Bạn đang đọc Quan Hệ Thế Thân FULL – Chương 153: Gương Vỡ Lại Lành 40 Tạm Thời Giữ Khoảng Cách
——————————————–
Cuối cùng Hạ Dương cũng không nhịn được nữa liền hôn lên.
Áo mưa bị vứt xuống sàn nhà, cà vạt cũng bị kéo ra ném sang một bên.
Hạ Dương phủ lên người thiếu niên, hai người gắt gao ôm chặt lấy nhau, hô hấp cùng đan xen.
Hứa Thừa Yến ôm lấy bả vai nam nhân, lúc động tình nhất thời không nhịn được, đầu ngón tay để lại mấy vết cào sau lưng Hạ Dương.
Sau khi kết thúc trận làʍ ŧìиɦ, Hứa Thừa Yến ghé vào lồng ngực Hạ Dương thở hổn hển, còn chưa kịp hòa hoãn lại.
Hạ Dương vòng tay ôm lấy thiếu niên, bàn tay khẽ chầm chậm vỗ nhẹ sau lưng thẳng đến khi hô hấp của thiếu niên đã vững vàng mới dừng lại, nhẹ giọng hỏi: “Đi rửa sạch nhé?”
Hứa Thừa Yến ậm ừ đáp lại.
Hạ Dương thuận thế bế người lên đi về phía phòng tắm.
Sau khi mở đầy nước, cả hai ngồi vào trong bồn tắm, Hạ Dương duỗi tay xuống dưới hạ thân bắt đầu rửa sạch cho cậu.
Hứa Thừa Yến lười biếng dựa vào ngực nam nhân, không buồn nhúc nhích.
Lần này động tác rửa sạch của Hạ Dương rất chậm, lực độ cũng rất nhẹ.
Rửa sạch xong, Hứa Thừa Yến nhịn không được vỗ nhẹ vài cái lên cánh tay hắn nhận xét: “Được đấy, tốt hơn lần trước.”
Hạ Dương quay qua hỏi: “Như vậy là có tiến bộ đúng không?”
“Ừm.”
“Thế anh có thể được cộng điểm không?” Hạ Dương cúi đầu, hôn nhẹ một cái lên gò má thiếu niên.
“Không.” Hứa Thừa Yến bật cười, bị hôn có chút ngứa nên nghiêng đầu tránh đi.
Hạ Dương vẫn rất có chấp niệm với việc thêm điểm nên tiếp tục nhắc nhở: “Cộng điểm đi.”
Hạ Dương lại hôn lên, trực tiếp ngậm lấy cánh môi mềm mại của thiếu niên.
Hứa Thừa Yến ngửa đầu phối hợp với động tác của Hạ Dương, tùy ý cho Hạ Dương xâm nhập.
Có điều khi nụ hôn càng ngày càng sâu, Hứa Thừa Yến nhận thấy thân thể nam nhân có biến hóa.
Lúc này cả hai đang trần trụi ngồi trong bồn tắm, lại trong tư thế ngồi ôm làm thân hình cả hai gắt gao dán sát vào, dễ dàng lau súng cướp cò.
Hứa Thừa Yến duỗi tay sờ soạng hạ thân hắn trêu chọc: “Hạ tổng, còn muốn làm nữa à?”
Hạ Dương không có đáp lại mà trực tiếp dùng hành động nói lên đáp án của mình.
Cuối cùng hai người lại lăn lộn trong bồn tắm một hồi lâu nữa mới xem như kết thúc.
Vốn dĩ Hạ Dương chỉ rửa sạch một lần nhưng hiện tại lại phải rửa sạch thêm lần thứ hai nữa.
Hứa Thừa Yến có chút buồn ngủ, lúc Hạ Dương đang rửa sạch liền nhịn không được ngủ thϊếp đi.
Đến khi Hứa Thừa Yến tỉnh lại thì đã là ngày hôm sau.
Hứa Thừa Yến mở mắt ra, quay sang bên cạnh thì nhìn thấy Hạ Dương còn đang ngủ.
Mà trước ngực nam nhân hiện rõ mấy vết cào ái muội, trên vai thậm chí còn có mấy cái dấu răng.
Hứa Thừa Yến vươn tay sờ sờ vào mấy vết cào đó rồi nhẹ nhàng vuốt ve.
Nhưng Hứa Thừa Yến chỉ vừa mới chạm vào vài cái thì cổ tay đã bị nắm chặt.
“Yến Yến.” Thanh âm Hạ Dương có chút khàn khàn: “Lại câu dẫn anh.”
“Em vừa mới chạm vào có một chút…” Hứa Thừa Yến bật cười.
Hạ Dương nắm lấy cái tay kia nhẹ nhàng xoa xoa rồi hỏi: “Hôm nay cùng nhau trở về nhé, hay là ở lại đây chơi mấy ngày?”
“Tối nay em có một buổi phỏng vấn.”
Hạ Dương: “Anh đợi em.”
“Không cần đâu.” Hứa Thừa Yến ôm lấy Hạ Dương: “Mấy ngày này em còn phải xử lý rất nhiều việc.”
Hạ Dương nhíu mày: “Phải mất bao lâu?”
“Em cũng không biết nữa.” Hứa Thừa Yến suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhưng cuối tháng nhất định sẽ có thời gian, hôn lễ của Giang Lâm.”
Hứa Thừa Yến vỗ vỗ bờ lưng nam nhân trấn an: “Đến lúc đó chúng ta cùng nhau đi dự hôn lễ nhé.”
Hạ Dương gật đầu đồng ý.
Buổi chiều Hứa Thừa Yến rời khỏi khách sạn, ngồi vào xe bảo mẫu chuẩn bị đi phỏng vấn.
Người đại diện ở trong xe, nhịn không được nói: “Tối hôm qua Hạ tổng cũng có ở bữa tiệc, sao cậu không nói với tôi một tiếng…”
“Cậu còn trực tiếp cùng với Hạ tổng chạy tới khách sạn, lỡ như lại bị paparazzi chụp được thì sao đây, tôi cũng chưa chuẩn bị gì cả.”
“Lần sau nếu cậu muốn tìm Hạ tổng thì ít nhất trước tiên phải nói cho tôi biết một tiếng đã.”
Người đại diện ở bên cạnh vẫn luôn không ngừng nhắc nhở, sợ hai người lại bị paparazzi chụp được.
Hứa Thừa Yến tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm hai mắt dưỡng thần, cũng không biết có nghe lọt được gì không.
Người đại diện thấy thái độ Hứa Thừa Yến như vậy thì cũng dứt khoát từ bỏ luôn: “Quên đi, lần sau hai người mà còn bị chụp ảnh nữa tôi sẽ không mua lại ảnh nữa đâu.”
“Không sao, em mua.” Hứa Thừa Yến mở mắt ra, lại hỏi: “Phàm ca, lịch trình gần đây của em thế nào?”
“Một vài buổi phỏng vấn, thêm một vài hoạt động…” Người đại diện đưa điện thoại qua cho cậu xem.
Hứa Thừa Yến cầm lấy thì thấy đúng là lịch trình gần đây không có nhiều việc lắm.
Nhưng phiền phức ở chỗ mỗi một lịch trình lại ở một thành phố khác nhau, phải chạy tới chạy lui tương đối phiền toái, cũng không có được bao nhiều thời gian nhàn rỗi.
Hôn lễ của Giang Lâm vào cuối tháng này, tổ chức trên một hải đảo.
Hứa Thừa Yến tính toán một chút thì cuối tháng này vừa vặn có thể để dành ra vài ngày cùng Hạ Dương tham gia hôn lễ.
Vì thế Hứa Thừa Yến gửi tin nhắn cho Hạ Dương hẹn cùng nhau đến đó.
Chỉ là đến cuối tháng giữa chừng xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn, Hứa Thừa Yến phải trì hoãn một ngày nên bảo Hạ Dương đi trước.
Hứa Thừa Yến còn đang chạy show, sau khi làm việc xong liền thu dọn hành lý vội vàng chạy đến hải đảo.
Lúc xuống thuyền, Hứa Thừa Yến liếc mắt một cái liền thấy được Giang Lâm đang chờ mình trên bến tàu.
“Anh Chu!” Giang Lâm chạy tới, trực tiếp nhào vào người Hứa Thừa Yến rồi ôm chặt lấy cậu.
Giang Lâm còn hơi kích động, như khi nhận ra bản thân có chút thất thố bèn buông tay ra, ngây ngốc cười: “Đã lâu không gặp được anh Chu rồi…”
Hai người vừa nói chuyện phiếm vừa đi về phía biệt thự.
“Anh Chu, lần này anh đến đây ở lại thêm vài ngày đi, phong cảnh trên đảo này đẹp lắm!”
“Ok.” Hứa Thừa Yến gật đầu.
Lần này cậu tới đây cũng dự định ở bên này bồi Giang Lâm thêm một chút.
Hai người đi vào biệt thự bên bờ biển, Giang Lâm mang Hứa Thừa Yến lên phòng dành cho cậu trên lầu.
Căn phòng mà Giang Lâm sắp xếp cho Hứa Thừa Yến ở cạnh biển, Hứa Thừa Yến đứng bên cửa sổ sát đất nhìn ra bên ngoài vừa vặn có thể nhìn thấy toàn cảnh lễ đường trên bờ cát.
Mọi thứ đều đã bố trí xong, ngày mai chính là hôn lễ.
Hứa Thừa Yến không khỏi quay sang Giang Lâm hỏi: “Em khẩn trương sao?”
“Có một chút ạ.” Giang Lâm gật đầu, oa ở trên sô pha.
Hứa Thừa Yến đi tới xoa xoa đầu Giang Lâm, nhất thời hơi xúc động nói: “Thế mà đã sắp kết hôn rồi…”
“Đúng vậy.” Giang Lâm cười tươi, lại dựa vào vai Hứa Thừa Yến nhịn không được nói: “Em thấy chị Tô Tô cũng thoát kiếp độc thân rồi, ước chừng kết hôn cũng không còn xa nữa.”
Hứa Thừa Yến gật gật đầu.
Quả thật, Tô Đường và Lâm Trì Tiêu cũng sắp kết hôn rồi.
“Anh Chu khi nào thì kết hôn?” Giang Lâm hỏi.
Hứa Thừa Yến còn tưởng rằng Giang Lâm là đang hỏi về chuyện giữa cậu và Hạ Dương nên theo bản năng đáp: “Anh còn chưa nghĩ đến…”
Thế nhưng những lời Giang Lâm nói tiếp lại làm cậu sững sờ: “Không sao, lần này em đã gọi thêm mấy soái ca lại đây rồi, anh Chu nhất định có thể gặp được người mình thích!”
Hứa Thừa Yến sửng sốt hé miệng nói: “Không cần đâu, anh cùng với Hạ Dương…”
Giang Lâm vừa nghe đến tên Hạ Dương liền cắt ngang: “Anh của em không tốt, anh Chu đừng nhắc tới anh ấy.”
Giang Lâm còn chưa biết Hạ Dương và Hứa Thừa Yến đã làm hòa, còn nói thêm: “Dù sao còn có rất nhiều soái ca mà!”
Hứa Thừa Yến lâm vào trầm mặc.
Giang Lâm còn nhân cơ hội làm ông mai: “Anh Chu, em có một người bạn vừa từ nước ngoài về, cậu ấy vẫn còn độc thân này, lại còn đẹp trai nữa! Anh có muốn thử không?”
Hứa Thừa Yến: “Thực ra thì Hạ Dương cũng khá tốt…”
“Anh ấy không tốt.” Giang Lâm nhíu mày, vẫn còn ghi hận chuyện trước kia Hạ Dương đã làm với Hứa Thừa Yến.
“Anh ấy đối xử với anh không tốt.” Giang Lâm vừa nghĩ đến thái độ của Hạ Dương lúc trước liền tức giận.
Hứa Thừa Yến cũng không dám nói với Giang Lâm là cậu và Hạ Dương đã hợp lại, vì thế gật đầu nói: “Anh sẽ suy nghĩ lại.”
“Vậy là tốt rồi.” Giang Lâm thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Giang Lâm lại ở trong phòng trò chuyện với cậu thêm một lúc nữa mới rời đi.
Hứa Thừa Yến ngồi trên sô pha nhìn Giang Lâm đi xa, sau đó mới gửi tin nhắn cho Hạ Dương.
【 Em tới biệt thự rồi.
】
【 Hạ Dương: Phòng nào? 】
【 Tầng 5, bên phải cuối hành lang 】
Tin nhắn vừa được gửi đi chưa được vài phút, Hứa Thừa Yến liền nhìn thấy Hạ Dương đi tới.
Hạ Dương vừa bước vào đã ôm chầm lấy cậu định hôn lên.
Hứa Thừa Yến còn đang suy nghĩ chuyện của Giang Lâm nên quay đầu tránh đi, lại hỏi: “Có phải anh còn chưa nói cho Giang Lâm biết chuyện của chúng ta đúng không?”
“Anh chưa nói.” Hạ Dương trả lời.
Hứa Thừa Yến hỏi tiếp: “Quan hệ giữa hai người thế nào?”
Hạ Dương trầm mặc gối lên vai thiếu niên, qua một lúc lâu sau mới lên tiếng trả lời: “Bình thường.”
Nói đúng ra, mấy năm nay quan hệ giữa hắn và Giang Lâm tương đối lạnh nhạt, vẫn luôn là Viên Liệt ở giữa giảng hòa.
Hứa Thừa Yến thở dài nói: “Giang Lâm còn chưa biết chuyện của chúng ta.”
“Ừm.” Hạ Dương thất thần, không bận tâm đến vấn đề này lắm.
Nhưng Hứa Thừa Yến lại nói tiếp: “Em sợ em ấy không chấp nhận được, chờ khi nào quan hệ giữa hai người dịu đi một chút rồi lại nói cho em ấy biết đi.”
Hạ Dương cũng không để ý nghe nên đồng ý theo thói quen: “Được.”
Hứa Thừa Yến sờ sờ đầu Hạ Dương đầu: “Vậy nên gần đây chúng ta có thể sẽ phải tránh mặt một chút.”
Hạ Dương vừa nghe xong, lúc này mới nhìn qua nhíu mày nói: “Tránh cái gì?”
Hứa Thừa Yến: “Tạm thời không cần quá thân mật…!Đừng để bị Giang Lâm thấy được.”
“Yến Yến.” Chân mày Hạ Dương nhíu chặt lại, tựa hồ rất không vừa lòng.
“Mấy ngày này em sẽ làm công tác chuẩn bị tinh thần cho Giang Lâm.” Hứa Thừa Yến chủ động hôn hôn sườn mặt nam nhân trấn an: “Chờ khi nào em ấy chuẩn bị tâm lý thật ổn rồi em sẽ nói cho em ấy.”
Hạ Dương không nói gì, gắt gao nhìn chằm chằm thiếu niên.
“Mấy ngày này đành phải ủy khuất anh một chút rồi.” Hứa Thừa Yến ôm lấy nam nhân, tiếp tục hôn lên mặt hắn.
Hạ Dương trầm mặc hồi lâu, sau đó mới hỏi: “Mấy ngày này đều phải tránh mặt à?”
“Ừm.” Hứa Thừa Yến gật gật đầu.
Hạ Dương cúi đầu nắm lấy một bàn tay thiếu niên, trong lòng đối với sự sắp xếp này rất không vừa lòng.
“Chúng ta đã không gặp nhau một tuần rồi.”
“Chỉ thêm vài ngày nữa thôi.” Hứa Thừa Yến cười cười, tiến lên nhẹ nhàng hôn vài cái lên môi hắn.
Có điều Hạ Dương cũng không bị mấy nụ hôn này dỗ dành mà vẫn chau mày như cũ.
Hứa Thừa Yến nắm lấy tay hắn, nghĩ nghĩ một chút rồi nói: “Nếu như không có ai để ý thì…!anh vẫn có thể tới đây.”
“Hửm?” Hạ Dương nhìn sang.
Hứa Thừa Yến: “Chỉ cần không bị Giang Lâm nhìn thấy là tốt.”
“Giống như yêu đương vụиɠ ŧяộʍ vậy.”
“Đúng vậy, là yêu đương vụиɠ ŧяộʍ đấy.” Hứa Thừa Yến bật cười, chui vào lồng ngực nam nhân: “Vậy nên mấy ngày này anh phải chịu đựng thêm một chút rồi, chờ khi nào bên Giang Lâm ổn thỏa…!em sẽ nói cho Giang Lâm biết.”
Hứa Thừa Yến nắm lấy tay hắn rồi nhéo nhẹ vào lòng bàn tay một cái, thấp giọng nói: “Bạn trai.”
“Yến Yến.” Hạ Dương thở dài một tiếng, thật sự là không còn cách nào khác chỉ đành phải đồng ý.
————————————————–
Ha ha, trình độ dỗ người của Yến Yến lại tăng thêm một bậc rồi.