Đọc truyện Quan Khí – Chương 1710
Ngay khi Vương Trạch Vinh đến Ngô gia thì cũng có rất nhiều người chú ý tình hình của Ngô gia.
Ngô lão nhiều lần vào viện nên ai cũng biết sức khỏe của ông là như thế nào. Ông không còn sống được bao lâu nữa, bây giờ lại sắp tới Đại hội Đảng, Hoa Thái Tường bị như vậy nên chức Phó chủ tịch thành tâm điểm chú ý của bao người. Chỉ cần leo lên vị trí này thì coi như sẽ thành Tổng bí thư khóa sau, chỉ cần là người có một tia hy vọng thì ai không muốn cố gắng cơ chứ?
Với địa vị của Ngô lão trong quân đội khiến thái độ của ông là rất quan trọng. Trong thời gian này số người đến nhà Ngô lão là không hề ít.
Nhiều người đều cho rằng thái độ của Ngô lão là rất quan trọng. Trước đây Ngô lão ủng hộ Hoa Thái Tường, Hoa Thái Tường lại xảy ra chuyện, nếu không nghe ý kiến của Ngô lão thì sẽ càng có nhiều vấn đề hơn nữa. Bây giờ Trung ương yêu cầu ổn định, nếu vì việc này khiến mất ổn định thì đó là chuyện không ổn đối với cả Trung Quốc.
Hôm nay có vẻ rất đặc biệt, Ngô lão từ chối tiếp khách còn cảnh giới nghiêm ngặt.
Có mấy ủy viên Bộ Chính trị muốn tới nhà Ngô lão nhưng đều bị chặn bên ngoài, điều đó khiến nhiều người phải suy đoán.
Có người có tin tức biết được nhà Ngô lão hôm nay tổ chức đầy tháng cháu.
Mặc dù không tiện theo dõi Ngô gia nhưng việc thầm quan sát xem xe ra vào Ngô gia thì vẫn có thể làm. Vì thế có không ít người cử nhân viên ra quan sát.
Chu Thế Khánh hôm nay vốn định tới gặp Ngô lão nhưng lại bị ngăn cản nói Ngô lão hôm nay không tiếp khách.
Không tiếp khách.
Nhìn về phía biệt thự của Ngô gia, Chu Thế Khánh không rõ tại sao lại như vậy.
Nhà của Ngô lão không phải ai cũng có thể vào nhưng mình là ủy viên Bộ Chính trị cơ mà.
Có nghi hoặc như vậy nên Chu Thế Khánh gọi điện ra ngoài.
Nói vài câu, Chu Thế Khánh hỏi:
– Nghe nói con cái của Ngô lão về?
– Đúng thế, hôm nay nghe nói bọn họ bày tiệc mừng đầy tháng con của cháu gái Ngô lão nhưng không mời khách bên ngoài. Ngài cũng biết Ngô Lăng kia từ bé đã chống đối gia đình, lần này không biết sao Ngô lão lại nhận cô ta về nữa.
Chu Thế Khánh lúc này mới hiểu được nguyên nhân.
Bỏ máy xuống, Chu Thế Khánh ngồi trong xe nhìn về phía nhà Ngô lão. Y suy nghĩ rất nhiều chuyện. Lần trước sau khi thất bại mình phải ở lại Sơn Thành, Lý Kiền Ý lại thành Phó thủ tướng thường trực. Nếu như nói mình cam tâm thì không thể. Chu Thế Khánh là con nhà truyền thống, Lý Kiền Ý chẳng qua chỉ được Bí thư Lâm ủng hộ mà thôi. Ai bảo bố mình qua đời sớm.
Nghĩ đến Lý Kiền Ý, Chu Thế Khánh rất tự nhiên nghĩ tới Vương Trạch Vinh.
Đối với Vương Trạch Vinh, Chu Thế Khánh càng thêm không phục. Lúc mình làm cán bộ cao cấp thì Vương Trạch Vinh vẫn còn ở xã Hoàn Thành. Lúc trước khi người ta coi Vương Trạch Vinh là một trong Ngũ kiệt, mình còn cười lạnh và thấy Vương Trạch Vinh chênh lệch quá nhiều với mình. Vậy mà Vương Trạch Vinh thoáng cái đã đến vị trí như bây giờ.
Hoa Thái Tường cũng bị hắn đánh ngã.
Lý Kiền Ý thật sự không rõ tên Vương Trạch Vinh này rốt cuộc may mắn đến mức như thế nào mà lại được như vậy.
Vương Trạch Vinh bây giờ đã phụ trách công việc bên quân ủy, như vậy cũng nói rõ hắn rất có thể lên làm Phó chủ tịch.
Người kế nghiệp.
Nghĩ đến việc này, Chu Thế Khánh rất khó chịu.
Theo Chu Thế Khánh biết gần đây mọi người đều tranh thủ để được Ngô lão ủng hộ, ngay cả Bí thư Trịnh cũng ám chỉ với mình, mình chỉ cần được Ngô lão ủng hộ thì y mới có thể giúp mình.
Ôi.
Chu Thế Khánh thở dài một tiếng. Mình bây giờ đã dựa vào Bí thư Trịnh, cũng được Bí thư Trịnh ám chỉ đôi chút nhưng nếu không được quân ủy ủng hộ thì mình muốn thành Phó chủ tịch là không thể.
Chu gia là một gia đình cách mạng nhưng sau đời đầu khiến sức ảnh hưởng trong quân đội giảm mạnh, bây giờ căn bản không thể nắm được quân quyền. Nghĩ đến tình hình của Bí thư Trịnh và Bí thư Lâm, bọn họ đều thông qua vài biện pháp để đạt được quân quyền. Dù là Hoa Thái Tường thì bản thân y cũng không chính thức nắm được binh quyền. Mình nếu muốn thành người thắng cuối cùng trong khóa sau nữa thì phải đạt được quân quyền, phải có được Ngô lão ủng hộ.
Chu Thế Khánh đang suy nghĩ liền bất ngờ nhận được điện của Lý Kiền Ý.
Chu Thế Khánh có chút bất ngờ. Sau lần tranh chức đó hai người đã có một thời gian dài không uống với nhau. Chu Thế Khánh cũng nhanh chóng đồng ý.
Lần này Lý Kiền Ý hẹn Chu Thế Khánh ở một câu lạc bộ sang trọng gần ngoại ô.
Chu Thế Khánh trước đây đã từng tới đây và biết chủ nơi này là một người phụ nữ của Lý Kiền Ý – Trương Na.
Mời Chu Thế Khánh ngồi xuống, Lý Kiền Ý nói:
– Lão Chu, đã lâu chúng ta không ngồi uống với nhau. Anh chắc có chút hiểu lầm với tôi.
Chu Thế Khánh cười nói:
– Chủ yếu là sợ ảnh hưởng công tác của anh. Vị trí của anh bây giờ đã khác.
Lý Kiền Ý nhận ra Chu Thế Khánh nói đầy khách khí. Y quay sang nói với Trương Na:
– Em ra ngoài đi.
Thấy Trương Na đã đi ra, Chu Thế Khánh nói:
– Lão Chu, dù thay đổi như thế nào thì chúng ta vẫn là anh em mà.
Chu Thế Khánh cũng nể mặt đối phương vì chức Lý Kiền Ý hơn tuổi mình:
– Lời này cũng đúng.
Lý Kiền Ý cười ha hả nói:
– Nghe nói hôm nay anh tới Ngô gia?
Chu Thế Khánh nhíu mày.
Thấy Chu Thế Khánh như vậy, Lý Kiền Ý nói:
– Anh đừng hiểu lầm ý của tôi, tôi không có ý gì khác nên cũng đi ngang qua thì thấy xe của anh.
Chu Thế Khánh lúc này mới hòa hoãn lại.
– Thực ra hôm nay Ngô gia rất náo nhiệt.
Lý Kiền Ý nói mà giọng khá kỳ quái.
Phạm vi thế lực của Chu Thế Khánh chủ yếu ở Sơn Thành nên không quá rõ tình hình ở Bắc Kinh. Y chỉ biết hôm nay Ngô gia có việc còn không rõ có ai tham gia.
Lý Kiền Ý nói:
– Anh có thể không biết hôm nay người Ngô hệ trong quân đội đều tới.
Chu Thế Khánh nói:
– việc này cũng bình thường, lực lượng của Ngô gia ở trong quân đội, mời những người kia cũng là bình thường.
Lý Kiền Ý đầy ẩn ý nói:
– Nhưng Ngô lão còn mời một người mà không ai nghĩ tới. Trạch Vinh cũng đến.
Chu Thế Khánh có chút giật mình, bảo sao y lại mời mình tới đây.
Đây vốn là bữa tiệc tư nhân mà có Vương Trạch Vinh tham gia thì sẽ khiến người ta phải suy nghĩ rất nhiều.
Vương Trạch Vinh sao lại tham gia?
Việc này làm Chu Thế Khánh rất ngạc nhiên. Mình không được vào, Vương Trạch Vinh dựa vào cái gì mà vào?
Thấy Chu Thế Khánh trầm ngâm, Lý Kiền Ý cũng phải suy nghĩ.
Nhận được tin xe của Vương Trạch Vinh tiến vào Ngô gia, Lý Kiền Ý không thể bình tĩnh nổi. Y cảm thấy sẽ có việc lớn.
Tình hình của Ngô lão bây giờ là như thế nào thì mọi người đều biết rõ, không nói người ngoài gấp, bản thân Ngô lão cũng gấp. Nếu ông ta không thể nhanh chóng tìm được chỗ dựa cho Ngô gia thì đó là tai nạn đối với Ngô gia.
Lý Kiền Ý biết tiệc rượu hôm nay ở Ngô gia là không bình thường.
Vì thế khi nghe tin Chu Thế Khánh bị chặn lại bên ngoài Ngô gia, Lý Kiền Ý liền mời Chu Thế Khánh tới đây.
Lý Kiền Ý muốn tìm người đến để cùng phân tích việc này. Lý Kiền Ý không cam tâm. Bí thư Lâm mãi không tỏ thái độ, Ngô lão nhìn qua rất có thể giao lực lượng Ngô hệ cho Vương Trạch Vinh, nếu như vậy thì Vương Trạch Vinh không phải ngồi ổn trên ghế Phó chủ tịch sao?
Y vốn nghĩ Chu Thế Khánh sẽ có biểu hiện quá khích nhưng ai ngờ Lý Kiền Ý lại cười nói:
– Tôi thật hâm mộ Trạch Vinh. Điều này nói rõ Trạch Vinh có vị trí rất quan trọng trong mắt Ngô lão.
– Anh thấy thế nào về việc này?
Lý Kiền Ý nói.
Chu Thế Khánh cười nói:
– Đây là việc trong quân đội, Trạch Vinh đã tham gia vào công việc bên quân đội, Ngô lão mời Trạch Vinh là bình thường.
Lý Kiền Ý không tin Chu Thế Khánh không rõ tình hình, y thầm than tên Chu Thế Khánh này sau lần thất bại trước nên bây giờ đã càng thêm rõ ràng.
Thấy Chu Thế Khánh giấu tâm ý của mình, Lý Kiền Ý thầm than một tiếng. trước đây mình đều là người đứng sau thúc giục mọi người, Chu Thế Khánh cũng từng bị mình xúi giục, bây giờ Chu Thế Khánh đã không thể bị mình chia rẽ nữa rồi.
Nghĩ đến việc mình quá khẩn trương, Lý Kiền Ý không khỏi nóng mặt. Xem ra mình hơi quá khích theo đuổi quyền lực nên mới như vậy.
– Ha ha, lão Chu nói đúng, tôi suy nghĩ nhiều quá rồi.
Lý Kiền Ý cười ha hả nói.
Chu Thế Khánh cười nói:
– Tôi còn định mời anh tới Sơn Thành khảo sát công việc, lúc nào đến Sơn Thành một chuyến chứ?
– Nhất định là tôi sẽ tới rồi.
Lý Kiền Ý nói.
…
Ra khỏi câu lạc bộ, Chu Thế Khánh vừa đi vừa suy nghĩ. Lần đầu tiên y phát hiện mình đã không thể đánh bại Vương Trạch Vinh. Vương Trạch Vinh có binh quyền của Ngô lão, lại có Bí thư Lâm ủng hộ, có người của Lão bí thư ủng hộ, có người của Uông gia ủng hộ.