Quan Hệ Thế Thân

Chương 184: Gương Vỡ Lại Lành 71 Người Ngoài Giới Hạ Tiên Sinh


Bạn đang đọc Quan Hệ Thế Thân FULL – Chương 184: Gương Vỡ Lại Lành 71 Người Ngoài Giới Hạ Tiên Sinh


——————————————
Hứa Thừa Yến nắm tay Hạ Dương, hướng camera về phía chiếc nhẫn sapphire trên ngón áp út của hai người rồi chụp lại.
Nhấp vào weibo, Hứa Thừa Yến liền gõ nội dung bài viết.
【 Tần Chu: Bởi vì chuyện gần đây Hạ tiên sinh tới thăm ban đã dẫn tới một ít hiểu lầm nên tôi lên đây làm sáng tỏ một chút, tôi và Hạ tiên sinh đã kết hôn, là quan hệ chồng chồng hợp pháp.

Hạ tiên sinh là người ngoài giới, hy vọng cánh báo đài và mọi người sẽ không quấy rầy quá nhiều tới anh ấy.】
Khi sắp tuyên bố, Hứa Thừa Yến chợt nhận ra mình còn chưa biết weibo của Hạ Dương bèn quay sang hỏi: “Anh có weibo không? Em theo dõi anh.”
Hạ Dương im lặng, một lát sau mới trả lời: “Weibo của công ty có được không?”
“Cũng được.” Hứa Thừa Yến theo dõi weibo công ty của Hạ Dương: “Em đăng bài rồi đấy, anh nhớ share bài nhé.”
“Ừm.”
Hứa Thừa Yến đăng bài lên weibo với hai bức ảnh, một bức là ảnh chụp nhẫn cưới vừa nãy, còn bức kia là ảnh chụp chung hai người mặc đồ phù rể trước đó. 
Lúc ấy bọn họ tham gia hôn lễ của Giang Lâm đã nhờ nhϊếp ảnh gia chụp giúp vài tấm ảnh chung, không ngờ một ngày nào đó những tấm ảnh này lại có ích.
Sau khi đăng bài lên weibo, Hứa Thừa Yến gửi tin nhắn qua cho người đại diện nhắc nhở bắt đầu khống bình.

Gửi tin nhắn xong thì cậu quay lại weibo xem thử, lập tức thấy khu bình luận nhảy lên một đống lớn.
【 Hạ tiên sinh??? Là “Hạ” mà tôi đang nghĩ đến sao???】
【 Đã kết hôn?! Không phải mấy ngày hôm trước chỉ mới công khai yêu đương thôi à?! Sao hôm nay đã thành kết hôn luôn rồi!! 】
【 Đây là đảo ngược tình thế rồi????? 】
Ngay sau đó, weibo official của các công ty khác nhau dưới trướng Hạ gia sôi nổi lần lượt share lại weibo…
【 Ông chủ tân hôn vui vẻ ~】
Ngoại trừ weibo official của các công ty lớn nhỏ, weibo official của trang sức KL cũng share bài.
【 Tân hôn vui vẻ ~ “Tình yêu vĩnh hằng” chứng kiến tình cảm của Hạ tiên sinh và Tần lão sư, xin chúc phúc cho hai vị ~】
Dư luận lại một lần nữa đảo chiều, chủ đề này lập tức xông lên vị trí top 1 hot search.
【# Tần Chu đã kết hôn # Mọi người mau xem lại buổi phỏng vấn ngày hôm đó đi! Lúc ấy Tần Chu căn bản không nói đó là bạn trai! Chỉ nói là tình cảm rất tốt thôi! 】
【# Tần Chu đã kết hôn # Cho nên đây là tôi đang nɠɵạı ŧìиɦ với chính mình à? Tôi làm tiểu tam của chồng mình??? 】

【# Tần Chu đã kết hôn # Đây là quả dưa kíƈɦ ŧɦíƈɦ nhất mà tui từng ăn luôn, ảnh đế làm tiểu tam, hào môn bí văn, nɠɵạı ŧìиɦ sau kết hôn…!Làm tui ăn dưa cả nửa ngày hóa ra lại trật lất! 】
【# Tần Chu đã kết hôn # Cười chết đi mất, mấy người lúc trước mắng mỏ Tần Chu là tiểu tam rồi còn nói Tần Chu không xứng gả vào hào môn đâu rồi? Trợn to mắt chó của mấy người lên nhìn cho rõ đi! Là kết hôn đó! 】
Bộ phận quan hệ công chúng nhanh chóng ra tay kiểm soát dư luận, phát hành văn bản thông báo.

Hứa Thừa Yến nhìn lướt qua khu bình luận trên weibo, sau khi xác nhận không có vấn đề gì thì liền không thèm quản nữa, ngã đầu xuống giường ngủ thϊếp đi.
Sau một đêm ngon giấc tỉnh dậy, Hứa Thừa Yến vẫn dậy sớm đến phim trường như mọi ngày. Lần này cũng là Hạ Dương đưa Hứa Thừa Yến đến.
Có điều hôm nay hơi khác một chút, khi hai người đi vào thành phố điện ảnh và truyền hình thì thấy xung quanh khắp nơi đều là phóng viên.

Phóng viên ngồi xổm quanh đó để cố gắng bắt được mấy tin nóng mới mẻ.
Hứa Thừa Yến nhìn một đám phương tiện truyền thông bên ngoài không khỏi cảm thấy đau đầu, cũng không xuống xe được nên đành phải bảo tài xế đi đường vòng, định đi vào bằng cửa phụ.

Bên cửa hông tương đối hẻo lánh, gần đó cũng không có phóng viên nằm vùng .
Xe dừng lại, Hứa Thừa Yến đội mũ lên rồi bước xuống.

Hạ Dương cũng đi theo phía sau, định tự mình đưa người đến phim trường.
Tuy nhiên hai người vừa mới xuống xe chưa được bao lâu, Hứa Thừa Yến liền mẫn cảm nhận thấy có gì đó không ổn, khi cậu nhìn sang một góc bên cạnh thì thấy được một paparazzi đang cầm máy ảnh chụp ảnh bọn họ không ngừng.  
Hạ Dương đứng bên cạnh theo tầm mắt của cậu nhìn qua cũng thấy được paparazzi kia.

Hạ Dương không tránh đi mà ngược lại còn thoải mái ôm eo Hứa Thừa Yến một cách tự nhiên, sau đó đặt một nụ hôn lên mặt cậu. 
Bọn họ đã công khai rồi, là quan hệ quang minh chính đại.

Hạ Dương chủ động nắm tay Hứa Thừa Yến đi về phía đoàn phim.
Hai người đi vào đoàn phim.
Đạo diễn vô cùng nhiệt tình đi tới chào hỏi, chủ động nói: “Hạ tổng, nếu ngài tới đây gặp Tần Chu thì cứ trực tiếp vào đây là được, không cần phải chờ ở bên ngoài đâu.”
Đạo diễn còn đặc biệt kê một cái ghế tựa ở vị trí có tầm nhìn tốt nhất trên phim trường, có thể nhìn rõ diễn viên đang quay phim.


Hạ Dương cũng không từ chối, tự nhiên ngồi xuống ghế.
Trong khoảng thời gian này bởi vì để tránh hiềm nghi nên hắn cũng không mấy khi đến phim trường mà đều chờ ở bên ngoài.

Hạ Dương an tĩnh nhìn Hứa Thừa Yến.
Trên phim trường người tới người lui không ít, rất nhiều ánh mắt đều tập trung nhìn về phía Hạ Dương âm thầm đánh giá.

Hiện tại tin tức hai người bọn họ đã kết hôn vẫn còn treo trên hot search, một người là ảnh đế mới, một người khác là gia chủ kín tiếng của Hạ gia.
Mặc dù tất cả mọi người đều tò mò bát quái nhưng cũng không ai dám đi qua đó tìm hiểu.

Mà Hạ Dương cũng ở mãi trên phim trường, từ sáng đến tận khi chạng vạng tối.
Sau khi Hứa Thừa Yến quay xong liền lập tức đi về phía Hạ Dương.

Có điều khi hai người rời đoàn phim thì vẫn có không ít phóng viên chặn lại.
Camera vẫn luôn hướng về phía hai người bọn họ, tiếng chụp hình không ngừng vang lên. Có quá nhiều phóng viên bao vây phim trường khiến bảo vệ đành phải đến sơ tán.
Hứa Thừa Yến đội mũ đeo khẩu trang, thật vất vả mới ngồi vào được xe, sau khi đóng cửa lại thì thế giới rốt cuộc cũng được thanh tĩnh.

Chặn lại tầm nhìn ở bên ngoài, Hứa Thừa Yến mệt mỏi dựa vào vai Hạ Dương.
Bởi vì chuyện công khai quan hệ nên cánh phóng viên và paparazzi tới phim trường nằm vùng trở nên càng nhiều hơn.

Cảm giác bị theo dõi không tốt lắm, có loại cảm giác thời thời khắc khắc đều bị giám sát.
Nhưng sau khi công khai rồi thì hai người bọn họ không cần phải cố kỵ gì nữa, có thể thoải mái nắm tay, ôm hôn trước mặt mọi người.
Hai người trở lại khách sạn.

Hứa Thừa Yến đang tẩy trang trước gương thì nhận được điện thoại của Tô Đường.
“Chu Chu! Chồng của cậu là Hạ gia đấy à?!” Tô Đường rất sốc, cả một ngày bận rộn nên giờ mới nhìn thấy hot search.

“Đúng vậy.” Hứa Thừa Yến đáp.
Tô Đường càng thêm khϊếp sợ, lại nhớ tới từ rất lâu trước bọn họ đóng một bộ phim mạng đã có sự đầu tư của Hạ gia rồi.
“Lúc trước anh ta từng đầu tư cho bộ phim truyền hình của chúng ta đấy!” Tô Đường nhớ lại: “Còn bữa tiệc sinh nhật mà tôi và cậu cùng đi tham dự hồi lâu trước do em trai Giang Lâm mời nữa, lúc ấy có một nam nhân quấn lấy cậu…!Chính là anh ta sao?!”
Hứa Thừa Yến không nghĩ là Tô Đường có trí nhớ tốt như vậy, cũng thoải mái thừa nhận: “Là anh ấy.”
“Khó trách khó trách…” Tô Đường bừng tỉnh đại ngộ.
Thảo nào cô cảm thấy Hạ Dương rất quen mắt, hóa ra đã gặp mặt từ lâu rồi!
Tô Đường lại thắc mắc: “Anh ta không phải là anh họ của Giang Lâm à?”
“Đúng vậy, anh ấy là anh họ của Giang Lâm.” Hứa Thừa Yến trả lời: “Quan hệ giữa Giang gia và Hạ gia rất tốt.”
Tô Đường càng nghe càng sốc, cũng không hiểu mấy quan hệ hào môn này lắm: “Vốn tôi còn đang nghĩ đến việc hẹn cậu lần sau tụ tập một bữa nữa, nhưng bây giờ biết người ta là ông chủ lớn rồi làm tôi ngại quá…”
“Không sao, lần sau cứ hẹn nhau một bữa tiếp đi.” Hứa Thừa Yến cười cười.
Tô Đường chợt nhớ tới một chuyện liền hỏi: “Hai người chưa làm hôn lễ đúng không? Có định làm hôn lễ không vậy?”
“Đương nhiên phải làm rồi.” Hứa Thừa Yến vừa tẩy trang vừa trò chuyện: “Nhưng mấy tháng này em hơi bận, muốn làm thì cũng phải chờ qua nửa năm đã.”
“Nhớ phải gửi thiệp mời cho chị đây đó.” Tô Đường nhỏ giọng nhắc mãi: “Tôi còn chưa được xem hôn lễ của giới hào môn bao giờ đâu…”
Hứa Thừa Yến cười cười, cậu cũng không có chấp niệm gì đối với việc tổ chức hôn lễ lắm nên nói: “Cũng không khác gì hôn lễ bình thường đâu.”
Nhưng Tô Đường lại rất coi trọng chuyện làm hôn lễ bèn góp ý: “Hôn lễ chỉ có một lần duy nhất thôi, cậu không cảm thấy nên tổ chức long trọng một chút à?”
Hứa Thừa Yến cầm điện thoại trong tay, nhịn không được nhìn về phía Hạ Dương ở bên kia.

Cách đó không xa, Hạ Dương đang ngồi trước bàn làm việc xem gì đó trong laptop. 
Từ góc nhìn của Hứa Thừa Yến vừa vặn có thể nhìn thấy màn hình laptop.

Tuy rằng không thấy rõ chữ trên màn hình nhưng vẫn có thể nhìn thấy bức ảnh phóng to trên đó, là bản thảo bố trí khung cảnh hôn lễ.
Hứa Thừa Yến lười biếng tựa lưng vào ghế ngồi, hàn huyên cùng với Tô Đường thêm một lúc nữa mới cúp điện thoại.

Trên mặt chỉ mới tẩy trang được một nửa, Hứa Thừa Yến tiếp tục tẩy trang, vừa lướt weibo dạo một vòng hot search. 
Tin tức về cậu và Hạ Dương vãn còn treo trên top 1 hot search, nhiệt độ thảo luận cũng càng ngày càng cao.
【 Đây là cốt truyện của tiểu thuyết nào thế này! Xem lại thời gian một chút thì lần đầu tiên Hạ tiên sinh tới thăm ban, Tần Chu vẫn còn là một người mới “trong suốt” đấy! Chân ái là đây chứ đâu!】
【 Tui rốt cuộc cũng có thể lên tiếng rồi! Năm trước tui làm việc ở trong đoàn từng nhìn thấy Hạ tổng rất nhiều lần! Ánh mắt của Hạ tổng nhìn Tần Chu lúc đến thăm ban rất không bình thường! Khi đó tui và chị em của tui đã ngầm trộm ship cp nhưng không dám nói ra, dù sao thân phận cũng chênh lệch quá lớn…!Không nghĩ tới cp của tui ấy thế mà lại trở thành hiện thực rồi?!】
【 Chỉ có một mình tui để ý tới chiếc nhẫn cầu hôn ba trăm triệu kia à?! Là tác phẩm cuối cùng của bậc thầy KL đấy! Ngồi xổm ở đây hóng phần tiếp theo thôi!】
【 Để tui trả lời lầu trên cho, chỉ riêng viên sapphire kia đã có giá là ba trăm triệu rồi nhé, còn đặt làm thành nhẫn cầu hôn là giá khác!】
Dư luận đã bình tĩnh trở lại, cũng không còn người nào hoài nghi quan hệ của hai người nữa, dù sao bọn họ cũng đã kết hôn.

Hứa Thừa Yến đang lướt bình luận thì đột nhiên nhận được tin nhắn từ người đại diện làm cậu có hơi bất ngờ.

Hứa Thừa Yến đọc nội dung tin nhắn xong cũng không lập tức trả lời lại mà đứng dậy đi về phía Hạ Dương: “Hạ Dương.”
Hạ Dương dừng động tác trên tay, nghiêng đầu qua đáp lại: “Hửm?”
Hứa Thừa Yến đưa điện thoại cho Hạ Dương xem, nói: “Vừa nãy bên KL liên hệ với em, nói muốn quay một video tuyên truyền cho chiếc nhẫn.”
Lúc trước KL đã từng hỏi cậu một lần, muốn mượn chiếc nhẫn “tình yêu vĩnh hằng” để quay video tuyên truyền.

Nhưng lúc ấy cậu không đáp ứng lời cầu hôn của Hạ Dương, cũng không muốn lấy chiếc nhẫn ba trăm triệu này để lăng xê bản thân nên đã từ chối hợp tác.
Nhưng hiện tại cậu và Hạ Dương đã công khai quan hệ, người phụ trách trong nước của bên KL lại lần nữa gửi tới lời mời, lần này là quay nhẫn cặp đôi.
Hứa Thừa Yến: “Là mời hai chúng ta, anh có muốn chụp ảnh chung không?”
Hạ Dương thuận thế ôm cậu vào trong ngực, trả lời: “Em cứ quyết định là được.”
Hứa Thừa Yến nghĩ nghĩ rồi nói: “Vậy thì em đồng ý nhé?”
“Ừm.” Hạ Dương không quan tâm đến mấy chuyện này lắm.
Hứa Thừa Yến mở khung chat ra chuẩn bị trả lời người đại diện.

Đột nhiên, Hứa Thừa Yến nghĩ đến cái gì đó bèn nói với Hạ Dương: “Khi nào quay em sẽ nói với bọn họ một tiếng, không thể để lộ mặt anh được.”
Hạ Dương gật đầu.

Hứa Thừa Yến duỗi tay sờ sờ mặt Hạ Dương, quan sát kỹ lưỡng. 
Hạ Dương không phải là nghệ sĩ, ngày thường cũng không trang điểm.

Nhưng ngay cả khi không trang điểm, giá trị nhan sắc của Hạ Dương cũng không hề kém cạnh mấy minh tinh khác, trực tiếp bước trên thảm đỏ cũng được.

Hơn nữa khi hắn khoác lên mình bộ vest đen làm cả người toát ra một vẻ cấm dục, lạnh nhạt nhưng lại càng thêm quyến rũ. 
“Anh không được lộ mặt.” Hứa Thừa Yến véo véo mặt Hạ Dương: “Anh là của em.”
“Ừm.” Hạ Dương nắm lấy bàn tay kia, cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên đầu ngón tay ấy: “Là của riêng Hạ phu nhân thôi.”
—————————————–
– “bừng tỉnh đại ngộ”: chỉ tình huống bất chợt hiểu ra một chuyện mà trước nay luôn không hiểu.(CRE: cloverdane.wordpress.com)


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.