Đọc truyện Quái Dị Thẻ Ma Pháp – Chương 362: Vô Đề
Hương Thiên kinh ngạc rút tay về nhìn về Huyền Anh lão sư.
Người vừa phát ra tiếng quát chính là nàng.
– Ngươi thông qua khảo hạch, không cần kiểm tra thiên phú.
Huyền Anh đi đến bên cạnh hắn nói.
Hướng Thiên kinh ngạc nhìn nàng.
– Các ngươi có ý kiến gì sao?
Huyền Anh không giải thích chỉ nhìn đám học viên và lão sư Cuồng Sinh hỏi.
Đám người Cuồng Sinh nhìn nhau một cái rồi lắc đầu.
Phản đối? Đùa à, vừa rồi biểu hiện Hướng Thiên bọn hắn thấy rõ.
Chắc chắn người này thiên phú không kém.
Hơn nữa người này lại là một Ma Y Sư, bây giờ đứng ra phản đối, đắc tội hắn, sau này sẽ không tốt.
Hướng Thiên lắc đầu không quan tâm, sau đó đến đứng cùng đám Ngư Thần.
Thấy Hướng Thiên đến gần, Địch Thiên Trụ rụt cổ lùi lại trốn phía sau Ngư Thần.
Hướng Thiên liếc nhìn tên Mập Địch này một cái rồi cũng không để ý nữa.
– Ngươi cuối cùng cũng thông qua mà không cần kiểm tra thiên phú.
Ngư Thần cười cười nói.
Hắn không quá kinh ngạc Hướng Thiên lại dễ dàng thông qua khảo hạch.
Kinh ngạc là ở chỗ Hướng Thiên lại có thể không cần để ý đến sát khí của lão sư Cuồng Sinh.
Dù sao lão sư kia cũng không yếu, nói hắn không phản ứng hay bỏ qua sát khí kia thì hơi khó.
– Ha..ha..ha..
Có gì mà kinh ngạc.
Chỉ là khảo hạch tham gia học viện mà thôi.
Cũng không có khó khăn gì.
Nghe hắn nói thế thì đám người thông qua khảo hạch như Địch Thiên Trụ hai mắt trợn trừng.
Ngươi nói dễ, dễ chỗ nào.
Người thức tỉnh đã một trong ngàn, thức tỉnh thiên phú cao thì càng khó.
Ngươi nói xem dễ ở đâu?
– Ta thật hiếu kỳ thiên phú của ngươi là bao nhiêu?
Ngư Thần cười cười nhìn hắn hỏi.
– 80, thiên phú ta là 80.
Hướng Thiên trả lời nhưng thấy Ngư Thần lắc lắc đầu không tin.
Hắn cũng chỉ cười mà không giải thích.
Thiên phú hắn tất nhiên cao hơn 80 nhưng hắn đã bảo hệ thống hack một chút để thiên phú hắn kiểm tra ở mức 80.
Kiểm tra vừa xong thì các thể lực khác nhau đi đến chúc mừng học viện thu nhận thiên tài mới.
Sau đó thì sắp xếp những người không được học viện nhận.
Có người được nhận vào Những Kẻ Gác Đêm, có kẻ tham gia Kẻ Hành Quyết, có tên may mắn hơn được nhận vào các hội lớn…
Hướng Thiên cũng không để ý lắm, việc này gia gia hắn đã từng nhắc tới từ trước, không có gì kinh ngạc.
– Các ngươi có một ngày chuẩn bị.
Trở lại gặp người thân, sáng sớm mai, tập trung ở đây, chúng ta sẽ lên đường tiến về học viện.
Rõ chưa?
Huyền Anh lão sư lên tiếng dặn dò.
– Rõ
…
– Gia gia, Thiên Nhi, bên này.
Hướng Thiên nhìn thấy Nhạc Phong cùng Thiên Nhi thì hét lớn.
Thiên Nhi như một ngọn gió lao vào lòng hắn, cười hỏi.
– Ca, ca thức tỉnh phép thuật?
Hướng Thiên gật gật đầu,
– Đúng, ca ca thức tỉnh rồi, còn được nhận vào học viện phép thuật nữa.
Hướng Thiên xoa đầu nàng cười nói, cũng xem như báo cho gia gia hắn biết hắn đã thông qua khảo hạch.
Nhạc Phong bên cạnh kinh ngạc nở một nụ cười vui vẻ.
– Ca, ta muốn xem phép thuật?
Thiên Nhi nắm tay hắn làm nũng, muốn hắn thi triển phép thuật.
Hướng Thiên nhìn nàng cười khổ, hắn chưa học phép thuật nào, phép thuật kiếp trước lại không thể thi triển ở thế giới này.
Hắn thấy Thiên Nhi phùng má, mắt rơm rớm nước mắt.
Hắn cười khổ không thôi, bỗng nhiên thấy Ngư Thần đang cười cười nhìn hắn thì một chủ ý sáng lên.
Tên này không phải thần của thế giới này.
Bây giờ hắn đã thức tỉnh phép thuật, tất nhiên sẽ thi triển được một số phép thuật chứ.
– Ngư Thần, giúp ta.
Hướng Thiên hai mắt híp lại, cười nói nhìn Ngư Thần.
Ngư Thần nghe thế thì nụ cười đọng lại trên mặt, hắn từng là thần, hắn chưa bao giờ mang phép thuật ra biểu diễn.
Nhưng đúng lúc hắn định cự tuyệt thì thấy ánh mắt của Thiên Nhi sáng lên mong đợi nhìn hắn.
Ngư Thần đành cười khổ, sau đó tay hắn chậm rãi thi ấn.
– Phụt
Một ngọn lửa nhỏ xuất hiện trên tay Ngư Thần, sau đó ngọn lửa ngưng tụ lại thành một con phượng hoàng lửa, nó bay ra khỏi tay hắn, bay đến bên cạnh Thiên Nhị, lượn một vòng quanh nàng sau đó mới biến mất.
– Năng lượng của ta bây giờ còn quá yếu, không có vật dẫn, chỉ có thể làm đến như vậy.
Ngư Thần cười khổ nhìn Hướng Thiên nói.
Hướng Thiên cười mà không nói nhưng trong lòng hắn có chút kinh ngạc.
Thủ thuật thi phép thuần thục không nói, thủ đoạn khống chế phép thuật ở cấp thấp của Ngư Thần lại rất cao.
Phượng Hoàng lửa vừa rồi biến thành từ ngọn lửa với các chi tiết lại rất tỉ mỉ.
Từ mào, đuôi, lông, và đầu đều rất rõ ràng.
Thiên Nhi thì hét ầm lên vui vẻ, chạy quanh Ngư Thần bảo hắn thi triển phép thuật vừa rồi lần nữa.
Ngư Thần thì cười khổ, hắn pháp lực mới thức tỉnh, chưa có ổn định, rất kém, một lần vừa rồi đã tiêu hao hơn phân nửa năng lượng trong người hắn.
– Thiên Nhi, đừng làm rộn.
Để Ngư Thần nghỉ ngơi.
Nhạc Phong đi đến bên cạnh tóm lấy Thiên Nhi kéo đi.
Sau đó quay đầu hỏi Hướng Thiên và Ngư Thần.
– Khi nào hai đứa đi đến học viện?
– Sáng sớm ngày mai..