Phương trình anh em

Chương 83


Đọc truyện Phương trình anh em – Chương 83

Hai người lại đi đến cửa hàng bánh ngọt ở sau con phố, bánh ngọt vừa nãy mua đã bị hy sinh, đương nhiên phải đi mua lại cái mới, đây chính là ý kiến của cô nhóc đồ tham ăn.

Ông chủ trẻ tuổi đối với bọn họ vẫn còn ấn tượng, đặc biệt là Tề Giai Niệm, cô gái này lớn lên ngọt ngào, giọng nói cũng dễ nghe, quan trọng nhất là, chỉ cần nhìn ánh mắt cũng biết cô là người biết ăn, toàn chọn những món được ưa chuộng trong cửa hàng.

“Ông chủ, xin hỏi cái bánh phô mai dâu tây kia, còn nữa không?” Cô bé ghé đầu bên quầy, trông mong nhìn chiếc đĩa trống rỗng, giống như một con mèo con tham ăn.

“Thật ngại quá, món đó vốn là món giới hạn, đã bán hết rồi. Nếu cô muốn ăn, hãy quay lại đây vào ngày mai.” Ông chủ tiếc nuối nói.
Ánh sáng trong mắt cô bé thoáng cái liền ảm đạm, đồ ăn ngon đến bên miệng ăn không được, quả thực chính là muốn mạng của cô mà.

Tuy rằng còn có mấy món khác ăn cũng hợp miệng, nhưng người chính là như vậy, không thể không ăn món mình thích.

Thấy dáng vẻ như trời sắp sập xuống của cô, ông chủ lại cảm thấy không đành lòng, lúc hai người đẩy cửa chuẩn bị rời đi liền gọi Tề Giai Niệm lại.

“Người đẹp nhỏ, lát nữa tôi sẽ thử nướng bánh bao vui vẻ, cô có muốn thử ăn một chút không?”
 

“Bánh bao vui vẻ.” Cô bé quay đầu trở lại: “Là sản phẩm mới sao?”

“Ừ, món mới làm của tôi, nhân là kẹo dẻo, còn có nước sốt sô cô la, là bánh bao sau khi ăn sẽ trở nên vui vẻ, có hứng thú giúp tôi thử một chút hay không, là miễn phí nha.”

Vị chủ tiệm này vốn trẻ tuổi đẹp trai, mặc tạp dề, quấn khăn trùm đầu cũng hoàn toàn không ảnh hưởng đến giá trị nhan sắc cao của anh ấy. Theo tư duy của Tề Giai Niệm, một trong những ưu điểm để bán hàng lớn nhất của cửa hàng này chính là bản thân ông chủ, không ít cô gái ngưỡng mộ đến ngắm nhìn dung mạo của anh ấy, Tề Giai Niệm đương nhiên cũng có chút tâm tư, soái ca gì đó, ai mà không muốn nhìn thêm lần hai chứ?

Hơn nữa khi anh ấy cười rộ lên sáng lạn như vậy, còn chủ động mời cô ăn ngon, trong mắt cô bé, giá trị của ông chủ đẹp trai này liền tăng vọt, cô vui vẻ vô cùng, nhanh chóng gật đầu, sương mù trong mắt lập tức tiêu tan, hưng phấn lôi kéo anh trai ngồi xuống, chờ được ăn.

Lúc bánh bao bưng tới, vẫn còn nóng hổi, quanh chóp mũi tràn đầy hương vị ngọt ngào của sô cô la, cô không thể chờ đợi được mà cắn thử một miếng, lớp bánh bao bên ngoài mềm mại bồng bềnh, hương vị sô cô la nồng đậm kết hợp với hương sữa đặc trưng của kẹo dẻo, trong nháy mắt tan ra trong miệng, cô không nhịn được cong khóe miệng.

“Cái bánh vui vẻ này, thực sự có thể làm cho người ta vui vẻ!” Cô kích động lại ăn thêm một miếng, mắt híp lại thành hình mặt trăng cong cong, quai hàm phình ra giống như một con chuột đồng ham ăn.

Ông chủ thấy cô như vậy cũng rất vui, còn đặc biệt cầm quyển sổ ra, ghi lại hương vị và đề nghị cụ thể mà Tề Giai Niệm miêu tả.

Trở lại khách sạn, cô bé vẫn còn nhớ lại hương vị của bánh vui vẻ: “Aiza, không biết ngày mai tới tiếp, còn được miễn phí để ăn thử không?” 

Tề Ngạn Sơ vẫn không nói gì, nhẫn nhịn một đường, lúc này đã nhịn không được: “Em nói chuyện nhiều thêm với anh ta là được.”

Lúc này cô bé dường như bất tri bất giác mới phát hiện anh trai có chút kì lạ, từ đầu giường bên này lăn đến đầu kia, ôm lấy thắt lưng Tề Ngạn Sơ: “Anh trai, làm sao vậy?”

“Không sao cả.” Thiếu niên quay mặt qua, hoàn toàn không giống dáng vẻ ‘không sao cả’  mà anh nói.

Tề Giai Niệm cười trộm, cô cố ý nói thêm vài câu về ông chủ kia, mục đích đương nhiên là muốn anh trai ghen.

Cô bạn gái giả mạo kia vừa nhìn đã biết là mưu đồ bất chính với anh trai từ lâu, từ trong nghị luận của người khác cũng có thể suy đoán ra cô ta đã thổ lộ với anh trai, tuy đã như vậy, thế nhưng anh trai cũng chưa từng nhắc tới dù chỉ một câu với cô, rõ ràng chính là cố ý gạt cô. 

Điều này là không công bằng, cô luôn ghen tuông vì ong bướm bên cạnh anh trai, hôm nay cũng muốn cho anh trai nếm thử hương vị chua chát này.


Cũng may có ông chủ đẹp trai xuất hiện đúng lúc.

“Ghen à? “Cô tựa đầu lên đùi Tề Ngạn Sơ, lộ ra nụ cười bí hiểm.

Tề Ngạn Sơ là người gì, nhìn dáng vẻ của em gái, lại nghĩ đến nụ cười thân thiện của cô khi nói chuyện với ông chủ kia, lập tức hiểu ra.

“Nhóc con thối, dám lừa anh trai em à?” Anh cúi xuống và cắn cổ cô: “Xem anh xử lý em  như nào đây!”

“A a a, tha mạng, đại hiệp tha mạng, tiểu nữ không dám ~”Tề Giai Niệm cũng là người không có chí khí, chỉ chốc lát sau đã bắt đầu cầu xin tha thứ.

Hai người cứ như vậy cãi nhau lăn qua lăn lại, rất nhanh Tề Giai Niệm đã bị anh trai ôm vào trong ngực.

Trong đầu chợt lóe lên giấc mộng xuân tối hôm qua, lại nhìn dáng vẻ anh trai đang cợt nhả, cô gái nhỏ đột nhiên cảm thấy ủy khuất, chẹp miệng: “Anh trai thối, anh không muốn em nữa sao.”
 
Tề Ngạn Sơ oan uổng: “Trời đất chứng giám, sao anh lại không muốn em nữa cơ chứ?”
 
Cô bé đẩy ra một chút, xoay lưng đối người với anh, thanh âm rầu rĩ: “Em đến đây hai ngày rồi, anh cũng không chạm vào em… Rõ ràng lúc quay video nói nhớ em, em còn cố ý chạy tới, hừ, nhất định là anh không có hứng thú với em, Tề Ngạn Sơ anh không có lương tâm, anh có biết tối hôm qua em còn nằm mơ, mơ thấy chúng mình, làm cái kia…”


“Cái nào? “Tề Ngạn Sơ nín cười, dáng vẻ tức giận của em gái thật sự rất đáng yêu, đặc biệt là, dáng vẻ uốn éo nói thật như vậy.

“Là… Cái kia đó…” Tề Giai Niệm bĩu môi.

Tề Ngạn Sơ lật người của cô lại, đối diện với mình, không khỏi cắn một cái trên cổ cô, thuận tiện đưa tay vào trong váy cô, cách quần lót xoa nắn mông cô.

“Cái này à?” 
 
Anh cười xấu xa, coi sức phản kháng yếu ớt của em gái không là gì, trực tiếp cởi sạch cô ra.

Cả người anh đè lên, nhìn chằm chằm vào mắt em gái: “Niệm Niệm, anh thật sự rất nhớ em.”
    —

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.