Quan Vận

Chương 436: Hiện tại cần cậu


Đọc truyện Quan Vận – Chương 436: Hiện tại cần cậu

Điều này là bắt đầu từ đâu? Mộc Quả Pháp đột nhiên nói, Quan Doãn có chuẩn bị tâm lý mới là lạ, hắn vừa mới tháo gỡ cục diện của Hoàng Lương, vở kịch đang trình diễn, làm sao có thể bỏ sự nghiệp chưa hoàn thành ở Hoàng Lương, lại đến Tỉnh ủy?
Hơn nữa với cấp bậc của hắn, đến Tỉnh ủy cũng vô dụng.
– Cậu ngồi xuống trước, nghe tôi nói.
Hạ Đức Trường ra dáng bề trên, hai tay đè chặt vai Quan Doãn, để cho hắn ngồi yên trên ghế.
– Vừa rồi Chương Nhị Cẩu đứng ở cổng cậu biết là ai không?
– Y nói là người thân thích của Bí thư Chương, tôi cảm thấy không hẳn là vậy, Bí thư Chương sao lại có những người thân thích như vậy?
Quan Doãn không hiểu nói.
– Bí thư Chương hẳn là người rất kỷ luật.
– Trong mắt cậu, Bí thư Chương là người như thế nào?
Vẻ mặt Mộc Quả Pháp cười bí hiểm.
– Thời gian công tác của Bí thư Chương ở tỉnh Yến, không ngừng đưa ra những ý tưởng tích cực, ông ý thức rất mạnh mẽ về cải cách và mở cửa, có ý chí tiến thủ tích cực, dứt khoát, quyết định mọi việc một cách nhanh chóng và thực hiện các hạng mục công việc rất chu đáo, vì sự phát triển kinh tế xã hội và mở cửa cải cách của tỉnh Yến mà đã trút hết tâm huyết lớn, là người có năng lực làm việc rất cao.
– Ha ha, trong mắt của cậu, hình tượng của Bí thư Chương rất cao lớn.
Mộc Quả Pháp cười ha ha.
– Nguyên Võ Bân là ai, cậu biết không?

Quan Doãn suy nghĩ:
– Nguyên là Bí thư Thành ủy Tần Đường.
Hắn vừa nghĩ, lại ngạc nhiên hỏi.
– Tuổi của ông ta còn chưa đến, sao lại có thể rút lui?
– Khi Nguyên Võ Bân còn đảm nhiệm Bí thư thành ủy của Tần Đường, Chương Hệ Phong lên làm Chủ tịch tỉnh không bao lâu, đã đến thăm y, mang theo chủ thầu công trình xây dựng thành phố phía Bắc. Không lâu sau, tên chủ thầu lại một mình tìm đến y, cầm lá thư giới thiệu của Chương Hệ Phong. Yêu cầu phê duyệt cho công trình. Qua chuyện này, Bí thư Nguyên đã có ấn tượng không tốt đối với Chương Hệ Phong. Sau khi Chương Hệ Phong tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, Ban tổ chức trung ương cử người đến Tỉnh tiến hành kiểm tra đánh giá theo thông lệ, Thái Cao Tuệ nguyên là Bí thư Tỉnh ủy phản đối Chương Hệ Phong tiếp nhận chức vụ Bí thư Tỉnh ủy, phía dưới rất nhiều Bí thư Thành ủy cấp thành phố cũng phản đối, Nguyên Võ Bân là một trong những người phản đối mạnh mẽ nhất.
– Khi bỏ phiếu bầu cho Chương Hệ Phong, có thể không ký tên, cũng có thể ký tên, nhưng ngay trước mặt Chương Hệ Phong, Nguyên Võ Bân đã trịnh trọng viết như vậy —— đồng chí Hệ Phong tham gia làm kinh tế còn có thể, nhưng chưa đủ tư cách làm Bí thư Tỉnh ủy, đề nghị trung ương chọn người khác. Sau Nguyên Võ Bân ký tên, y ngay trước mặt Chương Hệ Phong cầm lá phiếu xếp lại nhét vào hòm phiếu.
Mộc Quả Pháp lắc đầu:
– Đó là một nét bút lớn cũng là cuối cùng trong cuộc đời chính trị của Nguyên Võ Bân, giá mà ông phải trả là chẳng mấy chốc đã bị tước đoạt hết chức vụ, biến thành một dân đen.
Trả đũa phục thù đối với Bí thư Thành ủy người đã bỏ phiếu phản đối y, không phải là một hành động mà Bí thư Tỉnh ủy nên có, Chương Hệ Phong là người như vậy? Quan Doãn tuy là thư ký số một ở Hoàng Lương, là trung tâm quyền lực ở Hoàng Lương, nhưng dù sao vẫn còn cách xa trung tâm quyền lực của Tỉnh ủy, đối với tác phong và tính cách của lãnh đạo Tỉnh ủy chỉ có thể biết được thông qua một số tin đồn.
Bí thư Tỉnh ủy cũng tốt, Chủ tịch Tỉnh cũng thế. Quản lý nắm giữ một tỉnh, toàn tỉnh chưa hẳn đều nghe theo lệnh của y mà làm, phải có người biết phản đối mới thể hiện sự trong sạch và dân chủ trong chính trị, đồng thời cũng thể hiện rõ khí phách và sự độ lượng của kẻ bề trên, Chương Hệ Phong trực tiếp tước đoạt mọi thứ của Nguyên Võ Bân. Quả là lòng dạ hẹp hòi, hơn nữa cũng thật là tàn ác.
Hạ Đức Trường nói tiếp:
– Thường Công Võ nguyên là Bí thư Thành ủy thành phố Lang, năm ngoái, Chương Tiện Thái đã chạy đến nhà y, yêu cầu ký hợp đồng hơn 200 triệu để trùng tu công trình xây dựng cao ốc trung tâm triển lãm khu kinh tế mới. Sau khi bị y khéo léo từ chối, năm nay, y vì lý do nhu cầu của công việc đã điều đến làm Giám đốc sở kiểm toán mà rất nhiều người không biết là kiểm toán gì . Mà sự phản đối của Bí thư cũ cũng không thu được kết quả gì, ngược lại sau khi ông về hưu mấy năm, trước cửa vắng vẻ, mọi người dưới ảnh hưởng của thế lực Chương Hệ Phong, không người nào dám đến thăm hỏi nhà Bí thư cũ.
Một Bí thư Thành ủy lại đảm nhiệm Giám đốc sở, tuyệt đối là sự điều chuyển ngang. Chương Tiện Thái là ai, không cần Hạ Đức Trường giới thiệu Quan Doãn cũng biết rõ, là con trai duy nhất của Chương Hệ Phong. Mà Chương Hệ Phong vì muốn tạo danh tiếng cho y, không những không tôn trọng Bí thư cũ, còn không cho người đến viếng thăm nhà Bí thư cũ, quả thật rất quá đáng.

– Chương Hệ Phong có một biệt hiệu, Quan Doãn, không biết cậu đã từng nghe chưa?
Hạ Đức Trường ngồi đối diện Quan Doãn, Mộc Quả Pháp mẫu mực chắp tay sau lưng đứng phía trước cửa sổ, Quan Doãn vốn không ngồi xuống, đứng nghiêm nghị.
– Nghe nói, Chương Hệ Phong là nhà thầu lớn nhất của Tỉnh Yến.
– Ha hả, đúng là.
Hạ Đức Trường lắc đầu cười.
– Bắc Thành Nhất Kiến đến từ quê nhà của Chương Hệ Phong, ở tỉnh Yến vốn là một công ty xây dựng nhỏ không được biết đến, sau lại nhờ mối quan hệ Chương Hệ Phong mà bắc thang leo lên, trang hoàng tu sửa nhà cho Chương Hệ Phong, lại kết thân với Chương Tiện Thái, từ đó về sau, Bắc Thành Nhất Kiến bắt đầu hành trình bách chiến bách thắng, không gì không được ở tỉnh Yến, tất cả các hạng mục lớn ở thị trường xây dựng của thành phố Yến tỉnh Yến đều bị Bắc Thành Nhất Kiến cho vào túi, chính là do Bắc Thành Nhất Kiến điên cuồng ở dưới sự ủng hộ của Chương Hệ Đỉnh đã kéo về tất cả hạng mục lớn của toàn tỉnh, làm cho các doanh nghiệp xây dựng nhà nước của tỉnh Yến rơi vào bờ vực đóng cửa phá sản, Tào Vĩnh Quốc nguyên Cục trưởng cục Xây dựng tỉnh thành đã tặng cho Chương Hệ Phong một biệt hiệu là nhà thầu lớn nhất của tỉnh Yến.
Hoá ra biệt hiệu nhà thầu lớn nhất của tỉnh Yến là do Tào Vĩnh Quốc đặt, Quan Doãn muốn cười nhưng lại kìm nén, thảo nào Tào Vĩnh Quốc với vị trí hiển hách là Cục trưởng cục Xây dựng tỉnh thành lại bị điều đến đảm nhiệm chức Cục trưởng Cục Đo vẽ bản đồ của Tỉnh, từ cục Xây dựng đô thị một trong tám cục lớn điều tới cục Đo vẽ bản đồ, cũng là điều chuyển ngang. Lẽ ra cứ cho là người cấp dưới đặt một biệt hiệu cho Bí thư Tỉnh ủy cũng không có gì, là chuyện thường, thân là kẻ bề trên, nếu ngồi trên cao, phải có lòng khoan dung chịu đựng sự chỉ trỏ của người khác, không nghĩ Chương Hệ Phong vì một biệt hiệu đã thù hằn chuyển Tào Vĩnh Quốc đi, dùng hình ảnh bụng chuột ruột gà miêu tả y cũng không có gì quá đáng.
– Kỳ thật Tào Vĩnh Quốc bị điều khỏi Cục Xây dựng đô thị, chủ yếu cũng là do Cục trưởng Tào là người rất chính trực, mấy lần muốn bảo vệ công ty xây dựng tỉnh Yến, kết quả Cục trưởng Tào vô tình đã cản đường của nhà thầu lớn nhất của tỉnh Yến, sau khi bị cảnh cáo, Cục trưởng Tào vẫn làm theo ý mình, cuối cùng ông vẫn bị điều khỏi Cục Xây dựng đô thị tỉnh thành, nhường vị trí cho người khác lên thay.
Vẻ mặt Mộc Quả Pháp hơi thương xót lắc đầu.
– Thật đáng tiếc cho Cục trưởng Tào, ông là một cán bộ có nguyên tắc, khi ông đảm nhiệm Cục trưởng cục Xây dựng đô thị, đã làm cho ngành xây dựng Tỉnh Yến phát triển phồn vinh, kết quả hiện tại….
– Hiện tượng ngành xây dựng chỉ là một mặt, không khí chính trị của Tỉnh ủy hiện tại rất căng thẳng, đấu đá nhau rất kịch liệt, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự ổn định và phát triển của tỉnh Yến.
Vẻ mặt Hạ Đức Trường lo lắng.
– Quan Doãn, Trưởng ban thư ký Mộc và tôi, hiện tại đều cần cậu.

– Tôi….
Quan Doãn lắc đầu.
– Tôi thì có thể làm được gì?
Có lẽ mượn điểm thăng bằng các lực lượng khắp nơi, hơn nữa cùng với vai trò điểm tựa của hắn, hắn ở thành phố Hoàng Lương, có thể đấu trí với Trịnh Thiên Tắc, nhưng đi tới Tỉnh ủy, đối mặt thế cục rắc rối phức tạp, thêm vào đó quan hệ cá nhân rườm rà, hắn chỉ là một cấp phòng lại liên kết với Mộc Quả Pháp và Hạ Đức Trường tham gia đấu tranh với nhân vật bên trong Tỉnh ủy, thì có ích lợi gì?
– Điều cậu tới Tỉnh ủy, là một ván cầu, Trưởng ban thư ký Mộc có ý là, trước đến Tỉnh ủy, sau đó tìm một cơ hội thích hợp điều đến Cục thuế nhà nước của Tỉnh.
Hạ Đức Trường trưng cầu ý kiến của Quan Doãn.
– Đây là một cơ hội tốt, cậu đừng nên bỏ lỡ.
– Đến Cục thuế nhà nước của Tỉnh?
Quan Doãn càng mơ hồ, Cục thuế nhà nước tuy là đơn vị tốt, nhưng hắn từ là thư ký số một của Thành ủy lại chuyển tới Cục thuế nhà nước, dường như không ổn, Cục thuế nhà nước có tốt cũng chỉ là cơ quan trực thuộc Tỉnh, từ góc độ phát triển lâu dài, nhất định không bằng cơ quan Thành ủy hoặc cơ quan Tỉnh ủy.
– Cục trưởng cục thuế nhà nước ở Tỉnh là Đại Gia.
Hạ Đức Trường khẽ mỉm cười,
– Đại Gia là ai, cậu nhất định biết rõ.
Trong chốn quan trường ở tỉnh Yến, có lẽ có người không biết mấy tên của ủy viên thường vụ Tỉnh ủy, nhưng gần như không ai không biết đến danh tính của Đại Gia. Quan Doãn chỉ là hình tượng của tất cả thư ký ở thành phố Hoàng Lương, mà Đại Gia lại là hình tượng cho tất cả thư ký toàn Tỉnh, nguyên nhân là bởi vì Đại Gia từng là thư ký của Chương Hệ Phong, là thư ký số một có tiếng tăm lừng lẫy nhất tỉnh Yến.
Dùng từ thư ký số một của tỉnh Yến không đủ để miêu tả lực ảnh hưởng của Đại Gia ở tỉnh Yến, cũng có người âm thầm gọi y là Bí thư số hai, ngụ ý vô tình y trở thành người thứ hai của Tỉnh Yến xếp sau Chương Hệ Phong. Với cách xưng hô Bí thư thứ hai này sẽ làm Trần Hằng Phong rất bất mãn, dù sao, Trần Hằng Phong mới là nhân vật số hai của tỉnh Yến.
Khi Đại Gia đảm nhiệm thư ký của Chương Hệ Phong, y rất kiêu ngạo và ngạo mạn, người ở tỉnh Yến hầu như đều biết đến. Sự từng trải của Đại Gia mang nhiều sắc thái, từng được mọi người gọi là thiếu niên chính trị. Quan Doãn 24 tuổi làm thư ký Thành ủy, đã chấn động một thời, mà Đại Gia mới 28 tuổi đã trở thành Thư ký số một của Tỉnh ủy.
Từ đó đến nay, thời gian năm năm, Đại Gia từ cấp Cục trở thành cán bộ cấp sở, trở thành người trẻ tuồi nhất nước đảm nhiệm Cục trưởng Cục thuế nhà nước cấp Sở, tuy chỉ mới 34 tuổi. Cuộc đời của Đại Gia trải qua những lần rất đặc biệt, ba lần bị điều xuống dưới rèn luyện, lại ngoi lên làm lại từ đầu, lên voi xuống chó, y từng tự xác định cho định mệnh của mình là cả đời phải sống thật huy hoàng.

Còn có truyền thuyết nói y từng thao túng qua bảy cán bộ cấp tỉnh, còn đánh bất tỉnh một lãnh đạo cấp tỉnh, tóm lại, với thành tích của Đại Gia, có quá nhiều câu chuyện truyền kỳ khiến cho người ta trố mắt đứng nhìn, khiến trên người của y tràn đầy sắc thái truyền kỳ và chồng chất nhiều ánh hào quang.
Quan Doãn hiểu dụng tâm mà Hạ Đức Trường và Mộc Quả Pháp sắp xếp cho hắn kế tiếp —— thành lũy dễ dàng công phá nhất là từ nội bộ, muốn đánh bại Chương Hệ Phong, biện pháp tốt nhất là nhằm vào người thân tín của y ra tay. Nếu Đại Gia bị tra ra vấn đề nghiêm trọng, như vậy Chương Hệ Phong là người lãnh đạo phải có trách nhiệm với tất cả những gì mà Đại Gia đã làm.
Trên người Đại Gia có chuyện gì hay không, nhất định có, nhưng hiện tại Đại Gia đang sáng giá, y vừa mới thăng nhiệm Cục trưởng cục thuế nhà nước, chạm tay có thể bỏng, ngay cả khi hắn chuyển đến Cục thuế nhà nước thì như thế nào?
Chính không biết nên trả lời vấn đề của Hạ Đức Trường và Mộc Quả Pháp như thế nào, Mộc Quả Pháp lại thấy tốt liền thu, y cười ha hả:
– Tốt lắm, chuyện phiếm nói xong rồi, bắt đầu nói chính sự rồi, Quan Doãn, bài văn đã mang đến?
Quan Doãn mang theo bài văn của Giáo sư Thôi đến Tỉnh ủy, chính là muốn tự tay giao cho Mộc Quả Pháp, Mộc Quả Pháp là Trưởng ban thư ký Tỉnh ủy, chủ biên các tài liệu tham khảo nội bộ của Tỉnh ủy.
– Đã mang đến.
Quan Doãn đưa bài văn.
– Nhờ Trưởng ban thư ký xem qua.
– Không cần xem, bài văn của giáo sư Thôi, rất hay, lập tức sắp xếp.
Mộc Quả Pháp tiếp nhận bài văn, không cần xem liền ký tên vào.
Di động của Quan Doãn bỗng nhiên liền vang lên.
Vừa thấy điện thoại, đúng là Tưởng Tuyết Tùng gọi điện đến, trong lòng Quan Doãn căng thẳng, hay là Hoàng Lương có biến cố?



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.