Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 )

Chương 41.6


Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 41.6


Bố trí xong kế hoạch tấn công, Haru ra lệnh cho Chika đi theo mình, Rika và Hotaru lo phần tìm kiếm kẻ tạo độc khí, sau khi sắp xếp ổn thỏa mọi việc, Haru khẽ liếc mắt qua Zina đầy chán nản. Mọi người đã vào vị trí chiến đấu được giao, chỉ mình Zina là vẫn chưa có nhiệm vụ cụ thể, thay vì trưng bộ mặt khó chịu hay lo lắng, cô thản nhiên nhìn Haru một cách nghiêm nghị, mặc kệ ánh mắt cậu dành cho cô có vẻ không thân thiện lắm, nhưng cô cứ nhất quyết đứng im lặng đợi lệnh từ chỉ huy.
Haru tức muốn thổ huyết bởi con ngươi ngang bướng đang chằm chằm hướng về mình, tròng mắt đen huyền dịu trước đây cậu luôn yêu quí, nay lại cứng đầu khiến cậu phát cáu. Con người Zina cậu hiểu rõ hơn ai hết, nhưng cái bản tính ngang ngạnh khó bảo này, thực sự ngoài sức chịu đựng của cậu. Dửng dưng kéo áo choàng bỏ mặc Zina đứng một mình một chỗ, Haru hừ mạnh quay gót bước đi. Zina không hề nao núng, phong thái vẫn điềm nhiên như chẳng có việc gì.
Cảnh tượng chiến tranh lạnh xảy ra vừa nãy toàn bộ đều lọt vào mắt Chika. Thở phào như thể giơ tay đầu hàng, cô nhẹ nhàng tiến đến gần Zina, vỗ vai cô đầy khích lệ.
– Bạn đi tuần tra xung quanh, nếu thấy kẻ thù xuất hiện, hãy tìm một nơi trú ẩn an toàn, sau đó bắn pháo ra hiệu. Được chứ?
Chika ra lệnh bằng giọng dịu dàng. Tuy cô ấy không phải chỉ huy trưởng, nhưng vai trò và cấp độ mạnh có lẽ chỉ thua Haru một chút. Tự ngẫm trong giây lát, Zina quyết định gật đầu, tuân thủ yêu cầu Chika giao phó.
Nhìn bóng Zina khuất dần sau màn khói đục ảo, Chika khẽ trầm mặc vừa nghĩ vừa bước chân. Thân phận thực sự của Zina, tám chín phần Chika đã đoán được, nhưng còn chuyện tình cảm giữa Zina và Haru, quả thật bây giờ Chika cô mới để ý, có đánh chết cô cũng không dám tin Haru thích Zina, nhưng dựa vào thái độ của Haru mấy bữa nay mà Chika quan sát kết hợp cùng bí thuật tiên tri, cô phát hiện, Haru không chỉ thích Zina bình thường, mà còn yêu cô nàng tha thiết. Trớ trêu thay, cả Yuki cũng chính miệng thừa nhận tình cảm mình giấu kín dành cho Zina là hoàn toàn thật, Yuki không phải loại người “thấy ai liền yêu ngay”, việc chàng hoàng tử lạnh lùng bộc lộ rõ cảm xúc đối với một cô gái tầm thường đã nhiều lần khiến Chika bất ngờ, Yuki từng nói cậu yêu con gái tộc trưởng ánh sáng Kaito, và cậu cảm nhận được sự thân thuộc của cô bé đó qua đôi mắt Zina. Ban đầu Chika cứ tưởng Yuki vì nhớ cô bé ấy mà dối lòng đem Zina ra làm đồ thay thế, không ngờ cô bé ấy lại chính là Zina hiện tại. Đúng là duyên trời định đoạt, không ngờ Haru và Yuki lại yêu chung một cô gái, hai người đó từ lớn đến nhỏ đều luôn đối đầu nhau, những tưởng tách Haru tới Witchcraft sẽ giúp mối quan hệ giữa họ khá khẩm, nào ngờ ý trời khó tránh, khiến cả hai đồng đem lòng đặt vào trái tim Zina nhỏ bé. Việc nữ hoàng muốn Zina tham gia trận chiến này chắc chắn đã có mưu tính sẵn, có lẽ bà đoán Zina sẽ hoàn thành tốt nhiệm vụ và học cách phát huy sức mạnh, cũng có thể nữ hoàng cần Zina tập làm một người chỉ huy nấp bóng Haru. Chỉ là Libra không hề biết chuyện Haru đơn phương Zina, vì thế mà trong tư tưởng cậu luôn không muốn để Zina tham gia cuộc chiến. Cậu ép Zina bỏ cuộc là do sợ cô sẽ bị thương, hoặc gặp nguy hiểm, hoặc bị gì đó đại loại như vậy, nhưng tại Zina quá bướng bỉnh, cùng sự tôn kính nữ hoàng vô cùng, cô nhất quyết trái ý Haru, khiến cậu thương tổn rồi bất chấp gia nhập hàng ngũ đánh phụ.
Khó chịu điều chỉnh hỏa nhãn quét quanh khu vực địa phận Witchcraft, Haru hậm hực đến đầu óc đảo lộn. Càng nghĩ càng uất ức, chẳng biết kiếp trước Zina là con gì mà cứng đầu đến vậy, chắc chắn là con cua rồi, chỉ có con cua mới bò ngang như thế. Để cô một mình ở đấy không biết có an toàn không, lúc nãy tại cậu nóng quá nên quên giao nhiệm vụ cho cô, thực sự bây giờ cậu rất muốn quay lại đó, nhưng nếu làm thế cô ấy sẽ được dịp tự đắc hơn, lòng tự ái cậu không cho phép cậu hạ mình trước cô, đám con gái khi nào cũng coi mình là nhất, có thể cô là một trong số đấy, mặc dù trông cô chẳng giống con gái tẹo nào.
Đập mạnh xuống vai Haru đánh bốp, Chika hếch mắt thay lời chào hỏi. Không hiểu sao cậu liền hơi khụy vai, khuôn mặt nhăn tít ra chiều đau đớn lắm.

Haru bị thương ở vai?
Câu hỏi ngay lập tức ùa vào, Chika cúi mình, nghiêng đầu nhìn Haru.
– Ổn chứ? – Cô cất tiếng nhỏ nhẹ, vẫn là chất giọng lạnh gáy đối phương chưa bao giờ đổi khác, từ xưa đến nay.
Cậu gượng cười lắc đầu, tuy nhiên lông mày vẫn rúm ró. Chika nheo mắt nghi ngờ, rõ ràng là bị thương mà còn phủ nhận, cái tính ngang ngạnh này chẳng khác gì hệ tố cậu ta, lửa mặc dù rất sợ nước, nhưng nó vẫn bất chấp để nước tạt vào. Một kiểu cam chịu ngu ngốc, và dĩ nhiên nó sẽ dành cho những kẻ ngu ngốc giống vậy. Haru tưởng một câu nói không sao sẽ qua mặt được Chika ư? Cậu ta đang xem thường cô, hay muốn cô bị cậu ta xem thường thế? Vết thương bên vai đó theo cảm nhận sơ bộ của Chika là do quang thuật gây ra, tuy không nguy hại tính mạng, nhưng có thể hủy hoại cơ thể, nếu không kịp thời chữa trị, độc thuật sẽ di căn ra các tế bào, phá hủy từng bộ phận trên cơ thể và dẫn đến giai đoạn tàn phế suốt đời.
Thản nhiên kéo áo choàng đi ngang qua Haru, Chika khẽ liếc mắt lạnh tanh nhả giọng.
– Nếu cậu muốn trở thành phế nhân thì cứ tiếp tục lắc đầu, cậu sẽ đạt được điều cậu muốn. Sẽ nhanh thôi.
Haru hơi đứng hình, cảm giác vai trái nhói lên đau buốt cực độ. Lời Chika thoảng nhẹ trong gió, bập bùng như những bông tuyết lạnh giá thấm vào màng nhỉ. Đắn đo sờ vào vết thương nhức nhối, Haru nhếch môi nhướn mày.
– Tại sao tôi phải tin chị?
– Trông tôi giống kẻ thích đùa lắm sao? – Chika vặn lại bằng thái độ nghiễm nhiên.

Lần này Haru đành cắn răng nhờ Chika trị thương ngay tại chỗ. Chika và Haru vốn chẳng thân thiết gì, đúng hơn là cả nhóm ai ai cũng sợ tính cách chị ta, mặc dù là lớn lên bên nhau từ nhỏ, nhưng Haru không ưa tiếp xúc với Chika, năm người chỉ có Yuki thân Chika nhất, cậu ta từng nói Chika không phải dạng vừa. Chẳng cần nhắc Haru cậu cũng nhận ra điều này, Chika tuy là chị em với Rika nhưng cá tính lại bị ảnh hưởng bởi người cha, là thầy phù thủy vĩ đại bên cạnh nữ hoàng, nghe nói Chika có khả năng tiên tri và điều chế thuốc rất giỏi, quả không hổ danh con gái bí thuật gia. Tuy Chika ngang bằng tuổi tác cả nhóm, nhưng sức mạnh rất ít khi bộc lộ, cứ như chị ta muốn giấu diếm năng lực và trốn tránh hòa hợp cùng nhóm hộ pháp. Đã rất lâu rồi Haru không bắt chuyện Chika, ân huệ chị ta cứu cậu hôm nay, sau này cậu sẽ trả.
Nhẹ nhàng xoa đều bàn tay lạnh giá quanh các vùng bị thương trên vai Haru, Chika tập trung lẩm bẩm thần chú, giữa lòng bàn tay cô đột ngột lóe sáng diệu kỳ, cô mỉm cười hài lòng ấn chùm sáng đó xuống vết thương Haru. Cậu khẽ nhăn chán nén đau, khắp làn da rám nắng dịu nhẹ cảm giác được xoa bóp dễ chịu. Bất chợt trong thâm tâm tràn ngập sự biết ơn vô cùng đối với Chika, ngày trước cậu không thích chị phần đa là vì Yuki, bởi chị thân Yuki nên cậu càng muốn xa lánh. Hồi ấy Yuki thường nhún nhường gọi Chika là chị, bằng ánh mắt tôn kính của bậc bề dưới, chưa bao giờ Haru thấy Yuki phải cúi mình trước ai, điều này làm cậu tò mò không ít về cô chị gái của Rika khi đó, thế mà tới tận bây giờ cậu mới cảm nhận được sự kính trọng của hoàng tử Yuki cao quý dành cho Chika năm đấy. Người con gái này, rất đáng để trở thành một bậc tiền bối mà cậu và Yuki tôn sùng.
Trãi thuốc vào miệng vết thương, Chika từ tốn quấn băng kín bả vai Haru hòng để độc tố không ảnh hưởng ra ngoài. Haru quay lưng nhìn Chika cảm ơn. Cô nhún vai toan giúp cậu mặc lại áo. Bỗng phía trước hai người xuất hiện hai thân ảnh khác, một kẻ đơ mặt chết chân, một kẻ bàng hoàng che miệng.
Haru kéo áo định nói gì đó, bất chợt một trong hai thân ảnh run rẩy chỉ tay vào vị trí Haru và Chika ngồi, mấp máy khóe môi.
– C… Chika …chị và Haru… hai người …
Chika nhíu mày đứng dậy, thái độ trở thành băng lãnh phả hơi rét. Một cơn gió lạ thốc qua, Chika lạnh lùng mở miệng.
– Cậu ta bị thương.
Hai thân ảnh vẫn thộn mặt đồng mắt liếc xuống bả vai trắng hếu nơi Haru, tâm tình hỗn độn nay đã thông suốt. Thì ra mọi chuyện là như vậy, cứ tưởng giữa Chika và Haru có gì bí mật giấu kín.
Haru chỉnh chu trang phục, áo choàng nới lỏng dây, ôm vết thương vực dậy thì thào.

– Hotaru, Rika, hai người xong nhiệm vụ rồi?
Hotaru thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe Chika giải thích, tuy chỉ tóm gọn trong bốn từ, nhưng đủ để cậu an tâm. Rika liếc Hotaru bằng đôi mắt buồn. Bỗng dưng nghe Haru nói, cả hai nhất loạt giật mình. Hotaru lấy lại tinh thần, nghiêm nghị báo cáo.
– Hiện tại đã phát hiện ra hai đối tượng. Theo tình hình quan sát của Rika, kẻ tạo độc khí là một trong hai người đó, người cầm đầu vẫn chưa xác định được. Nếu chúng ta tấn công đồng loạt, sẽ có một tên lòi đuôi chuột.
– Cậu chắc chắn? – Haru xác nhận, song ánh mắt hướng về phía Rika.
Cô gật đầu chắc nịch, đồng thời vẽ rõ vị trí đối phương ở. Mã hóa thông tin vừa nhận nhanh và ngay, Haru nhờ Rika báo cho nhóm chi viện bố trí gần đó, sau đấy tiếp tục chia đội, Hotaru và Rika đối phó một tên, Haru và Chika xử lý tên còn lại. Đột nhiên nhớ tới Zina còn đứng gần tháp thư viện, mãi chữa thương mà cậu quên mất. Chạnh lòng toan quay gót tìm cô, Haru chợt nhìn mọi người đã sẵn sàng tư thế chiến đấu, nếu cậu bỏ mặc tất cả hiện giờ, cậu sẽ khiến nhiều học viên và giáo sư thất vọng. Đành cắn răng cố kìm cảm xúc riêng trào ra lồng ngực, Haru tiếp bước đi cùng Chika.
***
Yuki mở la bàn đưa ra trước mặt, cây kim chỉ nam nhảy nhót xoay vòng, chiếc áo lông thú trắng phau như hòa cậu giữa làn khói, duy chỉ mái tóc vàng vẫn chễm chệ phất phơ nhè nhẹ.
Rei dè chừng mọi thứ xung quanh, chốc chốc bàn tay lại vân vê những vết thương khi giao đấu với Dest, cậu cảm nhận được dòng chảy của máu đang từ từ đóng vẩy nơi khóe cổ trắng ngần, âm thanh rạo rực phát ra ở sau lưng. Hình như là tiếng răng rắc của xương xẩu, mà khoan, tiếng động này rất kì lạ, ngje như điệu bước chân dẫm đạp trên lá khô, mặc dù vô cùng nhỏ, nhưng đủ để lọt vào thính giác Rei, à không, phải là thính giác của Rei và Yuki mới đúng.
Dường như nhận ra sự xuất hiện của đối phương trong “bóng tối”, Rei vờ điềm đạm theo sau Yuki, hoàng tử ánh sáng khẽ nhếch mép mặc kệ mọi chuyện cho Rei xử trí.
Kẻ theo dõi vẫn không hề hay biết mình bị phát hiện, ung dung đạp lá lén lút quan sát con mồi trong phạm vi tầm ngắm. Bất chợt một bàn tay to lớn đặt trên vòng cổ mịn màng tên theo dõi, thêm chút lực đạo kích động, ngay lập tức hắn bắn nhào xuống đất, tấm lưng phẳng tiếp xúc mạnh với tầng địa thạch, cả người bị thứ gì đó đè lên, kìm kẹp không thể nhúc nhích.

Rei cười khẩy nhìn chằm chằm kẻ xấu số kia, bỗng dưng đồng tử cậu mở lớn, cơ miệng hơi cứng nhắc, bàn tay bóp cổ cũng theo đó mà nới lỏng. Dưới cậu là kẻ theo dõi đáng thương, khuôn mặt trắng bệch, hai mắt trợn to nhìn cậu, mái tóc nâu khói xõa lan tràn dưới đất. Y thở dốc, lắp bắp ho sặc sụa.
Rei hổn hển lồng ngực, cảm giác vui sướng bỗng chốc ùa về.
– Zina? Là em sao? – Cất thanh giọng ấm áp, Rei khẽ cười nhìn Zina âu yếm.
Cô lúng túng rục rịch toan chồm dậy, thế mà Rei lại siết chặt cô hơn. Bực mình dãy dụa mạnh, Zina cau mày hét.
– Bỏ tôi ra.
– Ôm em rất là thích đó. Cảm giác vô cùng bình yên.
– Mistogan Rei! – Zina quát lớn họ tên Rei. Càng lúc cô thấy cậu càng quá đáng.
Cậu bị điên hay sao? Trong hoàn cảnh khói độc lan tỏa thế này mà còn ôm với ấp. Đối chấp với sự phẫn nộ của Zina, Rei vẫn thản nhiên nhoẻn miệng ra cười.
Một làn gió độc thổi đến, Zina rợn người ngước mắt lên. Yuki lãnh đạm đứng cách cô chừng hai mét, con ngươi đỏ thẳm u ám nhìn đôi nam nữ thân mật trên đất. Zina giật bắn co chân đạp Rei bay xa khỏi mình, bối rối cúi chào Yuki, song ngơ ngẩn cười hì hì. Cậu chán chường bỏ đi, cô nhanh chân chạy vội, trong khi ấy Rei còn đang lổm ngổm bò dậy, Zina bực bội quay lại kéo cậu theo. Bất giác Rei hơi ngẩn người, hướng mắt quan sát bàn tay bám áo mình lôi xềnh xệch, trái tim quỷ dữ khẽ nhói lên lạnh giá, tâm can con người đã mất một lần nữa thấp thoáng tái hiện.
Yuki khó chịu liếc hai người đằng sau, đáy mắt bì bõm vài sợi ghen tức, chẳng hiểu sao, ngay lúc này, tự nhiên cậu muốn đánh nhau ghê gớm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.