồ ăn, nhà Hufflepuff có cùng hành lang với phòng bếp Hogwarts, hiển nhiên chính là nơi tốt đẹp nhất trong lâu đài, gần bằng với chốn bồng lai.
Trên thực tế, lúc trước, đây chính là nguyên nhân cực kì quan trọng làm Alina từ bỏ tòa tháp Gryffindor có ánh hào quang của nhân vật chính, tiến hành trao đổi thân thiện với mũ phân loại, được tới nhà Hufflepuff như ý muốn.
“Tôi đã đói bụng suốt một buổi tối…”
“Lại bị ép phải rời khỏi phòng ngủ công cộng ấm áp, thoải mái…”
“Bây giờ… các cậu dám liều lĩnh tước đoạt sở thích duy nhất của tôi…”
Alina đứng trước mặt bức tranh lớn nơi lối vào phòng bếp, nhìn bức tranh quả lê lại bắt đầu giả vờ chết, khuôn mặt cô không có chút biểu cảm gì cả, cô nói khẽ bằng giọng bình tĩnh mà ngập tràn nguy hiểm.
Dựa theo tình huống bình thường, chỉ cần cào nhẹ vào quả lê trong bức tranh là nó sẽ ngọ nguậy biến thành một tay nắm cửa.
Nhưng hiển nhiên, sau lần cô vô ý xông vào phòng bếp Hogwarts vào một tuần trước, lão củ cải độc ác đó đã lạm dụng chức quyền để tăng thêm một lệnh cấm nhắm vào cô – “phòng bếp là nơi quan trọng, cấm Alina Kaslana đi vào”.
Như thể cảm nhận được hơi thở nguy hiểm tản ra từ người nữ phù thủy nhỏ đó, mặt ngoài bức tranh hoa quả và thức ăn nhanh chóng hiện lên một vầng sáng pháp thuật, một lực đẩy vô hình xuất hiện ngoài bức chân dung, bảo vệ cửa vào của phòng bếp.
Năng lực pháp thuật của các gia tinh không yếu hơn phù thủy.
Trên thực tế, trong thế giới pháp thuật dần xuất hiện sự suy yếu về việc truyền thừa, thực lực pháp thuật của rất nhiều phù thủy trưởng thành còn không bằng một gia tinh. Không phải phù thủy không bằng gia tinh, mà là bởi vì một phù thủy kém cỏi vẫn có thể tồn tại trong thế giới pháp thuật, nhưng nếu một gia tinh không có đủ năng lực thì gần như tương đương với tử vong rồi.
“Tốt lắm, xem ra đây là câu trả lời của các cậu, đúng không?”
Alina nhíu mày lại, vươn móng vuốt gãi thử về phía trước.
Một bức tường không khí ngưng kết ở vị trí trước bức tranh khoảng một centimet, Alina cảm thấy bàn tay mình như vùi vào một đống cát sền sệt, không thể chạm vào bức tranh được.
Không có gì để nghi ngờ nữa, các gia tinh đằng sau cửa đã đưa ra lựa chọn – giống với Dobby trong tập hai, dùng pháp thuật để ngăn cản lối vào thông với phòng bếp.
Mà vị trí trước mắt cách phòng ngủ công cộng Hufflepuff quá gần, nếu tùy tiện sử dụng Bùa nổ thì rất dễ dàng bị lộ thân phận của mình, cố gắng đừng làm phức tạp sẽ tốt hơn.
Phải biết rằng, Giáo sư Sprout đang ở phòng ngủ công cộng Hufflepuff đằng sau cách đây không xa.
Alina ngẫm nghĩ, định đổi một cách dễ giải thích hơn.
Bàn tay cô bé xoay nhẹ, một ngọn lửa màu lam ảo xuất hiện trong lòng bàn tay, một chú chó ba đầu địa ngục phiên bản tí hon đang ngủ say, đầu gối vào chân trước.
“Fluffy! Làm việc.”
“Gâu? Gâu? Gâu?”
Như thể cảm nhận được lời triệu hồi của chủ nhân mới, chó ba đầu đang ngủ say lắc đầu mở mắt ra, trong sáu con mắt chỉ toàn nét khó hiểu và mê man, nó nhìn xung quanh, có vẻ như đang tìm kiếm bóng dáng của Alina.
Alina nhắm mắt lại, thử tiến hành trao đổi với chú chó theo cách mà Grindelwald dạy cô.
Việc Grindelwald thi triển pháp thuật khế ước cổ xưa là một nguyên nhân, nguyên nhân còn lại là quả thực Fluffy ba đầu tạm thời thần phục cô, vì thế mới thành lập mối liên hệ pháp thuật dễ dàng như vậy.
“Tầng một dưới lòng đất Hogwarts, vị trí của tao đấy. Ăn cơm, ngon lắm!”
“Gâu? Gâu Gâu!”
Cảm nhận được thông tin mà Alina gửi đến, Fluffy ba đầu hưng phấn đứng lên, cái đuôi lắc lư vèo vèo.
Không có gì để nghi ngờ, mặc dù Hagrid là một người nuôi dưỡng sinh vật huyền bí xuất sắc, nhưng tài sản cá nhân của bác ấy hạn chế lượng thức ăn mà bác ấy có thể cung cấp cho sinh vật huyền bí. Ít nhất, đối với một chú chó ba đầu trong thời kì trưởng thành, tiền lương trông coi bãi săn Hogwarts ít ỏi của bác ấy còn thiếu rất nhiều.
Vì thế, sau khi nhiệm vụ trông coi Hòn đá phù thủy kết thúc, Hagrid đành phải dứt ruột nhờ Dumbledore đưa Fluffy về Hy Lạp một lần nữa.
Thế nhưng, đối với Alina, thứ cô thừa thãi nhất chính là tiền và khả năng tìm thức ăn.
…
Kiểu cách kiến trúc của lâu đài Hogwarts khá to lớn.
Cho dù là người khổng lồ, chỉ cần hơi cúi người xuống một chút thì vẫn có thể đi lại trong lâu đài một cách tự nhiên, vì thế đối với thể hình còn không quá khoa trương của Fluffy, đương nhiên càng không có bất cứ vấn đề gì.
Không đến năm phút, Fluffy ba đầu giẫm trên ngọn lửa màu lam xuất hiện trước mặt Alina, sàn nhà sau lưng nó còn để lại những đốm lửa mà lam hình móng vuốt chưa tắt, như dấu chân khi ác ma bước qua.
Chó ba đầu địa ngục, một trong những sinh vật huyền bí nguy hiểm bậc nhất, bạn đồng hành chiến đấu mà các phù thủy thời xưa yêu thích nhất, và là sinh vật huyền bí mạnh mẽ trong việc trông coi và phá giải những cấm chế pháp thuật, khiến nó có tác dụng khá quan trọng trong chiến tranh của phù thủy xa xưa. Đây là đánh giá của Grindelwald lúc giảng đến chó ba đầu khi ở trong lâu đài Nurmengard.
Điều trùng hợp là, nếu Alina không nhớ lầm, gia tinh (House – elf) chính là một trong những chủng tộc bị phù thủy thuần phục trong chiến tranh cổ đại. Kể từ đó trở đi, mỗi một gia tinh vừa ra đời là đã phải nhận huấn luyện về bản tính nô lệ, nhất định phải làm nô lệ cho chủ nhân đời đời kiếp kiếp. Bọn họ chịu trách nhiệm tất cả việc nhà, bị ràng buộc bởi chủ nhân, không thể tùy tiện chống lại mệnh lệnh của chủ nhân, nếu chống lại thì nhất định phải tiến hành trừng phạt mình.
Mà ước tính thời gian, vừa hay chính là thời kì mà chó ba đầu sống bên cạnh phù thủy.
“Đúng là một vòng tuần hoàn kỳ diệu… Phù thủy, chưa bao giờ phải chiến đấu một mình.”
Alina nhún vai, nhìn cánh cửa phòng bếp bị niêm phong bằng pháp thuật với vẻ mặt bất đắc dĩ, dùng ngón cái tay phải để áng chừng bức tranh sau lưng rồi nhìn Fluffy đang vẫy đuôi, cô khẽ hạ lệnh:
“Fluffy, đập cửa ra cho tao… Thịt ở trong đó, đảm bảo cho mày ăn no!”
“Ẳng! Gâu!” x3
Rầm!