Quậy Tung Hogwarts

Chương 23: Thăm hỏi và giằng co


Đọc truyện Quậy Tung Hogwarts – Chương 23: Thăm hỏi và giằng co

Translator: Nguyetmai

Bữa sáng thường thấy ở khu vực Scotland thông thường đều là bánh mì, khoai tây luộc, đỗ ninh. Nếu như điều kiện gia đình khá giả một chút, sẽ có thêm mấy miếng bacon hoặc là một bát sa lát rau củ.

Có điều tài nấu nướng dở tệ được thừa hưởng chính tông từ ba đảo vương quốc Anh, mùi vị thông thường đều sẽ không ngon lắm, chí ít đối với người mà khẩu vị được “thiên triều trên đầu lưỡi*” chiều hư như Alina ở kiếp trước, thì đánh giá về hầu hết các món ăn đều chỉ là một đẳng cấp: không độc, đủ no bụng.

(*) Một series chương trình ẩm thực của Trung Quốc

Kể từ sau khi tài chính và ba bữa cơm của cô nhi viện đều giao cho Alina sắp xếp xử lí, bữa sáng hiện giờ của những đứa trẻ có thể nói là tương đối phong phú và tinh xảo rồi.

Đương nhiên, cái được gọi là phong phú tinh xảo thực ra cũng chỉ là cách nói tương đối mà thôi.

Bánh mì nướng mật đường, khoai tây nghiền, trứng ốp, thi thoảng có thể kèm thêm một bát canh cá hồ Lomond ninh nhừ, chuyển màu trắng sữa (tuần trước tạm thời đổi thành một bát canh gà béo mặt tròn Scotland lớn, nóng hổi, bốc hơi nghi ngút).

Theo Benítez thấy, đây gần như đã là sự hưởng thụ xa xỉ nhất trên thế giới này rồi.

Vì vậy, khi nghe được giọng nói của cụ Dumbledore từ ngoài cửa, Benítez không buồn nghĩ ngợi, lập tức lắc đầu từ chối một cách uyển chuyển:

“Không cần đâu, cảm ơn ý tốt của ngài. Bữa sáng của chúng tôi thực ra còn tốt hơn nhiều so với tưởng tượng của ngài… Sss”

Lời còn chưa nói hết, Benítez đột nhiên hít vào một hơi, phát ra một âm thanh kì quái.

“Đương nhiên không ngại, vậy thì làm phiền Giáo sư Dumbledore rồi.”

Alina vừa chậm rãi thu ngón tay đang cấu lên phần thịt mềm bên hông của Benítez về, vừa trả lời bằng giọng ngọt ngào.

Trường Hogwarts có tới hàng trăm gia tinh, trên phương diện ăn uống cơ bản, có thể nói là ăn đứt gần như tất cả những trường học cùng thời.


Không thảo luận về danh sách món ăn và cách chế biến, chỉ nói riêng về mức độ tinh xảo, so với những bữa sáng gia đình theo hình thức tự cung tự cấp thuần túy của Alina, dĩ nhiên là phong phú và xa xỉ hơn không biết bao nhiêu lần.

Nếu như tiền trợ cấp cho cô nhi của nhà trường đã bị ông chú cố chấp nào đó từ chối, vậy thì chí ít bữa sáng miễn phí này Alina sẽ không bỏ qua nữa đâu.

“Nhưng mà, Giáo sư Dumbledore, hình như ông không mang theo đồ ăn tới mà?”

Cô bé tóc bạch kim đi ra khỏi nhà bếp với vẻ dồi dào sức sống, nhìn lão phù thủy già với hai bàn tay trống trơn, khuôn mặt cô lập tức xụ xuống, nhíu mày lại nghi ngờ.

Mặc dù không biết Hogwarts cách thị trấn Lus bé nhỏ cụ thể bao xa, nhưng Alina có thể khẳng định là nếu như Dumbledore vẫn sử dụng Bùa triệu tập như lúc trước thì chắc chắn là không thực tế.

“Ta cũng không có cách nào biến ra đồ ăn từ trong không khí được, việc chuẩn bị bữa sáng đã có người khác làm rồi.”

Cụ Dumbledore mỉm cười, giơ đũa phép lên không trung vẩy nhẹ, Alina nhìn thấy loáng thoáng một đường sóng gợn nửa trong suốt nhạt màu rạch ngang chân trời.

Lát sau, một gia đinh mắt to, tai to lập tức xuất hiện trên khoảng đất trống trước nhà bếp.

“Xin chào, tiểu thư Alina, rất vui được gặp lại cô. Gia tinh Burley hân hạnh được cống hiến sức lực vì cô.”

Vừa đúng là gia tinh Burley đã dẫn cô đi tham quan Hogwarts cả buổi chiều hôm qua.

“Ôi trời ơi, đây chính là yêu tinh trong truyền thuyết sao? Không ngờ rằng họ thật sự tồn tại!”

Chính vào lúc này, Benítez vừa hay cũng đi ra cửa bếp, nhìn Burley đứng giữa ba người với vẻ mặt kinh ngạc.

Nghe thấy âm thanh sau lưng mình, Alina đột nhiên phản ứng lại, hiện giờ không phải là ở Hogwarts, nơi này là một cô nhi viện Muggle bình thường ở thị trấn Lus nhỏ bé.


“Trời ạ, Giáo sư Dumbledore, ông không lo lắng về Đạo luật bảo mật quốc tế sao, phải biết rằng ở đây khắp nơi đều có người bình thường đó…”

Con ngươi của Alina lập tức co lại, cô quay người, cố gắng đẩy người đàn ông cao to lực lưỡng sau lưng vào trong bếp.

“Đương nhiên không cần lo lắng, đối với tình huống này, chúng ta trước giờ đều có phương pháp đối phó đầy đủ.”

Giáo sư Dumbledore mỉm cười khoát tay, đùa nghịch với cây đũa phép trong tay, không chút để tâm mà nói một cách ung dung.

“Phương pháp… đối phó? Ý ông là…”

Cô bé tóc bạch kim ngừng lại như có điều suy nghĩ, sau đó chắn trước mặt Benítez, một đường dấu ấn trên tay trái đột nhiên sáng lên, cô nhìn chằm chằm vào chiếc đũa phép trong tay Dumbledore như một con báo cái mà nói:

“Cháu trịnh trọng nói rõ cho ông biết, cháu sẽ không cho phép ông dùng Bùa lú đối với ông ấy đâu.”

Dumbledore nhìn cô bé trước mặt một cách đầy hứng thú, đột nhiên ông lại phát hiện ra một điểm khiến ông thích thú.

So sánh với Riddle và Grindelwald, mặc dù Alina Kaslana cũng xuất thân là cô nhi, nhưng dường như cô bé có không ít nhược điểm, ví dụ như sự cố chấp đối với thức ăn, và sự quan tâm đối với người nhà.

Những điểm này trong mắt Grindelwald và Riddle là phần yếu mềm, nhưng theo Dumbledore thấy, đây thường là điểm mạnh mẽ nhất khi chống lại các pháp thuật hắc ám.

“Rất tốt, xem ra hiểu biết của cháu về giới pháp thuật không hề ít, lại còn biết cả cách đối phó bình thường của phù thủy nữa.”

Dumbledore gật đầu khen ngợi, khóe miệng hơi cong lên, trong mắt lộ ra chút tinh quái, cây đũa phép trong tay cụ chỉ về phía trước không nhanh không chậm, nói một cách thong thả.


“Nếu như bây giờ ta muốn thi triển Bùa lú thì cháu cảm thấy cháu có thể ngăn cản được không? Nào, thử ngăn cản ta đi!”

Mặc dù vẻ mặt cụ trông có vẻ rất tùy ý, nhưng trên thực tế ma lực trong toàn bộ cơ thể của cụ Dumbledore đã được huy động hết, sẵn sàng đối phó với các loại phản ứng của Alina bất cứ lúc nào.

Ánh mắt ông khóa chặt lấy khuôn mặt của cô bé lai Veela, rất tò mò Alina sẽ có phản ứng như thế nào khi đối mặt với sự bức ép mạnh mẽ như thế này.

“…”

Alina ngẩng đầu lên, ánh mắt trực tiếp nghênh đón đầu đũa phép của cụ Dumbledore, nuốt nước miếng một cách khó khăn.

Cô há miệng bất lực, đột nhiên nhận ra một điều vô cùng xót xa rằng bất luận cô có khôn vặt hay là giỏi ăn nói như thế nào thì đều cần có điều kiện tiên quyết là đối phương sẽ không dùng sức mạnh cưỡng chế.

Trên một ý nghĩa nào đó thì những hành động trước kia của cô dường như hơi liều lĩnh. Đối với một số cá thể phù thủy hùng mạnh và cực đoan, các điều khoản của giới pháp thuật có thể không thực dụng. Bọn họ chính là kiểu người muốn làm gì thì làm…

Trong đầu Alina đột nhiên hiện ra một câu nói “chỉ có dùng pháp thuật mới có thể đánh bại pháp thuật”.

Khi phù thủy không quan tâm đến lí lẽ, một vài thủ đoạn hiện hành của Muggle, ví dụ như tiền bạc, súng ống, lí sự, tất cả đều mất đi tác dụng.

“Xin cứ tự nhiên, Giáo sư Dumbledore tôn kính.”

Alina trầm mặc nhìn cụ Dumbledore, sau đó cô nhắm mắt lại hít sâu một hơi, giấu tay trái sau lưng, giọng điệu bình tĩnh đến đáng sợ.

Cụ Dumbledore nhướng mày, đũa phép nhắm chuẩn vào Alina, nhẹ nhàng phẩy một cái trong ánh mắt chăm chú hơi run rẩy của cô nhóc.

Oành!

Một bó hoa tươi đẹp kiều diễm nở rộ từ đầu đũa phép.

“Không cần lo lắng, thời đại cưỡng chế yêu cầu thi triển Bùa lú đối với tất cả Muggle đã trôi qua lâu rồi, chắc cháu không cho rằng ta thật sự dám coi thường điều lệnh của Bộ pháp thuật chứ!”


Dumbledore buồn cười nhún vai, lắc đầu đi tới rồi mỉm cười giải thích.

“Từ sau năm 1945, Bộ pháp thuật đã chỉnh sửa lại Đạo luật bảo mật quốc tế rồi, cha mẹ, vợ chồng hoặc con cái có người là phù thủy, người nhà họ sẽ không bị liệt vào phạm vi người cần bảo mật. Là người giám hộ của cháu, ông Benítez dĩ nhiên cũng không nằm trong phạm vi phải giữ bí mật.”

Dumbledore vừa nói, vừa chậm rãi vươn tay ra, theo thói quen muốn xoa cái đầu nhỏ bướng bỉnh của cô bé, thì một bàn tay to dày đã chặn trước mặt của ông.

“Sờ đầu trẻ con nhiều sẽ không cao lên được, hơn nữa tối qua con bé vừa mới gội đầu xong.”

Benítez vươn tay ra, kéo Alina tới bên cạnh mình, lễ độ gật đầu, sau đó nhìn về phía gia tinh và hỏi:

“Cho nên, xin hỏi ông… Burley này, bữa sáng của trường Hogwarts mà ông nói đại khái cần bao lâu mới có thể làm xong rồi đưa tới đây, nửa tiếng nữa là bọn trẻ tỉnh dậy rồi.”

“Gọi tôi Burley là được rồi, bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi.”

Burley khom người xuống một cách tao nhã, rồi giơ ngón tay thon dài lên búng tay nghe tách một tiếng giòn giã.

Trên chiếc bàn ăn bằng gỗ bên cạnh nhà bếp trong nháy mắt đã phủ lên một tấm khăn trắng tinh, bát đĩa sứ đựng đầy đồ ăn lần lượt xuất hiện trên mặt bàn một cách gọn gàng có trình tự.

Sữa, trà, cà phê, nước ép bí đỏ, nước cam, cháo, yến mạch, đường, muối, bơ, ngô, bánh mì nướng, bánh mì, các loại mứt hoa quả, sốt cà chua, mayonnaise, trứng gà ốp, cá trích muối, xúc xích, thịt hun khói, jambon, cá hun khói, cá hồi áp chảo và cà chua nướng…

Cả phòng ăn đơn sơ của cô nhi viện, trong nháy mắt như biến thành phiên bản thu nhỏ của phòng ăn trường Hogwarts vậy.

“Cảm ơn, Burley.”

Dumbledore mỉm cười gật đầu.

“Có thể phục vụ cho cụ Dumbledore là vinh hạnh của tôi, hi vọng các vị dùng bữa vui vẻ.”

Burley nói bằng giọng nói the thé của nó, sau đó lại một lần nữa cúi người thật thấp, rồi búng tay một cái, bụp một tiếng liền biến mất trong không khí.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.