Bạn đang đọc Phúc hắc Vương gia đừng yêu ta – Chương 19: Ai phụ trách với ai .
Edit by LinhMaroon
“Ừng ực” Lâm Quân Tử không nhịn được mà nuốt nước miếng xuống, ta thèm vào, mỹ nhân như vậy, làm ta cũng xuân tâm nhộn nhạo rồi.
Cổ đại nếu có bệnh viện chuyển giới, ta nhất định trói hắn lại mang đến đó. ( sax bà chị )
Lâm Quân đỉ dời đi tầm mắt ám muội của mình, tùy tiện vung tay lên nói: “Bạch công tử, đừng khách khí, ngươi cũng có ân cứu mạng với ta, chúng ta hai người không ai thiếu nợ ai. Bước vào giang hồ, trượng nghĩa là quan trọng nhất!”
Công tử sắc mặt lại trở nên ngượng ngùng, ngữ khí cũng vạn phần hối lỗi mà nói: “Nhưng là, vừa rồi, ta thật sự là đã mạo phạm cô nương rồi, cũng thỉnh cô nương đừng trách tội ta.”
Lâm Quân Tử nghe thấy những lời này, lập tức nhớ lại một màn trần trụi vừa rồi, sắc mặt đỏ lên.
Nhưng vẫn làm bộ giống như vô sự nói: “Bạch công tử đừng khách khí, tính nợ ta một nhân tình là được, sau này nếu ta có chuyện gì muốn nhờ, người nhất định không thể từ chối !”
Bạch Lộ lập tức gật đầu lia lịa, thanh âm càng thêm mềm mại “Đa tạ cô nương đại nhân đại lượng không để ý, kỳ thật, vừa lúc nãy ta chỉ muốn nhờ cô nương giúp ta hóa trang một chút, không ngờ cô nương lại đang tắm, cho nên ta chỉ có thể sai càng thêm sai, cô nương ngàn vạn lần đừng để trong lòng !”
“Mặc dù nói thân thể của nữ tử chỉ có thể tam không tránh, không tránh cha mẹ, không tránh thấy thuốc, không tránh trượng phu, nhưng vừa rồi tình thế nguy cấp, cô nương đừng nên hoang mang, ta đây sẽ không được an lòng a !”
Lâm Quân Tử không khỏi cau mày lên, ta kháo, nam nhân trước mặt này không chỉ giống con gái, lại còn rất lắm mồm a!
Có mỗi một chuyện mà sao cứ nói đi nói lại mãi không ngừng a ?
Ta cũng không so đo, ngươi còn định ngồi kể Bình thư* sao ?
* Bình thư :một hình thức văn nghệ dân gian của Trung Quốc, khi kể một câu chuyện dài dùng quạt, khăn làm đạo cụ.
Lâm Quân Tử trừng mắt hạnh, chỉ vào Bạch Lộ đang không ngừng xin lỗi nói: “Ngươi không định bắt lão nương ta phụ trách đấy chứ ?”
Bạch Lộ sửng sốt, vội vàng lắc đầu “Không có.”
Lâm Quân Tử hỏi: “Vậy ngươi sẽ phụ trách với ta sao?”
Bạch Lộ “…..”
Quả nhiên im bặt rồi, Lâm Quân Tử liếc mắt nhìn Bạch Lộ trắng bệch không còn tí huyết sắc nào, cười lạnh một tiếng: “Coi như xong, bỏ qua mấy thứ giả dối ấy đi, ta là thanh lâu nữ tử, làm sao xứng với ngươi đường đường một công tử phụ trách? Nếu không còn việc gì, trở về đi thôi !”
Bớt hư tình giả ý đi, các ngươi không phải trong lòng khinh bỉ thân phận của ta sao ?
Lâm Quân Tử mi mắt buồn bã rủ xuống, cư nhiên xuyên qua thành thanh lâu nữ tử ti tiện, thật sự là ma luyện gân cốt, hành hạ tâm trí a !