Đọc truyện Quái Dị Thẻ Ma Pháp – Chương 342: Cứu Người
Trung niên này rất may mắn, mũi tên này không mang bất cứ chất độc nào, hơn nữa lại đâm trúng phần không nguy hiểm.
Có thể vì thế mà nãy giờ trung niên này có sức nói chuyện.
-Được rồi, đừng cử động! Tuyệt đối không được rút mũi tên này ra.
Đợi gia gia ta về rồi tính tiếp.
Hướng Thiên nhanh chóng thi châm cho người này.
Chủ yếu là phong bế kinh mạch quanh vết thương, tránh máu tiếp tục chảy.
Hắn phủi phủi tay, nhìn về nữ nhân khoản 17 18 tuổi đang nhắm nghiền hai mắt bên cạnh.
Nàng trên người không có vết thương, không hiểu sao lại bất tỉnh.
Hắn tập trung quan sát một chút nữa thì giật mình phát hiện năng lượng trên người thiếu nữ trẻ tuổi này lại mạnh hơn bất cứ ai trong 8 người.
Có điều năng lượng kia đang rất hỗn loạn.
-Nàng làm sao bị thương?
Hướng Thiên nhìn bốn người đang bảo vệ nữ nhân này hỏi.
Lông mày hắn hơi nhíu lại, bốn tên này từ lúc vào y quán vẫn luôn cảnh giác tứ phía.
Tinh thần kéo căng, bất cứ động tĩnh nào cũng được bọn hắn thu vào.
Đối với tinh hình này chỉ có hai khả năng, đám người này vẫn bị địch nhân theo đuôi, không thì là vì thân phân cô gái này quá quan trọng nên mới kéo căng tinh thần đề phòng như vậy.
-Nàng bị công kích ở ngực!
Hướng Thiên nhíu mày, trúng kích mà áo quần không chút hư hại, đùa ta hả?
-Tiểu thư thi pháp bảo vệ bản thân, sau đó thì ngất xỉu, chúng ta cứ nghỉ do kiệt sức nhưng qua một thời gian lâu lại không thấy tỉnh lại.
Một người trong bốn người này lại nói tiếp.
Hướng Thiên nhíu mày, có vẻ như nàng không bị thương.
Mà là do thi thuật quá độ, lại bị công kích ngược khiến năng lượng phép thuật trong cơ thể trở nên rối loạn.
Hắn ngồi xuống bên cạnh, hắn thử bắt mạch, nhưng không nhận được gì vì hắn không hiểu một chút nào về y học.
-Hệ Thống, có cách nào không?
-Túc chủ không thể sử dụng linh hồn lực vì thế mà khó có thể quan sát kinh mạch của sinh linh này.
Hệ thống có thể giúp túc chủ thiết lập mô hình thân thể sinh linh này.
Thông qua đó, túc chủ có thể tự mình nhìn rõ tình trạng của nó.
Nói xong, hệ thống cũng không đợi hắn trả lời mà nhanh chóng thiết lập mô hình của nữ nhân này.
Chỉ qua vài hơi thở, trước mắt Hướng Thiên xuất hiện một bảng hệ thống phát thảo thân thể nữ nhân này.
Hắn giờ có thể dễ dàng nhìn rõ kinh mạch của nàng, đặc biệt nguồn năng lượng phép thuật đang hỗn loạn, điểm bắt đầu và kết thúc.
Khi nhìn rõ mọi thứ, hắn phát hiện một điều quan trọng, hắn không có năng lượng phép thuật, lúc thi châm, cũng không thể dẫn dắc ổn định lại dòng năng lượng hỗn loạn trong nàng.
Hướng Thiên nhìn quanh, trong bốn người đang đứng còn có một nữ nhân.
Hắn gọi nàng đến bên cạnh, bảo nàng thi châm.
Đầu tiên nữ nhân kia liên tục từ chối nhưng sau khi biết nếu kéo dài tình trạng này, tiểu thư sẽ gặp nguy hiểm.
Kinh mạch sẽ bị tổn hại cực lớn nếu không nhanh chóng ổn định năng lượng phép thuật trong cơ thể nàng.
Hắn nhanh chóng bảo nàng các vị điểm thi châm, tất cả các bước đều học được từ trong cuốn sách kia.
Sách rất cơ sở nhưng lại cực kỳ hữu dụng, đặc biệt cực kỳ chi tiết về thân thể kinh mạch.
Đầu tiên gặp chút khó khăn vì nữ nhân thi châm năng lượng phép thuật quá yếu, hơn thế nữa khống chế cũng không tốt.
May mắn, việc này cũng không cần nhiều năng lượng phép thuật, chủ yếu là thi châm đúng chỗ, dẫn dắc năng lượng trong người tiểu thư nàng.
Sau 10 phút, việc kết thúc.
Cả hai đều thở phào nhẹ nhõm, tình hình của vị tiểu thư này đã ổn định.
Hướng Thiên thở phào, đúng là mang việc vào người.
Hắn cũng không cần thiết phải cứu mấy người này nhưng đây là y quán, không cứu không được, danh tiến ông hắn sẽ mất hết, lại nói nữ nhân này nhìn thôi cũng biết không đơn giản, cứu có khi lại có lợi cho bọn hắn.
-Thiên Nhi lấy chút nước cho họ.
Một ít bông băng sạch để họ tự cứu chửa.
Năm người còn lại trên người đều có vết thương lớn nhỏ khác nhau nhưng chỉ ngoài da, không đáng tốn sức.
Chỉ cần dùng nước rửa sạch vết thương, sau đó dùng băng bó chặt lại thì đã không sao.
Với lại thể chất mấy người này rất mạnh, vết thương như vậy không ảnh hưởng nhiều.
Hướng Thiên rót một ly nước ngồi nhấm nháp.
Bây giờ chỉ có việc ngồi chờ đợi ông hắn về, chỉ cần ông hắn về, tin chắc mấy vết thương này có thể được giải quyết tốt.
Hướng Thiên vừa ngồi xuống không lâu thì Huyền Dĩnh cũng đến bên cạnh hỏi.
-Ta ngồi được chứ?
-Cứ tự nhiên.
Hướng Thiên nhìn kỹ nữ nhân này, nàng bây giờ khuôn mặt hơi tái nhợt, chắc do là thoát lực.
Năng lượng phép thuật của nàng đã khô cạn, đã có người thay nàng truyền năng lượng phép thuật vào châm.
-Đa tạ tiểu đệ đã cứu mọi người.
Huyền Dĩnh trịnh trọng nói, thật sự nếu không có Hướng Thiên cầm cự, sợ rằng hậu quả đã vô cùng nghiêm trọng.
-Chưa đâu, phải chờ ông ta về, lúc đó mới biết được có cứu được không? Tất cả những gì ta làm chỉ là giúp bọn họ kéo dài thời gian.
Huyền Thiên lắc đầu nói.
-Không, dù sao cũng phải đa tạ.
Mà tiểu đệ chưa thức tỉnh năng lượng phép thuật phải không? Chưa thức tĩnh đã có y thuật cao như vậy, chắc chắn sau này sẽ trở thành một vị ma y sư giỏi.
Hướng Thiên cười cười, hắn không muốn làm y sư giỏi.
Nhưng nghe đến thức tỉnh năng lượng phép thuật thì trở nên hiếu kỳ, liên hỏi.
-Đúng là chưa thức tỉnh phép thuật.
Mà tỷ có thể giới thiệu qua cách thức tỉnh phép thuật không?
Huyền Dĩnh kinh ngạc nhìn hắn hỏi.
-Tiểu đệ không biết?
Hướng Thiên cười khổ lắc đầu, hắn thật không biết.
Trong trí nhớ không có, tên nhóc kia sống mười lăm năm nhưng cái gì cũng không biết rõ.
Hắn chỉ biết hắn đang theo học ở một trường học cách y quán không xa.
Trong trường ngoài học chữ thì có một môn là luyện thể.
Chủ yếu là luyện cho cơ thể cường tráng, nghe nói có lợi cho việc thức tỉnh phép thuật nhưng tên nhóc này lại đéo học được gì.
Toàn làm chuyện không đâu, nói chung hắn là một học sinh bình thường và bình dị đến mức ngu ngốc ở trường học.