Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 )

Chương 40.7


Bạn đang đọc Phù Thủy Và Sức Mạnh Huyền Thoại ( Trường Học Phù Thủy 2 ): Chương 40.7

Bá tước thiên văn cúi đầu, gập gối, tư tưởng không ngừng sợ hãi, run run thốt từng từ khó nhọc.
– Thứ lỗi cho thần nói ra điều cấm kị này. Thưa nữ hoàng, mặt trăng Atenist, đang bị thứ gì đó, che lấp.
***
Vương quốc pháp thuật rơi vào tình cảnh hỗn loạn, từ các quý tộc cấp cao cho đến dân chúng tầm thường, ai ai cũng lo lắng về hiện tượng nguyệt thực xảy ra với mặt trăng Atenist linh thiêng. Trong lịch sử hành tinh phù thủy, nguyệt thực chính là điềm báo xấu đối với nữ hoàng cai trị vương quốc, chuyện thế lực hắc ám của pháp sư bóng tối Suria chưa bị tiêu diệt hoàn toàn, làm ảnh hưởng đến đời sống của cư dân đất nước, đã trở thành mối đe dọa bấy lâu nay mọi thần dân, tuy nữ hoàng rất tích cực trong việc điều động những tướng lĩnh tinh nhuệ nhất bảo vệ cẩn thận các vùng đất ở hành tinh phù thủy, nhưng điều đó vẫn không làm dịu nối e ngại của người dân suốt mấy chục năm nay.
Mệt mỏi vân vân hai thái dương, Libra thở dài tựa lưng vào thành ghế ngọc, sắc mặt có chút xanh tái, ánh hào quang toàn thân cũng nhạt dần, tỏ vẻ kiệt sức thay cho chủ nhân tội nghiệp.
Đẩy cửa điện linh lung khẽ khàng, Ayane thương cảm nhìn người bạn đang suy tư bên cửa sổ, đáy mắt ánh lên sự đau sót khôn tả. Libra trước giờ đều không ngừng chiến đấu để bảo vệ hành tinh phù thủy to lớn vĩ đại này, mọi việc cô làm luôn luôn nghĩ tới dân chúng và gia đình trước tiên, chuyện Libra đóng cửa điện luyện tập cách kiềm chế sức mạnh mới trong mỗi kỳ trăng non đến chày da chóc thịt hoàn toàn là sự thật, ấy vậy mà, ngày hôm nay, một điềm báo gở lại dáng xuống vương quốc tươi đẹp, do chính tay Libra xây đắp cực khổ. Thật tội nghiệp cho số phận của bậc nữ vương uy quyền, hồng nhan nhưng bạc phận.
Trong lúc đó, tại thư phòng hoàng gia thuộc tháp chính điện, Honso cực kỳ không thoải mái khi nhìn mặt trăng Atenist đang dần một biến mất, hiện tại Atenist đã bị che khuất hơn một phần tư, ánh sáng xung quanh cũng yếu đi rõ nét, nếu tình hình này cứ như vậy tiếp diễn, mặt trăng sẽ biến mất hoàn toàn. Vương quốc pháp thuật chưa bao giờ thiếu Atenist dù là một giây một phút, bởi lẽ, thứ ánh sáng nó tỏa ra, chính là … sinh mạng của nữ hoàng hành tinh này. Và việc Atenist bị nguyệt thực toàn phần, đồng nghĩa với khả năng nữ hoàng sẽ chết.
Nóng lòng phất ống tay áo phù thủy tối màu rộng thùng thình, Honso lo lắng lộ rõ thành nét, đồng tử tím biếc đạt tần số dao động tối đa, quét đều lên quả cầu thủy tinh trong suốt mà Chika cầm nãy giờ. Đã hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua mà cô gái tóc vàng xinh đẹp này vẫn chưa có kết quả, cô đang cố tìm ra nguyên nhân che lấp mặt trăng, một vài thuật sĩ giỏi cũng gắng làm những điều tương tự cô, nhưng qua một ngày rồi mà không ai có dấu hiệu khả quan nhất.

Lặng thinh tập trung nhìn con gái vận phép tiên tri, Honso hơi thở dài, cúi mặt, thâm tâm nhói lên cảm giác vô dụng chưa từng có. Đường hoàng là một bậc thầy phù thủy bảo vệ nữ hoàng huyền thoại, thế mà cậu không thể sử dụng phép thuật điều tra giúp mọi người, năng lực của cậu đã giảm sút không ít trong quá trình rèn luyện Zina, cô bé thực sự là một phù thủy tuyệt vời, dốc hết sức mình dạy bảo cô bé, là nghĩa vụ và trách nhiệm của Libra giao cho Honso. Nhưng phải để Chika của cậu hao tốn sức lực, người làm cha như Honso, vô cùng không xứng đáng.
Thở nhẹ hé mở mắt, Chika nghiêng đầu nhìn cha, vầng chán có chút cau lại biểu hiện cho sự khó chịu nào đó. Mọi ngày Honso luôn tỏ ra là một người nghiêm khắc, ngay từ lúc bé ông đã dạy cô và Rika cách dũng cảm sinh tồn, bề ngoài Honso là kẻ khó gần, lạnh lẽo, nhưng trong lòng ông lại rất tình cảm, khó bộc lộ trực tiếp. Phận con cái chữ hiếu là cao cả nhất, trong hai chị em chỉ có Chika là thấu hiểu hết nỗi lòng của Honso, cuộc đời Honso vốn định nguyện dâng hết cho nữ hoàng ánh sáng, nhưng bây giờ cuộc đời ấy còn phụ thuộc vào ba mẹ con Ayane mà ông yêu thương.
Hèm giọng đỡ quả cầu thủy tinh lên bàn trà, Chika rút khăn mùi xoa lau sạch mồ hôi túa ra từ các đường chỉ tay chi chít, cả người tỏa đều mùi thuốc phép nồng dịu. Honso hướng nhìn Chika mong chờ. Cô vẫn giữ nguyên nét bình thản, nhấp một ít trà cánh sen, nói.
– Atenist bị hắc khí bao phủ, đợt hắc khí lần này rất mãnh liệt, có vẻ sức mạnh bóng tối đang từ từ xâm nhập vương quốc chúng ta. Nhờ cha tụ họp tất cả các thuật sĩ, chỉ có họ mới đủ sức đẩy lùi hắc khí. Con sẽ trợ giúp một tay.
Nghe tới hai chữ hắc khí, nét mặt Honso bỗng chốc tối xầm. Ánh sáng Atenist vốn là quang thuật thanh tẩy, Chika nói thứ che khuất mặt trăng là hắc khí, điều này rõ ràng vô lý, nhưng phép thuật Chika trước giờ chưa từng sai sót, nếu đúng như lời con gái Honso tiên tri, vậy tà thuật yếm lên Atenist hiện tại, không nhẽ là của Suria tích tồn từ hàng trăm năm sau khi bị sức mạnh Libra tiêu diệt?
Giữa thư phòng rộng lớn là bầu không khí căng như chảo lửa, mặc dù vẫn điềm nhiên uống trà thoải mái, nhưng tâm tư Chika cực kỳ không dễ chịu chút nào. Chưa bao giờ Chika thấy cha mình lo lắng và sợ hãi tới mức không giữ vững bình tĩnh giống hiện giờ, xem ra kẻ gây ra vụ lộn xộn trên mặt trăng kia, không phải loại bình thường.
Khe cửa gỗ hé nhỏ, ánh sáng nơi phòng sách không lớn lắm nhưng đủ để Zina thấy rõ dung mạo hai con người trò chuyện trong đấy. Một tia phức tạp chạy dọc cảm xúc, Zina cố gắng thở đều lùi xa cánh cửa. Đó chính là hai chiếc bóng đứng ôm nhau tại tháp thư viện lần trước, đôi nam nữ lén lút đó, rốt cuộc là có quan hệ gì? Chẳng lẽ Chika thật sự yêu người đàn ông mắt tím kỳ lạ đấy?
– Cháu tìm ngài cận tước sao?

Mãi mê trôi dạt trong mớ suy nghĩ, Zina thoảng hồn giật thót khi nghe có giọng nói cất lên bên tai. Như chú mèo ăn vụng bị chủ nhân phát hiện, cô thu mình khép nép đứng gọn một góc cửa, khóe môi lấp liếm kiếm cớ giải thích.
– C… cháu …cháu là bạn cùng trường với Chika ạ. Cô ấy có công việc bên ngài Honso, cháu chờ Chika ngoài này.
Người phụ nữ “à” dài kiểu hiểu ra vấn đề.
Zina nuốt nước bọt không ngớt, cuống họng khô khốc đến khó tả. Nói dối đúng là rất khó, khắp người Zina toát hết cả mồ hôi lạnh, có lẽ vì quá căng thẳng nên cô cứ cúi gằm mặt. Mỉm cười xoay lưng toan tiến bước, người phụ nữ lên tiếng hỏi chuyện.
– Cháu muốn dùng trà với ta chứ, cô bé? Ngài cận tước sẽ xong việc khá lâu đó. Ta nghĩ nơi này không phải chỗ thích hợp để chờ.
Zina kinh ngạc tròn mắt, tư tưởng có chút ngạc nhiên. Sau ít phút định thần, cô ậm ừ theo bà rời khỏi tháp chính điện.
***
Ayane tự tay pha lục trà. Hôm nay cô bận váy maxi tím nhạt, nét mặt khá thanh tĩnh, tinh thần cũng sảng khoái. Nhờ vụ nguyệt thực xui xẻo kia, cô may mắn được ở bên hai cô con gái một thời gian dài, trong lúc ghé thăm chồng và Chika, Ayane vô tình bắt gặp một cô gái trẻ đứng trước cửa thư phòng đọc sách hoàng gia, dáng vẻ vô cùng lén lút.

Giả vờ lại gần hỏi chuyện, Ayane làm điệu mình chỉ vô tình đi ngang, ấy thế mà cô bé ấy giật mình lắm, còn tự nhận là bạn Chika nhà cô, trông dáng mạo cô nhóc cũng không có gì xấu, nhưng nhìn lén người khác nói chuyện là điều Ayane không thích, huống chi người trong thư phòng lại là chồng và con gái cô.
Rót trà ra hai tách sứ, Ayane cười hiền nhấp ngụm nhỏ.
– Cháu tên gì?
– D… dạ? – Zina hơi thất thần, tư tưởng vẫn không rời phòng đọc sách. – Cháu là Zina. Zina Miyano.
– Zina Miyano? – Ayane sửng sốt đặt tách trà lên bàn, đáy mắt mở rộng nhìn chằm chằm Zina.
Gật đầu thổi trà nóng, Zina liếc mắt về phía tháp chính điện, nóng lòng muốn biết Honso và Chika làm gì ở đó.
Không chú ý đến sự tò mò của cô, Ayane đột ngột cười khúc khích, tự nhủ mình quá đa nghi. Thì ra đây là học trò của thầy phù thủy Honso, hộ pháp ánh sáng tiền nhiệm, kẻ đánh Hotaru gãy tay trong trận đấu đôi thử với Haru lần trước. Nhìn Zina mong manh yếu ớt thế này, Ayane cô nhận không ra cũng phải.
Nhấp trà ổn định tâm trạng, Ayane chạm nhẹ vào tay Zina, khiến cô nhóc đang tập trung bỗng giật nảy mình.
Zina hốt hoảng nhìn Ayane mỉm cười.

– Ta là Ayane Miyamoto, vợ cận tước Honso, và là mẹ của Chika và Rika.
Lời nói tựa lông hồng vừa buông xuống, Zina nghe như tiếng sét ngang tai, nụ cười méo mó trên môi cô tắt ngấm, thay vào đó là nét mặt căng thẳng khó coi.
Không kết thúc câu chuyện tại đó, Ayane tiếp tục màn giới thiệu không báo trước.
– Cả Chika và Rika đều là hộ pháp tương lai được nữ hoàng lựa chọn. Gia đình ta rất ít có cơ hội bên nhau. Ngay từ nhỏ chúng nó đã phải chịu đựng môi trường rèn luyện khắc nghiệt bên ngoài, mãi đến năm mười lăm lại chuyển đến Witchcraft.
– Nhưng Rika là phù thủy mộc, thầy Honso và cô lại là …
Như phát hiện ra mối nghi vấn kỳ lạ, Zina ngơ ngác chắp nối những điều tương quan nhất, rõ ràng Chika mang dòng phép thuật của cô Ayane, nhưng Rika lại hoàn toàn sở hữu một nguồn năng lượng khác cha mẹ, hơn nữa họ còn là hộ pháp tối cao, vậy, nhóm Haru chẳng lẽ cũng là … phù thủy hộ pháp?
– Rika từ lúc sinh ra vốn không có phép thuật. Năm con bé ba tuổi, vì nghịch ngợm mà nuốt phải ngọc chân nguyên nhà thuật sĩ Hondo, tức ông ngoại của Hotaru bây giờ. Năm năm sau đó, khả năng phù thủy ở Rika bắt đầu xuất hiện, con bé luyện tập sau mọi người một thời gian nên sức mạnh cũng thua kém không ít. May mà nữ hoàng nhiệt tình giúp đỡ, nên Rika mới có ngày hôm nay.
Thì ra mọi chuyện là vậy, thảo nào hai chị em Rika tính cách lại khác nhau, một người lạnh tính giống cha, người kia dịu tính như mẹ, nhan sắc và cách nói chuyện, để ý kỹ nom y hệt cô Ayane. Nếu sự thật là thế thì vụ thầy Honso và Chika, là tự Zina hiểu lầm? Hai người họ là cha con, vậy mà Zina cứ tưởng ông thầy khó chịu của mình là loại trâu già gặm cỏ non đấy. Thật may vì gặp được cô Ayane.
Ngồi thưởng trà tản chuyện cùng thủy tước Ayane, bỗng cả Zina và Ayane đều giật mình nhìn tháp chuông đổ âm lớn. Lại một điềm báo xấu xảy đến, chuông hoàng gia chỉ rung khi nữ hoàng cần triệu tập mọi người gấp. Lần triệu tập đợt này, có vẻ sẽ rất khó lường đây.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.