Phượng Tuyệt Thiên Hạ: Độc Y Thất Tiểu Thư

Chương 13: Phượng Thất Tiểu Thư 1


Đọc truyện Phượng Tuyệt Thiên Hạ: Độc Y Thất Tiểu Thư – Chương 13: Phượng Thất Tiểu Thư 1


Mệt hắn còn nghĩ rằng cái người trước mặt này, muốn tìm cái gì đó trong rừng , nên mới cùng nàng đi lâu thế này
“Dẫn đường !” Phượng Khoảng Nguyệt nhẫn nhịn, lại nhẫn nhịn nhưng…thật sự là nhịn không được nữa rồi, lấy kiếm vỗ lên đầu mập mạp.Tuy rằng lạc đường ,nhưng mà trong cái rừng nhỏ này, nàng hái được rất nhiều dược liệu,đương nhiên là những cây dược liệu đó dược tính rất ôn hòa, nhưng đến tay Phượng Khoảng Nguyệt lại biến thành độc dược trí mạng .Có cái gì đó bảo vệ mạng mới là quan trọng
“Ngươi, ngươi đừng nghĩ là ta không đánh nữ nhân mà ngươi cứ khi dễ ta”Mập mạp oán giận ,Nữ nhân này so với trong truyền thuyết lại đáng sợ hơn
“Tiểu mập mạp” Phượng Khoảng Nguyệt âm điệu hơi cao lên ,tay trái lắc lắc kiếm trong tay,quả nhiên mập mạp , rất dễ khi dễ
“Ôi, Uy, Thất tiểu thư của ta,chúng ta hướng về phía đông, mười phần chung là có thể đến thành nhỏ” Mập mạp ,mắt thấy Phượng khoảng Nguyệt chuẩn bị tiếp tục đập hắn,híp mắt lại,trong lòng thầm nghĩ , hảo hán không sợ mệt ,sau đó cứ như vậy mà chạy tới bên cạnh Phượng Khoảng Nguyệt , dáng vẻ tươi cười , chỉ vào phương hướng mới nói xong
Phượng Khoảng Nguyệt gật đầu , từ chối cho ý kiến.Nhưng mà thời điểm đang đi , khóe miệng cong lên ,mập mạp này,có vẻ có bí mật nha~,hình như biết thân phận cơ thể hiện tại của nàng đâu ?.Thất tiểu thư?? hừ hừ!!
Nhưng mà , mập mạp không nói, nàng tự nhiên cũng sẽ không hỏi

Mới đến,dưới tình huống ai cũng không nhận thức,nàng đương nhiên sẽ không nói mình không phải người ở đây ,tuy rằng mập mạp này không có gì đặc thù,nhưng mà không thể không phòng nhân chi tâm(đề phòng lòng dạ con người)
Nàng không có ngốc , dĩ nhiên là khi ở dưới tình huống cái gì cũng không biết , đem bí mật chính mình bại lộ ra bên ngoài
Mà mập mạp, cũng ở một bên,có chút suy nghĩ nhìn về phía Phượng Khoảng Nguyệt
Vì thế hai người, tổ hợp kì quái,đi hướng về cửa thành
Mưa, theo thời gian trôi qua, trôi qua…dần dần giảm nhỏ…rồi…tạnh đi
— —— —— —— —— ———
Theo như lời nói của Mập mạp tiên sinh ,trôi qua mười phần chung thời gian, đã đến cửa thành

Trên một cái bảng thật to,có viết ba chữ HỎA DIỄM THÀNH rất lớn
Có thể nhìn ra được ,đây là một cái thành nhỏ,tường thành không vượt quá 3 thước,cửa thành dài năm thước , rộng 3 thước.Trước cửa thành ,có tốp 3 tốp 5 binh tính ,một thân áo giáp oai vũ tuần tra
Trên con đường người đi như nước chảy ,Phượng Khoảng nguyệt cùng với mập mạp tiên sinh theo dòng người đó đi vào trong thành , binh lính kia nhíu mày , nhưng cũng không nói gì
Không có biện pháp ,hai người này, một người từ trong đất đi ra, một người từ trong vũng bùn đi ra, không bị binh lính quăng ra , là cũng được lắm rồi
Phượng Khoảng Nguyệt nhìn qua, nhìn lại, nơi này thật thú vị
Nhìn xem cách ăn mặc của những người kia,áp giáp những người nam nhân mặc là thuộc kiểu Tây , thời cổ, còn có người mặc quần áo thời Hán
Hơn nữa, diện mạo những người này rất đặc sắc,tóc đủ màu sắc,màu da không giống nhau,ánh mắt sặc sỡ .Nhưng mà tuy rằng tò mò, nhưng nàng cũng không biểu hiện ra ngoài,như cũ là bình tĩnh nhìn , chỉ ở tại trong lòng thắc mắc
Này, rốt cuộc đây là một thế giới như thế nào?
Nhưng sau đó Phượng Khoảng Nguyệt không khỏi cảm thán , Dị giới này,quả nhiên cùng thế giới bình thường khác nhau


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.