Đọc truyện Quan Đạo Thiên Kiêu – Chương 34: Người đẹp nhất bãi tắm
Vừa ngồi vào mâm cơm, đầu óc của Trương Nhất Phàm đã thấy phiền phức. Sớm biết thế này thà trốn vào trong phòng bao còn hơn. Một Lương Chính Hòa vừa đi giờ một Lâu Thành Tựu lại đến.
Trương Nhất Phàm đã phải suy nghĩ làm sao để ăn nhanh cho xong và sớm tránh mặt đi là hay nhất.
Trước kia khi hắn làm bí thư cũng chưa từng gặp ai nổi tiếng như vậy. Chẳng lẽ mấy người họ đều nhằm vào những lời của bí thư Phong sao? Nghĩ một hồi lâu Trương Nhất Phàm càng khẳng định bọn họ lại đang chơi trò buông dây dài bắt cá lớn đây.
Chỉ có điều trong mắt của Trần Trí Phú và Tiểu Lưu thì họ lại nghĩ hoàn toàn khác nhau. Tiểu Lưu ngoài kính phục còn vô cùng sùng bái Trương Nhất Phàm, chỉ mới ngoài 20 đã lăn lội trong chốn quan trường như cá gặp nước, quả thực là không hề đơn giản. Ấy vậy mà Trần Trí Phú lại nghĩ nếu như mình có chức quyền và có thể làm quan giống như Trương Nhất Phàm thì sẽ không để uổng phí công sức lặn lội trong chốn quan truờng này. Uống rượu Mao Đài do Trịnh Trí Tài biếu, ánh mắt của Trần Trí Phúc nhìn Trương Nhất Phàm lại càng khác đi rồi.
Một chai rượu Mao Đài giá trị phải tầm một nghìn tệ mà họ đã biếu thì phải biếu hai chai một lúc. Rốt cuộc nhân cách như thế nào mới có thể thu hút khuất phục được đám Bá Hộ giàu có này? Trong giới trí thức này e rằng cả đời mình cũng không thể so sánh được với hắn.
Trần Trí Phú đang nghĩ ngợi làm sao để có mối quan hệ thân tình với Trương Nhất Phàm, sau này may ra hưởng chút lộc biết đâu tiền đồ lại có thể tiến thêm một hai bước nữa.
Phải khó khăn lắm ba người mới ra khỏi Vượng Phủ Nhân Gia. Chưa kịp lên xe điện thoại của Trương Nhất Phàm đổ chuông, là số điện thoại của Hồ Lôi.
Tìm cột điện thoại công cộng trên đường và gọi điện lai. Hồ Lôi hỏi:
– Nghe nói các cậu đang họp ở Huyện, bây giờ cậu đang ở đâu tôi qua đón.
Trương Nhất Phàm không hề giấu giếm liền nói ở Vượng Phủ Nhân Gia. Không đợi hắn nói tiếp Hồ Lôi nói luôn:
– Tôi đến ngay bây giờ.
Khi Trương Nhất Phàm có ý định ngăn cản thì Hồ Lôi đã tắt máy từ sớm rồi.
Chưa đầy mươi phút sau Hồ Lôi xuất hiện trước mặt ba người với chiếc BMV mới tinh. Hồ Lôi lần này lại không mang theo Băng Băng mà đi một mình đến, nhìn thằng ranh này dáng vẻ lấm lét như tên trộm thế này là biết không có ý gì tốt.
Trương Nhất Phàm quả thật là thấu hiểu, Hồ Lôi đến đây với mục đích cảm ơn hắn và Trần Trí Phú đã giúp hắn trong vụ xảy ra tai nạn ở mỏ than Nam Khê. Đối với thằng ranh Hồ Lôi này dùng lời thô tục một chút để nói thì hắn chỉ vừa nhích mông lên là biết ngay hắn muốn đi ỉa.
Quả nhiên Hồ Lôi gọi ba người:
– Lên xe đi! Bí thư Trần, đều là người mình không cần khách khí. Khó khăn lắm mới rảnh rỗi ra ngoài tối nay, để tôi đưa các anh đi chơi bời chút nhé.
Ba người lên xe, Trương Nhất Phàm ngồi ghế phụ lái Hắn lấy ra hai bao thuốc Phù Dung Vương loại hảo hạng ném về phía hai người ngồi đằng sau mỗi người một bao, miệng còn nói: Cướp của người giàu chia cho người nghèo.
– Đi đâu vậy?
– Còn đi đâu được nữa? Vạn tử thiên hồng thôi.
Xe của Hồ Lôi rất xịn, kỹ thuật lái lại tốt, thêm vào sự việc tai nạn ở hầm mỏ Nam Khê được giải quyết một cách tốt đẹp nên tâm trạng rất vui vẻ. Chiếc xe lao nhanh trên đường chưa đầy mười phút sau đã đến Vạn Tử Thiên Hồng.
– Các Anh ăn cơm chưa, chúng ta đi luôn vào phòng riêng nhé? Karaoke hay là mát xa ?
Hồ Lôi hỏi.
Trần Trí Phú không có hứng thú lắm với chuyện hát hò liền chọn mát xa. Trương Nhất Phàm cũng đồng ý với ý kiến của hắn, dù sao ở thị trấn Liễu Thủy cũng mệt bã cả người, cũng phải tìm một chỗ mà thư giãn gân cốt.
Trước tiên ngâm người bằng nước ấm sau đó hưởng thụ mát xa toàn thân chắc chắn có thể xua đuổi được mỏi mệt. Ý kiến của mọi người được thống nhất, Hồ Lôi cười vui vẻ dẫn ba người vào trong thang máy.
Đến hồ tắm mát xa ở trên tầng 4, đây chính là nguyên nhân vì sao Hồ Lôi không đưa Băng Băng đi cùng. Xem ra hôm nay hắn muốn chơi chút “sắc”. Đi theo bọn Hồ Lôi, Trương Nhất Phàm Trần Trí Phú cũng cảm thấy yên tâm, thoải mái hơn nhiều rồi.
Tiểu Lưu đi đến cửa nhìn chiếc biển tráng lệ của Vạn tử thiên hồng, liền vội vàng đánh tiếng:
– Bí Thư Trần, Chủ Tịch Trương, hay là tôi đi dạo bên ngoài thôi. Có việc gì cần thì cứ việc cho gọi tôi.
Là người lái xe thì cần để ý từng trường hợp, phải biết rõ vị trí của mình, không thể lúc nào cũng đi theo sau cán bộ. Bữa cơm lúc nãy đã khiến cho Tiểu Lưu thấy có chút hối hận. Đáng nhẽ lúc đầu bản thân cũng không nên ngồi cùng mâm với các lãnh đạo. Chỉ có điều ở quê không có những phép tắc quy củ như thế này, bình thường khi về quê mọi người vẫn có thói quen ngồi chung với nhau.
Bây giờ chi phí đến bãi tắm có khi sẽ liên quan đến chuyện bí mật của cán bộ, y hiểu rất rõ điều này. Hồ Lôi kéo tay y:
– Đi thôi, chúng ta đều là người thân quen, giữ làm gì mấy phép tắc vớ vẩn đó.
Được sự cho phép ngầm của Trương Nhất Phàm và Trần Trí Phú, Tiểu Lưu cũng cùng đi vào.
Trên tầng 4 phòng tắm của Vạn Tử Thiên Hồng bốn người bọn họ cởi đồ ngâm mình thỏai mái trong phòng tắm rộng lớn. Vừa tắm vừa nói chuyện và tận hưởng cảm giác thoải mái .
– Bí thư Trần, đợi chúng ta tắm xong rồi đi mat xa. Tôi đã sắp xếp phòng xong cả rồi. Tối nay chúng ta ở đây, sáng mai cùng về thị trấn Liễu Thủy.
Ngay lúc đó Trần Trí Phú đã chuyển đổi thành công vai diễn, đưa mắt về phía Trương Nhất Phàm chỉ chỉ:
– Mọi việc đều phải nghe theo Chủ tịch Trương.
Tầng bốn phân thành hai khu vực. Một bên là khu vực tắm, một bên là phòng mátxa.
Phòng bao của Vạn tử thiên hồng chính là một căn phòng, có phòng đơn cũng có phòng đôi dành cho 2 người. Bên trong nội thất có tivi Vcd đương nhiên cũng có một vài đĩa phim đen.
Tất nhiên trong phòng có luôn dịch vụ xông hơi nhưng Trương Nhất Phàm lại chọn tắm ở phòng tắm lớn dù sao như vậy mọi người được nói chuyện cùng với nhau không như một người buồn bã một mình trong phòng.
Tắm xong toàn thân mềm mại thoải mái như nhẹ đi đươc 2-4 kg, Trương Nhất Phàm với tay lấy khăn bông đi vào phòng số 03. Khi chuẩn bị bước vào phòng, Hồ Lôi đưa cho một ly rượu vang. Trương Nhất Phàm chẳng nghĩ ngợi gì uống liền một hơi cạn sạch ly rượu.
Mấy hôm nay quả thật là rất mệt mỏi vừa rồi lại uống hơi nhiều Trương Nhất Phàm hơi hơi có chút men say, ngáp một cái rồi nằm vật xuống giường đợi người Matxa đến.
Không lâu sau có tiếng cửa phòng nhẹ nhàng mở ra, sau đó là tiếng đóng cửa. Nơi này Trương Nhất Phàm không chỉ đến một lần nên cũng đã quen và cho là bình thường.
Hắn cũng không nhìn xem người đến là ai liền nằm úp thật thoải mái xuống giường chờ đợi hưởng thụ giây phút sảng khoái.
Cô gái trẻ vào phòng 03 chạc tuổi 21- 22, vô cùng xinh đẹp bộ mặt thanh tú cao 1m70. Có thể do lăn lộn trong chốn này mà trông cô ta rất sành sỏi, già dặn trước tuổi.
Cô gái chỉ mặc áo gen mỏng ngắn, một váy ngắn không che hết đầu gối. Eo để hở ra những mảng da trắng mịn như tuyết, bắp chân thon dài chiếc đùi đầy đặn, lại ngồi ở dưới ánh đèn mờ ảo nên có chút quyến rũ.
Cô ấy là người mới đến Hà Tiêu Tiêu vô cùng nổi tiếng, đứng đầu trong khu bãi tắm nghỉ ngơi của Vạn Tử Thiên Hồng, sinh viên Trường Nam Trung thành phố Đông Lâm. Vì hoàn cảnh gia đình sa sút, bố cô ta vì chốn nợ mà nhảy lầu chết, bà mẹ quá đau buồn đang nằm trong bệnh viện chữa bệnh.
Gia đình liên tiếp gặp biến cố còn phải trả khoản tiền lớn cho chi phí thuốc thang và viện phí. Đã khiến cho Hà Tiêu Tiêu đang học năm thứ tư không thể chống chọi nổi cái gia đình đang lung lay sắp sụp đổ, không còn cách nào được sự giới thiệu của người quen ngẫu nhiên bước vào cửa Vạn tử thiên hồng.
Bởi vì bản thân Hà Tiêu Tiêu có điều kiện tốt, dung mào xuất chúng, nên mặc dù chưa đầy một tháng đã khiến cho nàng trở nên nổi tiếng rất nhanh trong khu bãi tắm này. Nói một câu hơi khó nghe cô cũng không dám tự khen tài năng của mình nhưng lượng khách gặp cô vẫn là nhiều nhất vì vậy thu nhập cũng tương đối hậu hĩnh.
Hà Tiêu Tiêu ở Vạn tử thiên hồng mới chỉ một tháng nhưng tính nguyên tiềng boa của khách cũng gần năm nghìn đồng. Đây là điều khiến cô rất bất ngờ. Chính vì vậy đây cũng là nguyên nhân cô tạm thời quyết định làm việc tại Vạn Tử Thiên Hồng này.
Chỉ trong thời gian mấy tháng ngắn ngủi đã khiến một cô gái xinh đẹp tuyệt sắc biến thành một nữ Mát xa bãi tắm chuyên nghiệp, đây là do ý trời định đoạt, Hà Tiêu Tiêu không còn con đường lựa chọn khác.
Giờ đây cô đã chấn chỉnh được suy nghĩ của mình, dựa vào tài nghệ để kiếm cơm chẳng có gì là mất mặt cả. Nữ Mát xa thì có làm sao? Mình bán tài không bán thân. Cho dù cô tự biết tài nghệ của mình làm cho mọi người không dám khen nhưng điều này lại không hề ảnh hưởng đến mức thu nhập và địa vị của cô ở đây.
Trong giới đồng nghề này Vạn tử thiên hồng có một quy đinh vô cùng đặc biệt, chính là bất kỳ người nào cũng không thể làm trái ý muốn của người khác, ép buộc những cô gái làm ở đây phải có quan hệ gì đó.
Ở nơi này có hậu trường chắc chắn của Nhậm Quốc Đông nên hầu như không có ao dám gây chuyện ở đây, vì vậy Hà Tiêu Tiêu mới có thể đảm bảo tấm thân trinh bạch dưới tay hàng trăm hàng nghìn vị khách háo sắc mê đắm cô.
Nhưng hôm nay tâm trạng cô lại rất khó đoán, Bệnh viện lại vừa truyền đến thông báo đóng phí ít nhất cũng phải 60 triệu tiền thuốc và viện phí thì mẹ nàng mới có thể tiếp tục nằm viện chữa bệnh. Hồ Lôi thăm dò được tin tức này lặng lẽ thỏa thuận với Hà Tiêu Tiêu.
Đêm nay nàng phải hiến thân cho vị khách không rõ tuổi tác này, không biết xấu đẹp gì ở trước mặt này.