Đọc truyện QUẢN GIA, QUẢN CẢ CUỘC ĐỜI!! – Chương 38
Chiều hôm ấy, anh trở về Trịnh Gia tắm rửa rồi xuống lầu xin phép ông bà Trịnh
– Ba mẹ, con xin phép đi chơi với Trinh Trinh. Chắc là không ăn ở nhà đâu ạ!!
– À, tuổi trẻ mà cứ đi đi con!!
– Vâng…
Trúc Thanh từ trên lầu chạy xuống kéo Gia Minh ra ngoài cửa, nũng nịu nhìn anh rồi ôm lấy cánh tay anh mà chớp chớp đôi mắt ngây thơ
– Anh Hai à, bé Út thèm hoàn thánh chiên…
– Thì sao?
– Anh Hai à, từ nhỏ em đã sống mà không có tình yêu thương từ anh Hai, anh nghĩ xem bây giờ anh có nên bù đắp không?
– Không!!
Vừa nói anh vừa tiến thẳng xuống gara, Trúc Thanh bức bối mà dậm chân
– Đồ anh Hai đáng ghét!!
Gia Minh xuống xe liền khẽ cười rồi phóng xe ra khỏi gara. Tới Lại Gia, anh bấm chuông đứng dựa vào xe đợi cô. Người làm ra mở cửa liền cúi đầu chào anh mời anh vào nhà.
Gia Minh gật đầu bước vào nhà, ông bà Lại vui vẻ gọi anh ở lại ăn cơm. Gia Minh cũng đành gật đầu vâng dạ ngồi cạnh cô như đôi vợ chồng trẻ ăn cơm cùng đại gia đình lớn.
Ăn xong cả hai xin phép ra ngoài. Cô yên vị trên xe rồi quay qua anh
– Mình sẽ đi hẹn hò ở đâu?Bất chợt anh nhớ tới tối qua, ngôn tình sao? anh sẽ đành thử vậy, khẽ ho nhẹ anh nhướn mày
– Đi công viên nhé!!
– Công viên?_ cô khó hiểu nhìn anh
– Ừm, không phải yêu nhau hay hẹn tới công viên giải trí sao?
Cô nhìn người đàn ông trước mặt là lạ nhưng vẫn gật đầu
– Vâng!!
Anh cho xe lăn bánh, tới công viên mắt cô liền sáng rực mà chảy nhạy lung tung. Gia Minh gửi xe xong liền chạy theo cô kéo tay cô lại
– Sao em cứ chạy lung tung vậy? Nắm lấy tay anh!!
Trinh Trinh đan xen năm ngón tay cùng anh rồi kéo anh đi. Gia Minh ậm ự đứng lại mà giật ngược cô về phía sau đứng trước mặt mình. Cô chớp chớp mắt khó hiểu nhìn anh
– Sao vậy?
– Hôm nay chưa hôn!!
Trinh Trinh nhìn ngang nhìn dọc rồi nhìn anh
– Nhưng đang ngoài đường mà, còn là nơi công cộng!!
Gia Minh nhíu mày mặc cô nói, hai tay áp bên má cô cúi xuống mà hôn nhẹ lên môi cô, mút nhẹ một cái rồi rời đi khiến cô bật cười. Cô chạy nhảy đủ thứ nơi, kéo anh tới vòng quay ngựa gỗ mà chỉ vào
– Chơi không?
Anh nhướn vai tỏ vẻ đồng tình rồi cùng cô leo lên. Đủ người vòng quay liền quay nhè nhẹ, cả hai nhìn nhau cười tươi…cả ngày mệt mỏi, ngay lúc này chính là thời khắc yên bình cho cả hai.
Cô nắm tay anh tiến lại cửa hàng mua xu rồi tiến về khu gắp thú mà tranh nhau gắp, tiếc là chả có con thú nào chịu rơi xuống. Nhưng thay vào đó là những nụ cười thỏa mãn của cô gái nhỏ kia.
Chơi đến chán chê cả hai liền tiến lại một băng ghế đá mà ngồi xuống. Gia Minh chạy đi mua cho cô một chai nước rồi mở nắp đưa qua cô
– Mệt không?
Trinh Trinh nhận chai nước từ tay anh mà ừng ực rồi ậm ừ trong cổ họng. Anh nhớ tới đoạn clip ngắn ngôn tình hôm qua liền quay qua bắt chước nói với cô
– Trinh Trinh, em đừng có cười nhiều quá!! Vì nụ cười của em sẽ thiêu rụi trái tim anh mất!!
Cô vừa nghe hết câu đã ho sặc sụa do sặc nước. Anh lo lắng vỗ vỗ lưng cô
– Em sao vậy?
– A ha, không sao không sao!!
Cô nuốt khan cổ họng nhìn anh cười trừ rồi kéo anh tới một quầy kem lớn
– Anh à, mình ăn kem nha!!
Anh gật gù tiến vào, cả hai gọi ra hai ly kem rồi ngồi ăn vui vẻ. Cô ăn kem có phần hơi lem lút, anh lắc đầu ghé đầu qua mút lấy cánh môi cô, dứt ra liền không hài lòng nhìn cô
– Em ăn uống thật là…
Cô chun mỏ nhìn anh rồi cúi xuống tiếp tục ăn phần kem của mình. Gia Minh đưa qua cô một muỗng kem của mình
– Em ăn thử của anh đi!!
Trinh Trinh há miệng nuốt trọn muỗng kem lớn
– Từ từ thôi, buốt đầu bây giờ!!
Cô ngước đầu dậy cười híp mắt như không có chuyện gì. Anh nhìn cô rồi quay ra nhìn cửa sổ đăm chiêu bắt đầu nhớ tiếp tới cái clip hôm qua. Anh gật gù quay lại nói với cô
– Kem này lạnh thật, nhưng mà không sao. Vì đã có em là ngọn lửa sưởi ấm kế bên anh rồi!!
Cô nghe xong liền cảm nhận cơn buốt lạnh từ kem truyền lên đầu mà nhăn mặt. Cô nhìn anh như người ngoài hành tinh mà chớp chớp mắt
– Anh học mấy cái sến xúa đó ở đâu vậy hả?
– Em không phải thích ngôn tình sao?
– …???
– Trúc Thanh bảo em rất thích cày phim ngôn tình để ngắm nam chính cơ mà?
Cô bây giờ mới vỡ lẽ ra mà bật cười lớn
– Haha…anh…anh là bắt chước sao… haha…mặt anh…haha
Gia Minh đen mặt mà bịt miệng cô lại
– Yaaa em cười chọc quê anh sao?
– Haha…em không nghĩ anh lại vì em mà học mấy cái này…haha…
– …
Anh gục đầu xuống bàn xấu hổ càng khiến cô bật cười lớn hơn. Vuốt vuốt lưng anh, cô nói nhỏ vào tai
– Nhưng em thích lắm ấy!!
– Thật không??
– Thật mà…nhưng mà em thích anh hơn!! Đồ ngốc, anh chỉ cần là anh thì em đã chết mê chết mệt rồi. Họ cũng chỉ là cái gì đó để em chiêm ngưỡng thôi…anh mới chính là chân ái!!
– Chỉ giỏi nịnh!!
Anh trả tiền kem rồi khoắc tay cô ra ngoài. Trinh Trinh ngước lên chớp chớp mắt nhìn anh
– Em yêu anh!!
Anh nhíu mày lắc đầu
– Không tin!!
– Tại sao?
– Hành động đi rồi tin!!
Vừa nói anh vừa kéo cô sát lại mình mà đáp môi lên môi cô, cũng chả cần bận tâm có ai, xung quanh bao ánh mắt đang nhìn. Chỉ cần biết có cô đang ở gần mình…
Cô mỉm cười đáp lại nụ hôn của anh, cô biết người đàn ông này không giỏi lãng mạng nhưng thật ra lại rất ấm áp và yêu thương cô.