Quan Vận

Chương 491: Xông vào cổng


Đọc truyện Quan Vận – Chương 491: Xông vào cổng

Trần Tinh Duệ trưởng phòng thư ký của Văn phòng Tỉnh ủy năm nay 38 tuổi, cao 1m93, là người cao nhất trong trụ sở của Tỉnh ủy, đương nhiên, cao nhất chính là đề cập đến chiều cao, chứ không phải là chức vụ.
Vốn chiều cao là ưu thế, nhưng ở trụ sở của Tỉnh ủy mọi chuyện đều chú trọng đến phép tắc, đây không phải là chuyện tốt. Trần Tinh Duệ với thân phận là cấp Cục, phóng tầm mắt khắp Tỉnh ủy, người mà cao hơn y một bậc ở khắp mọi nơi, y ở trước mặt bất kỳ cán bộ cấp Phó giám đốc sở nào trở lên, buộc phải khom lưng để chứng tỏ sự kính cẩn với cấp trên, cả ngày, thắt lưng luôn mệt mỏi đau nhức. Không có cách nào, cấp Phó giám đốc sở của Tỉnh ủy khắp nơi, cấp Cục không bằng chó, y không biểu hiện sự khiêm nhường, rất dễ bị lãnh đạo cấp trên cho rằng quá tự cao tự đại mà đày y vào lãnh cung.
Chỉ có y là quá cao, khi nói chuyện cùng lãnh đạo, nếu để cho lãnh đạo ngửa đầu nói chuyện, chẳng khác gì là lãnh đạo ngửi hơi thở của y, y nào dám tỏ ra thái độ ăn trên ngồi trước trước mặt lãnh đạo? Nhưng chiều cao lại quá cao, không khom lưng rất dễ dàng làm cho người ta hiểu lầm y vênh váo tự đắc.
Bao nhiêu lần Trần Tinh Duệ đều oán hận cha mẹ sao lại cho y một thân hình vạm vỡ như vậy, hơn nữa lại sâm nhập vào quan trường sâu như biển, thật sự là làm khổ y.
Càng làm cho y không ngừng phàn nàn chính là, y chẳng những có thân hình cao lớn, chiều cao 1m93, hơn nữa diện mạo thanh tú, đúng, một người đàn ông có thân hình vạm vỡ lại có một gương mặt thanh tú, hơn nữa nét mặt thanh tú lại giống như phụ nữ, nói y là công tử bột cũng không có gì quá đáng. Kỳ thật nếu chỉ là một thân hình vạm vỡ nhưng gương mặt thanh tú công tử bột cũng không có gì, quan trọng là, Chương Hệ Phong – Bí thư Tỉnh ủy chẳng những thấp bé, chiều cao chỉ 1m68, hơn nữa mặt đầy mụn nhọt, tướng mạo xấu xí, khi đứng cùng với Trần Tinh Duệ, gần như cách biệt một trời.
Do như vậy, Chương Hệ Phong rất ghét Trần Tinh Duệ, hình ảnh của y và hình ảnh của Trần Tinh Duệ khi đứng cạnh nhau, tưởng như là duyên trời tác hợp —— duyên trời tác hợp lại có sự tương phản mạnh mẽ, một người cao to, nhà giàu, đẹp trai, một người lùn nghèo, xấu; nhưng vấn đề là, tuy rằng gia thế của Trần Tinh Duệ rất tốt, lại tốt nghiệp ở trường đại học danh tiếng, bằng thạc sĩ, còn Chương Hệ Phong xuất thân từ gia đình công nhân, lại tốt nghiệp từ lớp bồi dưỡng trường Đảng. Bằng đại học không biết thật giả, trên cơ bản chỉ tương đương với trình độ trung học cơ sở, nhưng Chương Hệ Phong lại là Bí thư Tỉnh ủy.
Trong quan trường người làm quan rất kiêng kị, nhất là trung tâm quyền lực Tỉnh ủy tỉnh Yến, Chương Hệ Phong là người đứng đầu cũng hoàn toàn xứng đáng, bằng cấp người khác cao hơn so với y, có thể, nhưng y là Bí thư Tỉnh ủy. Chiều cao người khác cao hơn so với y, cũng có thể, nhưng y là Bí thư Tỉnh ủy. Người khác đẹp hơn y, vẫn có thể, nhưng y là Bí thư Tỉnh ủy.
Y là Bí thư Tỉnh ủy, ẩn ý chính là người đứng đầu của tỉnh Yến, trời đất bao la, quyền lực của y lớn nhất, trước hào quang quyền lực của y, y cần phải sửa sang tướng mạo cho đẹp, phải nâng chiều cao, văn bằng phải mạ vàng, năng lực phải vô song.
Là trưởng phòng của phòng thư ký, Trần Tinh Duệ vốn có nhiều cơ hội có thể tiếp cận Chương Hệ Phong, nhưng bởi vì Chương Hệ Phong rất kiêng kị với tướng mạo và chiều cao của y, cuối cùng y làm cho Chương Hệ Phong không thích.

Lý do mà đường đường là Bí thư Tỉnh ủy không thích có lẽ nói ra không ai tin, nhưng lại là sự thật rành rành, Trần Tinh Duệ rất phiền muộn, thân hình vạm vỡ đẹp trai, lại trở ngại cho sự thăng quan tiến chức trong quan trường, thật đáng thương, chẳng lẽ cao to, nhà giàu, đẹp trai cũng là một cái sai ư?
Cao to, nhà giàu, đẹp trai không phải là sai, nhưng gặp phải lãnh đạo lùn, xấu, nghèo chính là sai rồi.
Đang lúc Trần Tinh Duệ lo lắng cho rằng y hết hi vọng với tiền đồ, tin Quan Doãn bất ngờ được điều đến phòng thư ký của văn phòng Tỉnh ủy khiến hai mắt y tỏa sáng, dường như một ánh sáng lóe lên trong bóng đêm, trực giác nói cho y biết, cơ hội của y đã đến.
Như vậy làm sao trổ hết tài năng trước mặt lãnh đạo có ba phương cách, một là làm việc chăm chỉ, loại phương cách này có yếu tố may mắn bên trong, hơn nữa nhất định phải gặp được lãnh đạo tinh mắt biết nhìn người mới được, nếu gặp phải lãnh đạo chỉ thích nịnh bợ mà không tiếp nhận tài cán, cho dù cả đời có làm việc chăm chỉ cũng không có ngày nổi danh. Hai là vừa làm việc chăm chỉ, vừa tìm cơ hội tuyên truyền chính mình, thiên lý mã thường có, mà Bá Nhạc không thường có, muốn lãnh đạo biết đến và trọng dụng, nhất định phải đem thành tích mà mình làm ra để cho lãnh đạo thấy. Ba là không làm chỉ nói, dùng lời nói thổi phồng, để cho lãnh đạo thấy mình là một người tài đáng đề bạt trọng dụng.
Ba phương cách ở trên chỉ là đường lối bình thường, cũng là phương cách thường thấy nhất, tuy nhiên có con đường bình thường cũng có con đường không bình thường, Trần Tinh Duệ ban đầu vốn cho rằng làm người phải ngay thẳng, không nên ngấm ngầm làm những việc đáng khinh hại người, nhưng thật sự bị sức ép quá mạnh, dưới sự khích lệ nóng lòng muốn đổi đời, y đành vứt bỏ nguyên tắc và cần phải đi con đường không bình thường, để có thể nhận được sự chú ý của Chương Hệ Phong, từ đó y có cơ hội đi ra ngoài, rời xa nơi thị phi của Tỉnh ủy.
Nếu như có thể đem lại niềm vui cho Chương Hệ Phong, và làm cho mọi người hài lòng, y đi ra ngoài, trực tiếp lên làm ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch thành phố cũng không nói chơi. Dưới sự khích lệ của ý tưởng như vậy, Quan Doãn rất không may trở thành bàn đạp cho y
Bởi vì Quan Doãn làm cho Đại Gia ghét, cũng là một trong những người mà Chương Hệ Phong không thích, Đại Gia điều Quan Doãn đến Tỉnh ủy, chính là muốn sắp xếp Quan Doãn. Vừa lúc Quan Doãn được bố trí dưới tay của y, nếu y ra tay hành hạ Quan Doãn đến chết đi sống lại, sẽ được lòng của Đại Gia, cũng như làm mãn nguyện Chương Hệ Phong, y chẳng phải có thể hạnh phúc đứng trên nổi khổ của Quan Doãn, giẫm đạp trên thi thể của Quan Doãn?
Đúng là dựa vào ý nghĩ này, dưới tính cách cổ quái của Chương Hệ Phong, Trần Tinh Duệ bị chèn ép bị phân biệt đối xử, vì tiền đồ cá nhân, quyết hủy hoại tiền đồ của Quan Doãn không thương tiếc, y vì tương lai của mình, đã tạo ra một con đường đầy máu.
Tuy nhiên, Trần Tinh Duệ ít nhiều cũng được nghe truyền thuyết về Quan Doãn, nghe nói Quan Doãn là con rể của nhà họ Kim, còn nói Quan Doãn rất được Tưởng Tuyết Tùng và Lãnh Phong coi trọng, dường như Quan Doãn còn có quan hệ rất tốt với Tề Ngang Dương con trai của Phó bí thư, nhưng thì sao? Đừng nói hiện tại Quan Doãn còn chưa cưới Kim Nhất Giai, cho dù đã cưới Kim Nhất Giai, dưới thế cục hiện nay tình hình nhà họ Kim có xu hướng suy thoái, nhà họ Kim có thể làm gì Chương Hệ Phong chứ? Chương Hệ Phong hiện tại như mặt trời ban trưa, y và người đứng đầu hiện nay có thể là đồng hương.

Nghe nói, khi Chương Hệ Phong tham gia hội nghị Trung Ương, người khác mời rượu, người đứng đầu chỉ nhấp môi, Chương Hệ Phong mời rượu, người đứng đầu đặc biệt cụng ly uống một hơi cạn sạch.
Tưởng Tuyết Tùng và Lãnh Phong thì càng không cần phải nói, một người cách xa Bắc Kinh, ở xa tỉnh Yến, một người khác là Trưởng ban thư ký Thành ủy ở Hoàng Lương, tay không đủ dài, duỗi không đến Tỉnh ủy.
Được rồi, cho dù Quan Doãn có quan hệ mật thiết với Tề Ngang Dương, nhưng tin rằng Tề Toàn là người có trí tuệ chính trị hơn người sẽ không nhúng tay vào chuyện Đại Gia sắp đặt cho Quan Doãn, đưa mắt ra khắp tỉnh Yến, sau khi Mộc Quả Pháp bị Chương Hệ Phong dối xử lạnh nhạt, ai còn dám khiêu chiến với quyền uy của Chương Hệ Phong? Mà ngay cả Trần Hằng Phong vừa mới có tương lai tươi sáng, cũng vì chuyện của Mộc Quả Pháp, bị bóp chết ngay khi còn trứng nước.
Căn cứ vào nhận thức ở trên, Trần Tinh Duệ cho rằng khai đao Quan Doãn là chuyện tốt, là chuyện tốt báo đáp cho Đại Gia.
Để cho Quan Doãn sáng mai trình diện, cũng là trò hay mà y chuyên tâm an bài, muốn cho Quan Doãn sáng mai ngày đầu tiên vừa trình diện đã bẽ mặt. Sau khi an bài mọi thứ, tâm tình của Trần Tinh Duệ rất tốt, đi ra ngoài văn phòng đi tới chỗ hành lang hút thuốc.
Chỗ hút thuốc ở cuối hành lang, dễ dàng nhìn thấy cổng chính của trụ sở Tỉnh ủy. Trần Tinh Duệ vừa mới châm một điếu thuốc Gấu Mèo, dùng sức hít một hơi, khi đang khóai cảm đắm chìm trong làn khói ô nhiễm, bỗng nhiên, một chiếc xe BMW và một chiếc xe Mercedes-Benz trước sau đi vào cổng chính, tốc độ của hai chiếc xe cực nhanh, không thèm để ý đến sự ngăn cản của bảo vệ, xông thẳng vào trụ sở của Tỉnh ủy.
Trần Tinh Duệ ném tàn thuốc xuống, trong lòng tức giận, nổi cơn tam bành, ai lớn gan như vậy, dám tấn công trụ sở Tỉnh ủy, chán sống phải không? Mặc dù y chỉ là Trường phòng thư ký, không phải là người quản lý sự vụ của cơ quan hoặc là trưởng ban đội bảo vệ, nhưng tinh thần trọng nghĩa cho phép, khiến y giận không kềm được, chạy thẳng xuống dưới lầu, chuẩn bị giáo huấn hai tên lái xe Mercedes-Benz không biết trời cao đất dày.
Lái Mercedes-Benz nghĩ là giỏi rồi hả? Cũng không trợn to mắt chó nhìn chỗ này là chỗ nào? Nơi này là trụ sở của Tỉnh ủy, không phải là ai cũng có thể tùy tiện đi vào nơi này, cũng không phải là nơi để cho mấy người có chút tiền dơ bẩn có thể giương oai, vừa nghĩ, Trần Tinh Duệ vừa ra roi thúc ngựa, sau nửa phút, đã vọt xuống dưới lầu.

Dưới lầu, bảo vệ vác súng lên vai, đạn lên nòng, bao vây chiếc xe BMW và Mercedes-Benz.
Trước năm 2000, công việc bảo vệ của trụ sở tỉnh ủy cũng không nghiêm mật như vậy, một cổng chỉ có một người bảo vệ canh gác, tuy là súng lục, cũng không gắn đạn. Tuy nhiên trong phòng bảo vệ, đã có năm sáu cây súng đạn đã được lên nòng, đạn lên nòng ở chế độ chờ, dù sao ở trong Tỉnh ủy có các quan lớn cấp Bộ trưởng.
Tỉnh Yến trước kia còn chưa từng xảy ra chuyện xe tấn công vào trụ sở Tỉnh ủy, hai chiếc xe hơi này không đăng ký ở cổng, không quan tâm đến việc bảo vệ chặn lại, trực tiếp gào thét vọt vào trụ sở Tỉnh ủy, nhất thời kinh động đến mọi người.
Một số nhân viên bảo vệ, rầm rầm kéo cò súng, nhắm ngay hai chiếc xe hơi.
Tiếng cửa xe của chiếc BMW vừa vang lên, một người từ phía trên đi xuống, là một gã thanh niên chừng 24 tuổi, bình tĩnh, mỉm cười, đẹp trai, phong độ mà thong dong. Bảo vệ thấy, tỏ ra ngạc nhiên, không quen biết
Cửa xe của chiếc Mercedes-Benz vừa vang lên, một người từ phía trên đi xuống, cũng là một gã thanh niên trẻ tuổi, lớn hơn mấy tuổi so với gã lái chiếc xe BMW, vẻ mặt của y bình tĩnh thong dong mỉm cười, tuy nhiên xem ra nụ cười có chút ôn hòa hơn gã lái chiếc BMW, nụ cười của y có chút bất cần đời.
Bảo vệ vừa thấy người thanh niên của chiếc xe Mercedes-Benz, liền choáng váng, tất cả buông súng xuống, cũng phải, ai dám dùng súng chỉ vào đường đường là công tử số một của tỉnh Yến.
Tuy nhiên… công tử số một của tỉnh Yến xông vào trụ sở Tỉnh ủy có thể không đáng truy cứu trách nhiệm, nhưng gã thanh niên lái chiếc xe BMW thì không được, một gã cầm đầu bảo vệ tiến về phía người thanh niên lái chiếc BMW lạnh lùng quát:
– Cậu là ai? Tự tiện xông vào trụ sở Tỉnh ủy, mời đi một chuyến theo chúng tôi.
Người thanh niên của chiếc xe BMW cười ha hả:

– Đi một chuyến? Đi đâu? Tôi còn có việc, các anh đừng cản trở.
Bảo vệ thiếu chút nữa không khỏi cười, y gặp qua rất nhiều người thanh niên không biết trời cao đất dày như gã thanh niên này, cho rằng trụ sở Tỉnh ủy là nơi muốn đến thì đến muốn đi thì đi? Tự tiện xông vào trụ sở Tỉnh ủy, được, giáo huấn một trận, thông báo cho đơn vị quản lý dạy dỗ, trực tiếp cho đi cải tạo lao động một năm.
– Đi đâu hả?
Bảo vệ cười lạnh.
– Đi cải tạo lao động.
– Đúng, trước bắt lại, đợi trưởng phòng Lưu của đội bảo vệ đến, đích thân xử lý.
Trần Tinh Duệ đúng lúc chạy tới, chắp tay sau lưng, lên mặt nạt nộ.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.