Đọc truyện Phúc Hắc Thần Quân Nghịch Thiên Tà Phi – Chương 9: Lý Nhã Thư đệ nhất mỹ nhân
Học viện Tây Tử…
_ Ngươi có nghe chưa? Đệ nhất mỹ nhân Lý Nhã Thư là học viên mới của học viện đấy. – một học viên nói.
_ Uk, nghe đồn là mỹ nữ thiên tài đấy, là đại huyễn sư cấp 9,mà mới có 17 tuổi. – một học viên khác nói.
_ hình như nàng ta gia nhập hội Hỏa Diễm.- một học viên nói.
_ Hội Hỏa Diễm như nào? – một người hỏi.
_ Hội Hỏa Diễm gồm 3 người( hội chỉ đc lập nhiều nhất là 3 người), một vị thiếu gia anh tuấn là đại huyền sư cấp 7,còn một tiểu muội là đại huyễn sư cấp 6.-học viên nói.
_ Toàn thiên tài. – một số học sinh nói.
Phòng 205…
_ Chúng ta lấy biểu tượng của hội là hoa tường vi nha. – cô nói.
_ Hảo. – ngôn và ngân nói.
_ À, ta nghe nói đệ nhất mỹ nhân Lý Nhã Thư cũng ở trong học viện đấy.- ngôn nói.
_ Đệ nhất mỹ nhân gì chứ, sao mà đẹp bằng Bích Ca. Đúng là không biết tự lượng sức. – Ngân bĩu môi nhìn ngôn.
_ Thôi, chúng ta đi cửa hàng mua bán ở trường đi, nghe nói nhiều thứ tốt lắm. – cô cười nhìn hai người kia.
Đại sảnh…
_ Oa, kia có phải đệ nhất mỹ nhân Lý nhã Thư không? – một nam sinh nói.
_ Đúng là đẹp thật a- nam sinh khác.
_ Ngưỡng mộ quá.
Mọi người nhìn phấn y thiếu nữ đứng trước hai người nói. Đó đúng là Lý Nhã Thư.
Phấn y thiếu nữ đi đến đâu cũng có những cặp mắt say mê, ngưỡng mộ bắn tới.
_ Nhã Thư, ngươi thật được nhiều người yêu mến nha. – tố y thiếu nữ đi cạnh Lý nhã thư nói.
_ Ta vừa có tài, vừa có sắc đương nhiên cũng có hào quang- Lý Nhã Thư đắc ý nói.
_ Oa, thanh y nữ tử kia là ai a?- một giọng nói nam vang lên.
_ Oa, còn đẹp hơn đệ nhất mỹ nhân Tây Tử quốc Lý nhã Thư.- một nam sinh nói.
_ Ta không ngờ trên đời lại có người đẹp đến thế. Nếu Lý nhã thư so sánh với thì chính là đất bùn thôi, còn vị thanh y kia là là tiên nữ trên trời a. – một nữ sinh nói.
_ Phải a.
_ Cô, cô ta là ai? – lý nhã thư mặt vặn vẹo hỏi tố y thiếu nữ.
_ Ta cũng không biết, nhưng đúng là đẹp thật a.- tố y thiếu nữ đáp.
_ Hừ, dám cướp ánh hào quang của ta, cô ta chết chắc. – lý nhã thư ánh mắt cay độc nhìn thanh y thiếu nữ kia. Đó chính là nữ chủ đại nhân nhà ta, diệp Bích Ca.
Sau khi nói xong, lý nhã thư nhanh chân đi đến chỗ cô.
_ Này, ngươi có dám cùng ta thi đấu trên lôi đài không. – lý nhã thư hỏi cô.
_ Cô là ai? – cô lạnh nhạt
_ Ngươi, ngươi không biết ta là ai? – lý nhã thư tức giận.
_ Sao ta lại phải biết? -cô vẫn lạnh nhạt nói.
_ Ta là Lý nhã Thư.
_ ồ, thì ra cô là đệ nhất mỹ nhân lý nhã thư. – ngôn nói.
Ngôn nói vậy làm lý nhã thư quay sang để ý và thế là tính hoa si của cô ta dâng lên. Đang một bộ đắc ý thì…
_ Ta nói mà,cô ta làm sao mà đẹp bằng Bích Ca đc. – ngân nói làm cho ai kia đang đắc ý mặt đã tái xanh đi.
_ À, thì ra là cô.Được,nếu cô muốn ta sẽ đấu với cô. – Bích ca nói.
_ Được, ngày mai trưa, hẹn gặp lôi đài, ta sẽ cho cô thảm hại. – lý nhã thư nói.
_ Tên ngươi là gì?
_ Diệp Bích Ca.
_ Được, các học viên của học viện tây tử nghe đây, ta, Lý nhã thư sẽ tuyên chiến với Diệp Bích Ca vào trưa mai tại lôi đài. – cô ta nói to.
_ Diệp Bích Ca? – một người ngạc nhiên nói.
_ Không phải chứ, thiếu nữ xinh đẹp kia là phế vật đại tiểu thư Diệp gia.
_ Đúng rồi, không ngờ nàng ta cũng tham gia tuyển sinh.
_ chắc nàng ta đã có thể tu luyện, nhưng thế thì thế nào, làm sao mà thực lực bằng lý nhã thư được.
_ Đúng a, thật uổng phí kia một gương mặt mỹ nhân.
Quay trở lại chỗ cô…
_ Bích Ca, sao mọi người đều nói ngươi là phế vật? – ngân và ngôn nói.
_ Là do lúc trước ta không thể tu luyện. – cô nói.
_ Nhưng ngươi có chắc là sẽ thắng được nàng ta hay không? – ngân lo lắng hỏi.
_ ngươi quên là ta là song tu à. – cô nhìn ngân.”song tu là người vừa là huyền sư vừa là chiến sĩ. “
_ Uk, cố lên. – ngân nói.
_ Người cố phải là lý nhã thư. – cô cười nói.