Đọc truyện Phương trình anh em – Chương 79
Cha mẹ đã đặt phòng trước cho con gái ở gần trường, đây là khách sạn được thiết kế đặc biệt dành cho người thân của các sinh viên, cô gái nhỏ không có thẻ căn cước, cho nên phải nhờ đến giấy tờ tùy thân của anh trai để nhận phòng.
Về đến phòng, Tề Giai Niệm ngẫm nghĩ cũng sắp đến giờ cha mẹ thức dậy, thế là cô gọi điện báo tin an toàn cho họ.
Trên điện thoại, mẹ cô bảo cô phải nghe lời anh trai, luôn phải theo sát anh trai và không được chạy lung tung, phải cảm nhận thật tốt không khí của đại học mà cô sắp vào, vân vân và mây mây…
Mẹ cô bình thường không phải người hay thích dài dòng, nhưng hôm nay bà đã nói rất nhiều, có lẽ là lần đầu tiên con gái bà đi xa nên vẫn còn lo lắng, sau đó, bà còn gọi điện cho Tề Ngạn Sơ, lại nói những lời y chang như vậy, cuối cùng mới chịu cúp máy.
Căn phòng nhanh chóng rơi vào yên lặng, hai anh em cùng nằm trên giường nhìn nhau.
Nhìn nhìn rồi cũng chỉ nhìn nhau như thế, hai anh em cùng bật cười, Tề Ngạn Sơ vươn tay ôm lấy em gái, Tề Giai Niệm cũng nằm trong vòng tay của anh trai, cảm giác khó chịu sau thời gian dài xa cách lúc đầu dần dần biến mất. Hai người họ đã trở lại là hai anh em thân mật như lúc đầu.
“Anh à, anh đen quá đi, anh không dùng kem chống nắng em đã gửi cho anh à?” Bàn tay trắng nõn của cô gái đặt lên tay của người con trai, so sánh một hồi, quả thật làn da của Tề Ngạn Sơ đã rám nắng rất nhiều.
“Phiền phức quá.” Anh thờ ơ đáp, liền bắt đầu cởi quần áo của em gái: “Ngủ một lát đi, nghỉ ngơi lấy lại tinh thần, anh trai đưa em đi chơi.”
Tề Giai Niệm thực sự rất mệt mỏi, lúc nãy dù có ngủ một chút trên xe buýt, nhưng đầu cô vẫn còn hơi đau, thế là cứ mặc anh trai cởi đồ cho mình.
Cho đến khi quần áo của em gái được cởi bỏ sạch sẽ, Tề Ngạn Sơ cũng bắt đầu cởi quần áo của chính mình, cũng cởi sạch sẽ giống như cô vậy.
Anh ôm em gái không mảnh vải che thân vào trong chăn ấm, hai anh em trần truồng cùng ôm chặt lấy nhau và bắt đầu hôn nhau một cách tự nhiên.
Cơn buồn ngủ nhanh chóng ập đến, não của Tề Giai Niệm dần dần trở nên mê muội, cô đáp lại nụ hôn của anh trai theo bản năng, khẽ rên rỉ khi anh xoa bóp bầu ngực của mình. Thậm chí cô có thể cảm thấy côn thịt của anh trai đang chọc mạnh vào đùi cô.
Nhưng cô buồn ngủ quá đi mất… Nhìn em gái đang ngủ say sưa, Tề Ngạn Sơ đành bất lực mỉm cười.
“Ngủ đi, con bé ngốc.” Anh nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn.
Họ vẫn còn mấy ngày ở bên nhau, cho nên anh cũng không gấp gáp.
Hai anh em cùng nhau ngủ đến chiều mới tỉnh dậy, bụng cồn cào đói meo.
Tề Ngạn Sơ đưa em gái đi kiếm đồ ăn, cả hai đùa giỡn nhau suốt cả đường đi, dường như trên thế giới không còn người quen nào khác, bỏ qua những thứ xung quanh, hai người cùng nắm lấy tay nhau, thân mật quấn quýt nhau, ân ân ái ái, còn hơn cả những cặp yêu nhau khác.
Trong kỳ nghỉ lễ Quốc khánh, có rất nhiều sinh viên về nhà, nhưng cũng có người chọn ở lại.
Trên đường cũng có mấy người vội vã mang sách đến thư viện hay những người chăm học ngồi trong phòng tự học, Tề Giai Niệm không khỏi thở dài: “Thật là… học hành quá vất vả.” Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ, không phải tốt hơn hết là nên nghỉ ngơi thư giãn một chút sao?
Tề Ngạn Sơ chọc vào trán cô: “Bộ em nghĩ ai cũng thích ăn uống như em sao?”
“Thôi bỏ đi.” Cô gái nhỏ không dễ bị thuyết phục: “Vậy anh trai, anh muốn cái gì?” Cô rất muốn xem cái người này có thể đưa ra câu trả lời như thế nào.
Mùa này nhiều lá vàng úa rụng ven đường, thời tiết hôm nay rất đẹp, ánh nắng mặt trời cũng rất ấm áp, những chiếc lá vàng rụng bên đường được phơi khô đã trở nên giòn tan, dẫm lên phát ra tiếng “cạch cạch”.
Tề Ngạn Sơ nhặt lấy chiếc lá rơi trên đầu em gái, còn cúi người xuống ghé vào lỗ tai cô mơ hồ liếm láp vành tai.
“Anh đang nghĩ trong đầu, tối nay nên dùng tư thế nào để “làm” em thật sướng đây?”
Người con trai mặc áo trắng thì thầm vào tai cô gái mặc váy hồng, mặt cô gái liền nhanh chóng đỏ bừng, tức giận đuổi đánh người con trai, trên đường vang tiếng hai người trẻ tuổi cười sảng khoái.
Ai có thể ngờ rằng trong một bức tranh đẹp như vậy, thế mà người con trai kia lại nói ra những lời nguy hiểm như thế?