Phương trình anh em

Chương 77


Đọc truyện Phương trình anh em – Chương 77

“Này, mọi người nghe tin gì chưa? Là cái chị Hàn Tử Phỉ vừa mới tốt nghiệp đấy, lúc đầu không phải đã thi đỗ đại học cùng Tề Ngạn Sơ sao? Nhưng chị ấy lại không vào học, mà lại quay về nước Mỹ tự do tiếp tục học tập bên đó luôn rồi.”
 
“A, thi đỗ mà lại không vào đó học, cái Đại học đó, chỉ có người xuất sắc mới vào được.”
 
Trong một giờ học hoạt động thể chất hiếm hoi, mấy cô gái cùng ngồi nói chuyện phiếm dưới bóng cây.
 
Tề Giai Niệm cũng nằm trong số đó, dù đã biết từ lâu nhưng cô vẫn rất vui khi được nghe lại từ những người khác.
 
Cô đã từng tôn sùng Hàn Tử Phỉ, nhưng người đó không chỉ có suy nghĩ xấu về anh trai cô, hơn nữa còn có ý đồ dùng thủ đoạn đê tiện để trói buộc anh trai, mặc dù không hẳn là cách làm thông minh, nhưng cũng khiến cô cảm thấy chán ghét.
 
“Ha ha ha.” Cô không nhịn được lên tiếng cười.
 
“Tôi còn tưởng rằng nếu Hàn Tử Phỉ và Tề Ngạn Sơ học chung trong đại học, thì hai người họ chắc chắn sẽ ở cùng nhau, rất xứng đôi vừa lứa, nhưng đến cuối cùng lại thật đáng tiếc…”
 
Thật đáng tiếc? Hai người họ sao có thể xứng đôi vừa lứa được chứ?

 
Cô với anh trai mới là một cặp trời sinh, được chưa nào? Haizz ~ Cô gái nhỏ than thở trong lòng, nhưng nghĩ đến anh trai, trong lòng lại thấy ấm áp ngọt ngào.
 
“Cậu đang lo nghĩ tinh tinh gì vậy, Tề Ngạn Sơ thiếu gì người theo đuổi với vẻ ngoài đào hoa kia? Hôm qua mình đã lướt đi lướt lại mấy cái clip của anh ấy bị quay lén đăng lên mạng đấy, các cậu có thấy không? Cái gì mà thế hệ mới của tương lai đất nước chứ, phía sau còn kéo theo một đám nữ sinh tới tỏ tình, mấy trường bên ngoài còn hỏi từng tin tức nhỏ xíu của anh ấy nữa, người như vậy có phải là quá đào hoa không?”
 
Gì cơ?! Sắc mặt của Tề Giai Niệm thay đổi rất nhiều, sao cô lại không biết gì về mấy chuyện này!? Tại sao anh trai không bao giờ nói cho cô biết!?
 
“Này, Niệm Niệm, hiện tại anh trai của cậu đã có bạn gái chưa vậy? Cậu mau nói cho chúng mình biết đi.”
 
Tề Giai Niệm đột ngột đứng dậy, khuôn mặt tươi tắn như mùa xuân bỗng trở nên u ám: “Mình làm sao biết nhiều như các cậu được, không nói chuyện nữa đâu, lướt qua cái đoạn clip đó đi.” Nói xong cô nhanh chóng quay về lớp học, bỏ lại mấy cô gái trẻ đang hừng hừng khí thế tám chuyện, mà những người kia cũng chỉ trợn to đôi mắt ngơ ngác nhìn cô bỏ đi.
 
Vào buổi tối, Tề Ngạn Sơ phát hiện em gái có điều gì đó khác thường.
 
Hôm nay hình như  là ngày cuối tuần. Thông thường, bọn họ sẽ gửi cho nhau những lời nói bóng bẩy ngọt ngào, chụp một vài bức ảnh tự sướng với nhiều màu sắc quyến rũ mê người, và cuối cùng sẽ gọi cho nhau để chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ.
 
Tuy nhiên, toàn bộ những tin nhắn anh gửi nãy giờ đều chìm nghỉm, cuộc gọi thoại trực tiếp cũng bị dập máy nhanh chóng.
 
Nhìn dòng chữ “bên kia đang bận”, Tề Ngạn Sơ nhíu mày khó hiểu.
 
Đó là điểm mấu chốt của một mối quan hệ yêu xa, anh nghĩ cho dù biết có chuyện gì thì cũng không thể giải quyết được.
 
Ngay khi anh đang cân nhắc xem có nên gọi thẳng cho cha mẹ để hỏi em gái có chuyện gì hay không thì cô gái nhỏ kia đã gửi tin nhắn qua cho anh.
 
【Đang học bài】
 
Kèm theo đó là hình ảnh bìa sách tham khảo mô phỏng kỳ thi tuyển sinh đại học năm năm mô phỏng ba năm.

 
Tề Ngạn Sơ mơ hồ, trong đầu đầy dấu chấm hỏi, cho dù có học cũng đâu cần phải cúp máy chứ.
 
【Bảo bối, có chuyện gì xảy ra với em à? 】 Hai người sống cách xa nhau ngàn dặm, cho nên anh chỉ có thể nhắn tin hỏi thăm.
 
Lại trôi qua gần mười phút, anh mới nhận được câu trả lời 【Không có gì, anh làm việc của anh đi. 】
 
Rõ ràng là cô gái nhỏ này đang tức giận, nhưng Tề Ngạn Sơ không biết tại sao cô lại tức giận.
 
Cô gái này đột nhiên bị làm sao vậy? Thế là cứ như vậy, anh đã bị em gái lạnh nhạt trong suốt ba ngày mà không rõ lý do vì sao, Tề Ngạn Sơ phải dùng đủ mọi cách mới biết được chân tướng.
 
“Tổ tông à, em quả đúng là tổ tông nhỏ của anh đấy, chỉ có cái chuyện xíu xiu thế này thôi sao, em thật sự muốn hù chết anh à.” Tề Ngạn Sơ thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng cũng cảm thấy rất khổ sở: “Anh không nói cho em biết vì mấy chuyện đó cũng chẳng liên quan gì đến anh. Trong tim anh chỉ có mình em thôi, cô gái ngốc nghếch à.”
 
“Quá không an toàn rồi.” Tề Giai Niệm tiếc lời nói vàng ngọc của mình.
 
“Chỗ nào mà không an toàn chứ. Ngày nào anh cũng ngồi trong phòng học ký túc xá suốt hai tiếng đồng hồ, vừa có thời gian rảnh sẽ nhắn tin cho em, anh mòn mỏi chờ tin nhắn của em, thế mà em lại đối với anh như vậy, một từ thôi “oan uổng” quá đi.”
 
Tề Ngạn Sơ cảm thấy bị oan ức đến mức muốn thổ huyết, hai ngày cuối tuần trước, vì cái chuyện vặt vãnh này mà tiền trợ cấp hàng tuần của anh đều bị tước đi hết, anh nên đi tìm ai phân xử đúng sai đây?
 

“Em không tin đâu.”
 
“Nếu không tin anh, em tự mình tới đây xem đi.” Anh cũng đành bất lực, không thèm quan tâm gì nữa, cứ thế thản nhiên trả lời tin nhắn của cô.
 
Tề Giai Niệm:…!
 
Chuyện này … có thể sao được chứ!
 
Chuyến đi khảo sát thực địa sắp tới mới sẽ tìm ra lý do thuyết phục nhất!
 
Cô quyết định trong 11 ngày nghỉ, cô sẽ đến nơi anh ở thăm anh!
     ——-

 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.