Đọc truyện Quân Thiếu Độc Sủng: Thiên Kim Kiểm Sát Trưởng – Chương 29: Án lâm văn hi (5)
Editor: Quỳnh Nguyễn
Ngô Diễm lại bị dẫn tới, Mậu Hinh bắt đầu thẩm vấn: “Người làm chứng, căn cứ lời khai người bị hại, cô ấy nghe được cô nói với mấy quản lí giao tiếp, Minh nhị thiếu ở Hoàng Đình. Cô ấy còn cố ý hỏi cô, có phải nhị thiếu ở đây hay không? Cô nói ở đây, có phải hay không?”.
“Tôi nói là Minh Nhị gia ở Hoàng Đình, cô hỏi cũng là Minh Nhị gia.”. Ngô Diễm trả lời.
“Người làm chứng, tôi hi vọng cô hiểu, bất luận kẻ nào ở trên tòa án nhất định đều phải nói thật, nếu không có thể lấy tội ngụy tạo chứng cứ giả khởi tố cô.”. Mậu Hinh hỏi.
“Tôi biết, cho nên tôi nói đều là lời nói thật.”. Ngô Diễm trả lời.
“Chánh án, tôi xin mở camera tầng 10 Hoàng Đình lúc ấy.”. Mậu Hinh nói, tại phòng Hoàng Đình là nơi riêng tư khách nhân, không cho phép có cameras, nhưng ở hành lang Hoàng Đình, đại sảnh, các khu giải trí chung khác đều có cameras.
Mậu Hinh bắt đầu mở giữa chừng, mãi đến khi Lâm Văn Hi từ một gian phòng đi ra, sau đó nói chuyện với Ngô Diễm, bởi vì cameras không có hiệu quả thu âm cho nên chỉ có thể nhìn hình miệng.
“Tôi cố ý mời tới một chuyên gia có nghiên cứu đối với khẩu hình, anh ấy có thể nói cho tôi biết lúc ấy Lâm Văn Hi rốt cuộc hỏi Minh nhị thiếu hay là Minh Nhị gia?”. Mậu Hinh nói xong quay đầu nhìn về phía Ngô Diễm, thấy sắc mặt Ngô Diễm đã thay đổi, cô nói, “Nếu nhận định người bị hại hỏi là Minh nhị thiếu, người làm chứng Ngô Diễm – kẻ khả nghi làm chứng cứ giả, tôi xin toà án giam cô.”.
“Phê chuẩn.”. Chánh án trả lời.
“Ngô Diễm, lại cho cô một cơ hội, lúc ấy người bị hại Lâm Văn Hi hỏi là Minh nhị thiếu hay là Minh Nhị gia?”. Mậu Hinh hỏi.
Ngô Diễm cũng không dám nhìn những người khác, trong đầu rối bời nói lung tung: “Cô, cô hỏi là Minh nhị thiếu?”.
“Cô hỏi là Minh nhị thiếu, vì sao cô chỉ cô ấy vào phòng bị cáo? Thậm chí tự mình dẫn cô đi.”. Mậu Hinh hỏi.
“Bởi vì Nhị gia phân phó, Nhị gia cố ý để cho chúng tôi dùng giọng nói Lâm Văn Hi có thể nghe được bàn tán về Minh nhị thiếu, nói nhị thiếu ở Hoàng Đình. Tất cả mọi người đều biết Lâm Văn Hi cực kỳ thích nhị thiếu, mỗi lần tới Hoàng Đình chỉ cần biết nhị thiếu ở đây, cô nhất định sẽ đi gặp nhị thiếu. Quả nhiên không ngoài chúng tôi dự liệu, nhắc tới Minh nhị thiếu Lâm Văn Hi cũng rất kích động, nói cô muốn gặp nhị thiếu, bảo tôi dẫn cô đi. Tôi dựa theo Nhị gia phân phó, dẫn cô đến phòng Nhị gia.”. Ngô Diễm nói.
“Ở phòng bị cáo đã xảy ra chuyện gì?”. Mậu Hinh hỏi lại.
“Lâm Văn Hi vừa vào phòng phát hiện là Minh Nhị gia, hỏi tôi vì sao không phải nhị thiếu, xoay người muốn đi. Nhưng Nhị gia đã ôm lấy cô, sau đó ra hiệu bảo tất cả mọi người chúng tôi ra ngoài.”. Ngô Diễm nói.
“Cho nên cô đã thành đồng lõa của bị cáo Minh Văn Thức trong vụ án hiếp dâm Lâm Văn Hi.”. Mậu Hinh nói.
Hỏi đến đây rồi, không chỉ có Minh Văn Thức không khống chế được, sắc mặt Minh Nhất Kỳ chờ xét xử cũng đã thay đổi.
“Chúng tôi đều cho rằng, Nhị gia muốn bao dưỡng Lâm Văn Hi.”. Ngô Diễm vội vàng giải thích, “Bởi vì trước đó mọi người đều biết, Lâm Văn Hi muốn đạt được vai diễn Mai phi, nhất định phải lấy lòng Nhị gia, hiện tại chỉ là cho Lâm Văn Hi cơ hội thôi. Tất cả mọi người cho rằng, Lâm Văn Hi chỉ đang làm nũng, Nhị gia tung mồi cô khẳng định sẽ nghe theo. Cho nên chúng tôi cũng không nghĩ nhiều, Nhị gia bảo chúng tôi ra ngoài, chúng tôi liền ra ngoài.”.
“Cô nói chính là cô cho rằng, hoặc là nhân viên công tác câu lạc bộ Hoàng Đình các cô cho rằng, trong các cô không có ai hỏi qua Lâm Văn Hi có nguyện ý hay không? Kỳ thật cô mang cô ấy đến phòng bị cáo Minh Văn Thức cô ấy liền xoay người đi, đã rõ ràng biểu đạt cô ấy không muốn, nhưng không có một người để ý, còn đẩy cô ấy vào hang sói.”. Mậu Hinh lớn tiếng hỏi.
“…” Ngô Diễm không nói lời nào, sắc mặt xấu hổ.
Hỏi đến nơi đây, Tiểu Nam nói thầm vài câu ở bên tai Mậu Hinh, Mậu Hinh đã nói: “Chánh án, người bị hại Lâm Văn Hi bày tỏ, cô có thể tiếp thu thẩm vấn rồi.”.