Quản Lý Diệp Hôm Nay Không Làm Người

Chương 23: Nhận Thông Báo


Đọc truyện Quản Lý Diệp Hôm Nay Không Làm Người – Chương 23: Nhận Thông Báo


Hạ Hựu Nhiên cầm di động mở ra xem, tất cả đều là tin nhắn Diệp Dung gửi cho nàng.

【Y quản lý*】: Tiểu muội muội, em chạy nhanh thật đấy, chẳng lẽ đã quên chị đang nắm trong tay nhược điểm của em?
*Tên Weibo của Diệp Dung
Tiếp đó là một số tấm ảnh đã được làm mờ.

Đây là ảnh mà hôm đi chụp poster quảng bá Diệp Dung đã chụp cho nàng, trong ảnh nàng quỳ gối trên ghế sô pha, lộ ra bả vai, còn nghe theo chỉ đạo của Diệp Dung khẽ cắn môi, hất cằm, cực kỳ giống một nhà thám hiểm đang lạc lối trên đỉnh núi dục vọng.

Ảnh chụp khi đó đã rất kích thích nhưng trải qua khâu hậu kỳ lại càng đặc sắc, ngay cả Hạ Hựu Nhiên tự nhìn mình mà còn tim đập chân run, nàng không ngừng tự hỏi, bản thân ở trong mắt Diệp Dung là như vậy sao? Có phải quá phóng đãng hay không?……!
Tiếp đến là tấm ảnh Diệp Dung bị bịt mắt và còng tay kèm theo dòng chữ: Khi nào mới trả còng tay cho chị?
【Y quản lý】: Hừ, lại còn không trả lời cơ đấy.

Tin nhắn đã được gửi từ 3 ngày trước, sau khi Hạ Hựu Nhiên bỏ lại Diệp Dung ở khách sạn.

Bảo sao Hạ Hựu Nhiên không nhận được hồi âm của cô, nhất định là do Diệp Dung giận vì nàng không trả lời tin nhắn.

Hạ Hựu Nhiên thở dốc lo lắng.

“Hạ Hạ, em có sao không?” Chu Phàm Nhân quan tâm nhìn nàng, “Có chuyện gì hả? Hay em không khoẻ?”
Hạ Hựu Nhiên là em út trong nhóm, thời gian thực tập cũng ngắn nhất.

Vì thế trên mạng hay lan truyền những lời khó nghe như nói nàng ra mắt chỉ dựa vào khuôn mặt, là thành viên bất tài nhất nhóm.

Thực tế cường độ tập luyện của Hạ Hựu Nhiên là nặng nhất, nàng thường xuyên ở lại tập một mình, tuổi còn nhỏ nhưng ý chí vô cùng kiên định, một khi đã quyết thì nhất định không bỏ cuộc.

Chỉ có hai nguyên nhân khiến Hạ Hựu Nhiên điên cuồng tập luyện, một là quá phấn khích, hai là phi thường tức giận, biểu cảm của nàng hiện tại dường như là vừa vui mà cũng vừa buồn.

Nàng khẩn trương siết chặt bàn tay, “Chị, chị biết không, người bạn kia của em, crush của cậu ấy đã trả lời lại, không phải ở WeChat mà ở Weibo, không biết vì sao, nhưng, nhưng, nhưng……”
“Hạ Hạ, hít thở đều, đừng kích động.” Chu Phàm Nhân giơ tay ra dấu cho nàng thở đều, đến khi Hạ Hựu Nhiên đã trấn định thì đột nhiên không nói chuyện nữa, lẳng lặng đi qua góc khác rồi dựa vào tường, tay cầm di động phát run.

Chu Phàm Nhân muốn đi qua hỏi nhưng bị Cố Tri Canh đè vai xuống, đặt một ngón tay lên môi và thở dài.

Hạ Hựu Nhiên đập trán vào tường phát ra tiếng, Chu Phàm Nhân và Cố Tri Canh đồng loạt quay đầu lại nhìn nàng.


Chu Phàm Nhân lo lắng muốn đứng dậy lại bị Cố Tri Canh ngăn lại, tiếp tục thở dài.

Chu Phàm Nhân ngơ ngác: “Ủa là sao, là sao???”
Hạ Hựu Nhiên tự đập đầu vào tường xong thì gửi lại rất nhiều tin nhắn nhưng đầu bên kia vẫn bặt vô âm tín.

Hạ Hựu Nhiên đợi một lúc lâu, chỉ thấy những bài quảng bá cho chương trình của ekip.

Mấy ngày nay ekip vẫn luôn ấp ủ một kế hoạch hoành tráng, chỉ thỉnh thoảng đăng một vài hình ảnh cùng video ngắn để nhá hàng.

Diệp Dung sẽ không tham gia quảng bá ở giai đoạn đầu vì ekip muốn giữ bí mật đến phút chót.

Họ chỉ cho hiện bóng lưng của cô, có lần còn phát một đoạn ghi âm giọng cô khiến fans không ngừng đoán già đoán non.

Có người còn lập hẳn một topic để đoán xem cô là ai, nào là diễn viên rồi ca sĩ, thậm chí là thiên kim tiểu thư nào đấy nhưng vẫn không có kết quả.

Cuối cùng mọi người đành đưa ra kết luận là: “Tân binh”.

Số người tham gia thảo luận càng lúc càng nhiều, chỉ mới mấy phút mà chủ đề #Người_con_gái_áo_đỏ# đã lập tức leo lên hot search.

Hạ Hựu Nhiên vốn định tag Diệp Dung nhưng lại sợ phá hỏng kế hoạch quảng bá, tay lặng lẽ thu hồi.

Hạ Hựu Nhiên nóng lòng gửi đi lời mời kết bạn: Diệp Dung tỷ, em là Hạ Hựu Nhiên đây.

Xin lỗi chị vì mấy ngày nay em không vào Weibo.

Một lát sau di động của nàng liền rung lên, trong danh sách có thêm một chấm đỏ và một ảnh đại diện!
Diệp Dung đã đồng ý kết bạn!!!
Hạ Hựu Nhiên thăm dò: 【 Diệp Dung tỷ, em là Hạ Hựu Nhiên.

Thật ngại quá, em không thấy tin nhắn trên Weibo.


Đối phương không trả lời.


Hạ Hựu Nhiên nhắn cả tràng tin nhắn xong thì bất thình lình khung chat xuất hiện hơn chục tấm hình, tất cả đều là ảnh chụp hôm ở studio.

Nàng bừng tỉnh, hoá ra Diệp Dung đã chụp cho nàng nhiều như vậy.

Ngày đó hai người ở chung không bao lâu.

Hạ Hựu Nhiên: 【 Đẹp quá, Diệp Dung tỷ, em cảm thấy chị chụp còn đẹp hơn cả nhiếp ảnh gia.

Trước đây chị có từng học qua không? Em có thể giữ nó được không? Em dự định sẽ đóng khung rồi treo trong nhà.


Diệp Dung: 【…………】
Diệp Dung: 【 Có biết đây là gì không? 】
Diệp Dung: 【 Là ảnh khiêu dâm! 】
Hạ Hựu Nhiên: “…………”
Ảnh khiêu dâm? Không phải chỉ là mấy tấm ảnh bình thường thôi sao?
Lúc nàng nhảy còn mặc đồ hở hơn thế này nhiều.

Nhưng nếu Diệp Dung đã nói đó là ảnh khiêu dâm, vậy chính là dâm mỹ như Cleopatra*!
*Nói dâm như Cleopatra vì có lời đồn bà từng ngủ với 100 người đàn ông trong một đêm!
Diệp Dung: 【 Biết ảnh này dùng để làm gì không? 】
Dám nói không biết thử xem!
Diệp Dung: 【 Dùng để huỷ hoại sự nghiệp của em, sợ không? 】
Không sợ cũng phải nói là sợ!
Hạ Hựu Nhiên vừa nhắn lại xong thì Diệp Dung trực tiếp gọi đến.

Hạ Hựu Nhiên không chút do dự bắt máy, hơi thở của Diệp Dung truyền đến từ đầu dây bên kia nhưng không có lên tiếng, Hạ Hựu Nhiên thử gọi một tiếng Diệp Dung tỷ.

Diệp Dung trầm giọng nói: “Gọi tỷ cũng vô dụng, hiện tại nhược điểm của em đang nằm trong tay chị, biết chưa?”
“Dạ biết.” Hạ Hựu Nhiên ngoan ngoãn đáp lại.


“Chị muốn em làm cái gì thì em phải làm cái đó.”
“Dạ, em nghe chị hết.” Hạ Hựu Nhiên khẽ hỏi, “Chị còn giận em không?”
Giọng nói trong trẻo mềm mại của nàng khiến Diệp Dung vô cùng hưởng thụ, tâm tình tốt lên không ít.

Diệp Dung khoanh chân ngồi trong văn phòng, xoay xoay cây bút máy trong tay, lạnh lùng nói, “Giận, em nghĩ chị là ai mà chỉ cần dỗ vài câu là xong hả?”
Hạ Hựu Nhiên sốt ruột hỏi: “Vậy phải làm sao ạ?”
Diệp Dung trước nay đều đã nghe qua vô số lời nịnh hót a dua của những người xung quanh nhưng cô chưa bao giờ tin.

Chỉ khi Hạ Hựu Nhiên nịnh cô thì cảm giác lại rất chân thật, như bay thẳng lên chín tầng mây.

Cô không nhịn được mà nảy sinh ý nghĩ muốn khi dễ và nhẫn tâm một chút, khiến nàng phải khóc.

Cô xoa xoa mi tâm, “Em có thích trang sức không?”
“Dạ thích.”
“Mấy hôm nữa có tổ chức đại hội đấu giá, chị sẽ đến đón em.

Nhớ ăn mặc gợi cảm vào.”
Hạ Hựu Nhiên nhỏ nhẹ dạ một tiếng, hoàn toàn nghe lời cô.

Này,
Này cũng quá ngoan rồi, nội tâm Diệp Dung kích khởi toàn bộ ý đồ xấu bên trong.

Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến nay, đây là lần đầu tiên cô cảm thấy làm người chẳng có gì thú vị, làm cầm thú vui hơn nhiều.

Diệp Dung nghiến răng, Hạ Hựu Nhiên vội vàng bổ sung, “Em sẽ mặc thật đẹp, tuyệt đối không để chị mất mặt.”
Bỏ đi, nếu tiếp tục trêu nữa e là sẽ tới công chuyện.

Còn đang ban ngày ban mặt mà cô bắt Hạ Hựu Nhiên làm chuyện bậy bạ qua điện thoại thì thật sự khốn nạn, Diệp Dung nói xong lập tức cúp điện thoại.

Hạ Hựu Nhiên bấn loạn, sau khi cúp máy mới nhận ra nàng đã đáp ứng chuyện gì, buổi đấu giá trang sức! Chẳng phải sẽ chạm mặt anh nàng sao, nếu như bị vạch trần……!
Nhưng nàng vẫn muốn đi.

Mấy ngày sau đó Hạ Hựu Nhiên điên cuồng thử đồ, vì để tìm một bộ gợi cảm nhất mà hết cả thời gian.

Phiên đấu giá trang sức được cử hành vào buổi tối, cùng ngày, Hạ Hựu Nhiên tập luyện xong lập tức tắm rửa thay quần áo, trước khi đi còn soi gương mấy lần.

Chờ đến khi Diệp Dung gọi điện liền mặc áo khoác rồi chạy ra.

Đã rất nhiều ngày không gặp, Diệp Dung ngồi ở ghế lái, lưng dựa vào ghế, đôi mắt nhắm hờ, ánh trăng chiếu vào khiến cô thêm phần khó gần.


Vốn chỉ quen nhìn bộ dáng Diệp Dung lúc cười, Hạ Hựu Nhiên không dám tùy tiện tiến lên.

“Lên xe, còn đứng ngoài đó làm gì? Lại giả vờ như không quen chị?” Diệp Dung lạnh lùng liếc nàng.

“Có quen.” Hạ Hựu Nhiên đi tới mở cửa sau, Diệp Dung bèn mở cửa bên ghế phụ, “Còn tính chạy đi đâu?”
“Dạ.” Hạ Hựu Nhiên ngồi vào ghế phụ.

Diệp Dung nhìn chằm chằm áo khoác của nàng.

Trời tháng 10 nhưng Hạ Hựu Nhiên lại mặc đến kín mít.

Diệp Dung nhíu mày nói: “Không phải đã nói ăn mặc gợi cảm chút sao, em coi lời chị như gió thoảng bên tai à?”
“Em nghe mà.” Hạ Hựu Nhiên cởi áo khoác, vai áo trượt xuống cánh tay mịn màng rồi dừng ở khuỷu tay, lộ ra chiếc váy bên trong.

Diệp Dung lập tức nín thở.

Dây váy đen treo ở trên vai, cổ váy lộ ra đồi núi trập trùng, xương quai xanh khẽ động.

Nhìn xuống chút nữa, phần eo chỉ có một lớp ren mỏng màu đen, vô cùng mê người……!
Do nãy giờ mặc quá kín nên da thịt Hạ Hựu Nhiên còn hơi ướt mồ hôi, nàng sốt ruột nắm chặt tay, “Em cũng không biết như vậy đã đủ gợi cảm chưa, nếu chị không thích thì em sẽ thay bộ khác.”
Nói xong, không đợi Diệp Dung trả lời đã vội vàng mở cửa xe, “Trong, trong phòng em còn một bộ hở hơn nữa, bây giờ em đi thay.”
“Dừng lại.” Thanh âm Diệp Dung căng như dây đàn, cô đè lại tay Hạ Hựu Nhiên.

Hạ Hựu Nhiên sợ mình bị đuổi xuống xe nên có chút hấp tấp, vội vàng giải thích, “Bộ đồ kia còn thiếu vải hơn, lộ đùi nữa.”
“Được rồi.” Diệp Dung lạnh lùng, Hạ Hựu Nhiên sợ đến mức không dám thở mạnh.

Nàng lén nhìn Diệp Dung, nhìn rồi lại nhìn, buồn bực không biết nên làm thế nào cho phải, khẽ mấp máy môi.

“Nếu không thì để em đi thay ra, bộ kia quả thật gợi cảm hơn……”
“Yên lặng.” Diệp Dung nắm chặt tay nàng, chặn lời nàng và cảnh cáo: “Đừng ép chị ở ngay chỗ này ăn em.”
– ———————————–
Editor có lời muốn nói:
Diệp Dung: làm người một chút thì vui, nhưng làm cầm thú thì vui nhiều nhiều (๑˃̵ᴗ˂̵)
Đến chương này thì chắc mọi người cũng đã hiểu được ý nghĩa của tiêu đề truyện rồi ha.

Diệp Dung tỷ khum muốn làm người là vì chỉ muốn làm dê già cầm thú:3.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.