Phục Bắt Tiểu Miêu Ly

Chương 18


Bạn đang đọc Phục Bắt Tiểu Miêu Ly – Chương 18


Lưu Phi Phi chạy đến ôm lấy cánh tay Tử Phong, phụng phịu một hai lôi kéo hắn…
_Phong, nhảy cùng em một bản đc ko?
_Phải đó, con cùng Phi Phi nhảy một bản đi – Xuyên Mã Tâm cười hùa
Hắn liếc nhìn Xuyên Mã Tâm, khuôn mặt đầy vẻ mưu toán mà hừ lạnh, nhưng có mặt gia gia cùng vợ chồng Lưu bá ở đây, nếu từ chối thật ko phải phép, đành ủy khuất cắn răng mà cùng Phi Phi ra sàn nhảy…

_Hình như hoàng tử của em lại bỏ rơi công chúa xinh đẹp rồi? – Lăng Văn Du cười mị hoặc, hướng mắt về phía Vương Tử Phong đang khiêu vũ cùng Phi Phi đầy ngụ ý
_Ta là ko quen với ko khí ở đây- nàng trừng mắt tức giận, liếc nhìn hờ hửng nói mà lòng như kiến cắn khó chịu ko thôi
_Có thể ko? Tôi mời em một bản – Lăng Văn Du lịch thiệp như hoàng tử đưa tay về phía nàng chờ đợi
Định mở miệng từ chối liền mắt thấy Vương Tử Phong kia cùng Lưu Phi Phi vui vẻ lả lướt, liền nhìn Lăng Văn Du, mỉm cười đẹp mê hồn phách đón nhận lời mời. Bốn người đế vương phong lưu, nữ vương tài sắc khiến các cặp đôi khác phải dừng khúc khiêu vũ, tất cả biết phận mà rút xuống, trong nháy mắt chỉ còn 4 người bọn họ trên sàn nhảy… 2 cặp đôi liền làm sáng bừng cả ko gian, mọi người ko ngừng cảm thán khen ngợi…

Vương Tử Phong lòng hậm hực, mắt ko một giây rời khỏi người nàng. Vì cái gì mà hắn vừa lơ là liền ko thấy bóng dáng, hiện tại lại cùng nam nhân khác khiêu vũ… mà kẻ cùng nàng đang khiêu vũ lại là tên Lăng Văn Du đáng băm nghìn lần ko hả mà hắn ghét nhất…
Nàng hừ lạnh ko thèm quan tâm, làm lơ cả ánh mắt tức tối đầy cảnh cáo ko ngừng hướng nàng phóng tới khiến hắn tâm tình ngày càng xuống dốc như xe đứt phanh, khuôn mặt đã đen sảm, ánh mắt nổi máu đỏ gây gắt… Nàng bị nhìn mà lòng khó chịu… Hừ!!! rõ ràng bỏ rơi nàng cùng họ Lưu kia vui vẻ, còn muốn nàng giữ lễ gì?… chán ghét, nàng kéo Lăng Văn Du rời khỏi sàn nhảy khi bản nhạc còn chưa kết thúc… Hắn muốn rời khỏi ả Phi Phi mà chạy đếm túm lấy nàng, lập tức đem về xử lý, nhưng hiện tại lại bị ả Lưu Phi Phi như bạch tuột dùng vòi quấn chặt, nên đành nghiến răng nghiến lợi nhảy hết bản nhạc…
Nàng thở phì phì đứng khuất một góc tối, tâm tư cũng ko tốt gì so với Vương Tử Phong kia là bao, uống một hơi cạn ly rượu…
_Hình như cô ko đc vui
Mắt liếc thấy kẻ mà mình ko muốn gặp, nàng toan giả đò làm lơ bỏ đi thì liền bị Xuyên Mã Tâm tức gận thét lớn thu hút ko ít ánh nhìn
_Cô là có đc dạy lễ nghi gia giáo? Ta đang nói chuyện với ngươi sao dám bỏ đi như vậy? – Nàng vì ko muốn gây chú ý đành cắn răng nhẫn nhịn mà lưu bước, hướng Xuyên Mã Tâm gượng gạo mỉm cười
_Ồ, là Vương phu nhân đang nói với ta a, thật thất lễ quá
Xuyên Mã Tâm bộ mặt lạnh lùnghừ lạnh, liếc nàng khinh khi, mặt cũng vờ hòa hoãn cười giả – Là đang nói với ngươi, phải hay ko ngươi nhìn xem bọn chúng rất xứng đôi a – Xuyên Mã Tâm hướng hắn và Phi Phi ẩn ý nhếch môi nói
_Quả là đẹp đôi a – Nàng đem bộ mặt lạnh băng mỉm cười mị mị đáp lời
_Phải, xem ra ngươi cũng có mắt, bọn nó là thanh mai trúc mã từ nhỏ, vốn là trời sinh một cặp, ta dù hiện tại cùng hắn có lỗi nhưng vẫn là mẫu thân hắn, về hôn nhân hạnh phúc của hắn ,ta ko thể ko quản, ta nghĩ ngươi cũng tự biết thân biết phận mà rời đi, hắn trước hay sau cũng chỉ lấy Lưu Phi Phi, ta khuyên ngươi tự lượng sức để ko phải nhục nhã về sau

Lời nói Xuyên Mã Tâm như dao lạnh cứa từng nhát vào lòng nàng,trái tim run lên từng hồi mãnh liệt… Môn đang hộ đối? đúng, từ trước đến giờ nàng chưa nghĩ qua, ko biết từ lúc nào, nàng lại ngu ngốc đặt niềm tin vào hắn… Hắn yêu nàng? Hay đúng như Xuyên Mã Tâm nói… Nàng chỉ là nhất thời đối với hắn?
Nàng cười lạnh, cố gắng che giấu đi khuôn mặt đang muốn sụp đỗ dời gót… Nàng tin… nàng tin hắn… tin hắn ko phản bội mình… Vì nàng đã lỡ…
_Kìa, cô định đi đâu? Kịch hay vẫn chưa xem hết mà – Mã Xuyên Tâm cười ác ý cố ý dùng lời ám muội giữ nàng lại khi thấy nàng muốn rời đi
_Ý bà là? – Nàng dừng bước, nhíu mày nghi hoặc

Bản nhạc vừa dứt, Vương Tử Phong lập tức bỏ rơi Phi Phi trên sàn nhảy mà đi tìm con mèo nhỏ ko ngoan cả gan trêu gan hắn…
_Vừa hết bài nhảy làm gì vội vàng bỏ đi như vậy – Một bàn tay níu lại bả vai, giọng nói quen thuộc truyền đến tai làm hắn nhíu mày nén giận quay lại
_Tấn Quân?
_Ko ngờ phải ko?

_Cậu làm gì ở đây – Hắn nhíu mày nhìn tên bạn chí cốt, đáy lòng bỗng truyền đến một cỗ bồn chồn ko yên
_Tớ cũng là khách mời a – Tấn Quân cười nháy mắt, giọng đùa cợt
Hắn bất giác mới chú ý xung quanh, tại sao một buổi tiệc mừng thọ lại có nhiều cảnh vệ như vậy, ko khí bất quá có chút cảnh giác rất cao đi…
_Tấn Quân, nói thật cho ta, tại sao hôm nay lại nhiều cảnh vệ như vậy? – Hắn một nỗi bất an như sóng thủy triều ập đến…
_Aiz nha… là bị ngươi nhìn thấy, thật nhàm chán. Thật ra hôm nay có tin siêu thần trộm Tiểu Miêu Ly sẽ đến đây
_Cái gì?
_Phong Ca
Tấn Quân háo hức mở lời, Lưu Phi Phi ko biết từ đâu đã chạy đến cắt ngang lôi kéo hắn về phía sân khấu…
_Phong ca, tới lúc rồi
_Tới lúc? – Hắn nhíu mày chán ghét, lòng hắn bây giờ như lửa đốt chỉ muốn mau chóng tìm dã miêu của hắn trở về lập tức
Bỗng tất cả ánh sáng đồng loạt cùng tập trung lại nơi hắn cùng Phi Phi đang đứng. Mã Xuyên Tâm nhìn nàng cười ngạo mạn, từng bước tiến về phía sân khấu, dõng dạc từng lời cất lên…

_Thưa quý vị quan khách có mặt tại buổi lễ hôm nay, nhân lễ mừng thọ Lưu gia gia, chúng tôi 2 nhà Lưu – Vương đã có cùng nhau quyết định, nhân ngày hôm nay tề tụ các vị quan khách xin long trọng tuyên bố… đính hôn giữa con trai tôi Vương Tử Phong cùng Lưu Phi Phi
Hắn kinh ngạc đến sững người, hết nhìn Xuyên Mã Tâm lại nhìn gia đình Lưu gia…
_Các ngươi… – Hắn nghiến răng nghiến lợi trừng mắt tức giận khiến mọi người bất giác lạnh cóng người mà run lên mấy đợt – Chuyện gì đang xảy ra? – Hắn siết chặt tay thành quyền hét lên đáng sợ
_Tử Phong, mọi chuyện là do ta đã quyết định, con và Lưu Phi Phi cùng nhau kết hôn ko phải là rất môn đang hộ đối sao? Lưu gia và Vương gia xưa nay đều là quan hệ rất tốt, ngươi vì cái gì mà ko chịu? – Xuyên Mã Tâm bị con trai hù suýt hồn xiêu phách tán cố gắng lấy lại bình tĩnh, khí chất cùng hắn đối chất
_Bà… Thì ra mọi chuyện là do bà sắp đặt…- Hắn hung hăng trừng mắt như hổ dữ hướng Xuyên Mã Tâm gằn từng tiếng nặng nề
_Ta cũng chỉ là muốn tốt cho con thôi
Thoáng mắt hắn đã tìm đc nhân ảnh quen thuộc… Nàng 1 lòng tan nát, lạnh lùng nhìn hắn, 4 mắt nhìn nhau… Lòng nàng càng lạnh bao nhiêu thì lửa lòng hắn càng nóng bấy nhiêu… Hiểu lầm, chắc chắn đã bị nàng hiểu lầm, hắn cắn răng nghiến lợi một bụng căm tức, muốn chạy đến ôm lấy nàng như lại bị Lưu Phi Phi bạch tuộc quấn lại ko rời ra đc
_Buông ra – Hắn một mặt đã như than chì, ánh mắt sòng sọc vạch đỏ, gân xanh hiện nguyên hình trên trán cương nghị, lạnh giọng mà âm lãnh hướng Phi Phi ra lệnh
Lưu Phi Phi cùng Xuyên Mã Tâm một hồi run sợ, hắn toàn thân toát ra khí chực muốn giết người, đem toàn bộ đóng thành băng đá, vợ chồng Lưu bá một bên kinh ngạc, ko phải Xuyên Mã Tâm có nói cùng họ là Vương Tử Phong có ý muốn Lưu tử nhi nhà họ gả cho hắn sao? hiện tại nhìn hắn như đệ nhất ác vương…
_Phong huynh, hiện tại đang có rất nhiều người, huynh muốn danh tiếng cùng mặt mũi 2 gia đình đều mất sạch hay sao? – Lưu Phi Phi run như điện chạy, nhưng vẫn cố liều mạng cùng hắn đấu, cô thực chết cũng ko buông hắn ra
_Ngươi… – Hắn nộ khí lên đến đỉnh điểm, răng nghiến lợi thiếu chút gãy hết, bàn tay nắm thành quyền mạnh mẽ bật máu ở các đầu móng tay… Lăn lộn thương trường ko ít hoàn cảnh khó khăn nhưng chưa bao giờ hắn lại bị ép đến bước đường cùng đến vậy… Mắt lại mau chóng hướng về bóng hình quen thuộc, chỉ nhận đc từ nàng sự lạnh lùng, lạnh đến buốt con tim đang nóng bỏng của hắn, ánh mắt hờ hửng nhưng lại như tan nát, gương mặt vô âm sắc ko biểu cảm càng làm người ta thấy đáng sợ… Nàng cụp đuôi mắt, khóe môi lạnh hàn nhếch nụ cười chua chát nhưng cao ngạo đầy khí chất quay người bước đi lẫn vào đám đông đang náo nhiệt trước tin giật gân…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.