Quá Khứ Qua Đi Ta Lại Yêu Nhau

Chương 26: Tô Uyển Uyển


Bạn đang đọc Quá Khứ Qua Đi Ta Lại Yêu Nhau: Chương 26: Tô Uyển Uyển


“ Chị về nước lâu rồi mà không thèm gọi điện cho em lấy một lần, sao có thể vô tâm như vậy chứ!” Tô Uyển Uyển ngồi trong quán cà phê, rất tức giận nhìn người ngồi trước mặt đang cười rất vô tội, hừ, uổng công cô xem chị ấy như chị gái!
Đỗ Nhã Tâm rất vui vẻ vừa uống cà phê vừa nhìn cô nàng người mẫu xinh đẹp đang giận dỗi, trông vậy thôi chứ đừng khinh thường cô ấy còn trẻ con, hiện tại Tô Uyển Uyển là người mẫu đứng đầu Châu Á, để mời được cô ấy trình diễn thì ngoài chi phí hậu hĩnh còn phải được phép “ hợp sở thích” của cô ấy nữa, nói cách khác, Tô Uyển Uyên còn có một danh hiệu đó là “ Cây mẫu mưa nắng thất thường!”
“ Chị còn cười đến bại hoại thế à?” Tô Uyển Uyên lườm người nào đó, oán trách “Ít nhất cũng phải dỗ ngọt em chứ?”
“ Chị sẽ không làm vậy!” Đỗ Nhã Tâm lắc đầu “ Nếu không em được đà làm tới thì sao?”
“ Hừm…sẽ không!” cô ấy bĩu môi, quay mặt đi nơi khác, giống một đứa trẻ đang giận dỗi.
Đỗ Nhã Tâm nhìn Tô Uyển Uyển lắc lắc đầu chịu thua, giọng dỗ dành “ được rồi được rồi, lúc khác chị chuộc lỗi với em sau. Thời gian này chị rất bận.”
“ Thế còn tạm được. Mà sao chị về đây?” Tô Uyển Uyển cũng thôi đùa nữa, quan tâm hỏi
Đỗ Nhã Tâm thở dài một tiếng“ Công ty bạn chị gặp chuyện, về giúp đỡ. Trước đó chị cũng không biết mình sẽ về nước, mọi chuyện hơi bất ngờ”
“ Về luôn không?”
“ Chưa biết, có thể chị sẽ sang lại Anh. Trước mắt cứ giúp bạn chị đã” dừng một chút, cô lại nói “ Uyển Uyển, chị thay mặt công ty, mời em về làm mẫu chính lần này, được không?”
“ Ơ? Là công ty thời trang sao?” Tô Uyển Uyển hơi bất ngờ.
“ Đúng vậy, là Model!”
“ Model? Hai năm nay chẳng phải xuống dốc rồi? Em nghe đâu từ lần ra mắt thất bại hai năm trước, Model không còn hợp tác với những người mẫu nổi tiếng, thời trang cũng không đổi mới. Lần này, không lẻ họ mời chị về làm việc là vì điều này.”

Đỗ Nhã Tâm cười cười “ Model là tâm huyết của bạn chị, hai năm trước mẫu thiết kế mới tung ra đã bị cho là lấy cắp ý tưởng. Nhưng thật sự là do người thiết kế tham lam, bán lại cho công ty khác. Cho nên mẫu thời trang không thể gọi là mới. Bạn chị đích thân sang Anh nhờ chị về giúp đỡ cho lần này, chị cũng thật tâm muốn giúp họ, lấy lại thương hiệu.”
Tô Uyển Uyển vẫn im lặng, nhìn cô nói tiếp,
“ Đúng lẽ ra chị liên lạc với em trước một tuần nhưng chương trình lại liên tiếp gặp khó khăn, chị trước mắt phải giải quyết ổn thỏa rồi mới dám gọi cho em, nên mới muộn như vậy.”
“ Là sưu tập của chị, lại do đích thân chị mời, em tất nhiên sẽ không từ chối. Chị có đem theo hợp đồng không?’ Tô Uyển Uyển cười tươi, đồng ý không cần suy nghĩ
Đỗ Nhã Tâm cũng mỉm cười, gật đầu “ cảm ơn em, chị có chuẩn bị sẵn đây”
Nhìn cô lấy ra một hồ sơ hợp đồng, Tô Uyển Uyển lại bĩu môi “ biết em đồng ý chắc rồi chứ gì?!”
Đỗ Nhã Tâm lại cười ra vẻ ta đây năm chắc 100% thắng lợi, đẩy hợp đồng về phía Uyển Uyển “ em đọc lại đi, xem xét một chút, muốn yêu cầu gì thêm thì nói chị”
“ Được!” Tô Uyển Uyển nhận hợp đồng, lật đọc từng trang, lại nghe Đỗ Nhã Tâm ở phía đối diện lên tiếng “ tài chính khó khăn, em xem giảm phí cho chị một chút nha”
“ Hừ, chị mời em về trình diễn, mà cứ như đi mua cá ấy, trả treo nữa.” Tô Uyển Uyển liếc một cái, nhưng môi thì cong lên thấy rõ.
“ ha ha “ Đỗ Nhã Tâm cười khoái hoạt.
“ Ba nhà đầu tư, LC, IA và Kinh Đô? IA không phải là tập đoàn của chồng chị sao, lại ở bên Anh, sao cũng về đây đầu tư vào show diễn không chút liên quan đến lĩnh vực của mình rồi?”
“ Ừ, anh ấy muốn giúp một chút thôi. Còn Kinh Đô thì bên phía họ đang xem xét, chị nghĩ sẽ không thành vấn đề”
“ LC…LC….LC…” Tô Uyển Uyển lặp đi lặp lại cái tên này, mày nhíu chặt, cô sao thấy quen quen.

“ em sao vậy?”
“ A!” Tô Uyển Uyển hét lên, trợn lớn mắt nhìn Đỗ Nhã Tâm vì bị cô dọa cho sắp điếc lỗ tai mà thất thần. Tô Uyển Uyển chì chỉ vào hợp đồng “ IA? Có phải Tập đoàn Tài Chính lớn nhất Á – Âu không?”
Đỗ NhãTâm gật gật đầu, không kịp phản ứng lại nghe cô gái có nét mặt thay đổi liên tục nói “ là của anh H….”
“ HẢ?”
“ không không, là của Lãnh Hàn Phong, đúng không?” Tô Uyển Uyển vội bịt miệng, sửa lại.
“ Em biết biết anh ta?” Đỗ Nhã Tâm bất ngờ
“ Em…à, có chứ, anh ta là nam nhân độc thân đừng đầu dánh sách giàu có và đẹp trai nhất bảng thông kê trang “ Nam Tài Độc Soái” của Tòa Soạn Kinh Đô nha, em tất nhiên phải biết anh ta rồi!” Tô Uyển Uyển cười hề hề, nhưng sau lưng thì mồ hôi chảy ròng ròng, đang oán trời sao lúc này Lãnh Hàn Phong lại có hứng thú với nghành thời trang chứ…
“ Độc thân?” nghe nói vậy, cằm của Đỗ Nhã Tâm suýt rớt xuống đất, không phải chứ? Năm năm trước không phải anh ta đã quyết định kết hôn rồi sao “ em có nhầm lẫn gì không?”
Tô Uyển Uyển lắc đầu như cái chuông “ em chắc chắn!”
Đỗ Nhã Tâm không có chút để ý sắc mặt của Tô Uyển Uyển, cũng không nghi ngờ gì cả. Cô rơi vào suy nghĩ của bản thân, làm sao có thể như vậy được? năm năm trước đich thân cô vẽ thiết kế áo cưới cho cô dâu của anh ta cơ mà?
“ Chị…Mary….MARY!!!!!!!!” Tô Uyển Uyển kêu hoài cô không nghe, liền chồm người lên hét lớn về phía người đang thất thần kia “ M.A.R.Y!”
“ Á!” Đỗ Nhã Tâm giật bén người, mắt to nhìn khuôn mặt Tô Uyển Uyển trước mặt gần vài cm, thở gấp “ chuyện…chuyện gì?”
“ Sao tự nhiên lại như người mất hồn vậy?” Tô Uyển Uyển ngồi trở lại hỏi

“ Không có gì.” Cô xoa ngực cười cười
Tô Uyển Uyển nhìn Đỗ Nhã Tâm rồi nhìn hợp đồng “ chị, cái này,”
“ sao vậy?” thấy Tô Uyển Uyển đột nhiên ấp úng, muốn nói lại khó nói, cô cười hỏi
“ Em, không nhận hợp đồng này, được không?”
Đỗ Nhã Tâm kinh ngạc, mồm há thật to như đón ruồi bay vào. Tô Uyển Uyển biết bản thân hơi bồng bột, cầm vội tay Đỗ Nhã Tâm “ chị, em, em thật sự muốn giúp chị…nhưng…”
Tô Uyển Uyển cắn môi, cô không thể nói, nói ra là sẽ bị giết chết, không chết trôi mất xác thì cũng chết phanh thây. Cô còn muốn sống a….
“ Vì sao?” vài phút sau, Đỗ Nhã Tâm mới mở miệng hỏi
“ Em không thể nói được!” Tô Uyển Uyển muốn khóc cũng chẳng xong, lắc đầu khó xử.
Đỗ Nhã Tâm nhíu mày “ Tiền trên hợp đồng không đủ? Hay em bận hôm đó? Không sao, chị có thể làm lại, tăng thêm tiền cho em!”
Nghe cô nói như vậy, Tô Uyển Uyển càng lắc đầu hơn “ không phải vấn đề đó, em có thể không nhận tiền hợp đồng của chị, cũng có thể bỏ show khác để giúp chị, nhưng em không…em…”
“ Uyển Uyển, giúp chị đi!” Đỗ Nhã Tâm cần lấy tay Uyể Uyển năn nỉ “ Uyển Uyển, chị thật sự cần em, chị mới trở về, không quen ai nhiều, có em là chị thân nhất, lại đang nổi tiếng, giúp bạn chị cũng như giúp chị vậy.”
“ Em…” Tô Uyển Uyển bắt đầu dao động, còn Đỗ Nhã Tâm bắt đầu tung chiêu lạc mềm buộc chặt “ Uyển Uyển, chỉ lần này thôi, lần sau chị sẽ không ép em như bây giờ nữa. Model đứng dậy được hay không là nhờ lần ra mắt này, nếu em có yêu cầu gì thêm, cứ nói, chị sẽ giúp.”
Tô Uyển Uyển lại cắn môi, khó xử nhìn Đỗ Nhã Tâm đang xuống nước với mình. Cô biết chị Mary đã hơn một năm nay, tính cách kiêu ngạo và tài năng của chị ấy, cô hiểu rất rõ, vậy mà lần này lại hạ giọng nhờ cô giúp đỡ, cô thật sự rất muốn giúp nhưng..
“ Chị, có LC đứng phía sau, chị còn sợ thất bại sao, đó là chưa nói đến những mẫu thiết kế của chị bao năm nay cứ mỗi lần ra mắt lại đạt doanh thu cao ngất ngưỡng.”
“ Chị không muốn phụ thuộc vào LC quá nhiều.” Đỗ Nhã Tâm lắc đầu, nhìn Tô Uyển Uyển “ Em giúp chị show này, trang phục của em chỉ là chủ đạo, người ra sàn diễn cuối cùng, cũng chính là điểm mốc quan trọng của bộ sưu tập lần này. Chị không tin tưởng để người mẫu khác mặc nó, chỉ có em mới giúp chị truyền đạt ý nghĩa của bộ trang phục đến mọi người!”
“ Em…”

“ Uyển Uyển, lần đầu tiên chị tha thiết nhờ em giúp đỡ, em nỡ lòng nào…” Đỗ Nhã Tâm tung chiêu cuối cùng, đó là một khóc hai nháo ba thắt cổ. “ Uyển Uyển, Tiểu Kỳ còn phụ thuộc vào Show này nữa, tiền của chị bỏ ra không ít rồi, đó là của hồi môn chị để lại cho Tiểu Kỳ”
Tô Uyển Uyển nhìn Đỗ Nhã Tâm diễn cảnh thương tâm đau lòng, hắc tuyến trên trán cô càng chảy nhiều hơn…Lôi cả Tiểu Kỳ soái ca của cô ra dọa rồi…oa oa, nhỏ vậy cũng đã có của hồi môn rồi…oa oa…Mary biết chỉ cần nhắc đến Tiểu Kỳ soái ca là lòng cô mềm nhũn ra như sợ mì nhão a.
“ Thôi được!” Tô Uyển Uyển nghiến răng gật đầu đồng ý, cầm cây bút Đỗ Nhã Tâm để sẵn trên bàn, nhắm nghiền mắt đưa đầu bút đến cuối bản hợp đồng, xoẹt…đã ký! Giờ có hối hận cũng đã muộn…
Nhìn biểu tình của Tô Uyển Uyên như sắp ra chiến trường, Đỗ Nhã Tâm không khỏi bật cười, chân thành nói “ cảm ơn em, Uyển Uyển!”
“ Hừ!” Tô Uyển Uyển liếc cô “ em đây đã bán mạng vì chị rồi đấy, nếu có chết em cũng ám chị mãi thôi.”
“ Ừ ừ!” Đỗ Nhã Tâm không biết vì sao Tô Uyển Uyển lại tỏ ra nghiêm trọng như vậy, lại rất sợ bản hợp đồng lần này, nhưng không sao, có chuyện gì cô sẽ giúp em ấy khi có thể.
“ Em là vì soái ca của em thôi đấy!” Tô Uyển Uyển chấm chấm nước mắt “không hề có một giọt” nói.
“ Ừ, hôm nào chị mời dùng cơm, có cả soái ca của em nữa, soái ca chắc cũng nhớ em lắm.”
“ Nói phải giữ lời đó. “
Đỗ Nhã Tâm cười tít mắt, gật đầu liên tục, sau đó nhìn đồng hồ, đã ba giờ chiều rồi sao? “ Uyển Uyển, hợp đồng đã ký rồi, chị phải về đưa cho sếp tổng, chị thay mặt sếp cùng tất cả nhân viện công ty cảm ơn em.”
“ Đừng có nói quá lên như vậy!”
“ ha ha, sáng mai em đến công ty tìm chị nhé, chị em mình nói chuyện công việc sau. Giờ chị về lại Công ty, hôm nào dùng cơm.”
“ Được!” Tô Uyển Uyển cười vẩy tay với cô, nhìn Đỗ Nhã Tâm đi xa dần và biết mất sau cảnh cửa, liền rút điện thoại ra…bấm dãy số…
“ Anh hai!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.