Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 )

Chương 42.7


Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 42.7

Rảo bước trên khuôn viên hoa thủy tinh lấp lánh, Zina khẽ thở dài ngước nhìn vầng trăng tội nghiệp đang phải chống chọi với cái khắc nghiệt của thế lực bóng tối. Bất giác một thân ảnh đột ngột xuất hiện trước mặt cô, đó là một chàng trai cao gầy, tóc mây vàng lợt tựa màu trăng Atenist, thân choàng y phục phù thủy bạc phếch, mắt hơi xa xăm nhưng hiện rõ một màu đỏ rực hoàng gia. Yuki đứng đó, mặt đối mặt với Zina, bóng cậu đổ dài trên nền đất, lấn át đi vóc dáng nhỏ bé trơ trọi nơi cô. Cả hai im lặng một lát, sau đó Yuki lạnh lùng quay lưng bỏ đi. Không biết vì bản năng hay con tim mách bảo, Zina vô thức nhướn người nắm lấy bàn tay cậu, như một sự níu kéo không lời nói. Cậu xoay người liếc cô, khắp mạch máu truyền đi xúc cảm ấm áp mơ hồ.
Zina gượng cười buông tay Yuki. Một cảm giác trống rỗng bao lấy cơ thể cậu. Bỗng chốc cậu muốn quay lại ôm cô thật chặt vào lòng, cho thỏa cái lạnh giá quẩn quanh cuộc đời hoàng gia mệt mỏi.
Thụt lùi về sau vài bước, Zina đặt hai tay lên lồng ngực, cúi gằm mặt, thủ thỉ nhỏ thật nhỏ, thế nhưng những lời thì thầm đó của cô, cho dù có bị gió cuốn đi mất cũng không thể lọt thoát đôi tai cậu. Một câu chín từ, nhẹ nhàng như mặt nước mùa thu nhưng đủ để Yuki run rẩy giật mình.
– Hình như tôi thích cậu mất rồi, Yuki à.
Mặc kệ là cậu chấp nhận hay từ chối, Zina đều không quan tâm, bởi với cô, tình yêu chỉ cần một người nói và một người cảm nhận, chẳng buồn người cảm nhận có muốn trở thành người nói không, tình cảm rung động không thể chối bỏ của nhịp đập con tim cô, dường như đã bám lấy tên lạnh lùng vô cảm Yuki này, để nói ra câu tỏ tình có vẻ sẽ hơi ngốc nghếch, Zina đã phải xác nhận bản thân rất nhiều lần. Với Rei, với Haru và cuối cùng nội tâm cô lại chọn Yuki làm chỗ trú ẩn. Thật khờ khạo phải không?
Ngửa mặt lên trời để giọt nước mắt nín nhịn trôi ngược vào trong, Zina cắn môi hít sâu, quay người bỏ đi về hướng đối lập Yuki. Bất giác, cậu lãnh đạm cất lời, tên Zina khẽ vang vang sau lưng cô, lạnh, nhưng với cô nó thực ấm áp. Cô kiềm chế cảm xúc ngăn không cho con tim quay về phía cậu. Yuki bước lên một bước, đôi mắt đỏ dịu nhè nhẹ chuyển ngọc xanh, tựa cách thay đổi tâm tình trong nỗi buồn. Vẫn chất giọng trong trẻo mà lạnh giá đấy, Yuki buồn bã lên tiếng, âm bậc pha vài phần chua xót.

– Xin em đừng thích tôi. Tôi … không xứng là người để em tựa vào. Có những chuyện, không phải chúng ta muốn là được. Em là cô gái tốt, hãy tìm một người con trai đủ khả năng bên cạnh em suốt quãng đời còn lại. Tôi tin người đó sẽ mang lại hạnh phúc cho em, Zina à.
Có ai từng nghe âm thanh của thủy tinh vỡ chưa? Giòn tan và vụn mảnh, cũng giống như cảm xúc trong Zina lúc này, mỏng manh và tan nát dưới bánh xe thô bạo của tình yêu, hàng ngàn mảnh vỡ bay bụi bù trong lồng ngực cô, đau rát và khổ sở. Đưa tay bịt miệng để tiếng nấc không lọt ra ngoài, Zina mặc kệ lệ thấm ướt hai gò má gầy guộc, nóng bỏng và ran rát. Nén chất giọng bùi ngùi, cô nuốt chửng tâm trạng, gượng gạo nói vọng về phía Yuki, song nhanh chân rời khỏi khuôn viên hoa thủy tinh lấp lánh ánh kim rạng rỡ.
– Tôi hiểu mà. Xin lỗi hoàng tử, tôi có chuyện cần làm, tạm biệt cậu.
Ngóng bóng dáng nhỏ nhắn khuất hẳn sau lối quẹo vô hành lang khu luyện tập, Yuki khẽ cau mày, môi mím chặt, tay cuộn thành quả đấm, phẫn nộ nện lên thân cây bạch đàn cao lớn gần đó. Máu đỏ từ từ thấm đẫm mu bàn tay, cậu mặc kệ, ngước mặt nhìn ông trời than oán, bao nhiêu tân tư khổ sở, đều nén lại trong lòng, vo tròn thành nỗi đau tinh thần sâu sắc. Vì nợ một người một ân nghĩa lớn, cậu đành ngậm ngùi đẩy người con gái cậu yêu ra xa, lựa chọn cuối cùng, cậu không thể tự do quyết định. Xin lỗi, Zina.
***

Hơn mười bảy năm về trước, ở vùng Tây Bắc vương quốc pháp thuật từng xảy ra một vụ cháy lớn, lửa ma thuật được kẻ nào đó tạo ra với công suất vô cùng lớn, nó vùng vẫy và thiêu rụi phân nửa khu biệt thự hoàng gia của gia tộc Natakira. Khi ấy, nữ hoàng đang trong thời gian thị sát dân chúng, hoàng tử Yuki vì muốn ra ngoài chơi nên nàng đành đưa nhóc con yêu quý gửi đến tư gia gia tộc hỏa thần Natakira, hồi ấy trong gia tộc Natakira có một cậu nhóc trầm tính y hệt Yuki con trai nữ hoàng, cậu bé tên Haru, là người thừa kế đại tộc hỏa thần Natakira danh tiếng của triều đại nữ hoàng Angela The Fence III. Ấy thế mà chỉ trong một đêm ngắn ngủi, toàn bộ mười mấy mạng người bỗng chốc chết thảm. Cha Haru vì cứu con trai và hoàng tử Aries còn ngủ say trong phòng mà chết ngạt trong đám tro lửa không thể dập tắt, mẹ cậu vận hết công sức tạo kết giới bảo vệ hai đứa nhỏ, toàn thân lụi tàn trong biển than hừng hực. Cho dù có mất đi trí nhớ hay lớn lên từng ngày, Yuki mãi mãi không quên buổi tối hôm ấy, khi ngài hỏa tước Natakira ôm chặt lấy cậu đỡ giùm một thanh xà rơi xuống, miệng ông ộc máu đỏ, mặt mũi lem luốc, nhưng miệng vẫn không ngừng cầu xin Yuki, dù xảy ra chuyện gì cũng phải bảo vệ Haru đến cùng, cả gia tộc này chỉ có thể giao phó cho Haru.
Giật mình mở mắt ném ánh nhìn xa xăm ra ngoài ô cửa sổ không song chắn, Yuki trầm mặc nhớ lại lời hứa năm nào. Sức mạnh của gia tộc Natakira tuy trấn áp được ngọn lửa lan rộng, nhưng đồng thời rút cạn sự sống của cặp vợ chồng trẻ, để lại cậu con trai nhỏ bơ vơ trở thành đứa mồ côi chỉ trong một đêm ác mộng. Vịn tay lên mép bậc khung cửa, Yuki cúi mặt cắn răng. Cậu đã nhường nhịn Haru suốt mười ba năm trời, thực hiện lời hứa di nguyện của ngài hỏa tước. Thế nhưng người con gái Haru đem lòng yêu lại chính là Zina. Cậu không muốn đẩy cô về phía người khác, nhưng Haru, cậu ta sẽ chịu thương tổn nếu Yuki không làm vậy. Đây sẽ là lần cuối cùng Yuki tuân thủ lời hứa đó, tất cả những gì cậu có, cậu đều mang cho Haru, theo một cách âm thầm và bí mật, người con gái của cậu, cậu không nỡ, nhưng cũng phải đành buông lỏng tay.
***
Sức mạnh của Zina tăng vọt tới chóng mặt, chỉ sau hai tuần cần mẫn luyện tập, không màng đến mọi thứ xung quanh, cô đã theo kịp tiến độ mà một hộ pháp cần có. Kết thúc khóa tập riêng để chuẩn bị cho lần tập chung sắp tới, năm người trong nhóm hộ pháp sẵn sàng lên dây cót tinh thần chiến đấu.
Vào một ngày trời không nắng không mưa, Honso đích thân chỉ đạo trận pháp hợp sức cấp độ cao của ngũ đại phù thủy. Chia nhau đứng thành vòng tròn bán kính rộng, cả năm đồng thời rút đũa thần trực chờ lệnh khai triển.

Cầm trên tay vật pháp bảo gia truyền mà mình chưa sử dụng bao giờ, Zina hít thật sâu, tự dằn lòng phải thoải mái và bình tĩnh, cầu mong cái đũa này sẽ dễ dùng như gươm ánh sáng. Phất tay ra lệnh bắt đầu, Honso đứng ở xa quan sát động tĩnh.
Mệnh lệnh vừa ban xuống, năm cánh tay lần lượt giải ấn phong, mặc đũa thần hiện nguyên hình. Ngoài bốn cây quyền trượng lục, lam, đỏ, nâu thuộc sở hữu tứ hộ pháp, nay xuất hiện thêm một cây quyền trượng bạch kim óng ánh đẹp mắt, tứ bề tỏa ra thứ ánh sáng chất phác dịu nhẹ, đầu trượng là hòn ngọc thủy tinh trong suốt, khác xa với vẻ tầm thường của một cây đũa lúc ban đầu.
Kinh ngạc nắm lấy quyền trượng ánh sáng, cổ tay Zina bỗng tua tủa mấy sợi dây sáng rực quấn chặt thân trượng, chứng tỏ sự liên kết mạnh mẽ giữa chủ và tớ. Mọi người không ai không nén nổi sự ngạc nhiên khi nhìn thấy cây trượng mới của Zina, quả thực không hổ danh là trượng thủ lĩnh, tinh khiết, tao nhã và có chút gì đó vô cùng thanh cao. Giải xong ấn thuật phong ấn pháp bảo, năm người tiếp tục nhắm mắt niệm chú, dưới chân mỗi người chợt lóe lên vòng sáng kỳ diệu, năm thân ảnh bỗng chốc xoay tròn trong không khí gió bấc nổi dậy, khói bụi mịt mù, hàng vạn tinh thể vật chất bị xáo trộn và hút vào trận pháp.
Nhìn ma trận diễn ra một cách thuận lợi hơn mình nghĩ, Honso hài lòng gật đầu thay cho lời khen ngợi. Khóa luyện tập chung kết thúc khá ổn thỏa, bỗng trên trời chú dơi tím chao lượn rồi đáp xuống đậu ngoan ngoãn trên vai Honso. Gỡ mật thư dưới màng cánh mỏng kín đáo, đồng tử tím nhạt đột ngột đậm màu tức giận. Cất mật thư vào túi áo choàng, Honso trầm lặng một lát, sau đó ra lệnh cho tập hợp toàn bộ quần thần.
***
Chễm chệ ngồi trên chiếc ghế thủ lĩnh, Suria bình thản vuốt ve bộ lông mượt mà của chú quạ đen đang lim dim mắt. Bất giác, một tên Ghost gầy gò rách rưới bò vào quỳ rạp dưới chân mụ, run rẩy báo cáo tình hình.

– Thưa pháp sư, quân tiếp viện sẽ đến trong hai ngày nữa, với số lượng linh hồn đi lạc và quân đội bóng tối hiện giờ, chúng ta thừa sức phá vỡ kết giới và tấn công cung điện hoàng gia.
Suria hài lòng lia đôi ngươi đỏ rực ma mị nhìn gã nhãi nhép khép nép phía dưới, khóe môi nhếch lên nụ cười nửa miệng kỳ dị. Nếu Darka đã không muốn quay về địa ngục bên mụ, vậy mụ sẽ bới tung địa giới của hắn ta. Chống pháp trượng bóng tối lạch cạch trên nền đất khô khan, Suria đứng dậy, ngạo mạn ra lệnh xuống toàn bộ binh đoàn bóng đêm.
– Đợi khi mặt trăng Atenist đã tắt hẳn ánh sáng, chúng ta sẽ tấn công.
– Dạ vâng, thưa pháp sư.
Cúi người lui ra ngoài, gã Ghost lập tức truyền lệnh. Phía mép rìa ranh giới lãnh thổ vương quốc pháp thuật, hàng ngàn con quái vật đang gào thét trực chờ một bữa tiệc ngon lành mà món ăn chính chính là lũ phù thủy ngu ngốc. Nhận được hung tin lính từ lính canh phòng biên giới, đức vua tức tốc giao lại nữ hoàng nhờ Ayane chăm sóc, song khoác vội hoàng phục họp triều ngay lập tức.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.